Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân (Dịch)
Chương 35: Bí Cảnh Chí Tôn. (2)

Chương 35: Bí Cảnh Chí Tôn. (2)

Ở trung tâm của pháp trận có một cái quan tài màu đỏ thẫm.

Quan tài như ngọn lửa cháy bừng bừng.

“Quan tài của Ly Hỏa Chí Tôn? Ở đây… Lại là nơi lão ta chôn xương sao?”

“Nhất định là như vậy, chắc chắn thi thể của lão ta đang ở bên trong đó.”

“Công pháp Chí Tôn, pháp khí Chí Tôn… Chắc chắn cũng đều ở bên trong.”

Ngay lập tức, tất cả mọi người đều trở nên kích động.

Trong mắt đều trở nên cuồng nhiệt!

Ngay từ đầu, mọi người cũng đều biết Bí Cảnh này sẽ có liên quan đến Ly Hỏa Chí Tôn.

Nhưng ai lại có thể ngờ được đây chính là nơi chôn xương của Ly Hỏa Chí Tôn.

Chỉ trong một chớp mắt thế nhưng đã khiến cho cả Bí Cảnh tăng thêm một cấp bậc.

“Đánh giá thấp rồi… Nếu như biết trước được đây là nơi chôn xương của Chí Tôn, chúng ta nên mời cường giả đến.”

Không ít người cảm thán nói.

“Bí Cảnh đã mở ra, dựa vào bản lĩnh của chính mình hãy phá trận đi vào đi.”

Lúc này, một giọng nói già nua vang lên.

Muốn đi vào trong đó thì cần phải phá vỡ được trận pháp chí tôn.

Ngay lập tức, tất cả mọi người của các tông môn đều đi đến gần về phía trước.

Tốc độ nhanh nhất chính là Long Huyền Tông và Tiên Âm Các.

Hai tông môn lớn đều lựa chọn con đường đi vào trong pháp trận.

Lần này bọn họ đến đây đều mang theo Trận Pháp Đại Sư ở bên cạnh, có thể cảm nhận được nơi nào có thể đi vào bên trong pháp trận một cách dễ dàng nhất.

Ngay sau đó là tông môn Siêu Phàm cùng mấy tông môn cấp Thiên.

Phần lớn con đường đi vào bên trong đều bị các tông môn chiếm giữ hết.

Lúc này mới đến lượt Ly Hỏa Tông là một tông môn cấp Nguyệt.

“Công chúa… Chúng ta nên đi vào như thế nào?”

Vu Khải Thủy hỏi.

Đối với pháp trận hỏa này, bọn họ dốt đặc cán mai.

Mà giờ phút này, ở sâu trong hai mắt của Hỏa Linh Nhi, hai ngọn lửa màu vàng kim nhạt đang rực cháy lên.

Trong nháy mắt, nàng ta có thể cảm giác được từng mạch máu của pháp trận chí tôn này, không ngờ ở trong mắt lại càng trở nên rõ ràng hơn.

“Đây chính là sức mạnh của Thánh Hỏa Nhãn hay sao? Lý tiền bối đã tính toán được từ trước rằng ta sẽ gặp phải pháp trận chí tôn này hay sao?”

Nàng ta lẩm bẩm, trong khoảnh khắc này, nàng ta đột nhiên cảm giác được dường như tất cả mọi chuyện đang xảy ra cũng đều nằm trong sự tính toán của Lý tiền bối.

Ngay lập tức, lòng tin của nàng ta lại tăng vọt lên gấp đôi, hít một hơi thật sâu rồi nói: “Đi theo ta.”

Mà giờ phút này, các tông môn khác cũng bắt đầu phá trận.

“Làm phiền Lăng Hiển công tử.”

Ở Tiên Âm Các, Thanh Lạc nhìn về phía thanh niên áo tím kia.

Thanh niên áo tím lấy ra một cái trận bàn, mỉm cười nói: “Thánh nữ yên tâm, có trận bàn của sư tôn ta ở đây, ngay lập tức sẽ phá được.”

Hắn ta cầm trận bàn bước về phía trước.

Mà Thanh Lạc thì đi theo ở phía sau của hắn ta, bắt đầu đánh đàn!

Tiếng đàn của nàng ta vang lên có thể khiến cho người xung quanh cảm thấy yên ổn tâm thần.

Dưới trận bàn của Lăng Hiển, bọn họ nhanh chóng vượt qua một trận chém giết.

Mà ở bên kia.

“Triệu Lão, cảm thấy thế nào rồi?”

Long Tử Âm hỏi, nhìn về phía một lão già tóc bạc.

Triệu Lão chính là trận pháp đại sư đứng đầu của Long Huyền Tông.

Triệu Lão nói: “Khí tức của Chí Tôn đã che mắt thần thức, cho nên xin mời hai vị tiểu hữu chỉ đường.”

Lão ta nhìn về phía Hỏa Minh Hiên và Hỏa Tuyên Phi.

Điều kiện tiên quyết để phá được trận này chính là nhìn rõ được trận pháp, mà bởi vì nhãn thuật của hai người xuất phát từ Ly Hỏa Chí Tôn, cho nên có thể quan sát được trận pháp ở nơi này, không bị hạn chế.

Hai người đều gật đầu, Hỏa Tuyên Phi nói: “Để ta tới trước.”

Nàng ta nhân cơ hội này bước lên, trong mắt mơ hồ xuất hiện hai ngọn lửa mờ ảo.

Minh Hỏa Nhãn!

“Không được, quá mờ mịt rồi, chỉ rõ ràng hơn so với mắt thường một chút, vẫn không thể nắm được như trước.”

Hỏa Tuyên Phi trực tiếp mở miệng, lắc đầu.

“Dùng cái này thử xem.”

Hỏa Minh Hiên đưa Huyền Hỏa Giới cho Hỏa Tuyên Phi.

Hỏa Tuyên Phi hít một hơi thạt sâu, đeo Huyền Hỏa Giới lên tay.

Ngay lập tức, hai ngọn lửa mờ ảo ở trong mắt của nàng ta đột nhiên ngưng tụ lại, sáng bừng lên!

Cảnh tượng ở trước mặt cũng dần dần trở nên rõ ràng!

“Ở đây, ở đây, còn có ở đây, đều có mấy ngọn lửa hỗn loạn.”

Nàng ta bắt đầu chỉ đường.

Sau đó lão già kia lập tức bước lên, ở trong tay lấy ra rất nhiều miếng bạch ngọc, miếng bạch ngọc nhiều đến mức có thể dập tắt được ngọn lửa.

Còn rất nhiều tông môn khác cũng dần dần tiến lên.

“A…”

Một tiếng hét thảm thiết vang lên, một tên tu giả của tông môn nào đó đi vào bên trong đại trận chí tôn, trực tiếp bị ngọn lửa đốt thành tro bụi.

“Không.”

Ngay sau đó, lại có thêm một kẻ phá trận bị đốt nữa, cả người đều bị ngọn lửa nuốt chửng.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương