Ta trầm mình trong làn nước ấm, thở một hơi thoải máiĐúng là thiên đường mà, lạy chúa, đáng lẽ ngày xưa kiên quyết thêm chút thì có phải đỡ chịu khổ khôngAmen, tội lỗi, tín đồ lại vọng tưởng rồiGiờ ta không còn là tín đồ gì nữa, mà có lẽ y cũng chẳng thèm thứ tín đồ fake là ta đâyY hẳn là điên tiết lắm nhỉ, nhưng cuộc sống hạnh phúc như trong mơ này, ta nguyện làm trâu làm ngựa hầu hạ tạ tội và báo đáp y!“ha……”Hương hoa hồng quẩn quanh, làn nước ấm áp làm dịu cơn đau của cơ thể, ta thoải mái nhắm mắt, bắt đầu nghĩ ngợiBà lão ấy…là y làm sao? Để trả thù ta?Cảm giác bị phản bội thật sự….

quá khó chịuY chắc đã từng thấy như thế, vào đêm thứ mười đó……Chớp chớp mắt, lòng ta trầm xuống.


Đúng là quả báo mà, sự trừng phạt cho kẻ phản bộiĐột nhiên ta thấy lành lạnh sống lưng, rồi lập tức có bàn tay lạnh lẽo sờ vào cổ ta, ta sợ sệt co rúm người lạiRồi bàn tay luồn vào mái tóc đen tuyền vuốt veTa hoảng hồn, càng run rẩy hơn, trong lòng thầm thanSao y cứ xuất hiện như bóng ma thế, chả có dấu hiệu nào cả, chắc mình sớm ngày bị hù cho đột tử mấtRồi đột nhiên y sáp lại, ôm bổng ta lên theo kiểu bế công chúa“A!!!!”Ta thét lên vội lấy tay che ngực, gục mặt vào lòng yTrời ạ, ta còn chưa mặc gì đâu, y lại làm sao thế????“Tà thần…ngài làm gì thế?”Y không nói gì, bước nhanh về phòng ngủ rồi ném ta lên giường“Bịch”Cả người ta tiếp xúc mạnh với cái giường rồi khẽ nẩy lên, đầu óc choáng vángChưa kịp tỉnh táo lại thì đã bị một cơ thể lạnh lẽo cao lớn nặng nề đè chặt xuống giường, ta vô thức đưa tay ra đẩy cái thứ đang đè mình ra, rồi lập tức hai cổ tay bị nắm lấy bẻ ngược lên đỉnh đầu‘Hít hà…’Y cúi đầu gục vào hõm cổ ta hít một hơi dài rồi thở ra thỏa mãnTà thần cảm thấy tâm trạng trở nên thật thoải mái, nhân loại bé nhỏ này thơm thậtHừm, thay vì ăn đứt trong một lần thì để quả thật nên để vọng đồ này sống lâu chút, từ từ thưởng thứcSống lâu quá khiến sinh mệnh y trở nên thật vô vị, có thứ để đùa vẫn vui hơn nhiềuMột tay y giữ chặt hai cánh tay không an phận kia, mặc kệ tiếng kêu run rẩy phản kháng của thiếu nữ dưới thân, bắt đầu thưởng thức từ cổMàn đêm buông xuống, vầng huyết nguyệt treo trên cao, dường như trở nên kiều diễm yêu dị hơn ngày thườngNgoài cửa sổ, những cành hoa hồng vẫn đung đưa nở rộ trong gió, đưa hương nồng nào quẩn quanh khắp lâu đàiMà trong phòng cũng đang có một đoá hồng khác đang run rẩy nức nở, kèm theo đó là những âm thanh mút mát ướt át trên da thịtTrong khung cảnh ướt át đó, vị nào đó cất giọng không hài lòng“Hừm, chẳng có mấy thịt.

Bắt đầu từ mai ngươi ăn uống hẳn hoi cho Ngô”Dưới sự mơn trớn của y, cơ thể nàng trở nên nóng bừng.

Bàn tay mát lạnh vẫn tiếp tục chu du trêu ghẹo khắp các ngọn đồi, nụ hồng trên đỉnh đồi không biết vì lạnh hay gì mà cương cứng co rúm lại, nhiệt độ cơ thể đối lập càng khiến nàng run rẩy khó chịu hơnNàng cố cắn chặt răng kìm nén tiếng rên trong họng, bàn tay siết chặt lấy ga giường, cảm giác cả người nàng như đang chìm vào đầm nước, nặng nề khó chịuGương mặt vốn luôn trắng nhợt của nàng giờ đây ửng hồng cả lên, trên trán lấm tấm mồ hôi, làn mi rung rinh trên đôi mắt đang nhíu chặt, đầu ngửa về sau lộ ra viền cằm gầy nhỏ, thân người khẽ congCảm giác so với hôm qua lạ quá.

Hôm qua nàng hãy còn sợ hãi liên tục, hôm nay tinh thần thả lỏng, mọi xúc cảm dường như trở nên rõ rệt hơn.

Khi bàn tay y du ngoạn trên cơ thể nàng, thân thể nàng đều run rẩy từng hồi, không nhịn được khẽ rên ra tiếng rồi lập tức nén bặt“Ưm….


.

”Môi bạc ngậm lấy nụ hồng trên đỉnh đồi tuyết, mút nhẹ rồi dùng lưỡi gẩy gẩyCảm giác như có dòng điện xẹt qua chạy dọc toàn thân khiến nàng tê dại, môi anh đào không kìm được khẽ mở bật ra tiếng“A….

đừng….


á!”“Mở miệng ra, đừng có câm chặt như vậy, Ngô thích nghe”Nàng không nghe, cảm thấy ngại muốn chết, nên dù mơ màng run rẩy cả người rồi vẫn kiên quyết ngậm miệng thật chặtTà thần cảm thấy rất không hài lòng khi thức ăn của mình không chịu nghe lời, một tay luồn xuống hoa huyệt đã đẫm mật rồi khẽ vân vê, nhân lúc nàng run rẩy hé môi thì lập tức nhét ngón tay lành lạnh vào miệng nàng, vân vê bờ anh đào đỏ thẫm, bắt ép nàng mở miệngTrong căn phòng lập tức vang lên tiếng rên rỉ kiều diễm, tiếng mút mát ướt át, những nụ hoa không ngừng nở rộ trên nền tuyết trắng nhợtÁnh trăng màu đỏ yêu diễm rọi vào phòng, hắt lên hai thân ảnh đang quấn quýt trên giường lớn, cảnh sắc trở nên càng thêm nóng bỏng khiến người sa đoạMột đêm lăn xả mệt mỏi…….

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương