Ta Thăng Cấp Từ Từ
-
Chương 55: Siêu cấp đầu bếp level max
Này! Hay là các ngươi cất những thứ kia đi, lúc khác ăn. Ta mới tìm hiểu thông cách nấu mấy món ăn, đang muốn thử. Các ngươi muốn ăn không
Tiểu Giao Di Ngân Tích là tên đầu tiên lên tiếng.
- Có, có ta.
- Vậy các ngươi thì sao?
Hoàng Long quay qua nhìn mấy người còn lại.
- Nghe theo Công tử vậy.
- Biết điều thế là tốt.
Hoàng Long lấy ra một đống nguyên liệu, một cái chão lớn, một cái nồi lớn. Hắn tính làm món liên quan đến thịt lợn, lần trước hắn vẫn còn kha khá thịt chưa dùng đến.
Sau một hồi sơ chế chuẩn bị. Hoàng Long màu mè lấy ra một cái tạp dề, mũ bếp làm cực kì chuyên nghiệp a.
- Này! Cái
- Xuỵt! Ta cần yên lặng để làm, lát hỏi sau.
Hoàng Long lấy một ngón tay che lên miệng ra dấu, rồi bắt đầu nấu ăn. Suốt gần một tiếng nấu nướng, ba món ăn cùng một nồi cơm đã được dọn ra. Sườn non sào chua ngọt, canh nhân sâm hầm thịt heo, thịt heo nướng ngũ vị. Mùi thơm bốc lên làm cho kể cả tu tiên giả không cần ăn uống vẫn sống được vài năm cũng cảm thấy đói bụng. Lại cái cảnh y như hồi nãy, mấy tên này không kiểm soát được nước bọt, chảy xuống ướt cả áo.
- Ăn thôi
Ngay lúc này từ trong rừng đi ra ba người, một tên tai dài da tím, một tên ba mắt tay to như cái cột trụ, một nữ tử có hai cánh trắng tinh sau lưng đi ra. Chắc cũng là hám ăn, vì mùi hương hấp dẫn mà tiến đến.
Không hề quan tâm đến đám người Hoàng Long, mấy tên mới vứa đến này cũng nhìn chằm chằm vào bàn ăn, nước bọt tràn ra khỏi miệng, tên da tím lấy tay chùi đi nước bọt trên khoé miệng, lễ độ lên tiếng nói.
- Thất lễ, mong các vị thứ lỗi. Bọn ta bị mùi thơm của những thức ăn này cuốn tới đây. Xấu mặt mong có thể được ăn cùng không ạ, chúng ta có thể trả tiền a.
- Không thành vấn đề, thêm người thêm vui, đến đến đây đi. Mời ngồi.
Hoàng Long cũng không phải là kẻ quá keo kiệt như vậy, người ta đã lễ độ như vậy thì chả có lý do gì để từ chối, thêm một người bạn còn hơn là thêm một kẻ thù.
- Vậy đa tạ rồi. A Nhũng, Phi Vân cùng đến a.
Đúng lúc này từ phía sau lưng Hoàng Long, Sư Bức lớn tiếng hét to.
- Ăn, Thơm…
Sư Bức tên này đang hôn mê bất tỉnh cũng bị mùi thơm của thức ăn Hoàng Long nấu.
- Đại ca, ngươi tỉnh rồi.
- Ta chưa chết sao??? Cứ tưởng chết rồi chứ.
- Ngươi còn sống a, Nhờ Hoàng Long công tử cứu ngươi đấy.
- Hoàng Long? Người lúc đó truyền âm cho chúng ta sao?
- Đúng đấy. Nhưng tay của Đại ca..
- Không sao, còn sống là được rồi. Dù sao ân công cũng đã cứu mạng chúng ta.
- Tỉnh rồi à, dậy ăn uống luôn cùng bọn ta đi.
Hoàng Long thấy Sư Bức tỉnh lại rồi nói.
- Đa tạ ân công cứu mạng
- Lại nữa rồi. Đừng nhắc nữa, phiền chết mất. Nhanh đến ăn cơm.
Mọi người ngồi vào bàn ăn, bữa ăn khá là vui vẻ, tiểu Giao cũng không kém cạnh gì, phi xuống bàn hai tay lia lịa bốc lấy bốc để đồ ăn cho vào mồm. Ba người mới đến cũng không có ngại ngùng gì, ăn như hổ đói.
- Từ từ thôi, ta có thể nấu thêm mà. Ngon chứ?
Mọi người ai cũng dơ ngón cái lên.
- Không phải là ngon nữa mà là cực phẩm a.
Bọn hắn không ngờ răng một bữa ăn tưởng chừng như quá chi là ngon chỉ là thỏa mãn vị giác của bọn hắn mà cảnh giới của bọn hắn lại tăng lên một cách khó tin. kể cả là tu tiên giả hay là Linh sư.
Di Ngân Tích không hề để ý rằng sau bữa ăn no nê này cô nàng từ Ngưng Thần Lục Biến lại vì một bữa ăn đã thăng hẳn hai cảnh giới thành Ngưng Thần Bát Biến. Tên mặt tím tai dài kia thì từ Ngưng Thần Cửu Biến thăng lên thành Phản Hư Nhất tầng. Tên ba mắt A Nhũng có vẻ như là Linh sư nên không thấy có gì khác thường, còn cô nàng Phi Vân kia thì cảnh giới không cao nên thăng mạnh từ Ngưng Đan Bát tầng thành Tụ Linh Ngũ tầng. Tầm Thiến Thiến chắc cũng là Linh Sư nên không thấy khác biệt gì, Tứ Lang thì từ Tụ Linh Nhị Tầng thành Tụ Linh Lục tầng, Sư Bức thương tích đầy mình cũng từ Ngưng Đan Cửu Tầng thành Tụ Linh Tam Tầng.
- Ồ! Phi Vân, sao muội là thành Tụ Linh Ngũ Tầng rồi?
- Hả? Ta Tụ Linh Ngũ Tầng sao? Huynh đùa gì vậy?
Cô nàng Phi Vân cũng không tin là tên da tím tai dài kia nói thật, tự mình cảm nhận lậy tu vi của mình.
- Bằng cách nào mà ta lại là Tụ Linh Ngũ Tầng vậy, vừa mới nãy đánh nhau với đám ma thú vẫn là Ngưng Đan Bát Tầng cơ mà?
Lúc này Di Ngân Tích cũng tự xem xét tu vi của mình.
- Ồ! Ta Ngưng Thần Bát Biến?? Chuyện gì đang xảy ra vậy?
- Ta Phản Hư Nhất Tầng?? Chuyện gì vậy?
Hai người Sư Bức cùng Tứ Lang cũng ồ lên kinh ngạc.
- Làm sao cả bọn ta cũng thăng cảnh giới rồi?
- Cả Kim Thử tinh linh của ta cũng mạnh lên mấy phần nữa.
Tên A Nhũng ba mắt cũng kinh ngạc phát giác ra.
- Cả Thổ Hoàng Trúc của ta cũng vậy?
Mọi người đều kinh ngạc không biết chuyện gì xảy ra, trong đầu bọn hắn chỉ mang theo suy nghĩ bằng cách kì diệu nào lại thăng cấp nhanh như vậy được?
Sau một hồi thắc mắc, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Hoàng Long vẫn đang ngồi cầm bát cơm ăn ngấu nghiến. Cảm nhận được nhiều ánh mắt nhìn về phía mình. Hoàng Long ngẩng đầu dậy hỏi.
- Làm gì mà nhìn ta như kiểu muốn ăn tươi nuốt sống vậy?
Mọi người đều nghĩ có phải hắn không vậy. Sao trước lúc ăn với ăn xong hắn vẫn là Ngưng Đan Nhị Tầng. Nhưng chỉ có khả năng là món ăn của hắn nấu mới có thể nhất, vì nãy giờ ngoài ăn ra thì chẳng có gì khác lạ xảy ra.
- Này! Hoàng Long, ta muốn hỏi ngươi. Sao tự dưng bọn ta ăn mấy món ăn của ngươi xong cảnh giới tăng mạnh như vậy?
- Hả? Tăng cảnh giới gì?
Lúc này Hoàng Long mở ra Linh Nhãn nhìn quanh một lượt mới phát hiện ra tất cả mọi người xung quanh cảnh giới đều tăng mạnh một đoạn.
“Không lẽ là nhờ tài nấu ăn level max của ta sao?”
*Ting
“Hệ thống trả lời Kí chủ: Đúng là như vậy. Nhờ vào Kĩ năng đầu bếp level max của Kí chủ, những món ăn của Kí chủ làm ra hoặc mua từ Hệ Thống có thể giúp người ăn thăng cảnh giới. Tùy vào món ăn, loại nguyên liệu cùng cảnh giới người sử dụng mà nhận được hiệu quả tương đương. Lần đầu có tác dụng lớn nhất, những lần sau hiệu quả giảm đi lần lượt 50% mỗi lần.”
“Xịn sò như vậy!!”
Hoàng Long vờ đứng gãi gãi đầu rồi nói.
- Nếu như không sai thì chắc là ta thật rồi.
- Làm cách nào ngươi có thể làm như vậy được?
- Thì ta được Thực Thần ban tặng chứ làm thế nào ta biết được.
- Thực Thần? Có cả thần như vậy.
- Có chứ sao không?
Hoàng Long kiếm cớ nói láo để qua chuyện, chứ không thể nào mà nói hệ thống hắn ra được.
- Vậy sao nãy ta cũng ăn đồ ngươi làm mà không được?
Di Ngân Tích tròn mắt hỏi lấy Hoàng Long.
- À thì lúc nãy ta còn chưa được chúc phúc. Vừa lúc nãy lên Ngưng Đan Nhị tầng mới được đấy a.
- Vậy mấy món hồi nãy trao đổi với ta có được không?
- Vẫn có tác dụng như bình thường a. Nhưng ta thấy có vẻ hình như là chỉ có tác dụng trong lần đầu thôi. Chứ ta ăn chả có tác dụng gì.
Tên da tím, tai dài tiến đến trước mặt Hoàng Long nói.
- Đạo huynh có thể bán cho ta một ít được hay không? Ta muốn mua một ít.
- Đương nhiên là có thể, nhưng phải có thứ gì để trao đổi ngang giá chứ.
- Đương nhiên là phải vậy rồi. Quên giới thiệu ta là Tử Quân, Tử Gia, Tử Linh tộc. Chờ ta một tí.
Tử Quân lục tìm trong cái túi ở trước ngực hắn.
- Những thứ này được không?
Hắn lôi ra hơn ba mươi viên kim thạch trông rất bắt mắt có vẻ như là đồ hiếm. Hoàng Long bỉu môi nói.
- Thứ này ngươi mua từ Thạch Nhân Tộc đúng không? Ta không thiếu! có thứ khác để đổi không?
- Ta có Linh Thạch!
- Ta cũng không có thiếu a
- Nhưng mà của ta là Cực Phẩm Linh Thạch.
- Thật?
- Thật! Này, xem đi.
Tử Quân đưa ra một viên linh thạch màu xanh đậm lớn bằng nắm tay, linh khí toát ra kinh người.
- Làm sao ta biết được thứ ngươi đưa ta là thật?
- Ngươi cầm thử đi là biết a.
Tử Quân mạnh dạn đưa cho Hoàng Long. Hoàng Long liền hỏi hệ thống xem có phải hay không, vì trước giờ hắn cũng chưa nghe người ta nói tới Cực Phẩm Linh Thạch bao giờ.
*Ting
“Quét hoàn tất, Đây đúng là Cực Phẩm Linh Thạch.”
- Được! Vậy ngươi muốn bao nhiêu?
- Mười phần được không?
- Hả?
- Nhiều quá sao? Vậy tám phần được chứ?
- Sao ngươi không yêu cầu nhiều hơn?
- Thứ trân quý như vậy mà còn có thể nhiều hơn sao?
- Đương nhiên!
- Vậy hai mươi phần được không?
- Ta cho ngươi hẳn 100 phần.
- Nhiều như vậy?
- Này! Cầm lấy. Giữ cẩn thận.
- Đa tạ Hoàng Long huynh đệ. Từ nay về sau ta bảo tiêu ngươi định rồi! Đụng phải ngươi như đụng phải ta.
- Vậy thì đa tạ a.
Di Ngân Tích đứng bên cạnh che miệng cười. Tên Tử Quân này bị hố hàng mà hắn không hề biết, trước đây không lâu nàng đổi một đống đồ không đáng một nửa viên Cực Phẩm Linh Thạch kia mà đã được tận ngàn phần rồi. Gahaha một con lừa bị hố to rồi.
- Ăn uống cũng xong xuôi rồi. Chúng ta từ biệt từ đây được rồi chứ! Hữu duyên sẽ gặp lại.
Hoàng Long nhắc mấy người này.
- Hoàng Long công tử, chúng ta có thể theo ngài được không?
Ba người Tầm Thiến Thiến, Sư Bức, Tứ Lang ánh mắt thành khẩn nhìn Hoàng Long nói.
- Theo ta làm gì? Thân ta ta còn không lo được.
- Cho bọn ta theo ngài, có thể chiếu cố lẫn nhau, được chút nào hay chút đó. Thẻ báo danh chúng ta cũng đưa cho ngài. Mong ngài hãy giúp đỡ Á Nhân Tộc chúng ta.
- Các ngươi không nhờ thì ta cũng làm mà. Việc gì phải làm như vậy.
- Chúng ta tin tưởng ngài có thể làm nên điều kỳ diệu cho Á Nhân Tộc.
- Ta nữa! Ta nữa!!! Cho ta theo với.
Di Ngân Tích dơ tay vẫy vẫy như một đứa con nít vậy.
- Cả ngươi cũng muốn đi theo nữa sau
- Ư. Di Ngân tích như một cô em gái nhỏ vậy, gật đầu lia lịa.
- Ài! Đành vậy.
Tử Quân cũng lên tiếng.
- Hoàng Long huynh, Ta có thể theo cùng các ngươi không?
- Cả ngươi nữa! Chuyện quái gì với các ngươi vậy?
- À! Ta bị mấy món ăn của huynh mua chuộc mất rồi! Cho ta theo cùng đi, đảm bảo sẽ có ích a. Ta không cố tình nghe lén nhưng chuyện về Á Nhân Nhất Tộc ta cũng có biết chút ít, ta có thể giúp đỡ đôi chút a. Hai người A Nhũng, Phi Vân cũng là Á Nhân mà.
- Nhưng các ngươi đâu có giống bọn ta.
- Bọn ta được khác các ngươi một chút vì có chút ít tố chất tài giỏi hơn thôi, ở trong tộc cũng bị khinh bỉ như rác rưởi mà thôi
A Nhũng nói.
Suy nghĩ một hồi Hoàng Long cũng quyết định,
- Vậy cùng đi đi! Cùng nhau chắc sẽ tốt hơn. Nhưng đến lúc thích hợp ta sẽ tách ra, được chứ.
- Không thành vấn đề
Tất cả mọi người nào biết rằng, ngay tại đây, chính lúc này đã là bước đầu tiên đặt nền móng cho một Á Nhân Quốc hùng mạnh sau này.
Tiểu Giao Di Ngân Tích là tên đầu tiên lên tiếng.
- Có, có ta.
- Vậy các ngươi thì sao?
Hoàng Long quay qua nhìn mấy người còn lại.
- Nghe theo Công tử vậy.
- Biết điều thế là tốt.
Hoàng Long lấy ra một đống nguyên liệu, một cái chão lớn, một cái nồi lớn. Hắn tính làm món liên quan đến thịt lợn, lần trước hắn vẫn còn kha khá thịt chưa dùng đến.
Sau một hồi sơ chế chuẩn bị. Hoàng Long màu mè lấy ra một cái tạp dề, mũ bếp làm cực kì chuyên nghiệp a.
- Này! Cái
- Xuỵt! Ta cần yên lặng để làm, lát hỏi sau.
Hoàng Long lấy một ngón tay che lên miệng ra dấu, rồi bắt đầu nấu ăn. Suốt gần một tiếng nấu nướng, ba món ăn cùng một nồi cơm đã được dọn ra. Sườn non sào chua ngọt, canh nhân sâm hầm thịt heo, thịt heo nướng ngũ vị. Mùi thơm bốc lên làm cho kể cả tu tiên giả không cần ăn uống vẫn sống được vài năm cũng cảm thấy đói bụng. Lại cái cảnh y như hồi nãy, mấy tên này không kiểm soát được nước bọt, chảy xuống ướt cả áo.
- Ăn thôi
Ngay lúc này từ trong rừng đi ra ba người, một tên tai dài da tím, một tên ba mắt tay to như cái cột trụ, một nữ tử có hai cánh trắng tinh sau lưng đi ra. Chắc cũng là hám ăn, vì mùi hương hấp dẫn mà tiến đến.
Không hề quan tâm đến đám người Hoàng Long, mấy tên mới vứa đến này cũng nhìn chằm chằm vào bàn ăn, nước bọt tràn ra khỏi miệng, tên da tím lấy tay chùi đi nước bọt trên khoé miệng, lễ độ lên tiếng nói.
- Thất lễ, mong các vị thứ lỗi. Bọn ta bị mùi thơm của những thức ăn này cuốn tới đây. Xấu mặt mong có thể được ăn cùng không ạ, chúng ta có thể trả tiền a.
- Không thành vấn đề, thêm người thêm vui, đến đến đây đi. Mời ngồi.
Hoàng Long cũng không phải là kẻ quá keo kiệt như vậy, người ta đã lễ độ như vậy thì chả có lý do gì để từ chối, thêm một người bạn còn hơn là thêm một kẻ thù.
- Vậy đa tạ rồi. A Nhũng, Phi Vân cùng đến a.
Đúng lúc này từ phía sau lưng Hoàng Long, Sư Bức lớn tiếng hét to.
- Ăn, Thơm…
Sư Bức tên này đang hôn mê bất tỉnh cũng bị mùi thơm của thức ăn Hoàng Long nấu.
- Đại ca, ngươi tỉnh rồi.
- Ta chưa chết sao??? Cứ tưởng chết rồi chứ.
- Ngươi còn sống a, Nhờ Hoàng Long công tử cứu ngươi đấy.
- Hoàng Long? Người lúc đó truyền âm cho chúng ta sao?
- Đúng đấy. Nhưng tay của Đại ca..
- Không sao, còn sống là được rồi. Dù sao ân công cũng đã cứu mạng chúng ta.
- Tỉnh rồi à, dậy ăn uống luôn cùng bọn ta đi.
Hoàng Long thấy Sư Bức tỉnh lại rồi nói.
- Đa tạ ân công cứu mạng
- Lại nữa rồi. Đừng nhắc nữa, phiền chết mất. Nhanh đến ăn cơm.
Mọi người ngồi vào bàn ăn, bữa ăn khá là vui vẻ, tiểu Giao cũng không kém cạnh gì, phi xuống bàn hai tay lia lịa bốc lấy bốc để đồ ăn cho vào mồm. Ba người mới đến cũng không có ngại ngùng gì, ăn như hổ đói.
- Từ từ thôi, ta có thể nấu thêm mà. Ngon chứ?
Mọi người ai cũng dơ ngón cái lên.
- Không phải là ngon nữa mà là cực phẩm a.
Bọn hắn không ngờ răng một bữa ăn tưởng chừng như quá chi là ngon chỉ là thỏa mãn vị giác của bọn hắn mà cảnh giới của bọn hắn lại tăng lên một cách khó tin. kể cả là tu tiên giả hay là Linh sư.
Di Ngân Tích không hề để ý rằng sau bữa ăn no nê này cô nàng từ Ngưng Thần Lục Biến lại vì một bữa ăn đã thăng hẳn hai cảnh giới thành Ngưng Thần Bát Biến. Tên mặt tím tai dài kia thì từ Ngưng Thần Cửu Biến thăng lên thành Phản Hư Nhất tầng. Tên ba mắt A Nhũng có vẻ như là Linh sư nên không thấy có gì khác thường, còn cô nàng Phi Vân kia thì cảnh giới không cao nên thăng mạnh từ Ngưng Đan Bát tầng thành Tụ Linh Ngũ tầng. Tầm Thiến Thiến chắc cũng là Linh Sư nên không thấy khác biệt gì, Tứ Lang thì từ Tụ Linh Nhị Tầng thành Tụ Linh Lục tầng, Sư Bức thương tích đầy mình cũng từ Ngưng Đan Cửu Tầng thành Tụ Linh Tam Tầng.
- Ồ! Phi Vân, sao muội là thành Tụ Linh Ngũ Tầng rồi?
- Hả? Ta Tụ Linh Ngũ Tầng sao? Huynh đùa gì vậy?
Cô nàng Phi Vân cũng không tin là tên da tím tai dài kia nói thật, tự mình cảm nhận lậy tu vi của mình.
- Bằng cách nào mà ta lại là Tụ Linh Ngũ Tầng vậy, vừa mới nãy đánh nhau với đám ma thú vẫn là Ngưng Đan Bát Tầng cơ mà?
Lúc này Di Ngân Tích cũng tự xem xét tu vi của mình.
- Ồ! Ta Ngưng Thần Bát Biến?? Chuyện gì đang xảy ra vậy?
- Ta Phản Hư Nhất Tầng?? Chuyện gì vậy?
Hai người Sư Bức cùng Tứ Lang cũng ồ lên kinh ngạc.
- Làm sao cả bọn ta cũng thăng cảnh giới rồi?
- Cả Kim Thử tinh linh của ta cũng mạnh lên mấy phần nữa.
Tên A Nhũng ba mắt cũng kinh ngạc phát giác ra.
- Cả Thổ Hoàng Trúc của ta cũng vậy?
Mọi người đều kinh ngạc không biết chuyện gì xảy ra, trong đầu bọn hắn chỉ mang theo suy nghĩ bằng cách kì diệu nào lại thăng cấp nhanh như vậy được?
Sau một hồi thắc mắc, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Hoàng Long vẫn đang ngồi cầm bát cơm ăn ngấu nghiến. Cảm nhận được nhiều ánh mắt nhìn về phía mình. Hoàng Long ngẩng đầu dậy hỏi.
- Làm gì mà nhìn ta như kiểu muốn ăn tươi nuốt sống vậy?
Mọi người đều nghĩ có phải hắn không vậy. Sao trước lúc ăn với ăn xong hắn vẫn là Ngưng Đan Nhị Tầng. Nhưng chỉ có khả năng là món ăn của hắn nấu mới có thể nhất, vì nãy giờ ngoài ăn ra thì chẳng có gì khác lạ xảy ra.
- Này! Hoàng Long, ta muốn hỏi ngươi. Sao tự dưng bọn ta ăn mấy món ăn của ngươi xong cảnh giới tăng mạnh như vậy?
- Hả? Tăng cảnh giới gì?
Lúc này Hoàng Long mở ra Linh Nhãn nhìn quanh một lượt mới phát hiện ra tất cả mọi người xung quanh cảnh giới đều tăng mạnh một đoạn.
“Không lẽ là nhờ tài nấu ăn level max của ta sao?”
*Ting
“Hệ thống trả lời Kí chủ: Đúng là như vậy. Nhờ vào Kĩ năng đầu bếp level max của Kí chủ, những món ăn của Kí chủ làm ra hoặc mua từ Hệ Thống có thể giúp người ăn thăng cảnh giới. Tùy vào món ăn, loại nguyên liệu cùng cảnh giới người sử dụng mà nhận được hiệu quả tương đương. Lần đầu có tác dụng lớn nhất, những lần sau hiệu quả giảm đi lần lượt 50% mỗi lần.”
“Xịn sò như vậy!!”
Hoàng Long vờ đứng gãi gãi đầu rồi nói.
- Nếu như không sai thì chắc là ta thật rồi.
- Làm cách nào ngươi có thể làm như vậy được?
- Thì ta được Thực Thần ban tặng chứ làm thế nào ta biết được.
- Thực Thần? Có cả thần như vậy.
- Có chứ sao không?
Hoàng Long kiếm cớ nói láo để qua chuyện, chứ không thể nào mà nói hệ thống hắn ra được.
- Vậy sao nãy ta cũng ăn đồ ngươi làm mà không được?
Di Ngân Tích tròn mắt hỏi lấy Hoàng Long.
- À thì lúc nãy ta còn chưa được chúc phúc. Vừa lúc nãy lên Ngưng Đan Nhị tầng mới được đấy a.
- Vậy mấy món hồi nãy trao đổi với ta có được không?
- Vẫn có tác dụng như bình thường a. Nhưng ta thấy có vẻ hình như là chỉ có tác dụng trong lần đầu thôi. Chứ ta ăn chả có tác dụng gì.
Tên da tím, tai dài tiến đến trước mặt Hoàng Long nói.
- Đạo huynh có thể bán cho ta một ít được hay không? Ta muốn mua một ít.
- Đương nhiên là có thể, nhưng phải có thứ gì để trao đổi ngang giá chứ.
- Đương nhiên là phải vậy rồi. Quên giới thiệu ta là Tử Quân, Tử Gia, Tử Linh tộc. Chờ ta một tí.
Tử Quân lục tìm trong cái túi ở trước ngực hắn.
- Những thứ này được không?
Hắn lôi ra hơn ba mươi viên kim thạch trông rất bắt mắt có vẻ như là đồ hiếm. Hoàng Long bỉu môi nói.
- Thứ này ngươi mua từ Thạch Nhân Tộc đúng không? Ta không thiếu! có thứ khác để đổi không?
- Ta có Linh Thạch!
- Ta cũng không có thiếu a
- Nhưng mà của ta là Cực Phẩm Linh Thạch.
- Thật?
- Thật! Này, xem đi.
Tử Quân đưa ra một viên linh thạch màu xanh đậm lớn bằng nắm tay, linh khí toát ra kinh người.
- Làm sao ta biết được thứ ngươi đưa ta là thật?
- Ngươi cầm thử đi là biết a.
Tử Quân mạnh dạn đưa cho Hoàng Long. Hoàng Long liền hỏi hệ thống xem có phải hay không, vì trước giờ hắn cũng chưa nghe người ta nói tới Cực Phẩm Linh Thạch bao giờ.
*Ting
“Quét hoàn tất, Đây đúng là Cực Phẩm Linh Thạch.”
- Được! Vậy ngươi muốn bao nhiêu?
- Mười phần được không?
- Hả?
- Nhiều quá sao? Vậy tám phần được chứ?
- Sao ngươi không yêu cầu nhiều hơn?
- Thứ trân quý như vậy mà còn có thể nhiều hơn sao?
- Đương nhiên!
- Vậy hai mươi phần được không?
- Ta cho ngươi hẳn 100 phần.
- Nhiều như vậy?
- Này! Cầm lấy. Giữ cẩn thận.
- Đa tạ Hoàng Long huynh đệ. Từ nay về sau ta bảo tiêu ngươi định rồi! Đụng phải ngươi như đụng phải ta.
- Vậy thì đa tạ a.
Di Ngân Tích đứng bên cạnh che miệng cười. Tên Tử Quân này bị hố hàng mà hắn không hề biết, trước đây không lâu nàng đổi một đống đồ không đáng một nửa viên Cực Phẩm Linh Thạch kia mà đã được tận ngàn phần rồi. Gahaha một con lừa bị hố to rồi.
- Ăn uống cũng xong xuôi rồi. Chúng ta từ biệt từ đây được rồi chứ! Hữu duyên sẽ gặp lại.
Hoàng Long nhắc mấy người này.
- Hoàng Long công tử, chúng ta có thể theo ngài được không?
Ba người Tầm Thiến Thiến, Sư Bức, Tứ Lang ánh mắt thành khẩn nhìn Hoàng Long nói.
- Theo ta làm gì? Thân ta ta còn không lo được.
- Cho bọn ta theo ngài, có thể chiếu cố lẫn nhau, được chút nào hay chút đó. Thẻ báo danh chúng ta cũng đưa cho ngài. Mong ngài hãy giúp đỡ Á Nhân Tộc chúng ta.
- Các ngươi không nhờ thì ta cũng làm mà. Việc gì phải làm như vậy.
- Chúng ta tin tưởng ngài có thể làm nên điều kỳ diệu cho Á Nhân Tộc.
- Ta nữa! Ta nữa!!! Cho ta theo với.
Di Ngân Tích dơ tay vẫy vẫy như một đứa con nít vậy.
- Cả ngươi cũng muốn đi theo nữa sau
- Ư. Di Ngân tích như một cô em gái nhỏ vậy, gật đầu lia lịa.
- Ài! Đành vậy.
Tử Quân cũng lên tiếng.
- Hoàng Long huynh, Ta có thể theo cùng các ngươi không?
- Cả ngươi nữa! Chuyện quái gì với các ngươi vậy?
- À! Ta bị mấy món ăn của huynh mua chuộc mất rồi! Cho ta theo cùng đi, đảm bảo sẽ có ích a. Ta không cố tình nghe lén nhưng chuyện về Á Nhân Nhất Tộc ta cũng có biết chút ít, ta có thể giúp đỡ đôi chút a. Hai người A Nhũng, Phi Vân cũng là Á Nhân mà.
- Nhưng các ngươi đâu có giống bọn ta.
- Bọn ta được khác các ngươi một chút vì có chút ít tố chất tài giỏi hơn thôi, ở trong tộc cũng bị khinh bỉ như rác rưởi mà thôi
A Nhũng nói.
Suy nghĩ một hồi Hoàng Long cũng quyết định,
- Vậy cùng đi đi! Cùng nhau chắc sẽ tốt hơn. Nhưng đến lúc thích hợp ta sẽ tách ra, được chứ.
- Không thành vấn đề
Tất cả mọi người nào biết rằng, ngay tại đây, chính lúc này đã là bước đầu tiên đặt nền móng cho một Á Nhân Quốc hùng mạnh sau này.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook