Diễm Cơ nhìn về phía Cố Trường Ca, biểu tình hơi hòa hoãn nói:" Cố công tử quá khen, nhờ có Tụ Thần Đan lúc trước ngươi đưa, nếu không chỉ dựa vào Diệp Trần, cũng không biết đến khi nào mới có thể khôi phục thân hình, cũng có khi đến lúc đó một tàn hồn như ta cũng đã sớm tiêu tán rồi.

.

."Tuy rằng trong lời nói của Cố Trường Ca cũng có một chút ý muốn châm ngòi ly gián.Nhưng nàng lại không thấy chán ghét điều đó.Mà Diễm Cơ nói lời này ngay trước mặt Diệp Trần, càng khiến cho sắc mặt hắn càng thêm tái mét, nghiến răng ken khét.Biểu tình của Diễm Cơ vô cùng lạnh nhạt, không hề liếc mắt nhìn Diệp Trần dù chỉ một cái."Xem ra Diệp Trần hiểu lầm ngươi rất sâu.


.

."Cố Trường Ca làm ra một bộ dáng hơi kinh ngạc, hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội rắc muối vào vết thương này.Diễm Cơ nhìn hắn một cái, lắc đầu nói:" Có phải hiểu lầm hay không, bây giờ không còn quan trọng nữa."Nghe vậy, Cố Trường Ca làm như rất tiếc hận, bày ra bộ dáng tự trách vô cùng nói:"Xem ra những lời ban nãy ta nói đã khiến Diệp Trần hiểu lầm ngươi tiết lộ hành tung của hắn cho ta?"Giả làm người tốt, hắn đương nhiên cũng biết, lại còn có thể giả vờ đến mức không có chút sơ hở nào.Lúc này, Cố Trường Ca khẳng định sẽ không nói ra chân tướng.Bằng không còn có ý nghĩa gì nữa.Hắn còn chờ Diệp Trần khiến cho Diễm Cơ quy thuận hắn.Diễm Cơ sững sờ, chẳng biết tại sao, hốc mắt có chút đỏ lên.Đối mặt với sự hoài nghi của Diệp Trần, những lời nói này của Cố Trường Ca như vô tình khơi gọi sự ủy khuất trong tâm nàng."Cố Trường Ca, tên tiểu nhân hèn hạ, bây giờ ngươi giả làm người tốt gì chứ.""Ngươi liên hợp với sư tôn ta, cùng nhau mưu hại ta, đừng cho là ta không biết, ngươi muốn ta giúp ngươi mở cửa tòa đại điện này ra, đúng hay không?"Diệp Trần đương nhiên không có sắc mặt tốt đối với Cố Trường Ca, thần sắc băng lãnh, sát ý tràn ngập.Hắn vừa nói vừa muốn thúc giục la bàn trong tay.Là chìa khóa then chốt mở ra cánh cổng đại điện tương nhiên nó cũng có thể khống không ít cơ quan cùng trận văn ở nơi đây.Hơn nữa với thực lực của hắn hôm nay đối đầu với một Cố Trường Ca chỉ có thể thi triển ra tu vi Đại Năng cảnh, cũng không phải không có phần thắng.Cố Trường Ca liếc Diệp Trần một cái, không thèm để ý.Hắn còn tỏ ra vài phần đáng tiếc nói:"có sư tôn như mỹ nhân như vậy, ngươi lại không biết quý trọng, còn cố tình hết lần này đến lần khác làm nàng đau lòng.""Lúc trước ta muốn mượn sức nàng, nàng không đáp ứng, ta cảm thấy vị kỳ nữ có phẩm chất như vậy quả thật hiếm thấy.""Lúc ngươi gian nan nhất, nàng cũng không rời bỏ ngươi, ngươi nói xem nàng có mưu đồ gì với ngươi?""Bây giờ thì tốt rồi có truyền thừa, có bối cảnh chống lưng, liền vứt bỏ nàng.""Còn về tung tích của ngươi, sao ngươi không tự mình suy nghĩ thử xem, ta nhiều lần thả ngươi đi như vậy, ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?""Diệp Trần a Diệp Trần, ngươi nói xem ngươi hiện tại có đáng chết hay không chứ?"Cố Trường Ca nở nụ cười nghiền ngẫm nói."Cố công tử, ngươi đừng nói nữa.

.

." Diễm Cơ hốc mắt ửng đỏ, không nghĩ tới Cố Trường Ca thế nhưng lại nói ra những lời ấy, hắn hiểu nàng như vậy khiến cho trái tim nguội lạnh của nàng, nỗi khổ sở của nàng vơi đi nhiều, thậm chí còn rất cảm động."Cố Trường Ca, ngươi không nên ngậm máu phun người, ta chưa bao giờ có ý nghĩ như vậy, toàn là lời nói bậy bạ không có căn cứ của ngươi?"Nghe được lời này, sắc mặt Diệp Trần có chút tái nhợt, nhịn không được rống lên, muốn che giấu tâm tình của mình.Những lời này tựa hồ chính là những suy nghĩ chân thật nhất sâu trong nội tâm của hắn, giữ sư tôn bên người, kỳ thật chỉ thuần túy là do ý muốn chiếm hữu thôi?"Cố công tử, nếu ngài không chê, Diễm Cơ về sau nguyện đi theo ngài.

.


."Mà giờ phút này, Diễm Cơ chợt mở miệng, nói ra câu nói đầu tiên, khiến cho đầu Diệp Trần lại lần nữa ông một cái.Khuôn mặt hắn tái nhợt."Tiện nhân.

.

." Hắn cơ hồ là từ trong miệng phun ra hai chữ này.Phốc!Nhưng lời hắn còn chưa nói xong, Cố Trường Ca đã đánh một chưởng tới, phù văn ngưng tụ, hóa thành kim sắc ma bàn, khiến Diệp Trần phun ra một ngụm máu tươi.Vẫn giống như lúc trước, không có bất kỳ sức chống cự nào!"Thật là ồn ào."Cố Trường Ca hời hợt quét mắt nhìn hắn một cái, lúc này hắn lại khôi phục tư thái cao cao tại thượng như trước."Diễm Cơ tiền bối nếu nguyện ý đi theo ta, Cố mỗ đương nhiên hoan nghênh."Nhìn về phía Diễm Cơ, Cố Trường Ca lại bày ra dáng vẻ như gió xuân ấm áp, cười khẽ nói.Đồng thời, âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên."Đinh, Diễm Cơ quy thuận, điểm số mệnh thêm bốn trăm, điểm giá trị thiên mệnh thêm hai ngàn."Kiếm được chừng bốn trăm điểm số mệnh, thu được một vố lớn a."Nếu Cố công tử không chê, về sau ngài cứ gọi ta là Diễm Cơ đi, gọi tiền bối cũng không thích hợp."Diễm Cơ thấy Cố Trường Ca đáp ứng sảng khoái như vậy khiến nàng không tránh khỏi cảm động.Nàng còn sợ Cố Trường Ca sẽ vì điều này mà ghét bỏ nàng."Được, vậy về sau ta gọi ngươi là Diễm Cơ.

Đây là do chính ngươi nói đó." Cố Trường Ca tùy ý cười.Sau đó hắn lấy ra một khối tinh thể óng ánh đã chuẩn bị từ sớm, ánh sáng mờ ảo bao bọc lấy viên ngọc, mặt trên còn có thần ý kinh người đan lẫn vào nhau.Hắn làm việc, đương nhiên sẽ vô cùng cẩn thận cặn kẽ."Tuyệt phẩm Dưỡng Hồn Ngọc?" Diễm Cơ hiển nhiên nhận ra được, có chút kinh hô, cũng có chút cảm động:"Cố công tử thật có tâm.""Sao có thể ở mãi trong một cái nhẫn rách nát được." Cố Trường Ca tùy ý cười, là một thanh niên cao phú soái trên thượng giới, hắn đương nhiên là có đầy đủ tài phú.Tuyệt phẩm Dưỡng Hồn Ngọc, nghe tên cũng có thể đoán ra nó có công dụng gì.Còn về giá trị, chỉ cần đổi vài món Thiên Thần pháp khí là không có vấn đề."Đa tạ công tử." Diễm Cơ hóa thành một đạo hư ảnh, thoát ra khỏi nhẫn, một luồng khí màu đỏ chui vào trong tuyệt phẩm Dưỡng Hồn Ngọc.Sắc mặt của nàng, giờ khắc này lại có chút đỏ lên.Đãi ngộ bậc này, cho dù có ở bên Diệp Trần nhiều năm, cũng chưa từng hưởng thụ qua.Cố Trường Ca trở mặt cực nhanh, khiến Diệp Trần đang ngã trên mặt đất vô cùng phẫn nộ."Cố Trường Ca.


.

."Lúc này, đôi mắt Diệp Trần đỏ lên, hắn bất chấp tất cả cũng phải thúc giục bí thược trong tay, chuẩn bị cùng Cố Trường Ca liều mạng!.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương