Tặc Đảm
-
Chương 427
Toàn thân trang bị như vậy , ở khi PK, ít nhất cũng sẽ không kém hơn người có sáo trang Đại Nguyên Soái class khác, ví dụ như Băng Pháp sư, Lôi Pháp Sư, 2 cái class Pháp sư hệ khống chế này ở trên chiến trường dễ lên cấp Đại Nguyên Soái nhất . Chiến sĩ, Kỵ Sĩ thì cũng hay nhận được nhiệm vụ chiến trường, nên hẳn cũng đã có người kiếm được sáo trang Đại Nguyên Soái.
Cho dù là như vậy, games thủ cấp Đại Nguyên Soái cũng vẫn còn rất ít, toàn bộ Tà ác liên minh tuyệt đối không vượt quá 5 người, ở trong hơn 1 tỉ games thủ, xuất hiện mấy cao thủ loại này cũng là dĩ nhiên a.
Tiêu Ngự có thể tưởng tượng được, ở trận chung kết của giải thi đấu 1V1 và 2V2, cao thủ tuyệt đối sẽ không ít, với lại hắn nhất định sẽ phải đối mặt với các loại cao thủ class khác, việc gặp phải Chiến sĩ là khắc tinh của Đạo tặc , cũng không phải là chuyện khó.
"Chúng ta tới sân huấn luyện đi!" Tiêu Ngự nói, hắn vừa thay sáo trang Đại Nguyên Soái, Triệu Lam Hinh cũng đã thay đổi vài món trang bị, kỹ năng so với trước đó đã khác nhau rất lớn, bọn họ cần phải tập giao hợp, mới có thể bảo đảm ở trên sân thi đấu phối hợp ăn ý. Cho nên để cho Phong Dã giúp bọn hắn tìm một ít đối thủ huấn luyện một chút cũng là không tệ.
"Phải ăn cơm đã!" Triệu Lam Hinh giận nói, Tiêu Ngự chơi trò chơi, thật đúng là quên ăn quên ngủ.
"Ha ha, thiếu chút nữa đã quên." Ngự cười cười nói, mới phát hiện ra là đến lúc ăn cơm.
"Hay ngươi lấy trò chơi làm vợ đi." Triệu Lam Hinh liếc xéo Tiêu Ngự.
"Ngươi không phải ăn giấm đấy chứ ?" Tiêu Ngự hì hì cười nói.
"Ta đúng lúc cũng có thể đổi lại nam nhân khác."
"Hiện tại đã quá muộn rồi, ta đã quấn lấy ngươi rồi ."
2 người thoát khỏi trò chơi. Lam Hinh đi nấu cơm.
"Ca. Muội muội của ngươi bị ức hiếp. Ngươi có giúp không?" Tiểu Vũ làm ra bộ dáng tội nghiệp nhìn Tiêu Ngự.
Tiêu Ngự ngay lập tức cảnh giác. Tiểu Vũ hẳn sẽ không phải lại muốn làm ra cái trò quỷ gì đấy chứ.
"Chuyện gì?" Tiêu Ngự cảnh giác hỏi.
"Có 1 bạn học nam suốt ngày ở bên tai ta khoe khoang là hắn rất lợi hại. Khiến ta phiền phức muốn chết. Ngươi đi giúp ta dạy bảo hắn được không." Tiểu Vũ nhìn vào Tiêu Ngự nói "Ca. Ngươi sẽ không ngay cả một chút việc nhỏ như vậy cũng không giúp đấy chứ. Ta là thân muội muội của ngươi mà." Tiểu Vũ trừng mắt nhìn Tiêu Ngự rồi lại còn đánh đánh mắt sang phía phòng bếp đe dọa nữa chứ.
Nếu như Tiêu Ngự không đồng ý. Nàng không chừng sẽ có thể làm ra cái chuyện gì nha.
"Khi nào thì đi?"
"Ngươi đồng ý rồi hả? Vậy buổi tối hôm nay đi!" Tiểu Vũ hưng phấn nhảy dựng lên.
Cùng Tiểu Vũ nói chuyện phiếm mới biết được, Tiểu Vũ ở trong trường học có rất nhiều bằng hữu tốt, biết Tiểu Vũ muốn chuyển trường , thế là bọn họ trao đổi phương thức liên lạc và ước định cùng lập tổ đội chơi trò chơi. Trong hàng ngũ trước đây thì chỉ có Tiểu Vũ và mấy tỷ muội tốt của nàng mà thôi, về sau mới có một ít bạn học gia nhập, trong đó có 1 bạn học nam, liên tục theo đuổi Tiểu Vũ, nhưng Tiểu Vũ không đáp ứng. Trước kia khi Tiêu Ngự không có tiền , hắn còn có thể sử dụng tiền bạc để tấn công, nhưng bây giờ Tiêu Ngự đã kiếm được rất nhiều tiền, bạn học nam kia khoe khoang gia cảnh cũng chỉ làm trò cười mà thôi. Về sau biết Tiểu Vũ cũng chơi trò chơi, nên hắn dùng thực lực và cấp độ ở trong trò chơi để khoe khoang. Loại người này tự nhiên là khiến cho Tiểu Vũ cảm thấy cực kỳ chán ghét rồi, bởi vì là bạn học, nên không thể thẳng thừng đuổi hắn đi, thế là liền nói nếu như đánh thắng được ca ca của nàng, nàng sẽ làm bạn gái trong trò chơi của hắn , còn nếu như đánh không thắng, thì phải tự động biến đi, mà tên kia lại lập tức đáp luôn nên mới thành như vậy.
Việc Tiểu Vũ chơi trò chơi cũng đã diễn ra được một thời gian rồi, khi nàng vào trò chơi Tiêu Ngự liền cung cấp cho nàng không ít trang bị cực phẩm. Mà mấy hôm nay Tiêu Ngự bận làm nhiệm vụ, cũng không có thời gian quản, không nghĩ tới Tiểu Vũ đã lên tới lever 25.
"Người kia cấp mấy?"
"Lever 50 pháp sư , nghe nói lại còn là cái gì Tướng quân sao đó , kiêu ngạo không ai bì nổi." Nói đến người kia, Tiểu Vũ lộ ra vẻ mặt chán ghét, xem ra hắn quả thật không được lòng Tiểu Vũ rồi.
"Lần này đi, ca ca ngươi không may mà thua, ngươi cũng đừng trách ta nha." Tiêu Ngự ra vẻ chần chờ nói, trong lòng lại là vui như hoa, thật vất vả mới tìm được một cái cơ hội để trêu Tiểu Vũ a.
Tiểu Vũ sững sờ nhìn vào Tiêu Ngự: "Không thể nào, Lam Hinh tỷ không phải nói ngươi rất mạnh sao? Đem cả gia hỏa được gọi là huyền thoại bất bại đánh cho bại đó sao!"
"Ta sẽ đi thử xem, nếu như bạn học nam kia là cao thủ, đành phải để ngươi làm bạn gái của hắn thôi." Tiêu Ngự làm bộ đành chịu nói.
"Ngươi mà thua, ta chết cho ngươi xem!" Tiểu Vũ mắt rưng rưng nước nhìn Tiêu Ngự, ngồi ở trên sô pha khóc nhè, "Hu huu, làm sao bây giờ?"
Tiêu Ngự cũng không nhịn được nữa, cười to thành tiếng.
"Ngươi nhất định có thể thắng, vừa rồi là ngươi trêu ta đúng không!" Tiểu Vũ sửng sốt, chuyển buồn sang vui, cười ra tiếng, đánh về phía Tiêu Ngự, "Tức chết ta mà, ta cắn chết ngươi, ngươi…tên vô lại này."
Tiêu Ngự không nén nổi vì nam học sinh kia mà mặc niệm, ngươi thích ai không thích, lại cứ lao vào yêu mến cái tên tiểu ma nữ Tiểu Vũ này. Thích Tiểu Vũ còn chưa tính, không ngờ lại còn không thèm suy nghĩ muốn cùng mình PK a. 1 tướng quân, hơn lever 50, Tiêu Ngự đại khái có thể ước định ra thực lực của hắn , người kia bình thường được coi là cao thủ hạng nhất, nhưng ở trong mắt Tiêu Ngự, lại căn bản là không đáng nhắc đến, 2 người hoàn toàn không phải cùng một đẳng cấp a.
"Còn có, ta muốn rất nhiều rất nhiều trang bị cấp Truyền Thuyết,cấp Sử Thi, kể cả cấp độ cao hơn nữa."
"Làm chi?"
"Ta thích cái trò chơi này, quyết định sẽ làm đệ nhất cao thủ tại Tà ác liên minh." ( hùng hồn ghê =.,=)
Tiêu Ngự sờ sờ trán Tiểu Vũ .
"Làm cái gì đó" Tiểu Vũ đẩy tay của Tiêu Ngự ra.
"Ân, hình như ngươi bị sốt , phải đưa đi bệnh viện gấp . À, không cần, để chị dâu ngươi qua đây trị cho ngươi là được rồi."
Tiểu Vũ giờ mới hiểu được Tiêu Ngự lại đang trêu nàng.
"Đồ vô lại, đi chết đi, ta đại biểu cho công lí trừng phạt ngươi." Tiểu Vũ giương nanh múa vuốt hướng về Tiêu Ngự nhào tới.
"Ngươi cho ngươi là Nữ Chiến sĩ xinh đẹp à?"
Nhìn vào phòng khách thấy 2 huynh muội đang chí chóe, Triệu Lam Hinh mỉm cười, loại cảm giác này thực là ấm áp.
Buổi tối ngoài huấn luyện ra thì còn 1 việc nữa, chính là giúp Tiểu Vũ dạy bảo cái đuôi không biết trời cao đất rộng kia, vì Tiểu Vũ mà đuổi ruồi đuổi bọ thì Tiêu Ngự cũng đã làm rất nhiều lần , chỉ riêng chuyện đi đến trường học đóng giả bạn trai của Tiểu Vũ cũng đã có hơn mấy lần roài. Bây giờ có thể nói là ‘ngựa quen đường cũ’ a.
Tiểu Vũ đã sắp chuyển đi , việc đóng giả bạn trai cũng không cần phải làm nữa rồi, nhưng ruồi bọ thì vẫn còn phải tiếp tục đuổi, ai kêu hắn là ca ca của nàng a.
Tiêu Ngự cũng không phản đối chuyện Tiểu Vũ yêu đương, nhưng bạn trai Tiểu Vũ thì nhất định phải vượt qua mắt thần của Tiêu Ngự mới được, đã giúp người là phải làm đến nơi đến chốn, nếu như bạn học nam kia thực sự không dùng tấm lòng để theo đuổi Tiểu Vũ, Tiểu Vũ không đuổi hắn, Tiêu Ngự cũng sẽ làm cho hắn cút đi, muốn bắt cóc muội muội của ta, không có cửa đâu.
3 người Tiêu Ngự ăn cơm xong, tiến vào trò chơi.
Tiêu Ngự lúc trước đã mua mũ sắt ( đầu khôi để đăng nhập trò chơi – gọi tạm vậy) cho Tiểu Vũ, chỉ là để cho nàng lúc nhàn hạ giải sầu giết thời gian thôi, không nghĩ tới cô bé này thăng cấp lại nhanh vậy, đương nhiên cái đó và trang bị Tiêu Ngự cung cấp cũng không phải không có quan hệ a, thứ hắn cho Tiểu Vũ dùng đều là hàng cực phẩm, Tiểu Vũ có thể dễ dàng vượt cấp giết quái, thăng cấp đương nhiên sẽ rất nhanh rồi . Đã Tiểu Vũ còn muốn chơi nữa, thì cung cấp thêm một ít trang bị cấp Truyền Thuyết,cấp Sử Thi cho nàng cũng không có khó gì, Tiêu Ngự nhờ Phong Dã hỗ trợ, rất nhanh đã kiếm được mấy bộ, đều là theo yêu cầu của Tiểu Vũ , ngoài 1 bộ cho chính cô nàng ra, mấy bộ khác thì nàng cho các tỷ muội nữa.
Nghe Tiểu Vũ nói, Tiểu Vũ ở trong trường học đã từng được không ít tỷ muội chăm sóc giúp đỡ, nhất là lúc trước khi gia cảnh bần hàn .Có ân một giọt nước, báo đáp cả suối nguồn a, Tiêu Ngự làm ca ca , cũng phải biết điều đó rồi.
Trên đường phố Minh Dạ Thành, 11 games thủ, 6 nữ 5 nam đang đứng đợi.
"Tiểu Vũ, ca ca ngươi có đến không?". Một thiếu nữ tuổi 17-18 trên mặt còn có chút tàn nhang hỏi.
"Hắn đang tới." Tiểu Vũ nói.
"Anh của ngươi thực sự rất lợi hại sao?"
"Hắn bề ngoài có anh tuấn không?" Một thiếu nữ cười hi hi hỏi.
Mấy thiếu nữ đứng ở bên cạnh Tiểu Vũ ngươi 1 câu, ta 1 câu, ríu rít nói không ngừng, thiếu nữ mơn mởn, sức sống luôn luôn không dứt a .
"Đó là đương nhiên!" Nói đến Tiêu Ngự, vẻ mặt Tiểu Vũ rất tự hào.
Đứng gần Tiểu Vũ có một Băng Pháp sư thân hình cao lớn , tướng mạo trái lại coi như cũng được a, toàn thân trang bị cấp Truyền Thuyết trở lên.
"Thực ra ta cũng không phải muốn cùng anh của ngươi PK a." Băng Pháp sư nói, trong lòng hắn xốc lại bảng cửu chương, hắn muốn cùng Tiểu Vũ quan hệ qua lại, nhất định phải qua được cửa Tiêu Ngự kia, nếu như đem Tiêu Ngự đánh bại , chẳng phải là làm mất hết mặt mũi của Tiêu Ngự sao.
"Ngươi không phải sợ đấy chứ?" Tiểu Vũ nói khích.
"Ai nói ta sợ, ta cùng người khác PK cho tới bây giờ còn chưa biết bại là gì a, ta là lo lắng anh của ngươi thất bại thôi." Băng Pháp sư vênh mặt kiêu ngạo nói, "Lúc trước ta một mình chiến đấu với 5 người phe Thiên sứ liên minh, còn đem bọn họ giết hết kia."
"Xin stop cho ta nhờ, bạn học, những lời này ngươi đã nói mấy chục lần rồi." Tiểu Vũ cười khổ nói.
"Ta…" Băng Pháp sư mặt đỏ cả lên, "Dù sao thì ta cũng chắc chắn so với anh của ngươi mạnh hơn nhiều."
"Cái đó phải so qua mới biết được." Tiểu Vũ khinh thường nói, nàng tín nhiệm Tiêu Ngự là sẽ không dễ dàng bị dao động , Tiêu Ngự nói có thể, vậy tuyệt đối sẽ không thành vấn đề.
Mấy bạn học nam kia trái lại lại ôm tư tưởng xem kịch vui , ở một bên không nói gì, bọn họ rất hy vọng ca ca của Tiểu Vũ có thể đánh bại Băng Pháp sư, nhưng đồng thời lại cảm thấy, hy vọng không lớn, dù sao hắn cũng quá mạnh đi, chỉ riêng trang bị trên người hắn, đã tốn hơn 3.000.000 kim tệ rồi, toàn bộ là dùng nhân dân tệ mua được a. Tiêu Ngự ca ca thật có thể đánh bại hắn sao?
"Anh của ngươi đâu rồi? Như thế nào còn chưa tới? Không phải là sợ rồi chứ?" Băng Pháp sư đắc ý dào dạt nói.
"Ca." Tiểu Vũ thấy được Tiêu Ngự chậm rì rì đi tới, hưng phấn tới đón, thấy được trang bị trên người của Tiêu Ngự, Tiểu Vũ nhíu mày, bởi vì trên người Tiêu Ngự mặc 1 bộ trang bị hơn lever 20 vô cùng bình thường, tay phải cầm một thanh chủy thủ ngay cả ném ra đống rác cũng chưa chắc có người muốn nhặt.
"Nhìn ta mặc bộ áo liền quần thấy thế nào!" Tiêu Ngự bày ra cái áo POSE nói, đây là thứ hắn đắc ý nhất trên người a.
Tiểu Vũ chìa miệng ra, rất là bất mãn.
"Cái này gọi là giả heo ăn thịt hổ, hiểu không! Yên tâm đi, anh của ngươi mặc toàn thân trang bị vứt đi cũng có thể đánh thắng hắn." Tiêu Ngự cười ha ha nói, chủy thủ ở trên tay xoay tròn, giọng nói lại rất tự tin mãnh liệt.
Tiểu Vũ lúc này mới chuyển buồn sang vui, nói: "Còn giả heo ăn thịt hổ nữa , thực ra ngươi không cần phải giả trang cũng rất giống heo rồi."
"Nha đầu thối, muốn chết sao?"
Tiểu Vũ làm mặt quỷ cười hi hi, ôm lấy cánh tay Tiêu Ngự, Tiêu Ngự làm ra bộ dáng uy nghiêm hiển nhiên không có một chút hiệu quả nào roài.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook