Tà Y
-
Chương 45
Ngũ Hỉ thành sau việc Hỏa Diễm tướng quân lấy thân báo đáp, giờ lại náo nhiệt thêm lần nữa!
Thái tử nhân hậu hiền lành của bọn họ muốn cưới thái tử phi!
Thân phận thái tử phi này cũng không phải bình thường, nghe nói là cháu gái Thôi thần y của Y Tiên cốc, còn là nghĩa nữ của đương kim Phượng hữu tướng, hơn nữa còn nghe nói dung mạo vị thái tử phi này vô cùng xinh đẹp!
Người gặp qua thái tử phi đều công nhận nữ tử này đúng là giống như tiên nữ hạ phàm vậy, dung mạo đúng là có thể sánh ngang thiên hạ đệ nhất mỹ nhân năm đó!
Hôm nay, chính là ngày vui nhất của thái tử điện hạ.
Cả Ngũ Hỉ thành giăng đèn kết hoa, bách tính náo nhiệt vây xem, thái tử điện hạ mặc hỉ bào đỏ thẫm cưỡi tuấn mã đi tới cửa Phượng phủ.
Vừa nhìn thấy thái tử điện hạ, dân chúng vây xem đều nhiệt liệt hoan hô, những cô nương thiên kim đều đỏ mặt. Thái tử bọn họ trông quả thật là đẹp mắt, mặt như ngọc, khí chất tôn quý, thái tử phi thật khiến người khác hâm mộ nha!
Trạm Ly Tiêu xuống ngựa trước cửa Phượng phủ.
Thôi Bán Hạ mặc hỉ phục thêu kim tuyến phượng hoàng, mang ngọc quan trân châu, trên trán rũ xuống rèm ngọc che khuất tầm mắt, hỉ nương trùm hỉ khăn trên đầu, một vị huynh trưởng cõng nàng ra cửa Phượng phủ.
Thôi Bán Hạ không ngờ mình sẽ được Phượng Tình Lam nhận làm nghĩa nữ, khó trách vì sao hoàng đế lại dễ dàng cho phép nang trở thành thái tử phi như vậy... Có Phượng hữu tướng ở đây, Hoàng đế nào dám nói gì.
Còn chuyện phụ thân thân sinh chính do Phượng Tình Lam rat ay giết hại... Nàng trực tiếp coi như không biết, dù sao nàng không có hứng báo thù, hơn nữa thắng làm vua thua làm giặc, Phượng Tình Lam không hề có lỗi với nàng.
Trái lại nàng còn phải cảm tạ Phượng Tình Lam, nếu không nhờ có hắn, nàng chưa chắc có thể gả cho Trạm Ly Tiêu. Cho nên nàng chấp nhận Phượng Tình Lam người cha này, dù sao nàng cũng không ghét hắn.
Nhận Thôi Bán Hạ nghĩa nữ, Phượng Tình Lam hết sức vui vẻ đối với đứa nhỏ nghĩa khí này, của hồi môn tới mấy trăm rương, vật phẩm bên trong giá trị ngàn thành.
Phượng gia đối với việc Phượng Tình Lam nhận nghĩa nữ này cũng rất thích, Phượng lão đối với chất nữ không bao lâu sẽ xuất giá này vô cùng không đành lòng.
Các vị huynh trưởng trong Phượng gia xếp thành một hàng nhìn thái tử điện hạ, nói rõ: về sau cứ thử bắt nạt muội muội thủ xem! Dù là thái tử điện hạ cũng sẽ không thèm khách khí với ngươi!
Trạm Ly Tiêu nhìn tân nương, ánh mắt nhu hòa, sau đó đột nhiên cất giọng nói: “Ta Trạm Ly Tiêu, ở đây có trời đất chứng giám cùng trước mặt mọi người xin thề, đời này chỉ cưới một người là Thôi Bán Hạ, cũng chỉ có một thái tử phi, trừ Thôi Bán Hạ, ta sẽ không cưới những người khác nữa, lại càng không có thê thiếp gì!”
Lời vừa nói ra, tất cả dân chúng đều xôn xao, không thể tin được, mà các cô nương lại vô cùng hâm mộ! Nam nhân Phượng gia nhiệt liệt vỗ tay khen ngợi. Đây mới là nam nhân chân chính!
Thôi Bán Hạ nhoẻn miệng cười. Như vậy cũng coi là nuôi dưỡng thành công đi, mặc dù lầm sói xấu xa thành thỏ ngây thơ, nhưng mà cũng là triệt để thành công dưỡng thành hôn quân như nàng mong muốn!
Khi Trạm Ly Tiêu dắt Thôi Bán Hạ tay thì nghe được một tiếng nói nhỏ: “Ngu ngốc.”
Trạm Ly Tiêu nâng lên khóe môi, nắm chặt tay nàng, hắn cam nguyện vì nàng mà mê muội, chỉ một mình nàng.
Thái tử nhân hậu hiền lành của bọn họ muốn cưới thái tử phi!
Thân phận thái tử phi này cũng không phải bình thường, nghe nói là cháu gái Thôi thần y của Y Tiên cốc, còn là nghĩa nữ của đương kim Phượng hữu tướng, hơn nữa còn nghe nói dung mạo vị thái tử phi này vô cùng xinh đẹp!
Người gặp qua thái tử phi đều công nhận nữ tử này đúng là giống như tiên nữ hạ phàm vậy, dung mạo đúng là có thể sánh ngang thiên hạ đệ nhất mỹ nhân năm đó!
Hôm nay, chính là ngày vui nhất của thái tử điện hạ.
Cả Ngũ Hỉ thành giăng đèn kết hoa, bách tính náo nhiệt vây xem, thái tử điện hạ mặc hỉ bào đỏ thẫm cưỡi tuấn mã đi tới cửa Phượng phủ.
Vừa nhìn thấy thái tử điện hạ, dân chúng vây xem đều nhiệt liệt hoan hô, những cô nương thiên kim đều đỏ mặt. Thái tử bọn họ trông quả thật là đẹp mắt, mặt như ngọc, khí chất tôn quý, thái tử phi thật khiến người khác hâm mộ nha!
Trạm Ly Tiêu xuống ngựa trước cửa Phượng phủ.
Thôi Bán Hạ mặc hỉ phục thêu kim tuyến phượng hoàng, mang ngọc quan trân châu, trên trán rũ xuống rèm ngọc che khuất tầm mắt, hỉ nương trùm hỉ khăn trên đầu, một vị huynh trưởng cõng nàng ra cửa Phượng phủ.
Thôi Bán Hạ không ngờ mình sẽ được Phượng Tình Lam nhận làm nghĩa nữ, khó trách vì sao hoàng đế lại dễ dàng cho phép nang trở thành thái tử phi như vậy... Có Phượng hữu tướng ở đây, Hoàng đế nào dám nói gì.
Còn chuyện phụ thân thân sinh chính do Phượng Tình Lam rat ay giết hại... Nàng trực tiếp coi như không biết, dù sao nàng không có hứng báo thù, hơn nữa thắng làm vua thua làm giặc, Phượng Tình Lam không hề có lỗi với nàng.
Trái lại nàng còn phải cảm tạ Phượng Tình Lam, nếu không nhờ có hắn, nàng chưa chắc có thể gả cho Trạm Ly Tiêu. Cho nên nàng chấp nhận Phượng Tình Lam người cha này, dù sao nàng cũng không ghét hắn.
Nhận Thôi Bán Hạ nghĩa nữ, Phượng Tình Lam hết sức vui vẻ đối với đứa nhỏ nghĩa khí này, của hồi môn tới mấy trăm rương, vật phẩm bên trong giá trị ngàn thành.
Phượng gia đối với việc Phượng Tình Lam nhận nghĩa nữ này cũng rất thích, Phượng lão đối với chất nữ không bao lâu sẽ xuất giá này vô cùng không đành lòng.
Các vị huynh trưởng trong Phượng gia xếp thành một hàng nhìn thái tử điện hạ, nói rõ: về sau cứ thử bắt nạt muội muội thủ xem! Dù là thái tử điện hạ cũng sẽ không thèm khách khí với ngươi!
Trạm Ly Tiêu nhìn tân nương, ánh mắt nhu hòa, sau đó đột nhiên cất giọng nói: “Ta Trạm Ly Tiêu, ở đây có trời đất chứng giám cùng trước mặt mọi người xin thề, đời này chỉ cưới một người là Thôi Bán Hạ, cũng chỉ có một thái tử phi, trừ Thôi Bán Hạ, ta sẽ không cưới những người khác nữa, lại càng không có thê thiếp gì!”
Lời vừa nói ra, tất cả dân chúng đều xôn xao, không thể tin được, mà các cô nương lại vô cùng hâm mộ! Nam nhân Phượng gia nhiệt liệt vỗ tay khen ngợi. Đây mới là nam nhân chân chính!
Thôi Bán Hạ nhoẻn miệng cười. Như vậy cũng coi là nuôi dưỡng thành công đi, mặc dù lầm sói xấu xa thành thỏ ngây thơ, nhưng mà cũng là triệt để thành công dưỡng thành hôn quân như nàng mong muốn!
Khi Trạm Ly Tiêu dắt Thôi Bán Hạ tay thì nghe được một tiếng nói nhỏ: “Ngu ngốc.”
Trạm Ly Tiêu nâng lên khóe môi, nắm chặt tay nàng, hắn cam nguyện vì nàng mà mê muội, chỉ một mình nàng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook