Tà Thiếu Dược Vương
-
Chương 796: Tiên Vương ra tay
Thẳng đến lúc này, đại quân Tiên giới trong vòng vạn dặm bị dọa đến không ngừng lùi lại, mới nhìn rõ ràng là ai, chính là Cổ Tiểu Bảo thi triển tổ phù Cổ Thần, kích hoạt toàn bộ lực lượng khôi phục bản thể, thể hiện ra uy thế khủng bố.
Tay không xé tan một con Liệt Thiên Trư ngang với Đại La Kim Tiên trung kỳ, Cổ Tiểu Bảo chiến ý sôi trào lại đánh tới. Đại quân Tiên giới một mảnh hoảng loạn, lập tức có mười mấy Đại La Kim Tiên dẫn vạn đại quan xông tới, vây khốn Cổ Tiểu Bảo.
Cổ Tiểu Bảo chiến ý bành trướng, tổ phù càng thêm ngưng tụ, bên trong mơ hồ có sấm sét.
Ở bên kia, cận vệ đội nhanh chóng đánh chết hơn vạn đại quân Tiên giới, dẫn tới rất đông Đại La Kim Tiên cùng đám yêu tiên Chu Tước, Bạch Hổ vây công. Cổ Tiểu Bảo vừa xuất hiện, trên bầu trời cũng bỗng xuất hiện một con Chu Tước càng thêm to lớn.
Bên trên trực tiếp lao xuống, mục tiêu chính là con Chu Tước già.
- Càn... Lão Chu Tước thấy có hậu bối dám đánh mình, vừa định nói càn rỡ, nhưng tiếp đó đã bị lực lượng, uy áp khủng bố tràn tới chấn nhiếp, giương cánh muốn lùi lại.
Bùm! Đáng tiếc, tốc độcủa Vân Phượng Nhi nhanh hơn, trực tiếp nắm chặt lấy lão Chu Tước, ngọn lửa của nàng được Nhậm Kiệt giúp, huyết mạch càng thuấn khiết hơn cả lão Chu Tước này, ầm ầm tóm lấy liền muốn cắn nuốt lão Chu Tước.
Lão Chu Tước hét thảm vùng vẫy, thân thể khổng lồ giãy giụa, xung quanh có những Thiên Tiên thậm chí Kim Tiên không kịp né tránh đều bị trọng thương.
Ở một mặt khác, Tu La khổng lồ hiện ra, lục gia cầm Lôi Hỏa Thương, hiện tại đã là Tiên khí trung phẩm, dẫn đội đánh ra. Tuy rằng hắn còn chưa đến Đại La Kim Tiên, nhưng có người phối hợp bên cạnh, ngay cả Đại La Kim Tiên cũng không e ngại.
Trên người Ngọc Vô Song bùng lên hào quang, còn chói lọi hơn tiên uy, song kiếm trong tay có lực sát thương không kém gì thân thể khổng lồ của Cổ Tiểu Bảo, bởi vì không ít người không hiểu chuyện gì thì đã bị nàng đánh chết.
Nhậm Tinh thỉnh thoảng từ không trung lao xuống, tựa như ngàn vạn vì sao rơi xuống, kinh thiên động địa....
Về phần Kiếm Vương, Đan Vương Ngọc Trường Không, Văn Mặc lão tổ, ngay từ đầu đi theo Thiên Long Quân, về sau dần dung nhập vào. Có bọn họ dẫn dắt, uy lực Thiên Long Quân cũng ngày càng lớn, dần hình thành trận thế khác nhau, phối hợp người Nhậm gia không ngừng chém giết.
Tuy rằng đại quân Tiên giới ùn ùn không ngớt, đã tăng lên đến 30 vạn, nhưng thế cục chỉnh thể lại không thay đổi, bởi vì mới một hồi mà đã có ít nhất 10 vạn đại quân Tiên giới bỏ mạng.
Đây mới là một nhóm người trung tâm nhất của Nhậm gia, tổng cộng lại cũng không nhiều, nhưng đều khủng bố khác thường, cực kỳ hung hãn. Bất kỳ ai chỉ cần ở cùng nhau, đều có thể hình thành trận pháp. Tựa như cờ vây, bố cục những chỗ khác nhau, cuối cùng có thể nuốt trọn bàn cờ đối phương, hình thành những trận thế khác nhau vây diệt.
- Tuyệt! Tuyệt! Tuyệt! Ẩn trong hư không, đám người Tề Thiên vẫn đang nhìn, xem tình cảnh này, Tề Thiên không nhịn được khen ngợi không ngừng.
Hắn đều biết những người này, bản thể đi ra, những ký ức trước kia vẫn còn, hắn tự nhiên biết bọn họ. Nhìn đến giờ bọn họ trưởng thành đến thế này, mạnh mẽ như thế, hơn nữa biến hóa tùy ý, trong chiến đấu khủng bố kinh người, hắn cũng phải chấn động.
Tựa như xem người ta chơi cờ, chỉ nhìn từng nước thì không cảm thấy gì, dù ngẫu nhiên cảm thấy tuyệt diệu, rất giỏi, nhưng không thấy rung động lớn lắm. Nhưng cao thủ chân chính chân chính xem qua chỉnh thể, sẽ phát hiện chỗ khủng bố trong đó.
- Lại có thể đến thế này, đúng là không thể ngờ.
- Các người nhìn bên kia, thì ra một chiêu của hắn không phải đánh tùy ý, mà phối hợp với bên kia.
- Còn những người đó, bọn họ đụng một nhóm người khác, thì ra là cố ý bị đánh bay, giúp những người kia diệt trừ đối thủ.
- Giết hết bên này, bọn họ quay lại diệt trừ bên kia.
- Thật là... thật là khó tưởng tượng, có thể biến hóa đến thế này, huyền diệu như vậy....
- Hơn nữa bọn họ đều như đánh không chết, nếu không phải trực tiếp bị giết, vậy sẽ không có chuyện gì...
Lúc này, bao gồm cả Nhậm Thiên Hành, mấy người Kỳ Lân Tiên Vương đều không nhịn được kinh ngạc. Đến giờ bọn họ cũng không ngờ, những người yếu hơn bọn họ rất nhiều, khi chiến đấu lại làm bọn họ khiếp sợ bất ngờ đến thế.
Điều này quá khó tin, thì ra còn có thể làm như thế.
Đây không phải vấn đề lực lượng, tuy rằng bọn họ đều hiểu, Nhậm Kiệt rèn luyện những người Nhậm gia, ban đầu nhìn những người này nghênh chiến đại quân Tiên giới ùn ùn không ngớt, trong lòng bọn họ cũng lo lắng.
Thậm chí đã nghĩ, có lẽ không lâu, bọn họ sẽ phải ra tay, Nhậm Kiệt chỉ là muốn luyện binh một chút thôi.
Nhưng lại không ngờ, tuy rằng số lượng người Nhậm gia ít hơn, nhưng lại như bày thế cục to lớn. Trên bàn cờ này, chỉnh thể Tiên giới có vẻ rất lớn, nhưng vào trong cục thì trở nên yếu ớt, người Nhậm gia lại có thể tập trung lực lượng, không ngừng tiêu diệt quân đội Tiên giới.
Tốc độ tiêu diệt không chậm hơn đại quân Tiên giới ra khỏi tiên môn, còn có thể luôn bảo trì cân bằng, điều này quá sức tưởng tượng của họ, cho nên đều không nhịn được xì xào.
- Ta cũng muốn ra, ta cũng muốn ra... Ngay cả Tề Thiên cũng không nhịn được khen ngợi, mới biết ngay từ đầu Nhậm Kiệt dạy biến hóa trận pháp cho mỗi người là đã có ý này, Hổ Hổ xem đến kích động, không nhịn được hét lên.
Bởi vì nó cũng nhìn thấy, hai tiểu đệ vượn trắng đã hóa thành khỉ khổng lồ trăm trượng, đã là Kim Tiên, đang trong chém giết. Nó không nhịn được hô lên, vung vẫy Kim Cô Bổng.
Tề Thiên đối mặt với ai cũng có thể nói được, nói đến người ta chịu thua, chỉ có khi đối mặt với Hổ Hổ mới không xong, bây giờ liền nhìn sang Nhậm Kiệt. Hắn cũng không biết có nên cho Hổ Hổ đi hay không, cộng thêm đã quen với việc Nhậm Kiệt nắm giữ đại cục, nghe lệnh làm việc, cho nên mới không nhịn được nhìn sang.
- Đi đi, nhưng mang theo Kim Cô Bổng. Nhậm Kiệt cười vuốn Hổ Hổ, nói.
- Oa... Quá tốt, thích nhất gia chủ, chóc. Hổ Hổ hưng phấn nhảy lên, trực tiếp hôn lên má Nhậm Kiệt.
- Sặc... Lần này, đến phiên Tề Thiên thẳng mắt.
- Ha ha... Nhìn thấy đến Tề Thiên khó có lúc ngây ngốc, Nhậm Kiệt cười nói: - Yên tâm, bổn gia chủ cho nó sinh mạng thứ hai, coi như con gái, ngược lại là ngươi, sau này dám không tốt với Hổ Hổ, bổn gia chủ sẽ không tha cho ngươi.
Nhậm Kiệt tự nhiên biết vì sao Tề Thiên lại như thế, thực ra trước giờ Hổ Hổ ỷ lại Nhậm Kiệt tựa như con gái đối với cha, nhưng đối với Tề Thiên lại như thân mật.
Sau đó biết Hổ Hổ chính là Tàn Hồn Hổ trong Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, Nhậm Kiệt cũng hiểu là sao.
Đương nhiên, hắn cũng biết lúc này Tề Thiên sẽ không nghĩ nhiều, hắn chỉ là cố ý trêu chọc Tề Thiên mà thôi.
- Khụ... Tề Thiên nghe thế, không khỏi ho khan, đường đường Bán Thánh, lão đại Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, tồn tại đứng hàng đầu từ khi hỗn độn sơ khai đến nay, bây giờ lại không biết làm sao, không khỏi lo lắng nhìn về phía Hổ Hổ.
- Rống rống! Ta đến đây! Các ngươi chết chắc rồi! Giết đi! Kim Cô Bổng, to ra, đập chết chúng. Giống như gia chủ nói, quét cả mảng lớn, đụng vào là chết. Rống rống! Xem Kim Cô Bổng của ta... Có điều Hổ Hổ bây giờ không thèm để ý tới hắn, hưng phấn lao ra, lập tức vung lên Hỗn Độn Chí Bảo Kim Cô Bổng của Tề Thiên, nhưng vẫn bị nó cướp làm đồ chơi.
Hổ Hổ là hạng tồn tại gì, bản thân đã khôi phục gần tới Tiên Vương, cộng thêm một món Hỗn Độn Chí Bảo, nó vừa ra tay, lập tức giết cả mảng lớn.
Mấy ngàn dặm trong hư không trực tiếp bị quét sạch, làm đại quân Tiên giới bị dọa chạy lui.
Ngay cả mấy Đại La Kim Tiên vội lao tới cũng bị Hổ Hổ trực tiếp đập chết, nếu không phải lúc này Hổ Hổ còn ham chơi, dùng Kim Cô Bổng chơi mãi không chán, vậy thì đại quân Tiên giới sẽ càng thảm hơn.
- Hổ Hổ... Văn Thi Ngữ đang tọa trấn, nhìn thấy Hổ Hổ liền vui vẻ, sau đó ngẩng đầu nhìn lên hư không xung quanh.
Cuối cùng nàng cũng yên tâm, nàng biết trước đó Hổ Hổ vẫn không đi ra, bây giờ đột nhiên xuất hiện, nói rõ xung quanh đây, Định hải thần châm của Nhậm gia, vị đại gia chủ Nhậm gia kia cũng đang ở gần đây.
Lúc này, Văn Thi Ngữ càng thêm yên lòng.
Những người khác thấy Hổ Hổ xuất hiện cũng vui mừng rỡ không thôi, có người còn phân tâm, hoặc là đánh chết kẻ địch xong, liền chào hỏi Hổ Hổ.
Hai con vượn trắng thì hưng phấn xông pha chạy tới, Hổ Hổ là lão đại của chúng, làm tiểu đệ tự nhiên phải đi theo lão đại.
Lúc này, bên cạnh tiên môn, Đan Tuyền ngây người, trời ạ, sao lại thế này?
Đây là đại quân Nhậm gia ư? Không thể nào, làm sao lại hung hãn như thế, lúc trước mình còn dẫn người chiến đấu với bọn họ mà, bây giờ mới có bao lâu.
Chẳng lẽ... chẳng lẽ lúc trước bọn họ vẫn áp chế lực lượng hay sao?
Đúng rồi, lần trước bọn họ có cơ hội tiêu diệt đám người mình, nhưng lại không đuổi giết, bọn họ... bọn họ cố ý chờ cho đại quân Tiên giới đến để chiến đấu, đúng là một đám kẻ điên.
Đan Tuyền không ngừng toát mồ hôi, cả người choáng váng, bởi vì hắn không thể hiểu nổi. Nhậm gia với nhân số ít như thế, lại đang không ngừng cắn nuốt đại quân Tiên giới, dường như tới bao nhiêu cũng không đủ cho bọn họ giết.
Mà bên bọn họ ngay từ đầu có một ít tổn thất, về sau lại càng đánh càng mạnh, trong khi chiến đấu lại có người không ngừng đột phá.
Không chỉ như thế, lực lượng của bọn họ kéo mãi không hết, mỗi người như có thể tùy tiện bùng nổ chiêu thức mạnh nhất, điểm này thì ngay cả đại quân Tiên giới cũng không làm được. Dược phẩm của bọn họ còn tốt hơn cả Tiên Đan, bị thương thì tốc độ khôi phục kinh người.Mà pháp bảo của bọn họ như trải qua vô số lần tế luyện, tăng lên theo bản thân tựa như Tiên khí bổn mạng. Mỗi người đều có Tiên khí, đây là chuyện khủng bố cỡ nào?
Quá nhiều điều khó tin, quá nhiều chuyện không tưởng, bày ra trước mắt làm Đan Tuyền cảm thấy thế giới mà hắn biết cũng xảy ra vấn đề...
Trong lòng hắn lần đầu tiên cảm thấy không còn lòng tin, trước kia hắn tin tưởng chỉ cần đại quân Tiên giới phủ xuống, chắc chắn sẽ tiêu diệt hết dị loại, nhưng cục diện hiện tại không phải thế.
Ầm ầm.... Bỗng nhiên, trong tiên môn hiện ra hào quang, động tĩnh còn lớn hơn cả lúc xuất hiện Liệt Thiên Trư, chỉ là Đan Tuyền đang ngây người nên không phát hiện.
Nhưng lúc này, bên trên xuất hiện khí tức tuôn trào không ngớt như biển, đó là khí tức thuần chính của Hải Thần Giáo, tựa như Hải Thần mà Hải Thần Giáo quỳ bái. Một bóng người khổng lồ xuất hiện trong đó, tựa như cả một mảnh biển cả bao quanh, thân người, nhưng có đuôi dài thật lớn, dù là mặt người nhưng có nhiều vảy, cộng thêm uy thế mênh mông, càng thêm kinh người.
- Ta là Thương Hải Tiên Vương, ngươi chính là Đan Tuyền giáo chủ Đan Tiên Giáo hạ giới? Người này lên tiếng nói.
Tay không xé tan một con Liệt Thiên Trư ngang với Đại La Kim Tiên trung kỳ, Cổ Tiểu Bảo chiến ý sôi trào lại đánh tới. Đại quân Tiên giới một mảnh hoảng loạn, lập tức có mười mấy Đại La Kim Tiên dẫn vạn đại quan xông tới, vây khốn Cổ Tiểu Bảo.
Cổ Tiểu Bảo chiến ý bành trướng, tổ phù càng thêm ngưng tụ, bên trong mơ hồ có sấm sét.
Ở bên kia, cận vệ đội nhanh chóng đánh chết hơn vạn đại quân Tiên giới, dẫn tới rất đông Đại La Kim Tiên cùng đám yêu tiên Chu Tước, Bạch Hổ vây công. Cổ Tiểu Bảo vừa xuất hiện, trên bầu trời cũng bỗng xuất hiện một con Chu Tước càng thêm to lớn.
Bên trên trực tiếp lao xuống, mục tiêu chính là con Chu Tước già.
- Càn... Lão Chu Tước thấy có hậu bối dám đánh mình, vừa định nói càn rỡ, nhưng tiếp đó đã bị lực lượng, uy áp khủng bố tràn tới chấn nhiếp, giương cánh muốn lùi lại.
Bùm! Đáng tiếc, tốc độcủa Vân Phượng Nhi nhanh hơn, trực tiếp nắm chặt lấy lão Chu Tước, ngọn lửa của nàng được Nhậm Kiệt giúp, huyết mạch càng thuấn khiết hơn cả lão Chu Tước này, ầm ầm tóm lấy liền muốn cắn nuốt lão Chu Tước.
Lão Chu Tước hét thảm vùng vẫy, thân thể khổng lồ giãy giụa, xung quanh có những Thiên Tiên thậm chí Kim Tiên không kịp né tránh đều bị trọng thương.
Ở một mặt khác, Tu La khổng lồ hiện ra, lục gia cầm Lôi Hỏa Thương, hiện tại đã là Tiên khí trung phẩm, dẫn đội đánh ra. Tuy rằng hắn còn chưa đến Đại La Kim Tiên, nhưng có người phối hợp bên cạnh, ngay cả Đại La Kim Tiên cũng không e ngại.
Trên người Ngọc Vô Song bùng lên hào quang, còn chói lọi hơn tiên uy, song kiếm trong tay có lực sát thương không kém gì thân thể khổng lồ của Cổ Tiểu Bảo, bởi vì không ít người không hiểu chuyện gì thì đã bị nàng đánh chết.
Nhậm Tinh thỉnh thoảng từ không trung lao xuống, tựa như ngàn vạn vì sao rơi xuống, kinh thiên động địa....
Về phần Kiếm Vương, Đan Vương Ngọc Trường Không, Văn Mặc lão tổ, ngay từ đầu đi theo Thiên Long Quân, về sau dần dung nhập vào. Có bọn họ dẫn dắt, uy lực Thiên Long Quân cũng ngày càng lớn, dần hình thành trận thế khác nhau, phối hợp người Nhậm gia không ngừng chém giết.
Tuy rằng đại quân Tiên giới ùn ùn không ngớt, đã tăng lên đến 30 vạn, nhưng thế cục chỉnh thể lại không thay đổi, bởi vì mới một hồi mà đã có ít nhất 10 vạn đại quân Tiên giới bỏ mạng.
Đây mới là một nhóm người trung tâm nhất của Nhậm gia, tổng cộng lại cũng không nhiều, nhưng đều khủng bố khác thường, cực kỳ hung hãn. Bất kỳ ai chỉ cần ở cùng nhau, đều có thể hình thành trận pháp. Tựa như cờ vây, bố cục những chỗ khác nhau, cuối cùng có thể nuốt trọn bàn cờ đối phương, hình thành những trận thế khác nhau vây diệt.
- Tuyệt! Tuyệt! Tuyệt! Ẩn trong hư không, đám người Tề Thiên vẫn đang nhìn, xem tình cảnh này, Tề Thiên không nhịn được khen ngợi không ngừng.
Hắn đều biết những người này, bản thể đi ra, những ký ức trước kia vẫn còn, hắn tự nhiên biết bọn họ. Nhìn đến giờ bọn họ trưởng thành đến thế này, mạnh mẽ như thế, hơn nữa biến hóa tùy ý, trong chiến đấu khủng bố kinh người, hắn cũng phải chấn động.
Tựa như xem người ta chơi cờ, chỉ nhìn từng nước thì không cảm thấy gì, dù ngẫu nhiên cảm thấy tuyệt diệu, rất giỏi, nhưng không thấy rung động lớn lắm. Nhưng cao thủ chân chính chân chính xem qua chỉnh thể, sẽ phát hiện chỗ khủng bố trong đó.
- Lại có thể đến thế này, đúng là không thể ngờ.
- Các người nhìn bên kia, thì ra một chiêu của hắn không phải đánh tùy ý, mà phối hợp với bên kia.
- Còn những người đó, bọn họ đụng một nhóm người khác, thì ra là cố ý bị đánh bay, giúp những người kia diệt trừ đối thủ.
- Giết hết bên này, bọn họ quay lại diệt trừ bên kia.
- Thật là... thật là khó tưởng tượng, có thể biến hóa đến thế này, huyền diệu như vậy....
- Hơn nữa bọn họ đều như đánh không chết, nếu không phải trực tiếp bị giết, vậy sẽ không có chuyện gì...
Lúc này, bao gồm cả Nhậm Thiên Hành, mấy người Kỳ Lân Tiên Vương đều không nhịn được kinh ngạc. Đến giờ bọn họ cũng không ngờ, những người yếu hơn bọn họ rất nhiều, khi chiến đấu lại làm bọn họ khiếp sợ bất ngờ đến thế.
Điều này quá khó tin, thì ra còn có thể làm như thế.
Đây không phải vấn đề lực lượng, tuy rằng bọn họ đều hiểu, Nhậm Kiệt rèn luyện những người Nhậm gia, ban đầu nhìn những người này nghênh chiến đại quân Tiên giới ùn ùn không ngớt, trong lòng bọn họ cũng lo lắng.
Thậm chí đã nghĩ, có lẽ không lâu, bọn họ sẽ phải ra tay, Nhậm Kiệt chỉ là muốn luyện binh một chút thôi.
Nhưng lại không ngờ, tuy rằng số lượng người Nhậm gia ít hơn, nhưng lại như bày thế cục to lớn. Trên bàn cờ này, chỉnh thể Tiên giới có vẻ rất lớn, nhưng vào trong cục thì trở nên yếu ớt, người Nhậm gia lại có thể tập trung lực lượng, không ngừng tiêu diệt quân đội Tiên giới.
Tốc độ tiêu diệt không chậm hơn đại quân Tiên giới ra khỏi tiên môn, còn có thể luôn bảo trì cân bằng, điều này quá sức tưởng tượng của họ, cho nên đều không nhịn được xì xào.
- Ta cũng muốn ra, ta cũng muốn ra... Ngay cả Tề Thiên cũng không nhịn được khen ngợi, mới biết ngay từ đầu Nhậm Kiệt dạy biến hóa trận pháp cho mỗi người là đã có ý này, Hổ Hổ xem đến kích động, không nhịn được hét lên.
Bởi vì nó cũng nhìn thấy, hai tiểu đệ vượn trắng đã hóa thành khỉ khổng lồ trăm trượng, đã là Kim Tiên, đang trong chém giết. Nó không nhịn được hô lên, vung vẫy Kim Cô Bổng.
Tề Thiên đối mặt với ai cũng có thể nói được, nói đến người ta chịu thua, chỉ có khi đối mặt với Hổ Hổ mới không xong, bây giờ liền nhìn sang Nhậm Kiệt. Hắn cũng không biết có nên cho Hổ Hổ đi hay không, cộng thêm đã quen với việc Nhậm Kiệt nắm giữ đại cục, nghe lệnh làm việc, cho nên mới không nhịn được nhìn sang.
- Đi đi, nhưng mang theo Kim Cô Bổng. Nhậm Kiệt cười vuốn Hổ Hổ, nói.
- Oa... Quá tốt, thích nhất gia chủ, chóc. Hổ Hổ hưng phấn nhảy lên, trực tiếp hôn lên má Nhậm Kiệt.
- Sặc... Lần này, đến phiên Tề Thiên thẳng mắt.
- Ha ha... Nhìn thấy đến Tề Thiên khó có lúc ngây ngốc, Nhậm Kiệt cười nói: - Yên tâm, bổn gia chủ cho nó sinh mạng thứ hai, coi như con gái, ngược lại là ngươi, sau này dám không tốt với Hổ Hổ, bổn gia chủ sẽ không tha cho ngươi.
Nhậm Kiệt tự nhiên biết vì sao Tề Thiên lại như thế, thực ra trước giờ Hổ Hổ ỷ lại Nhậm Kiệt tựa như con gái đối với cha, nhưng đối với Tề Thiên lại như thân mật.
Sau đó biết Hổ Hổ chính là Tàn Hồn Hổ trong Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, Nhậm Kiệt cũng hiểu là sao.
Đương nhiên, hắn cũng biết lúc này Tề Thiên sẽ không nghĩ nhiều, hắn chỉ là cố ý trêu chọc Tề Thiên mà thôi.
- Khụ... Tề Thiên nghe thế, không khỏi ho khan, đường đường Bán Thánh, lão đại Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, tồn tại đứng hàng đầu từ khi hỗn độn sơ khai đến nay, bây giờ lại không biết làm sao, không khỏi lo lắng nhìn về phía Hổ Hổ.
- Rống rống! Ta đến đây! Các ngươi chết chắc rồi! Giết đi! Kim Cô Bổng, to ra, đập chết chúng. Giống như gia chủ nói, quét cả mảng lớn, đụng vào là chết. Rống rống! Xem Kim Cô Bổng của ta... Có điều Hổ Hổ bây giờ không thèm để ý tới hắn, hưng phấn lao ra, lập tức vung lên Hỗn Độn Chí Bảo Kim Cô Bổng của Tề Thiên, nhưng vẫn bị nó cướp làm đồ chơi.
Hổ Hổ là hạng tồn tại gì, bản thân đã khôi phục gần tới Tiên Vương, cộng thêm một món Hỗn Độn Chí Bảo, nó vừa ra tay, lập tức giết cả mảng lớn.
Mấy ngàn dặm trong hư không trực tiếp bị quét sạch, làm đại quân Tiên giới bị dọa chạy lui.
Ngay cả mấy Đại La Kim Tiên vội lao tới cũng bị Hổ Hổ trực tiếp đập chết, nếu không phải lúc này Hổ Hổ còn ham chơi, dùng Kim Cô Bổng chơi mãi không chán, vậy thì đại quân Tiên giới sẽ càng thảm hơn.
- Hổ Hổ... Văn Thi Ngữ đang tọa trấn, nhìn thấy Hổ Hổ liền vui vẻ, sau đó ngẩng đầu nhìn lên hư không xung quanh.
Cuối cùng nàng cũng yên tâm, nàng biết trước đó Hổ Hổ vẫn không đi ra, bây giờ đột nhiên xuất hiện, nói rõ xung quanh đây, Định hải thần châm của Nhậm gia, vị đại gia chủ Nhậm gia kia cũng đang ở gần đây.
Lúc này, Văn Thi Ngữ càng thêm yên lòng.
Những người khác thấy Hổ Hổ xuất hiện cũng vui mừng rỡ không thôi, có người còn phân tâm, hoặc là đánh chết kẻ địch xong, liền chào hỏi Hổ Hổ.
Hai con vượn trắng thì hưng phấn xông pha chạy tới, Hổ Hổ là lão đại của chúng, làm tiểu đệ tự nhiên phải đi theo lão đại.
Lúc này, bên cạnh tiên môn, Đan Tuyền ngây người, trời ạ, sao lại thế này?
Đây là đại quân Nhậm gia ư? Không thể nào, làm sao lại hung hãn như thế, lúc trước mình còn dẫn người chiến đấu với bọn họ mà, bây giờ mới có bao lâu.
Chẳng lẽ... chẳng lẽ lúc trước bọn họ vẫn áp chế lực lượng hay sao?
Đúng rồi, lần trước bọn họ có cơ hội tiêu diệt đám người mình, nhưng lại không đuổi giết, bọn họ... bọn họ cố ý chờ cho đại quân Tiên giới đến để chiến đấu, đúng là một đám kẻ điên.
Đan Tuyền không ngừng toát mồ hôi, cả người choáng váng, bởi vì hắn không thể hiểu nổi. Nhậm gia với nhân số ít như thế, lại đang không ngừng cắn nuốt đại quân Tiên giới, dường như tới bao nhiêu cũng không đủ cho bọn họ giết.
Mà bên bọn họ ngay từ đầu có một ít tổn thất, về sau lại càng đánh càng mạnh, trong khi chiến đấu lại có người không ngừng đột phá.
Không chỉ như thế, lực lượng của bọn họ kéo mãi không hết, mỗi người như có thể tùy tiện bùng nổ chiêu thức mạnh nhất, điểm này thì ngay cả đại quân Tiên giới cũng không làm được. Dược phẩm của bọn họ còn tốt hơn cả Tiên Đan, bị thương thì tốc độ khôi phục kinh người.Mà pháp bảo của bọn họ như trải qua vô số lần tế luyện, tăng lên theo bản thân tựa như Tiên khí bổn mạng. Mỗi người đều có Tiên khí, đây là chuyện khủng bố cỡ nào?
Quá nhiều điều khó tin, quá nhiều chuyện không tưởng, bày ra trước mắt làm Đan Tuyền cảm thấy thế giới mà hắn biết cũng xảy ra vấn đề...
Trong lòng hắn lần đầu tiên cảm thấy không còn lòng tin, trước kia hắn tin tưởng chỉ cần đại quân Tiên giới phủ xuống, chắc chắn sẽ tiêu diệt hết dị loại, nhưng cục diện hiện tại không phải thế.
Ầm ầm.... Bỗng nhiên, trong tiên môn hiện ra hào quang, động tĩnh còn lớn hơn cả lúc xuất hiện Liệt Thiên Trư, chỉ là Đan Tuyền đang ngây người nên không phát hiện.
Nhưng lúc này, bên trên xuất hiện khí tức tuôn trào không ngớt như biển, đó là khí tức thuần chính của Hải Thần Giáo, tựa như Hải Thần mà Hải Thần Giáo quỳ bái. Một bóng người khổng lồ xuất hiện trong đó, tựa như cả một mảnh biển cả bao quanh, thân người, nhưng có đuôi dài thật lớn, dù là mặt người nhưng có nhiều vảy, cộng thêm uy thế mênh mông, càng thêm kinh người.
- Ta là Thương Hải Tiên Vương, ngươi chính là Đan Tuyền giáo chủ Đan Tiên Giáo hạ giới? Người này lên tiếng nói.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook