Ta Thực Sự Không Phải Là Con Trai Của Khí Vận
Chương 10: Tiểu Linh Tiên Nghiêng Nước Nghiêng Thành



Thẩm Thiên chăm chú nhìn vào Tiểu Linh Tiên muốn xem thử cô gái này rốt cuộc có chỗ nào đặc biệt.



"Điện hạ, ngài có hứng thú với nàng ạ?"



Quế công công đề nghị: "Hay là đưa nàng vào cung đi! Nếu Lan phi nương nương biết điện hạ muốn nạp phi thì nhất định sẽ mỉm cười nơi chín suối."



Tần Cao cũng gật đầu: "Đúng vậy, vị Tiểu Linh Tiên này đẹp nghiêng nước nghiêng thành, vừa nhìn là biết xứng đôi với điện hạ."



Thấy vẻ mặt chăm chú của Thẩm Thiên, Tần Cao vội vã đưa ra ý kiến.



Lúc này Tần Cao đã bắt đầu tu luyện “Hướng Nhật Ma Điển”, hơn nữa luyện lên nhanh như gió.



Sau khi tiếp xúc với hệ thống tu tiên, Tần Cao chợt hiểu được môn ma công này đáng sợ và quý báu nhường nào.



Nhưng cùng lúc đó, trong lòng hắn ta cũng bộc phát nỗi lo sợ bất an.



Điện hạ cứu mạng hắn ta, sau đó lại truyền dạy tiên kinh tuyệt thế như vậy, ân huệ thật sự quá lớn, hoàn toàn không thể báo đáp hết.



Nếu điện hạ muốn lấy thân báo đáp thì nô tài nên làm sao bây giờ!



Cho nên Tần Cao vô cùng hy vọng Thẩm Thiên dời lực chú ý lên người Tiểu Linh Tiên, như vậy đối với mọi người đều tốt.



Đương nhiên Thẩm Thiên không biết ý nghĩ trong lòng Tần Cao.



Nếu mà biết thì chắc chắn sẽ giết hắn ta!



Mặc kệ hắn ta có phải là con trai của khí vận hay không!



...



Lúc này, ở cửa Thiên Linh Hiên đã tấp nập người.



Ba người Thẩm Thiên khó khăn chen lấn trong đám người, cuối cùng đành móc ra vài thỏi bạc mới lấy được vị trí tốt ngắm nhìn vẻ ngoài thực sự của Tiểu Linh Tiên.



Nếu như nói bóng lưng của Tiểu Linh Tiên làm cho người ta có suy nghĩ không đứng đắn thì khuôn mặt chính diện của Tiểu Linh Tiên đủ làm người khác tự thấy hổ thẹn, trong lòng không dám nảy sinh ý đồ vấy bẩn dù chỉ là một chút.



Trên người nàng mặc một chiếc váy dài màu xanh ngọc, dây lưng bao quanh đường cong nhỏ gầy.



Cả người nàng uyển chuyển nhanh nhẹn không khác gì thiên tiên hạ phàm.



Mà nhan sắc của nàng càng tuyệt mỹ thanh thuần như kiệt tác tinh xảo của trời cao.



Một nét nhăn mày, một nụ cười hay một cái ngoảnh đầu cũng tựa như hào quang trong hư không.



Nhan sắc của cô gái này không hề thua kém gì Thẩm Thiên!



...



Chẳng qua không phải ai cũng muốn nhìn thấy Tiểu Linh Tiên.



Ví dụ như Tống chưởng quầy của Thiên Linh Hiên!



"Tiên tử, sao cô lại đến đây?"



Tống chưởng quầy thấy Tiểu Linh Tiên, cười còn khó coi hơn cả khóc: "Lần trước cô lấy “Thanh Ngọc Linh Lung đỉnh” làm lão phu đau lòng tròn nửa tháng nha!"



Tiểu Linh Tiên mỉm cười làm vô số người say mê.





"Nghe nói Tống chưởng quầy vừa thu được một số đồ tốt. Linh nhi là đặc biệt đến xem."



"Linh khoáng phường mở ra là để làm ăn. Sao? Tống chưởng quầy không chào đón ta sao?"



"Không dám, không dám, xin tiên tử nương tay là được."



Tống chưởng quầy lau mồ hôi, không có bao nhiêu người ở Vạn Linh Viên này dám đắc tội với Tiểu Linh Tiên.



Bản thân ông ta nếu không cho Tiểu Linh Tiên vào cửa thì những người hâm mộ điên cuồng của nàng còn không làm sập cửa tiệm của ông ta hay sao?



Tiểu Linh Tiên chầm chậm đi vào Thiên Linh Hiên, ánh mắt di chuyển trên từng kệ hàng đặt khoáng linh thạch.



Trong đôi mắt mơ hồ lóe ra ánh sáng màu vàng.



Đám người thấy vậy liền phát lên những tiếng ồ nhốn nháo.



"Mắt chứa kim quang, đó không phải là thần kỹ vô thượng của Linh Mạch sư – Phá Mạch Kim Tình ư?"



"Truyền thuyết có nói, sau khi luyện thành Phá Mạch Kim Tình, thì có thể thấy rõ linh khoáng trong thiên hạ, dễ dàng kiểm tra được bên trong, có thể nói là vô địch thiên hạ."



"Mới mười sáu tuổi đã luyện được thần kỹ như vậy, không hổ là Tiểu Linh Tiên."



...



Nghe mọi người bên cạnh thán phục, Thẩm Thiên như có điều suy nghĩ.



Có phải do Tiểu Linh Tiên dùng sức mạnh tự thân khai thác mỏ, không dựa vào khí vận như những người khác cho nên hắn mới không nhìn ra được cơ duyên?



Nhưng nếu giải thích như vậy lại hơi miễn cưỡng a!



Trong lòng Thẩm Thiên tràn đầy nghi ngờ, đôi mắt nhìn thẳng vào Tiểu Linh Tiên.



Chỉ chốc lát sau, Tiểu Linh Tiên đã tìm được khoáng linh thạch ưng ý bên trong Thiên Linh Hiên.



"Ta chọn xong rồi, lấy khối này đi!"



Đó là một khối thạch khoáng lớn bằng đầu người, nhìn qua xám xịt và không sáng bóng, thậm chí không được trưng bày trên kệ hàng.



Ở phía trước treo bảng giá bằng mười lăm viên linh thạch, đổi ra cũng được 15.000 lượng.



Rất rẻ.



"Cái này..."



Tống chưởng quầy thấy Tiểu Linh Tiên chọn lựa xong, trong lòng luống cuống một chút.



Chọn cái lớn như vậy sao?!



Lúc này Tiểu Linh Tiên đã lấy ra mười lăm viên linh thạch từ trong ví tiền và đặt ở trên quầy.



Nàng khẽ cười nói: "Một khi đã chọn thì khi thanh toán xong là lời hay lỗ cũng không đổi trả lại. Tống chưởng quầy cũng không được đổi ý nha!"



"Haiz, được rồi!"



Tống chưởng quầy thở dài, ông ta biết hôm nay không tránh được việc lỗ nặng.



"Tiên tử muốn tự mình mở hay ta thu xếp người mở thay?"





...



Ở linh khoáng phường, khai đá cũng là một kỹ năng.



Cùng là một khối khoáng linh thạch, mở tốt có thể giữ linh khí hoàn mỹ, có khả năng bán được giá tốt nhất.



Mà mở ra không tốt thì có thể làm linh thạch bị hư hại hoàn toàn.



Linh khí sẽ bị tiết ra ngoài, không thể bảo quản trong thời gian dài được nên giá trị giảm mạnh.



Vì thế ở các linh khoáng phường cũng bố trí nhân viên mở thạch chuyên nghiệp giúp người mua mở đá.



Đương nhiên điều này không bắt buộc, nếu mở ra được linh thạch có giá trị, linh khoáng phường sẽ thu 10% lợi nhuận xem như tiền mở đá.



Cái này cũng là một trong những thu nhập chủ yếu của linh khoáng phường.



Ngươi có thể kiếm được lợi, chủ tiệm cũng không bị thua thiệt.



Tiểu Linh Tiên rút lại ví tiền, nói: "Tống lão bản biết quy tắc của Linh nhi, từ trước đến giờ đều chỉ chọn chứ không mở đá."



Nghe Tiểu Linh Tiên không tự mở mỏ, nét mặt Tống chưởng quầy cũng dể nhìn hơn.



Cái thứ to tướng này được đặt ở trong quán, sớm hay muộn cũng phải bán đi nên bán cho ai cũng vậy thôi.



Bán cho Tiểu Linh Tiên, bản thân còn thu được 10% lợi nhuận.



"Tiên tử đợi một chút, lão phu lập tức đưa người khai đá tốt nhất thay cô mở mỏ."



Rất nhanh từng lớp da đá một cẩn thận tróc ra.



Khi khoáng thạch chỉ còn to cỡ quả đấm thì một tia sáng màu xanh biếc phát ra từ bề mặt của đá.



Màu sắc ánh sáng hòa hợp để người nhìn thoải mái hết sức.



“Hàng ra, hàng ra!"



"Tiểu Linh Tiên không hổ là Tiểu Linh Tiên, phôi linh thạch lớn chừng quả đấm, ít nhất cũng cắt được 100 viên linh thạch đi!"



"Ngươi thì biết gì, phôi linh thạch lớn cỡ quả đấm có khi bên trong đó là Linh Tinh ấy chứ!"



"Nếu thật là Linh Tinh thì 1 khối có thể cắt được 1000 linh thạch đi!"



"Hâm mộ quá!"



...



Cuối cùng lớp da đá bên ngoài được xử lý sạch sẽ hoàn toàn.



Một khối trong suốt màu xanh biếc toàn thân, viên phôi linh thạch to như ngọc bích xuất hiện trước mặt mọi người.



Ở nơi trung tâm của phôi linh thạch to, loáng thoáng thấy một viên tinh thể lớn cỡ hạt đậu, tỏa ra ánh sáng nhẹ.



Linh Tinh, là Linh Tinh thật!







Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương