Tà Tu
-
13: Luyện Đan
Lý Tinh tiến lại bên cạnh nàng cẩn thận qua sát đối phương như muốn khắc sâu hình ảnh nàng trong đầu, hương thơm quyến rũ từ trên người nàng truyền đến, hắn hít một hơi khóe miệng khẽ cong lên, chỉ có lúc sư tỷ động tình mới tỏa ra loại hương thơm này.
Liễu Huân Vũ cảm giác một hơi thở nóng ấm thổi đến, thân thể nàng khẽ rung lên, hô hấp càng thêm dồn dập hai mắt ửng nước nhìn đối phương.
- Đệ muốn làm gì?
- Đệ muốn tỷ…
Lý Tinh lập tức chiếm lấy đôi môi của nàng cảm giác ngọt ngào truyền đến như nhấn chìm cả người hắn, hai tay bắt đầu giải trừ những thứ không cần thiết một lúc sao thân thể phong tình như bạch ngọc của Liễu Huân Vũ xuất hiện trước mặt hắn.
- ưm… ân…
Liễu Huân Vũ rên lên một tiếng ngọc thủ đẩy hắn ra như lại quấn lấy đối phương thân thể nàng liên tục ma sát với hắn.
- Lý Tinh… ta cảm thấy khó chịu…
Lý Tinh rời khỏi cơ thể của nàng tiến xuống phía dưới, hắn nhẹ nhàn tách chân ngọc ra một bên hai mắt nhìn chằm chằm đào nguyên đang mộng nước.
- Tiểu Lý đừng nhìn chỗ đó…
Liễu Huân Vũ nhỏ giọng nói hai chân cố gắn khép lại nhưng không thành chỉ đành lấy ngọc thủ che chắn.
- Tỷ nơi này lại chảy nước.
Lý Tinh khẽ chạm vào đào nguyên của nàng, tay hắn đã dính đầy nước.
- Hình như nước này còn có mùi? Tỷ có muốn thử không?
- Đệ…
Nàng nghe tiểu đệ mình nói chỉ muốn bóp chết hắn nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm giác hưng phấn, đào nguyên lại bắt đầu tràn ngập.
Lý Tinh cảm thấy thời cơ đã đến liền cho tiểu đệ của mình tiến vào bên trong, cảm giác vẫn chật hẹp giống như lần đầu hắn tiến vào.
- Tiểu Lý chậm… chậm…
Cảm giác căn đầy từ hạ thể truyền đến làm nàng uống cong người chống đỡ, sắc mặt có chút tái nhợt, trong lòng thầm mắng thứ đó tại sao lại lớn như vậy?
Lý Tinh ngã người về phía trước, hai mắt hiếp lại nhìn nàng.
- Sư tỷ cảm giác thế nào?
- Hừ.
Liễu Huân Vũ trừng mắt hắn một cái liền quay đầu sang một bên.
- Á… đệ.
Đột nhiên nàng cảm thấy hạ thể truyền đến từng cơn đau thốn, cư vật kia hoàn toàn tiến vào bên trong của nàng.
- Sư tỷ cảm giác thế nào?
- Đệ muốn mưu sát ta có phải không?
Lý Tinh nhìn vẻ mặt tức giận của nàng nhiệt khí trong lòng lại dâng trào, hắn nhất định phải chinh phục được vị sư tỷ này, hai tay hắn lập tức bắt lấy ngọc phong của nàng tiểu huynh đệ liên tục tiến công mỗi một lần đề dùng hết công suất.
- ưm… ưm… nhẹ nhẹ một chút…
Liễu Huân Vũ ngẫn đầu rên rỉ, ngọc thủ quấn lấy đối phương nàng cảm giác bản thân như bị lôi đình trùng kích toàn thân tê dại, đầu óc trống rỗng một lúc sao nàng hét lên một tiếng cơ thể liên tục co giật.
Lý Tinh biết nàng đã tiết thân chỉ có thể tạm thời dừng lại, hai tay vuốt ve cơ thể nàng, ánh mắt chăm chú nhìn nữ nhân nằm bên dưới, bây giờ toàn thân nàng đều toát lên vẽ phong tình, nhất là gương mặt tràn đầy xuân ý câu hồn đoạt phách.
Liễu Huân Vũ cảm giác giống như thần hồn của mình vừa phiêu lãng trên chín tầng mây, cả người như được giả thoát nàng phải mất một lúc mới có thể lấy lại bình tĩnh nhưng sao đó lại đỏ mặt xấu hổ, cái thứ to lớn kia vẫn nằm bên trong cơ thể nàng.
- Tiểu Lý tỷ đã cảm thấy đỡ hơn đệ… đệ có thể…
- Tỷ không cần phải cố, đệ có thể tự giải quyết được.
- Không sao tỷ có thể chịu được, tin tỷ.
Liễu Huân Vũ nói xong liền chủ động lắc eo, hạ thể liên tục ma sát với cự vật của hắn.
- Vũ tỷ chúng ta đổi tư thế được không?
Lý Tinh thấy nàng không phản ứng lập tức ngồi đậy nắm lấy một chân của nàng đặt lên vai bắt đầu tiến công, hai người liên tục thay đổi hơn 10 tư thế hắn mới có thể giải quyết được toàn bộ hỏa khí sao đó ôm lấy Liễu Huân Vũ chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sao Chu đại sư trở lại trong giáo lập tức có người chạy đến thông báo cho Lý Tinh, bên trong phòng có 5 lão đầu đang ngồi bàn bạc chuyện gì đó hoàn toàn không để ý đến hắn.
- Lý Tinh mau vào đây.
- Đệ tử tham kiến sư phụ, bái kiến các vị tiền bối.
Mấy lão đầu quan sát Lý Tinh một lúc sao đó ánh mắt đều chuyển tới chỗ Chu lão đầu.
- Chu Cửu người không gạt chúng ta đó chứ?
- Tiểu tử này nếu như là thiên tài luyện đan sao bây giờ chỉ là một tên luyện khí hậu kì.
- Chu Cửu ta thấy người càng ngày càng rảnh.
Chu lão đầu hừ lạnh một tiếng ánh mắt nhìn xuống chỗ Lý Tinh.
- Lý Tinh luyện một lô đan cho bọn họ xem, bọn họ đều là đan sư danh tiếng có thể chỉ điểm người một hai.
- Đệ tử tuân lệnh.
Lý Tinh lấy ra thần lô đỉnh bắt đầu luyện đan, động tác thuần thục như hành vân lưu thủy vô cùng điêu luyện.
Mấy lão đầu xung quanh càng xem vẻ mặt càng biến đổi, phần lớn đều mang theo vẻ kích động.
- Thủ pháp luyện đan này trước giờ lão phu chưa từng thấy.
- Đúng là kì lạ tại sao lão phu cảm thấy thủ pháp của hắn hoàn toàn không liên quan đến nhiệt độ của đan đỉnh?
Lý Tinh nghe lão nói mém chút làm rơi thần lô đỉnh, mấy lão đầu này làm sao mắt lại sáng như vậy?
Một lúc sao 5 viên đan dược từ bên trong thần lô đỉnh bay ra trong đó có hai viên đạt đến trung phẩm, mấy lão đầu sao khi nhìn thấy ánh mắt liên tục biến đổi.
- Chu Cửu vận khí của người đúng là không tệ, ngay cả bảo vật như thế này cũng để người nhặt được.
- Chu Cửu lão phu dùng 10 viên huyền cấp đan dược để đổi lấy tiểu tử này được không?
- Ta dùng 15 viên để đổi hắn.
- Lão phu dùng 20 viên.
Chu Cửu nhìn mấy lão đầu bên cạnh vẻ mặt đầy đắt ý.
- Ta đã nhận tiểu tử này làm đệ tử chân truyền các người chết tâm đi.
- Lão già người đã thu đệ tử vậy kêu chúng ta đến đây làm gì?
- Chẳng phải ta đã nói nhờ các người chỉ dẫn hắn hay sao?
Mấy lão đầu còn lại đều dùng ánh mắt khinh thường nhìn lão, rõ ràng lão đầu này đang muốn khoe hàng.
- Được rồi đừng tranh cãi nữa, các người cũng biết tiểu tử này đối với bổn giáo quan trọng như thế nào, hôm nay ta mời các người đến đây là để nói rõ chuyện này sao đó sẽ bẩm báo cho giáo chủ biết.
Chu Cửu vừa nói xong mấy lão đầu xung quanh lập tức trầm mặt, chuyện này vô cùng quan trọng có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của Ưng vương giáo sao này.
- Ta đề nghị đưa tiểu tử này vào danh sách đệ tử nồng cốt của bổn giáo.
- Ta cũng như vậy.
- Ta không có ý kiến nhưng mà chỉ sợ mấy lão đầu bên vũ điện, trận điện sẽ có ý kiến.
- Cho nên lão phu mới đề nghị bẩm báo chuyện này cho giáo chủ đến lúc đó mấy lão đầu kia có muốn phản đối cũng không được.
Mấy lão đầu xung quanh đều gật đầu dùng ánh mắt tán dương nhìn Chu Cửu.
- Chu lão đầu càng ngày càng nham hiểm.
- Không sai bọn ta nhất định phải tránh xa người.
- Đúng vậy nhất định phải đề phòng lão đầu này nếu không sớm muộn gì cũng bị lão bán đi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook