Trong lúc Âu Dương Mặc đang xem thì bỗng nghe thấy tiếng hò reo của một người đệ tử:
"Thần Đan đây hai nghìn linh thạch đây!"
Rồi lại thấy hắn chạy đến một đệ tử khác:
"Vị huynh đài này mua đi, uống vô linh khí dồi dào!"
"Không mua không mua!"
Hắn liếc cái thấy Âu Dương Mặc đang nhìn mình, liền chạy đến:
"Vị huynh đài này mua không, chỉ hai nghìn linh thạch thôi!"
"Công hiệu ra sao?" Âu Dương Mặc đáp.
"Uống vô linh khí sẽ dồi dào, khi linh khí cạn kiệt uống vô sẽ lại dồi dào dễ dàng đánh bại kẻ định!"
"Đừng tin lời hắn!"
Một nam nhân bước đến, khuôn mặt anh tuấn, dáng người mảnh mai phong lưu đi đến chỗ Âu Dương Mặc.
"Hắn là tên lừa đảo, đừng tin lời hắn!" Rồi lại nói tiếp:
"Đó là Bạo Huyết Đan uống vô sẽ bạo phát linh khí, sau khi hết công dụng ngươi sẽ kinh mạch đứt đoạn, trở thành phế nhân!"
"Ngươi..


ngươi!" Tên bán hàng chỉ vào chàng trai kia, rồi hắn lại quay sang Âu Dương Mặc:
"Vị huynh đài này ngươi đừng có tin lời hắn, đan dược này của ta tuyệt đối sẽ không có tác dụng phụ."
Âu Dương Mặc tay chạm vào Lam Hải Kiếm như muốn rút ra:
"Biến!"
Tên bán hàng kia cũng biết không đánh lại được Dương Mặc, chỉ đành đi tìm người khác, miệng không ngừng lẩm bẩm mắng chửi Âu Dương Mặc và chàng trai kia, liếc mắt nhìn bọn họ mà đi tìm người khác.
"Cảm ơn huynh đài đã nhắc nhở tại hạ, nếu không chắc ta sẽ bị hắn lừa mất!"
Âu Dương Mặc cảm ơn chàng trai kia.
"Không có gì, ta chẳng qua không muốn thấy huynh bị hắn lừa nên ra mặt thôi!" Y mỉm cười nhìn Âu Dương Mặc.
"Xin hỏi huynh đài xưng hô thế nào?" Âu Dương Mặc hỏi.
"Ta tên Cố Sinh, còn huynh?"
"Ta tên Âu Dương Mặc!"
Cố Sinh dường như cũng nhận ra được gì đó, liền nói:
"Huynh..

huynh chính là đệ tử thân truyền của Chưởng Môn sao?"
Âu Dương Mặc mỉm cười.
"Đúng vậy!"
Trò chuyện được một lúc thì cũng biết được Cố Sinh chính là người của Hoành Phong, cũng là đệ tử thân truyền của Cổ Dương Trưởng Lão, hai người nói chuyện cũng rất vui vẻ và đã kết giao huynh đệ, một tình bạn đã được ra đời.

Còn tên bán thuốc kia sau khi bị đuổi đi đã được một nam đệ tử muốn mua, vị đệ tử đó tên Lâm Hạo, cũng là một người lòng dạ độc ác bất chấp mọi thủ đoạn.

Hắn cười nham hiểm với Âu Dương Mặc rồi đi.
Thời gian đã điểm, các đệ tử lần lượt tập trung, bắt đầu bốc phiếu.

Lần lượt các đệ tử lên bốc phiếu, Âu Dương Mặc cũng lên và bốc được số ba, tình cờ rằng đối thủ của y lại là Lâm Hạo.

Lâm Hạo là một người đã từng rất cố gắng để được Chưởng Môn nhìn trúng khi kỳ thi vào của Linh Kiếm Tông, nhưng vì thể chất bình thường cũng như y là hệ U Linh mà Chưởng Môn ngài lại là hệ Phong và Mộc, vì vậy chỉ có thể vào U Linh Phong.

Nay lại thấy được Chưởng Môn chọn Âu Dương Mặc làm đệ tử thân truyền thì rất đố kị, hắn cho rằng đây chính là cơ hội để làm bẽ mặt Âu Dương Mặc, vì vậy hắn cười rất đắc chí.
Sau khi bốc phiếu xong các đệ tử lần lượt lên thi đấu.

Trận thứ nhất là một nữ nhân xinh đẹp được bao nam đệ tử sùng ái tên Bách Vân lên nghênh chiến, đối thủ của cô là nhất cảnh Trúc Cơ.

Vừa mới bắt đầu, nam nhân đó lao tới, cô quan sát và đã né được nhát chém của hắn.

Tiếp theo cô liền dùng hàn khí để giữ chân đối thủ, khai triển Băng Tâm Kiếm Quyết, kiếm xuất hàn khí cũng bộc ra bá đạo suýt nữa thì đông cứng đối thủ, khiến nam nhân kia may đã kịp thời nhận thua trước sức lực bá đạo như vậy.

Khiến các nam nhân ở dưới vô cùng ngưỡng mộ hét lên nồng nhiệt.

Trận chiến thứ hai chính là Cố Sinh lên đài, y linh hoạt né tránh được các chiêu thức của đối phương, tung chiêu ra, gió nổi lên lại trở nên sắc bén chém trúng đối thủ, khiến đối thủ phải nhận thua.

Các thiếu nữ bên dưới cũng hô to tên y nồng nhiệt làm bao nam đệ tử đố kỵ.

Đến lượt của Âu Dương Mặc lên đài, đối thủ chính là Lâm Hạo.


Vừa lên đài Lâm Hạo cười rất nham hiểm:
"Ngươi chính là Âu Dương Mặc đúng không?"
"Không sai, là ta!"
"Vậy để hôm nay ta phải xem thử thực lực của ngươi mạnh đến đâu?"
Lâm Hạo bắt đầu ra tay, hắn tung một quyền ra, vô số hồn ma bay tới Âu Dương Mặc.

Dương Mặc nhanh chóng rút kiếm tung ra đỡ được một quyền của hắn.
"Lôi Diệm Kiếm Pháp đệ nhất trọng – Liệt Trảm!"
Cùng với tiếng hô Âu Dương Mặc khai triển Liệt Trảm nhanh chóng áp sát đến Lâm Hạo, những tia lôi điện lóe lên một kiếm làm trọng thương Lâm Hạo, khiến hắn bắt đầu tức giận.
"Phệ Hồn!"
Các hồn ma lại điên cuồng lao tới Âu Dương Mặc, như muốn cắn xé nhưng vẫn bị Âu Dương Mặc đỡ được, Dương Mặc chém một kiếm lôi điện lao tới khiến cho Lâm Hạo bay xa, người hắn chi chít vết thương.

Hắn cố gượng đứng dậy rồi nhìn Âu Dương Mặc một cách tà ác..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương