Ta Trở Thành Phú Nhị Đại Phản Phái
Chương 5: Vậy Là Quá Ích Kỷ Rồi (1)

Trong nội dung gốc của truyện, dựa vào điểm chiến lực xuất chúng mà Sở Bạch từng có nhiều tình huống anh hùng cứu mỹ nhân, tranh thủ lấy được trái tim của các cô gái xinh đẹp.

Nhưng mà Vương Hạo Nhiên thật muốn chửi bậy một chút.

Hiện nay là xã hội hòa bình, nào có nhiều lưu manh như vậy, lại còn bị Sở Bạch gặp được.

Hơn nữa còn chưa tính cứu mỹ nhân thành công.

Những cô gái kia còn vì vậy mà thích Sở Bạch.

Cái này quá không hợp lý.

Ở xã hội kinh tế này, dáng dấp đẹp trai cùng có tiền mới là vương đạo chứ.

Một tên chỉ biết đánh nhau, một lần làm anh hùng cứu mỹ nhân liền để cho thiếu nữ phải cảm mến?

Mà ta là một công tử giàu có, lại có điểm mị lực cao ngất ngưỡng lại bị nữ chính chán ghét.

Dựa vào cái gì chứ?!

"Hệ thống, ta dùng tiền trực tiếp tìm người chơi chết Sở Bạch, tỷ lệ thành công cao hay thấp?" Vương Hạo Nhiên quyết tâm, trực tiếp nói ra dự định.

【 Điểm hào quang nhân vật chính của đối phương tương đối cao, lấy điểm hào quang phản phái trước mắt của kí chủ thì tỷ lệ thành công gần như là con số không. 】

Móa, ta liền biết là sẽ như thế mà.

Nội tâm Vương Hạo Nhiên chửi bậy, hắn hết sức không phục, vì vậy nói:

"Tỷ lệ thành công là gần bằng không, vậy vẫn còn tỉ lệ rất nhỏ, ta thử một chút cũng có thể chứ?"

【 Không khuyến cáo kí chủ tiến hành loại hành động này, hào quang nhân vật chính hộ thân, lúc mà lâm vào nguy cơ to lớn tất nhiên sẽ phát động cơ duyên, nhân vật chính chẳng những sẽ giải quyết được nguy cơ mà còn thay đổi càng cường đại, điều này đối với kí chủ cực kỳ bất lợi. 】

"Hào quang nhân vật chính cũng quá bá đạo đi." Vương Hạo Nhiên cực kỳ phiền muộn.

【 Kí chủ không nên uể oải, ngài có thể thông qua cướp đoạt cơ duyên nhân vật chính và cướp đoạt nữ chính, các loại phương thức khác không ngừng làm suy yếu hào quang nhân vật chính, sau khi hào quang phản phái tăng lên, lại lần nữa tiến hành loại thao tác này. 】

"Sắp tới chỉ có thể từng bước một đoạt cơ duyên và gái tới tay, làm vỡ nát hào quang nhân vật chính của đối phương, nếu không làm như thế ta cũng chỉ có một con đường chết."



Vương Hạo Nhiên kiên định vào ý nghĩ của mình.

Lúc mà Vương Hạo Nhiên cùng hệ thống trao đổi thì Hứa Mộ Nhan cũng đã đi tới phòng học.

Sở Bạch kia lập tức rời ánh mắt khỏi người Vương Hạo Nhiên, cười to đi chậm qua phía Hứa Mộ Nhan.

Sở Bạch kia không biết làm thế nào mà đem tóc dài cạo thành tóc ngắn chỉ có nửa tấc.

Kiểu tóc thế này thật không hợp với hắn, sẽ đem đủ loại khuyết điểm trên mặt hiện ra.

Nói Sở Bạch như là một người đi đường thật không sai chút nào.

Hắn cứ như vậy mà cười to lên, nhìn thật xấu.

Nhưng mà nhìn hắn cười đến rực rỡ như vậy, trước mặt lại không có tấm kính, không ý thức được khuôn mặt mình bây giờ thế nào.

"Bạn học Hứa, ngươi tới đây, hiện tại còn chưa vào lớp, ta có nhiều vấn đề trên học tập muốn thỉnh giáo ngươi một chút, có rảnh không?" Sở Bạch hướng về Hứa Mộ Nhan cười nói.

"Có."

Thân là ủy viên học tập đồng thời Hứa Mộ Nhan có nội tâm hiền lành, ở trên lớp bạn học muốn hỏi nàng về học tập thì tất nhiên nàng sẽ không cự tuyệt.

"Đến đây, chỗ ngồi ngươi ở bên kia, ta giúp ngươi cầm túi sách." Sở Bạch hết sức nhiệt tình.

"Không cần đâu." Hứa Mộ Nhan lắc đầu.

"Nếu ngươi không cho ta học bù thì thành tích học tập của ta cũng không có khả năng xếp hạng trước mười được, một chút đến lớp bơi, ta giúp ngươi làm chút ít chuyện, có qua có lại."

"Chủ yếu là ngươi cực kỳ thông minh, lời ta nói đều là những thứ cơ bản trong lời giảng của giáo viên, nếu như ngươi nghiêm túc nghe giảng, thành tích nhất định sẽ rất tốt."

"Không không, chủ yếu là do bạn học Hứa thật xinh đẹp, ngươi nói gì ta cũng có thể hiểu được."

Hứa Mộ Nhan được khen như vậy, không khỏi có chút thẹn thùng.

Sở Bạch thừa cơ thò tay cầm túi sách Hứa Mộ Nhan.

Lúc hắn cầm túi sách, còn làm bộ vô ý mò một chút tay của Hứa Mộ Nhan.

Nhưng mà không thể đạt được.



Vương Hạo Nhiên nhìn một màn này không kìm nổi cảm thán.

Không thể không nói, lúc tuổi tác tương đối non nớt, nam sinh mặt dày theo đuổi nữ sinh thời gian dài thật sự là có trợ giúp rất lớn.

Sở Bạch này hệt như vậy.

Vương Hạo Nhiên biết thành tích học tập Sở Bạch đột nhiên tăng mạnh, tất cả là bởi vì có thấu thị.

Lần kiểm tra trước hoàn toàn là dựa vào gian lận mà thôi.

Quấn lấy Hứa Mộ Nhan đòi học bù, đơn giản chỉ là muốn cua Hứa Mộ Nhan.

Vương Hạo Nhiên hiểu những điều này, tất nhiên không có khả năng nhắm mắt làm ngơ.

Lúc Sở Bạch vừa định cùng Hứa Mộ Nhan cùng ngồi vào bàn, Vương Hạo Nhiên cầm một cái bài tập từ trước đi tới, trực tiếp hỏi:

"Hứa Mộ Nhan, hôm qua thầy giáo giao một bài tập toán, ngươi làm chưa vậy?"

"Làm rồi, nhưng không biết là đáp án của ta có đúng hay không." Hứa Mộ Nhan không còn chán ghét Vương Hạo Nhiên, đối với vấn đề học tập của hắn tất nhiên là vui vẻ trả lời.

"Ta cũng làm ra được một đáp án, nhưng cũng không biết có đúng hay không, so sánh thảo luận một chút được không?"

"Tốt lắm!" Hứa Mộ Nhan lập tức gật đầu.

"Bạn học Hứa, là ta tới trước." Sở Bạch ngăn cản.

"Có rất nhiều thời gian, ngươi chờ một chút nha." Hứa Mộ Nhan muốn thảo luận đề toán cùng Vương Hạo Nhiên trước.

Bài toán này thực sự rất khó, kiến thức siêu việt toán học cao trung, đối với học bá rõ ràng vô cùng có tính khiêu chiến.

Toàn bộ trong lớp đoán chừng chỉ có Vương Hạo Nhiên cùng Hứa Mộ Nhan sẽ đi làm đề toán này sau giờ học.

Vương Hạo Nhiên đưa ra ý kiến muốn thảo luận một chút, Hứa Mộ Nhan tất nhiên là vui lòng tột cùng.

Sở Bạch đần độn đứng ở một bên, đối với những thứ mà Vương Hạo Nhiên cùng Hứa Mộ Nhan thảo luận hắn như là nghe thiên thư, không hiểu gì cả.

Vương Hạo Nhiên cùng Hứa Mộ Nhan thảo luận, một bên lườm Sở Bạch kia, sắc mặt hắn cứng, trong lòng Vương Hạo Nhiên không khỏi cười thầm.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương