Tà Thiếu Dược Vương
Chương 783: Thời đại thay đổi

Thanh Long chậm rãi quay đầu nhìn lại, thực ra bất luận là thông qua tiên hồn lực, hay là thanh âm kia đều xác định không thể nghi ngờ là Vân Phượng Nhi nói, nhưng hắn vẫn muốn quay đầu nhìn lại.

Khi thật sự nhìn thấy Vân Phượng Nhi đang nhìn về phía hắn gật đầu, Thanh Long thật không biết nói cái gì cho tốt.

Giờ khắc này, hắn dường như hiểu được điều gì.

Tại sao lúc ban đầu Nhậm gia không có công kích bọn họ, tại sao cho tới nay Vân Phượng Nhi cũng không để cho bọn họ tham gia chiến đấu với Nhậm gia, ngay từ đầu chiến đấu nàng đã phân tích lợi và hại, bảo bọn họ không cần khinh cử vọng động, tiêu hao thực lực.

Sau đó thì toàn lực ngăn cản, mà huyết mạch của Vân Phượng Nhi tinh thuần vượt quá tưởng tượng, lực lượng lại cường đại, khẳng định là thiên tài vạn năm khó gặp của Yêu Thần Giáo.

Giờ này nàng đã là tộc trưởng Chu Tước nhất mạch, còn kém làm giáo chủ thôi. Trên thực tế nếu như chính Vân Phượng Nhi lên tiếng muốn làm giáo chủ, Thanh Long sẽ không chút do dự giao chức vị giáo chủ cho nàng.

Thế nhưng... nhưng là...

- Ngậm miệng... Đúng lúc này, bên kia Lý Thiên Thành cũng phiền, đột nhiên quát lớn.

"Ầm... Ầm... Ầm..."

Với thực lực của Lý Thiên Thành, cộng thêm vừa mới đột phá, một tiếng quát lớn này trong tiếng nổ ầm ầm giống như tiếng sấm đánh tới, trong nháy mắt nổ vang kinh thiên động địa, không ít người ở phía trước trực tiếp bị chấn đến hộc máu lui về sau, người phía sau cũng đều hoảng sợ ngây người.

Không chỉ là người của Vạn Pháp Giáo kinh sợ ngây người, cũng ảnh hưởng tới Yêu Thần Giáo ở bên cạnh, còn có một số người Nhậm gia ở phía dưới chú ý nhìn.

Lúc này, Văn Thi Ngữ đang ngồi ở phía dưới khẽ lắc đầu cười, nàng có thể đoán được, bởi vì đã từ lâu những người này đều ở dưới tay nàng nghe điều khiển, đối với tánh khí bản tính mỗi người nàng đều biết rất rõ.

- Con bà nó! Toàn bộ đều câm miệng cho ta! Thật không ra cái thống chế gì! Các ngươi cho rằng đây là cái gì chứ? Đầu óc không đủ dùng trở về từ từ suy nghĩ đi! Nếu không phải là mệnh lệnh của lão đại, các ngươi cho là cái chức giáo chủ này ta muốn làm sao? Ta đúng là không có hứng thú, nói cho các ngươi biết, ai muốn làm thì làm, bất quá đừng nói là ta không có cảnh cáo các ngươi, hết thảy hậu quả tự mình gánh chịu đi! Lý Thiên Thành đã sớm không nhịn được, trên thực tế lão đại bảo hắn lãnh đạo đám người kia, làm giáo chủ của đại giáo vô thượng này, hắn đúng là không thích, nhưng cũng không có biện pháp. Ai bảo hắn có truyền thừa cùng huyết mạch của Vạn Pháp Giáo, hơn nữa có mệnh lệnh của lão đại.

Kết quả đám người kia không biết tốt xấu, còn lằng nhằng dây dưa, từng người đều giống nhau... rốt cục Lý Thiên Thành không nhịn được nữa.

Hừ... Cho dù bị lão đại xử phạt, hắn cũng không quản nhiều như vậy.

Muốn ra sao thì ra sao, hắn không quản tới nữa.

"Ầm..." - Lão đại, chuyện gì xảy ra, có phải bắt đầu đánh hay không? Đánh người nào, huynh nói đi! Con bà nó! Nghe Lý Thiên Thành phẫn nộ quát tháo, phía dưới lập tức vọt tới một thân ảnh, bạo phát ra uy thế cường hãn, đúng là Ngụy Lượng. Ngụy Lượng luôn luôn đi theo Lý Thiên Thành, giờ này thấy Lý Thiên Thành nổi giận, hắn lập tức xông tới.

- Không có gì! Đi! Chúng ta đi uống rượu, đừng quản tới bọn họ! Lý Thiên Thành bị đám người kia càm ràm làm phiền, chiến đấu với địch nhân hắn không sợ, nhưng bảo hắn quản lý đám người này, ngược lại hắn có chút không thích ứng.

Mới vừa lên đây dùng phương thức của lão đại, thống khoái nói rõ, lúc đó hắn còn cảm thấy rất sảng khoái, nhưng sau đó phản ứng của những tên kia đã có chút không khống chế nổi, hắn cũng không biết nên làm gì bây giờ.

Bởi vì Lý Vạn Pháp đối tốt với hắn, còn giao ra ngọc giản, còn đầu phục Nhậm gia... Với tình cảnh như thế nếu Lý Thiên Thành dùng võ lực ra tay là không đúng; nhưng nếu không dùng võ lực lại bị đám người kia làm phiền không chịu được... Vì thế hắn dứt khoát ngoắc tay kêu Ngụy Lượng đi xuống tìm người uống rượu.

- Hắn này có ý gì?

- Không đúng! Hắn... hắn là người của Nhậm gia, không trách được đâu?

- Tình huống vừa rồi cũng không đúng! Hắn bắt cóc giáo chủ mang đi, nhất định là bởi vì vậy giáo chủ mới truyền lại cho hắn... Thật không nghĩ tới, hắn dĩ nhiên là nội gian, là phản đồ!

- Bắt hắn lại...

Vừa nhìn thấy Lý Thiên Thành lại có thái độ với người của Nhậm gia như thế, quen thuộc như thế, hơn nữa thời khắc này lại ở trước mặt bọn họ, trực tiếp đi vào bên trong Nhậm gia uống rượu, lập tức Vạn Pháp Giáo bên này sôi trào, có một số người kích động thậm chí muốn đi lên chặn giết Lý Thiên Thành.

Vốn Lý Vạn Pháp từ đầu không có lên tiếng, nhưng đến lúc này, hắn không thể không lên tiếng.

- Các ngươi làm gì vậy? Toàn bộ câm miệng cho ta!

Lý Vạn Pháp rống lên một tiếng, chấn nhiếp hết thảy mọi người, sau đó lạnh lùng nhìn bọn họ nói: - Dùng một chút đầu óc của các ngươi đi, lúc này không phải là trước kia, đừng nghĩ đại giáo vô thượng là cao cao tại thượng, có thể trừng phạt tất cả mọi người, có thể muốn làm gì thì làm. Thiên Thành là con cháu của Lý gia ta, có huyết mạch Vạn Pháp Giáo ta, chính vì vậy, lần này trong tập kích của Nhậm gia, Vạn Pháp Giáo ta mới tránh khỏi bị công kích!

Lý Vạn Pháp lạnh lùng nhìn bọn họ nói: - Đi xuống chặn lại ư? Các ngươi tưởng mình là ai? Đừng nói người Nhậm gia, cho dù là một mình Thiên Thành các ngươi có người nào là đối thủ? Còn có, hắn bây giờ là Giáo chủ Vạn Pháp Giáo, các ngươi động tới hắn mới là phản giáo! Mỗi người ngay cả mệnh lệnh của giáo chủ đều không nghe, các ngươi muốn tạo phản sao?

- Không phải, giáo chủ! Hắn... hắn sao tính là giáo chủ...

- Đúng vậy! Ngài mới là giáo chủ, hắn là phản đồ!

- Chúng ta là đại giáo vô thượng, sao có thể...

Những người này còn không phục, lập tức có người cố chấp nói.

- Nói cho các ngươi biết, đầu phục Nhậm gia là quyết định của ta, có phải các ngươi cũng muốn chính pháp luôn cả ta hay không? Lý Vạn Pháp đối với những lối suy nghĩ cổ hủ ăn sâu mấy trăm năm, mấy ngàn năm này cũng vô cùng nhức đầu, nhất là trên phương diện này. Hiện tại rốt cuộc hắn hiểu rõ vì sao Lý Thiên Thành nhức đầu. Tuy nhiên hắn nhất định phải quản tới, bởi vì hắn biết nếu hắn không quản, xui xẻo không phải Nhậm gia, trên thực tế Nhậm gia vốn hoàn toàn không quan tâm tới bọn họ, nếu bọn họ thật gây náo loạn, thì khẳng định sẽ chết rất thảm!

Bị Lý Vạn Pháp mắng một trận như vậy, đám người kia lập tức thành thực, dù sao đều không phải kẻ ngốc, đầu óc dù có xơ cứng, thời khắc này cũng biết được không thích hợp.

- Các ngươi hãy tự mình suy nghĩ thật kỹ đi, Nhậm gia không thèm để ý tới một chút lực lượng này của chúng ta. Ta nói cho các ngươi biết: nếu như Nhậm gia thật muốn tiêu diệt chúng ta, chỉ một ngón tay là đủ rồi! Nhậm gia chủ đại nhân đại lượng, hơn nữa còn có Thiên Thành huyết mạch này là người của bọn họ, mới tạo cho Vạn Pháp Giáo chúng ta cơ hội này... Các ngươi phải biết quý trọng, nhớ kỹ, sau này Thiên Thành chính là tân nhậm giáo chủ, lời nói của hắn chính là mệnh lệnh của giáo chủ. Từ nay về sau, Vạn Pháp Giáo hoàn toàn quy thuận Nhậm gia, các ngươi hãy cảm thấy mình may mắn đi, nếu như Nhậm gia chủ thật sự ra tay, Nhậm gia chủ thật sự xuất hiện, thật sự chọc giận Nhậm gia chủ... thì các ngươi chết cũng không biết chết như thế nào đâu! Lý Vạn Pháp buồn bực nói.

Chỉ có điều Lý Vạn Pháp nói lời này, hoàn toàn hù dọa cho người Vạn Pháp Giáo hoảng sợ, bởi vì Lý Vạn Pháp nói cũng quá khoa trương đi.

Nhưng nhìn dáng vẻ của hắn, rõ ràng không giống như giả tạo.

Chiếu theo lời hắn nói như vậy, thì gia chủ Nhậm gia kia hẳn là rất lợi hại, một ngón tay cũng có thể tiêu diệt đại giáo vô thượng: đùa gì thế?! Cho dù Tiên giới cũng không có mấy người mạnh mẽ như vậy đâu! Chẳng lẽ hắn cho hắn là Đại Đế?

Nhưng ít ra thời khắc này, bọn họ thật sự cũng không dám nhiều lời nữa.

Đồng dạng bị giật mình còn có Thanh Long, hắn bên này còn chưa có kịp phản ứng từ trong lời nói của Vân Phượng Nhi, vừa lúc chợt nghe Lý Vạn Pháp nói lời này.

Nhậm Kiệt ư? Mình không nghe lầm chứ? Chiếu theo hắn nói như vậy, tên Nhậm Kiệt này chẳng phải là... hắn đều khó có thể tưởng tượng!

- Giáo chủ! Tình huống của Vạn Pháp Giáo ngài cũng nhìn thấy! Đúng rồi, lệnh bài giáo chủ của ngài biểu hiện có tiên chỉ phủ xuống, chính ngài xem rồi quyết định đi! Thời khắc này còn có thể đi tiếp nhận tiên chỉ, bất quá nói vậy ta cũng thật không có biện pháp. Nói thật lòng, Lý giáo chủ nói không sai, nhưng dù như vậy, hắn nói cũng chỉ là một phần lực lượng của gia chủ Nhậm gia ta, chỗ cường đại chân chính hắn cũng cũng không biết. Tóm lại, vì tốt cho Yêu Thần Giáo, hy vọng giáo chủ đừng làm lựa chọn sai lầm, nếu không ta cũng cứu không được Yêu Thần Giáo! Thấy tình huống Lý Thiên Thành bên kia, Vân Phượng Nhi cũng không nhịn được cười, dưới tình huống hiện tại như vậy, nàng ngẫm lại cũng không giấu giếm nữa, liền dứt khoát nói với Thanh Long.

Đi theo đường nào cứ để Thanh Long tự quyết định, nếu không cứ tiếp tục như vậy, nói không chừng sẽ xảy ra chuyện gì chăng?!.

Sau khi nói xong, thân hình Vân Phượng Nhi vừa động, trong nháy mắt biến thành hình người, trở lại hình dáng trước đây của mình, rồi hạ xuống.

- Lục thẩm! Ngài đi vắng đoạn thời gian này, chúng ta đều rất nhớ ngài, đương nhiên nhớ nhất vẫn là lục thúc!

Văn Thi Ngữ thấy Vân Phượng Nhi hạ xuống, liền đứng dậy cười nói, ánh mắt thì liếc về phía một bên.

Một bên lục gia Nhậm Thiên Tung từ đầu lẳng lặng đứng ở nơi đó. Sau khi chấm dứt chiến đấu ông lẳng lặng đứng ở nơi đó, nhìn Vân Phượng Nhi trên bầu trời.

Bởi vì lúc đó Vân Phượng Nhi còn chưa có nói ra, ông sợ ảnh hưởng tới kế hoạch, cho nên rất cẩn thận, cho tới giờ này thấy Vân Phượng Nhi hạ xuống, ông lập tức không nhịn được bước ra ngoài.

"Khụ..." Chợt nghe Văn Thi Ngữ nói vậy, lục gia Nhậm Thiên Tung ho nhẹ một tiếng, trong lúc nhất thời không biết nên nói như thế nào mới tốt.

- Nha đầu ngươi đó, đều bị nhiễm tính của Nhậm Kiệt rồi! Vân Phượng Nhi bị chọc cười, chỉ vào Văn Thi Ngữ cười nói.

Văn Thi Ngữ tươi cười tiến lên nói nhỏ mấy câu với Vân Phượng Nhi, nói một lần chuyện Yêu Thần Giáo, hiện tại Nhậm gia đích xác cũng không thèm để ý tới chuyện bọn họ đầu phục hay không đầu phục. Tuy nhiên Vân Phượng Nhi cũng cố ý nói một lần, cũng không muốn Yêu Thần Giáo xung đột với Nhậm gia, dù sao Vân Phượng Nhi có huyết mạch Chu Tước, hơn nữa trong khoảng thời gian này Yêu Thần Giáo cũng không có chỗ nào sai lầm với bọn họ.

Hiện tại mà đối lập với Nhậm gia, rõ ràng chính là muốn chết.

- À! Lục thẩm yên tâm đi! Ta sẽ tận lực nói chuyện với bọn họ một chút, có thể sẽ không xảy ra xung đột đâu!

Văn Thi Ngữ gật đầu đáp ứng, sau đó đẩy Vân Phượng Nhi về phía lục gia Nhậm Thiên Tung, tiếp đó hai người lặng lẽ đi vào tiểu thế giới hàn huyên.

Đưa bọn họ đi rồi, Văn Thi Ngữ không nhịn được nhìn thông đạo không gian còn mở kia, bất quá thời khắc này thông đạo không gian cũng đang từ từ co rút lại.

Trên mặt Văn Thi Ngữ đầy vẻ tươi cười hạnh phúc, nàng biết cửa ải này sẽ đóng lại một đoạn thời gian, nhưng nàng vẫn rất hạnh phúc, ngọt ngào, bất kể có ở bên cạnh hay không, nàng biết có một nam nhân vĩnh viễn yêu mình, như vậy là đủ rồi!

Mà lúc này, Thanh Long đứng giữa không trung ngẩn ngơ rất lâu, rốt cục tỉnh táo lại, suy nghĩ kỹ một hồi mới không nhịn được nhìn về phía Lý Vạn Pháp đang quát mắng những người Vạn Pháp Giáo kia.

- Rốt cuộc chuyện gì xảy ra... chuyện gì xảy ra? Thanh Long trợn to cặp mắt, thanh âm có chút run rẩy. Thời khắc này đã đến nước này, nhìn thấy tình huống bây giờ đều giống nhau, nhưng hắn vẫn thông qua tiên hồn lực trao đổi với Lý Vạn Pháp.

- Thanh Long huynh! Ta đã dẫn cả Vạn Pháp Giáo đầu phục Nhậm gia, Nhậm gia chủ nếu như muốn diệt chúng ta, diệt một ngàn lần đều thoải mái. Lực lượng của Nhậm gia hơn xa chúng ta tưởng tượng đơn giản như vậy, ta đi vào nơi đó thấy được năm vị Tiên Vương đồng thời đang tu luyện trong tiểu thế giới của gia chủ Nhậm gia. Hơn nữa... Ôi, thời đại thay đổi rồi! Đã không còn là thời điểm đại giáo vô thượng thống trị thiên hạ, tình huống của chúng ta giống nhau, ta đã truyền chức vị giáo chủ cho Thiên Thành! Huynh... Ôi... Chính huynh tự quyết định đi! Hiện tại tâm tình của Lý Vạn Pháp thật ra cũng rất rối tung, tuy nhiên, ít nhất hắn làm ra quyết định sau cùng, cho nên còn tốt hơn rất nhiều so với Thanh Long.

Lý Vạn Pháp còn nói một hồi với Thanh Long, còn lại chính là Thanh Long tự mình quyết định. Thanh Long vốn muốn thương lượng với hắn, nhưng nghe Lý Vạn Pháp nói lời này lại hoàn toàn ngây dại.

Mà Lý Vạn Pháp thì chỉnh lý xong những người Vạn Pháp Giáo, sau đó hạ xuống đi gặp Văn Thi Ngữ, nói chuyện tiếp sau này.

Chỉ để lại Thanh Long ở giữa không trung, thật sự... thật sự không biết chung quanh đang phát sinh chuyện gì, cả người đều choáng váng.

Điều này sao có thể, trong tiểu thế giới của Nhậm Kiệt có năm vị Tiên Vương, đây chính là đại thế giới. Huống chi, cho dù ở Tiên giới, Tiên Vương cũng là tồn tại cường đại nhất gần với Đại Đế, Tiên Vương làm sao có thể xuất hiện ở thế giới này, mà còn xuất hiện năm người, còn... còn có thể tu luyện trong tiểu thế giới của Nhậm Kiệt... Đây... đây không phải là nằm mơ chứ?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương