Chương 38: Phá trận. (3)

Đáng tiếc, làm sao Lý tiền bối lại có thể quan tâm đến một cái Bí Cảnh Chí Tôn nho nhỏ như này được?

“Ta thử xem.”

Đối mặt với một bức tưởng lửa cuối cùng, Hỏa Linh Nhi hít vào một hơi thật sâu.

Nàng ta tĩnh tâm.

Trong khoảnh khắc này, nàng ta đang hồi tưởng lại, hồi tưởng đến lần đầu tiên nhìn thấy bức tranh mặt trời hiều ở trong nhà của Lý tiền bối…

Vòng tròn mặt trời quay liên tục, dường như đại biểu cho một lực lượng mạnh mẽ nhất ở trên thế giới này…

Trong đôi mắt của nàng ta, ngọn lửa màu vàng kim nhạt dường như đã biến thành một vầng thái dương.

Nàng ta nhìn về phía bức tường lửa, nhìn kỹ một lúc lâu.

Rất lâu sau, nàng ta bỗng nhiên ra tay, vẽ ra một cánh cửa ở bên trên bức tường lửa.

Mà không ngờ ngọn lửa kia lại không hề làm tổn thương nàng ta.

Đến khi cánh cửa của nàng ta đã hoàn thành xong, cả bức tường lửa bỗng nhiên biến mất trong nháy mắt.

Phá trận! 

Rốt cuộc tại giờ phút này, pháp trận của Ly Hỏa Chí Tôn đã bị phá.

Bức tường lửa tràn ngập khí tức kia đã biến mất không còn dấu vết gì chỉ trong một nháy mắt.

“Phá trận.”

“Nhanh, tiến lên!”

“Đi!”

Trong lúc nhất thời, rất nhiều tông môn tuôn về phía trước như thủy triều.

Phi thuyền của Tiên Âm Các và Long Huyền Tông đều hóa thành một tia sáng, tốc độ cực nhanh không gì sánh bằng.

Mà mấy người Hỏa Linh Nhi đứng ở gần Bí Cảnh nhất cũng khống chế phi thuyền bay nhanh về phía quan tài màu đỏ kia.

Bọn họ đã nhanh chóng đến chỗ quan tài đầu tiên.

“Quan tài của chí tôn đệ nhất… Đây chính là đại cơ duyên đó.”

Vu Khải Thủy cũng vô cùng kích động, hoàn toàn kích động.

“Nếu như có thể lấy được kho tàng bí mật ở bên trong, chắc chắn Ly Hỏa Tông của chúng ta sẽ hưng thịnh một lần nữa.”

Ngụy Ngọc Sơn cũng vô cùng ngưng trọng.

Ngọn lửa màu vàng kim nhạt ở bên trong đôi mắt của Hỏa Linh Nhi vẫn còn chưa biến mất, lúc này cũng cảm nhận được một loại cảm giác kỳ quặc.

Tu luyện thành Thánh Hỏa Nhãn, khả năng quan sát và khả năng cảm nhận của nàng ta đều tăng trưởng trên diện rộng, thê nhưng giờ phút này, cái quan tài gỗ ở trước mặt lại cho nàng ta một dự cảm bất thường.

“Đi, mở quan tài.”

Vu Khải Thủy kích động nói.

Hỏa Linh Nhi cũng gật đầu, nếu như đã đến rồi thì cũng nên mở ra nhìn xem.

Hơn nữa, với sự giúp đỡ của Lý tiền bối, trong lòng của nàng ta cũng cảm thấy vô cùng tự tin.

“Dừng lại.”

Lúc này, một tiếng quát to đột nhiên vang lên.

Một vệt sáng nhanh chóng bay đến gần, sau một khắc đã rơi vào bên cạnh của bọn họ.

Long Huyền Tông!

“Các ngươi không được đến gần quan tài Chí Tôn.”

Một lão già của Long Huyền Tông lạnh lùng nói.

Người này chính là người đã đánh trọng thương Vu Khải Thủy ở Ly Hỏa Tông. 

“Dựa theo quy định bất thành văn, tông môn đầu tiên phá được pháp trận sẽ có quyền ưu tiên được lựa chọn…”

Vu Khải Thủy trầm giọng nói: “Đạo hữu muốn phá hoại quy củ sao…”

Thế nhưng, lão ta còn chưa dứt lời, khí thế của lão già kia cũng đột nhiên phát ra, tu vi Động Hư Cảnh, trong nháy mắt đã tập trung về phía Vu Khải Thủy, sát ý lạnh băng: “Quy củ? Chỉ dựa vào một mình tên Phân Thần Cảnh nho nhỏ như ngươi, cũng dám nói chuyện quy củ với ta?”

“Hoặc là chết, hoặc là cút.”

Trực tiếp uy hiếp!

Sắc mặt của nhóm người Vu Khải Thủy lập tức đại biến.

“Ha ha, một cái tông môn cấp Nguyệt nhỏ bé cũng xứng ngấp nghé tông môn cấp Chí Tôn? Thực sự là buồn cười.”

Lúc này, người của Tiên Âm Các cũng tới, Lăng Hiện lộ ra một nụ cười lạnh lùng. 

“Thánh Địa Thái Diễn đạo hữu?”

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Long Tử Âm đột nhiên xuất hiện sự ngưng trọng, nói: “Nếu như các ngươi đã ra mặt, kho tàng lần này, chúng ta chỉ muốn một phần năm.”

Đối mặt với một thế lực cấp Thánh Địa, Long Huyền Tông của bọn hắn còn kém hơn rất nhiều, có thể lấy được một phần năm thì còn phải dựa vào tâm trạng của người ta nữa.

Lăng Hiện quay đầu nhìn thoáng qua Thanh Lạc.

Thanh Lạc gật đầu nói: “Có thể.”

“Tốt, vậy cứ quyết định như vậy.”

Long Tử Âm gật đầu, tiếng nói vừa dứt, bóng dáng của nàng ta đột nhiên khẽ động.

Trong nháy mắt, nàng ta đã xuất hiện ở trước mặt của Hỏa Linh Nhi.

Vu Khải Thủy và Ngụy Ngọc Sơn cũng đã bị cao thủ của Long Huyền Tông vây xung quanh, không thể cử động được. Mặc dù Hỏa Linh Nhi có Thánh Hỏa Nhãn nên cũng đã nhận ra được động tác của Long Tử Âm, thế nhưng bởi vì tu vi chênh lệch cho nên cũng không kịp trốn tránh.

Long Tử Âm trực tiếp lấy tay bóp chặt cổ họng của Hỏa Linh Nhi.

“Linh Nhi tỷ tỷ.”

Sắc mặt của Mộ Thiên Ngưng đại biến, trên mặt tràn đầy sự lo lắng, nói: “Ngươi mau thả Linh Nhi tỷ tỷ ra.”

Long Tử Âm cũng lạnh lùng cười một tiếng, nhìn Hỏa Linh Nhi nói: “Trên người của ngươi có sự cổ quái, đầu tiên ta phải phế bỏ tu vi của ngươi đã rồi hãy nói sau.”

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương