Tà Tu
102: Lý Phi


Thần lô đỉnh.

Lý Tinh thoái mái nằm trên giường, vẻ mặt đầy dâm đãng, bên dưới của hắn tiểu nha đầu đang dùng đào nguyên thần thánh hầu hạ tiểu long.

- Tố nhi có chuyện muốn chủ nhân giúp đỡ sao?
- Ân…
Lục Tố Tố đang liều mạng cưỡi rồng nghe hắn hỏi liền ngẫn đầu, hai mắt to tròn chớp chớp.

- Làm sao người biết?
- Tiểu tâm tư của người làm sao ta lại không biết.

Hắn vừa về phòng liền bị tiểu nha đầu kéo đi, hôm nay còn chủ động quyến rũ hắn lên gường nếu còn không nhận ra vấn đề thì hắn nên tìm một miếng đậu hủ tự tử cho đẹp.

- Chủ nhân thật lợi hại.

Tiểu nha đầu dùng vẻ mặt sùng bái nhìn Lý Tinh, ngọc thể gục xuống nằm đè lên người hắn, tặng thêm một hôn nóng bỏng.

- Tố Tố đúng là có chuyện muốn thỉnh cầu chủ nhân.

Lục Tố Tố vừa nói xong liền chuyển sang vẻ mặt đáng thương.

- Tố Tố nhớ nhà, chủ nhân có thể cho Tố Tố về nhà vài ngày được không?
- Được.

- Thật á?
- Quân tử nhất ngôn, chủ nhân của người càng là chính nhân quân tử lời nói chắc chắn không thể giả được.

- Đa tạ chủ nhân.

Tiểu nha đầu nói xong thì nằm dài trên người hắn, hai mắt nhắm chặc như ngủ mê.


Lý Tinh biết tiểu nha đầu sắp đến giới hạn nên mới đồng ý, không ngờ nàng lại gục nhanh như vậy, bây giờ hắn phải làm sao đây?
- Lão tử chỉ nói cho nàng đi vẫn chưa nói là khi nào mà hắc hắc… lão tử đúng là thông minh.

Sao này có thể lừa tiểu nha đầu thêm vài lần nữa nhưng bây giờ phải giải quyết chuyện của tiểu long trước, Lý Tinh bấm đốt tay vài lần quyết định chạy tới chỗ của Vân Phi yêu thương nàng một trận.

Sao khi quần nhau mấy canh giờ, hai người ôm nhau tận hưởng tư vị tuyệt vời nhất thế gian, lúc này Lý Tinh chợt nhận ra nguyên lực của Vân Phi nhiều hơn hắn gấp đôi.

- Nàng đột phá?
Vân Phi đỏ mặt gật đầu, mỗi lần cùng nam nhân mình yêu giao hợp thì nguyên lực của nàng lại điên cuồng tăng lên, phá vỡ bình cảnh nhưng căn cơ lại không bị ảnh hưởng đúng là kì tích.

- Là nhờ chàng giúp Vân Phi.

- Ta bỏ ra nhiều nguyên lực, thể lực, tinh lực giúp nàng như vậy cho nên nàng phải hảo hảo báo đáp biết không?
- Ân.

Vân Phi gật đầu rút vào lòng Lý Tinh, đối với nàng nằm trong vòng tay của nam nhân mình yêu chính là điều hạnh phúc nhất.

Sáng hôm sao, Lý Tinh chạy tới vũ cung hoàn thành nốt hai nhiệm vụ còn lại, nhiệm vụ lần này là do một tên tự kỉ đưa ra, chỉ cần phá được ba chiêu của hắn là có thể hoàng thành nhiệm vụ.

- Không biết tên này còn bao nhiêu điểm cống hiến?
Cái huyền cấp nhiệm vụ này đã tồn tại khá lâu chắc chắn đã có không ít người nhận nếu như tên này vẫn còn điểm cống hiến chứng tỏ đối phương tương đối trâu bò.

Vũ cung chiếm diện tích lớn nhất trong tất cả các cung, đệ tử đông nhất, mỹ nhân cũng nhiều nhất, Lý Tinh vừa bước vào đã bị khung cảnh hoành tráng hấp dẫn.

- Đi đường nào đây ta?
Tòa vũ cung xa xỉ như một hoàng cung, đại thụ chọc trời mọc xung quanh tạo nên một bước tường thành khổng lồ, tiên hạc lượn trên cao, thỏ ngọc nhảy đầy đất, cặp nào cũng tươi ngon mọng nước vừa nhìn chỉ muốn bắt một cặp về nuôi.

Mỹ nữ ở vũ cung đặt biệt nhiều không chỉ do bẩm sinh mà còn vì thường luyện vũ kĩ dẫn đến thân hình cân đối, ngực công mong thủ, chỉ dựa vào dáng người cũng có thể xưng một tiếng mỹ nhân.

Lý Tinh dựa theo chỉ dẫn ghi trong nhiệm vụ tìm đến chỗ của tên tự kỉ kia, chỗ tên này khá xa với vũ cung.

- Chỗ này cũng có người ở sao?

Trước mặt hắn là một mãnh hoang tàn như vừa mới trải qua thiên phạt, cây ngã đất lỡ ngay cả một con kiến cũng không thấy, chỉ có một ngôi nhà nhỏ tàn tạ có thể đổ sụp bất cứ lúc nào.

Lý Tinh cảm giác có chút lạnh người, chỗ này chắc chỉ có một mình tên kia ở nếu tên đó có mấy loại sở thích biến thái thì chẳng khác nào tự đưa dê vào miệng cọp.

Trong lúc hắn còn đang lo lắng cho cơ thể thuần khiết của mình thì cánh cửa phía trước đột nhiên mở ra, một đại mỹ nhân anh khí ngút trời xuất hiện trước mặt.

Nữ tử cũng nhìn thấy Lý Tinh, mày kiếm khẽ nhíu.

- Người là ai?
Lý Tinh không vội trả lời, hai mắt đánh giá nữ tử trước mặt vài lần, giọng nói có chút không tin tưởng.

- Người là Lý Phi?
- Ta không phải Lý Phi, người tìm hắn có chuyện gì?
- Đù thằng này có con bồ ngon thiệt.

Lý Tinh thầm mắng một tiếng, trong tất cả nữ nhân hắn từng thấy chỉ có băng sơn mỹ nhân cùng với Nguyệt Ảnh là có thể so với nàng, giữa đồng không mông quạnh cô nam quả nữ ở chung một phòng dùng đầu gối nghĩ cũng biết chuyện gì vừa xảy ra.

- Lâm tiểu tử vẫn chưa chịu rời đi sao?
Từ bên trong phòng đi ra thêm một người, bộ dáng như mấy tên ma rượu nhưng vẻ mặt vô cùng anh tuấn, mày kiếm mắt thần, Lý Tinh vừa nhìn liền có cảm giác tên này như một con quái vật đang ngủ say.

Lâm Ngọc Đình liếc nhìn Lý Tinh.

- Tên ngốc này đến tìm người.

Lý Phi lấy ra bình linh tửu uống một ngụm, vẻ mặt phê phê nhìn Lý Tinh.

- Tìm ta?
Lý Tinh gật gật đầu, hắn đúng là đến tìm tên này để lấy 500 điểm cống hiến.


- Chuyện gì?
Lý Phi hứng thú hỏi, hắn ở nơi này gần 10 năm nhưng chỉ có 1 người tới tìm, tiểu tử trước mặt là người thứ 2.

- Hề hề tiểu đệ nghe danh Lý sư huynh đã lâu nên muốn đến đây diện kiến.

- Ai phái người tới?
Lý Tinh nhìn vẻ mặt thờ ơ của đối phương, ánh mắt chỉ liếc qua đã làm nguyên hồn của hắn chút nữa tan vỡ.

- E hèm có chuyện gì cũng từ từ nói, quân tử động khẩu không động thủ chúng ta có thể ngồi xuống thương lượng được không?
- Không rãnh.

- Nếu sư huynh có chuyện quan trọng cần giải quyết vậy lần sao tiểu đệ sẽ đến.

Lý Tinh xoay người chạy đi, chân trước chưa chạm đất thì thân thể đã ngừng lại, vẻ mặt tươi cười nhìn con ma men bên cạnh.

- Sư huynh còn gì chỉ giáo?
- Ta đang thiếu bạn nhậu.

Lý Phi lắc lắc bầu linh tửu trước mặt Lý Tinh.

- Uống không?
- Đệ uống cái này thì có thể rời đi sao?
- Có thể.

Lý Tinh nhìn bầu linh tửu trước mặt, hơi rượu mang theo từng tia nguyên khí vừa nhìn đã biết là thứ tốt, hắn cẩn thận thu một ít hương tửu vào thần lô đỉnh.

- Tháp tiền bối bên trong có độc không?
- Không có.

- Vậy thứ này uống được?
- Bên trong linh tửu chứa 10 loại địa cấp linh dược nếu người uống vào chỉ say không tĩnh.

Lý Tinh lui lại vài bước tránh xa bình linh tửu, cũng mai lòng hắn không có tham niệm nếu không cơ thể thuần khiết đã rơi vào tay tên ma men kia.

- Đệ không biết uống rượu.

Lý Phi khẽ nhíu mày, không khí xung quanh càng thêm âm u.


- Nam nhân không biết uống rượu thì không xứng làm nam nhân.

- Éc…
Lý Tinh lập tức dùng hai tay che lại tiểu long, ánh mắt đề phòng Lý Phi, từ lúc đến đây hắn đã biết tên này không bình thường thật không ngờ lại biến thái đến mức này.

- Thật ra thì đệ đến đây để khiêu chiến Lý sư huynh.

- Khiêu chiến?
- Đúng vậy đệ vô tình chỉ là vô tình thôi, chọn nhằm nhiệm vụ của huynh nên mới chạy tới đây, thật ra thì đệ có thể nhìn thấy phong thái độc nhất vô nhị của sư huynh là đã thỏa mãng, không cần phải khiêu chiến.

- Người đã bỏ công đến đây, ta làm sao có thể từ chối, nhào vô.

Đùa à, kêu một tên kim đan sơ kì khiêu chiến một tên hóa thần đỉnh phong hơn nữa còn mang bát phẩm linh căn thì hắn thà đập đầu vô khối đậu hũ còn hơn, Lý Tinh bị ép đến cùng đường đành phải dùng ánh mắt cầu cứu mỹ nhân trước mặt hi vọng nàng có thể kéo hắn lên giường là vài hiệp, tốt nhất là cho hắn không xuống giường được.

Lý Phi liếc nhìn nữ nhân bên cạnh.

- Lâm tiểu tử không phải là đối thủ của ta, người không cần nhìn.

Lâm Ngọc Đình khẽ nhíu mày.

- Người đánh với một tên kim đan không sợ làm mất thân phận sao?
Lý Phi uống một ngụm linh tửu, giọng nói mang chút kích động.

- Từ khi ta bị tên thánh tử giả nhân giả nghĩa kia đánh bại mọi thứ đối với ta đã không có ý nghĩa.

- Thiên Quân chỉ vì muốn tốt cho người.

- Câm miệng.

Lý Tinh nhìn vẻ mặt kích động của ma men thầm kêu hỏng bét, đúng là hồng nhan họa thủy nữ nhân càng đẹp thì càng nguy hiểm không ngờ nàng lại dùng chiêu khích tướng kết hợp với mượn đao giết người để hại hắn.

- Nhân phẩm đâu, mau hộ giá.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương