Tà Thần Thực Tập Sinh Tại Thế Giới Giả Tưởng
-
Chương 136: Melqart rút lui
Ổ quay hiển thị hoá thân [chiến sĩ], đồng thời cũng là vũ khí chống lại Dị Thần và Thí Thần Giả mạnh nhất của Verethragna.
Nhưng không chỉ vậy, một thanh Hoàng Kim Kiếm thứ hai cũng thực thể hoá từ không khí, mũi kiếm chỉ thẳng về phía thần điện đen chọc trời.
Quân Thần Ba Tư hoàn toàn có thể sử dụng hai Hoàng Kim Kiếm cùng một lúc để đối mặt với hai kẻ địch, nhằm mục tiêu phong ấn [quyền năng] của bọn hắn - Thanh kiếm là hoá thân của [trí tuệ], đồng thời cũng thể hiện khía cạnh của thần thoại khi Verethragna chinh phạt các kẻ địch, hấp thu thần thoại và văn hoá của quốc gia khác vào Ba Tư cổ đại.
Đây có lẽ cũng là hình thái ban đầu của đặc tính hấp thu tinh tuý trong Thiên Chúa Giáo.
Từ trong thần điện, thanh niên tóc đen ánh mắt xuyên qua quả cầu thuỷ tinh, nhìn thấy phong cảnh bên ngoài. Ánh mắt của hắn nghiêm túc lạnh lẽo, tinh thần cảnh giác cũng nâng lên mức cao nhất.
“Thanh kiếm mà chỉ cần biết được nguồn gốc của thần thoại là có thể phong ấn nó...”
Thiên Không chi chủ mặc dù không hề có lợi thế của [tiên tri] để biết trước sức mạnh của hoá thân [chiến sĩ], nhưng bản năng Dị Thần khiến Melqart cảm thấy nguy hiểm chưa từng có. Thiên Không chi chủ vung vẩy côn gỗ, mệnh lệnh sấm sét cùng bão tố một lần nữa vây quanh hắn.
Ở trêи bãi biển, chiến trường giữa những kẻ bất tử cùng các sinh vật thần thoại cũng dần đi vào hồi kết. Khi chủ nhân của các kẻ bất tử (undead) đang bị thanh kiếm hoàng kim nhắm vào, bọn chúng cũng tạm thời mất đi người chỉ huy - Nhân cơ hội đó, các loại ma thuật khác nhau biến thành địa đồ pháo bao phủ lấy mặt biển, nhấn chìm một lớp lại một lớp người chết.
“Melqart! Tên thật của ngươi là Baal Hadad, là thần mưa bão của Mesotopamia cổ đại! Khi Yam - Con của El, thần của sông và biển muốn chiếm lấy vị trí Thần Vương, ngươi đã đứng lên chống lại hắn! Tuyệt vọng trước sức mạnh của Yam, ngươi đã nhận được hai cây côn thần thánh từ thần thợ rèn Kothar-wa-thasis, [Kẻ truy đuổi (Chaser)] Yagrush cùng [Kẻ xua đuổi (Driver)] Aymur! Đây là nguồn gốc của vũ khí trêи tay ngươi!”
Theo từng từ ngữ xuất ra từ miệng của Quân Thần Ba Tư, thanh kiếm vàng trêи tay hắn lại ngày càng chói lọi. Melqart đột nhiên cảm thấy một trận khϊế͙p͙ đảm, hai vũ khí trêи tay rung lắc mất kiểm soát - Toàn bộ không gian xung quanh hắn cũng bị khoá kín không thể tránh né.
Verethragna mặc dù không sử dụng sức mạnh tương tự như [Kiếm Vực] của Kusanagi Godou, nhưng quyền năng do chính Dị Thần dùng ra sao lại có thể kém hơn Thí Thần Giả?
Không chỉ dừng ở đó, khi thanh kiếm hoàng kim đầu tiên đã bắt đầu bay lên và xoay tròn trêи bầu trời, Quân Thần Ba Tư lại tiếp tục cao giọng đọc:
“Con của Kẻ Ngu a! Quyền năng của ngươi đến từ Dị Thần Baphomet, thân người đầu dê, nửa nam nửa nữ! Baphomet là kẻ bảo vệ của Ma Nữ và Kỵ Sĩ Dòng Đền, cũng là Sabbath của các Ma Nữ, là kẻ bảo vệ [Bí mật]! Quyền năng của ngươi đến từ [Bí mật] của các Ma Nữ - Ma Thuật!”
Vệt sáng vàng thứ hai loé lên trong màn đêm u ám.
Hai vệt sáng được bàn tay của thiếu niên Quân Thần nắm giữ, gương mặt hắn lộ ra nụ cười đắc thắng, cánh tay không chần chờ chút nào vung lên.
Khoảng cách vài nghìn mét hoàn toàn bị bỏ qua, né tránh là tuyệt đối vô dụng — Melqart biết rất rõ điều này. Khi mũi kiếm vàng tiếp xúc cùng với hai cây côn gô, tiếng kêu ken két chói tai vang lên, kéo dài tưởng chừng mãi không dứt.
Nhưng cuối cùng, sấm chớp bị phá tan, bão tố cũng biến mất, chỉ để lại Thiên Không chi Chủ với thanh kiếm vàng cắm sâu trong ngực.
Hai cây côn gỗ là Thần Khí mà cùng là quyền năng của hắn đã không còn nữa. Dị Thần Melqart có thể rõ ràng cảm nhận được hai quyền năng được đặt sâu trong linh hồn, là một phần [bản chất] của mình đã bị phong ấn lại, tạm thời không thể sử dụng. Ánh mắt của hắn rực cháy ngọn lửa phẫn nộ, bộ râu xồm xoàm dựng ngược.
“Quân Thần! Ngươi vậy mà dám [phong ấn] vũ khí của ta?! Ngươi —“
Tiếng gầm gừ của hắn bị kẹt lại trong cổ họng.
...
Hai thanh kiếm vàng của Verethragna là hai tia sáng chói giữa màn trời u ám giông tố, cũng là hai điểm thu hút lấy tất cả sự chú ý của Melqart.
Hai vị Dị Thần đang tập trung chú ý vào lẫn nhau, binh đoàn bất tử đang bị các sinh vật từ Netherworld ngăn chặn, thân hình của chính mình lại đang được giấu kín trong [Không Tưởng Hiện Thực Hoá].
Lúc trước khi giao chiến, nếu như Masamune dám dùng bí thuật - đặc biệt là các loại bí thuật mạnh mà cần thời gian chuẩn bị, hai Dị Thần đương nhiên sẽ ngăn cản hắn. Nhưng bây giờ cự ly đủ gần, lại đang không bị chú ý tới...
... Dường như đây là lúc phù hợp nhất để dùng bí thuật? Nếu như không dùng thì quả thật là có lỗi với cơ hội trời cho này.
“Nguồn gốc của ô uế, ngài là nơi khởi nguồn, cũng là điểm cuối của sinh mạng! Lầm lạc và ghê tởm là tối cao, dị dạng cùng quái dị là lẽ thường, xin ban tặng ta nước từ hang Y’quaa!”
Ánh lửa xanh tím bập bùng phản chiếu gương mặt của thanh niên tóc đen, kéo dài cái bóng của hắn ở dưới chân thành hình dạng biến ảo mà ghê rợn. Hắn vẫn ngựa quen đường cũ tiếp tục ngâm tụng bí thuật - thậm chí trong đầu còn bắt đầu xuất hiện cảm giác nhẹ nhõm kỳ lạ.
Không có hiệu ứng gì bắt mắt, cũng chẳng có tiếng nổ lớn hay là hiện đường gì kinh khủng xảy ra.
Chỉ là lúc Masamune mở mắt, hắn nhìn thấy một giọt nước kϊƈɦ cỡ đầu ngón tay trong suốt ở ngay trước mắt, chỉ cần chạm tay là có thể với tới.
— Lần này là sử dụng bí thuật đường đường chính chính, không phải loại bí thuật triệu hồi Tà Thần, nên Masamune cũng không e ngại làm trầm trọng thêm tình trạng dị hoá của mình.
Hắn đưa ngón tay trỏ lên phía trước, để giọt nước mát lạnh bao phủ lấy đầu ngón tay, sau đó không chớp mắt nhìn về phía trước.
Thậm chí cả khi cảm thấy quyền năng [Ma Thuật chi Vương] của mình tạm thời bị hoá thân [Chiến sĩ] của Verethragna chặt đứt và phong ấn, hắn cũng không chớp mắt. Dù ma lực trong cơ thể do bị mất đi nguồn năng lượng bổ sung, đang lấy một tốc độ điên cuồng hạ xuống để tiếp tục duy trì [Không Tưởng Hiện Thực Hoá], trêи gương mặt hắn vẫn là vẻ bình tĩnh lặng yên.
Cho tới khi vũ khí cũng là quyền năng của Melqart bị chặt đứt, tầng tầng gió bão bao quanh Thiên Không chi chủ tan ra, để lộ thân hình cường tráng đang bị đâm lấy bởi thanh kiếm vàng —
— “Đi.”
Miệng nói nhỏ, ngón tay của Masamune khẽ vung, giọt nước xuyên qua không gian đâm vào người của Dị Thần trêи không trung.
Dù với tốc độ của Melqart có thể dễ dàng tránh đi tia chớp đánh tới, nhưng Dị Thần cũng không thể nhìn rõ vật gì vừa đâm vào trong cơ thể mình, khiến bản thân đột nhiên rơi vào trong trạng thái lạnh buốt.
Cơ bắp với mật độ cứng rắn gấp nhiều lần sắt thép dần hoá lỏng, trêи người của Melqart bắt đầu nổi lên từng đường gân máu ngọ nguậy. Gân xanh trêи mặt Dị Thần nổi lên, không biết là vì đau đớn hay giận dữ.
“Tyre, Carthage, Gadir! Mặt trời sẽ lặn rồi sẽ lên, tử vong sẽ qua rồi sinh mệnh sẽ đến!”
Trêи bàn tay trống không của Melqart lại xuất hiện hai [vũ khí] mới. Tay trái hắn cầm lấy một chiếc chìa khoá rất giống với chìa khoá Ai Cập cổ đại, tay phải lại cầm lấy một chiếc rìu lớn - Biểu tượng của [Sự sống] cùng [Tử vong].
Là người thủ hộ của Tyre, Melqart không chỉ có quyền năng của [tử vong] mà còn có cả [sinh mạng]. giống như ngôn linh của chính hắn - Melqart cũng có khả năng [khôi phục] lại các vết thương của bản thân, dù không thể sánh bằng các Thần Đất Mẹ.
Hắn chính là tượng trưng của chu kỳ sống của thực vật, các Tế Ti của hắn cũng nắm giữ địa vị chỉ dưới vua của Tyre.
Nhưng lần này, quyền năng của hắn lại không có tác dụng. chu kỳ của thực vật dường như bị vật gì đó cười nhạo, lôi kéo vào một vũng bùn ô uế. Vĩnh quang của hắn bị giọt nước ẩn sâu trong cơ thể cắn nuốt, lôi kéo xuống vực sâu.
— Trước sức mạnh của các Tà Thần, vinh quang, dũng cảm hay lịch sử đều chỉ là một câu chuyện cười.
Chỉ cần một giọt nước từ chiếc hồ ô uế dưới lòng núi Voormithadreth, Dị Thần đủ để phá huỷ cả quốc gia và mang đến thiên tai cho nhân loại này đã bị hủ hoá.
Đầu tiên là thần lực, sau khi thần lực bị cắn nuốt, nội tạng của Melqart cũng bị bộc lộ trước giọt nước. Sau nội tạng, cơ bắp rồi làn da của hắn cũng bị ăn mòn với tốc độ nhanh chóng.
Cuối cùng chỉ sau vài giây, Dị Thần Melqart đã biến mất trêи cõi đời.
...
Quân Thần nheo đôi mắt lại, từ trong đó loé lên ánh sáng đầy nguy hiểm.
Trong khoảnh khắc khi Melqart bị cắn nuốt và tan biến, chính hắn cũng không thể nhìn rõ chuyện gì đã xảy ra. Thanh kiếm do hắn triệu hồi dù có thể trọng thương Melqart nhưng chắc chắn sẽ không thể đánh bại vị Thần Vương kia nhanh đến vậy.
Đáp án chỉ có thể là tên Thí Thần Giả kỳ lạ kia.
“Thật thú vị...”
Nhưng không chỉ vậy, một thanh Hoàng Kim Kiếm thứ hai cũng thực thể hoá từ không khí, mũi kiếm chỉ thẳng về phía thần điện đen chọc trời.
Quân Thần Ba Tư hoàn toàn có thể sử dụng hai Hoàng Kim Kiếm cùng một lúc để đối mặt với hai kẻ địch, nhằm mục tiêu phong ấn [quyền năng] của bọn hắn - Thanh kiếm là hoá thân của [trí tuệ], đồng thời cũng thể hiện khía cạnh của thần thoại khi Verethragna chinh phạt các kẻ địch, hấp thu thần thoại và văn hoá của quốc gia khác vào Ba Tư cổ đại.
Đây có lẽ cũng là hình thái ban đầu của đặc tính hấp thu tinh tuý trong Thiên Chúa Giáo.
Từ trong thần điện, thanh niên tóc đen ánh mắt xuyên qua quả cầu thuỷ tinh, nhìn thấy phong cảnh bên ngoài. Ánh mắt của hắn nghiêm túc lạnh lẽo, tinh thần cảnh giác cũng nâng lên mức cao nhất.
“Thanh kiếm mà chỉ cần biết được nguồn gốc của thần thoại là có thể phong ấn nó...”
Thiên Không chi chủ mặc dù không hề có lợi thế của [tiên tri] để biết trước sức mạnh của hoá thân [chiến sĩ], nhưng bản năng Dị Thần khiến Melqart cảm thấy nguy hiểm chưa từng có. Thiên Không chi chủ vung vẩy côn gỗ, mệnh lệnh sấm sét cùng bão tố một lần nữa vây quanh hắn.
Ở trêи bãi biển, chiến trường giữa những kẻ bất tử cùng các sinh vật thần thoại cũng dần đi vào hồi kết. Khi chủ nhân của các kẻ bất tử (undead) đang bị thanh kiếm hoàng kim nhắm vào, bọn chúng cũng tạm thời mất đi người chỉ huy - Nhân cơ hội đó, các loại ma thuật khác nhau biến thành địa đồ pháo bao phủ lấy mặt biển, nhấn chìm một lớp lại một lớp người chết.
“Melqart! Tên thật của ngươi là Baal Hadad, là thần mưa bão của Mesotopamia cổ đại! Khi Yam - Con của El, thần của sông và biển muốn chiếm lấy vị trí Thần Vương, ngươi đã đứng lên chống lại hắn! Tuyệt vọng trước sức mạnh của Yam, ngươi đã nhận được hai cây côn thần thánh từ thần thợ rèn Kothar-wa-thasis, [Kẻ truy đuổi (Chaser)] Yagrush cùng [Kẻ xua đuổi (Driver)] Aymur! Đây là nguồn gốc của vũ khí trêи tay ngươi!”
Theo từng từ ngữ xuất ra từ miệng của Quân Thần Ba Tư, thanh kiếm vàng trêи tay hắn lại ngày càng chói lọi. Melqart đột nhiên cảm thấy một trận khϊế͙p͙ đảm, hai vũ khí trêи tay rung lắc mất kiểm soát - Toàn bộ không gian xung quanh hắn cũng bị khoá kín không thể tránh né.
Verethragna mặc dù không sử dụng sức mạnh tương tự như [Kiếm Vực] của Kusanagi Godou, nhưng quyền năng do chính Dị Thần dùng ra sao lại có thể kém hơn Thí Thần Giả?
Không chỉ dừng ở đó, khi thanh kiếm hoàng kim đầu tiên đã bắt đầu bay lên và xoay tròn trêи bầu trời, Quân Thần Ba Tư lại tiếp tục cao giọng đọc:
“Con của Kẻ Ngu a! Quyền năng của ngươi đến từ Dị Thần Baphomet, thân người đầu dê, nửa nam nửa nữ! Baphomet là kẻ bảo vệ của Ma Nữ và Kỵ Sĩ Dòng Đền, cũng là Sabbath của các Ma Nữ, là kẻ bảo vệ [Bí mật]! Quyền năng của ngươi đến từ [Bí mật] của các Ma Nữ - Ma Thuật!”
Vệt sáng vàng thứ hai loé lên trong màn đêm u ám.
Hai vệt sáng được bàn tay của thiếu niên Quân Thần nắm giữ, gương mặt hắn lộ ra nụ cười đắc thắng, cánh tay không chần chờ chút nào vung lên.
Khoảng cách vài nghìn mét hoàn toàn bị bỏ qua, né tránh là tuyệt đối vô dụng — Melqart biết rất rõ điều này. Khi mũi kiếm vàng tiếp xúc cùng với hai cây côn gô, tiếng kêu ken két chói tai vang lên, kéo dài tưởng chừng mãi không dứt.
Nhưng cuối cùng, sấm chớp bị phá tan, bão tố cũng biến mất, chỉ để lại Thiên Không chi Chủ với thanh kiếm vàng cắm sâu trong ngực.
Hai cây côn gỗ là Thần Khí mà cùng là quyền năng của hắn đã không còn nữa. Dị Thần Melqart có thể rõ ràng cảm nhận được hai quyền năng được đặt sâu trong linh hồn, là một phần [bản chất] của mình đã bị phong ấn lại, tạm thời không thể sử dụng. Ánh mắt của hắn rực cháy ngọn lửa phẫn nộ, bộ râu xồm xoàm dựng ngược.
“Quân Thần! Ngươi vậy mà dám [phong ấn] vũ khí của ta?! Ngươi —“
Tiếng gầm gừ của hắn bị kẹt lại trong cổ họng.
...
Hai thanh kiếm vàng của Verethragna là hai tia sáng chói giữa màn trời u ám giông tố, cũng là hai điểm thu hút lấy tất cả sự chú ý của Melqart.
Hai vị Dị Thần đang tập trung chú ý vào lẫn nhau, binh đoàn bất tử đang bị các sinh vật từ Netherworld ngăn chặn, thân hình của chính mình lại đang được giấu kín trong [Không Tưởng Hiện Thực Hoá].
Lúc trước khi giao chiến, nếu như Masamune dám dùng bí thuật - đặc biệt là các loại bí thuật mạnh mà cần thời gian chuẩn bị, hai Dị Thần đương nhiên sẽ ngăn cản hắn. Nhưng bây giờ cự ly đủ gần, lại đang không bị chú ý tới...
... Dường như đây là lúc phù hợp nhất để dùng bí thuật? Nếu như không dùng thì quả thật là có lỗi với cơ hội trời cho này.
“Nguồn gốc của ô uế, ngài là nơi khởi nguồn, cũng là điểm cuối của sinh mạng! Lầm lạc và ghê tởm là tối cao, dị dạng cùng quái dị là lẽ thường, xin ban tặng ta nước từ hang Y’quaa!”
Ánh lửa xanh tím bập bùng phản chiếu gương mặt của thanh niên tóc đen, kéo dài cái bóng của hắn ở dưới chân thành hình dạng biến ảo mà ghê rợn. Hắn vẫn ngựa quen đường cũ tiếp tục ngâm tụng bí thuật - thậm chí trong đầu còn bắt đầu xuất hiện cảm giác nhẹ nhõm kỳ lạ.
Không có hiệu ứng gì bắt mắt, cũng chẳng có tiếng nổ lớn hay là hiện đường gì kinh khủng xảy ra.
Chỉ là lúc Masamune mở mắt, hắn nhìn thấy một giọt nước kϊƈɦ cỡ đầu ngón tay trong suốt ở ngay trước mắt, chỉ cần chạm tay là có thể với tới.
— Lần này là sử dụng bí thuật đường đường chính chính, không phải loại bí thuật triệu hồi Tà Thần, nên Masamune cũng không e ngại làm trầm trọng thêm tình trạng dị hoá của mình.
Hắn đưa ngón tay trỏ lên phía trước, để giọt nước mát lạnh bao phủ lấy đầu ngón tay, sau đó không chớp mắt nhìn về phía trước.
Thậm chí cả khi cảm thấy quyền năng [Ma Thuật chi Vương] của mình tạm thời bị hoá thân [Chiến sĩ] của Verethragna chặt đứt và phong ấn, hắn cũng không chớp mắt. Dù ma lực trong cơ thể do bị mất đi nguồn năng lượng bổ sung, đang lấy một tốc độ điên cuồng hạ xuống để tiếp tục duy trì [Không Tưởng Hiện Thực Hoá], trêи gương mặt hắn vẫn là vẻ bình tĩnh lặng yên.
Cho tới khi vũ khí cũng là quyền năng của Melqart bị chặt đứt, tầng tầng gió bão bao quanh Thiên Không chi chủ tan ra, để lộ thân hình cường tráng đang bị đâm lấy bởi thanh kiếm vàng —
— “Đi.”
Miệng nói nhỏ, ngón tay của Masamune khẽ vung, giọt nước xuyên qua không gian đâm vào người của Dị Thần trêи không trung.
Dù với tốc độ của Melqart có thể dễ dàng tránh đi tia chớp đánh tới, nhưng Dị Thần cũng không thể nhìn rõ vật gì vừa đâm vào trong cơ thể mình, khiến bản thân đột nhiên rơi vào trong trạng thái lạnh buốt.
Cơ bắp với mật độ cứng rắn gấp nhiều lần sắt thép dần hoá lỏng, trêи người của Melqart bắt đầu nổi lên từng đường gân máu ngọ nguậy. Gân xanh trêи mặt Dị Thần nổi lên, không biết là vì đau đớn hay giận dữ.
“Tyre, Carthage, Gadir! Mặt trời sẽ lặn rồi sẽ lên, tử vong sẽ qua rồi sinh mệnh sẽ đến!”
Trêи bàn tay trống không của Melqart lại xuất hiện hai [vũ khí] mới. Tay trái hắn cầm lấy một chiếc chìa khoá rất giống với chìa khoá Ai Cập cổ đại, tay phải lại cầm lấy một chiếc rìu lớn - Biểu tượng của [Sự sống] cùng [Tử vong].
Là người thủ hộ của Tyre, Melqart không chỉ có quyền năng của [tử vong] mà còn có cả [sinh mạng]. giống như ngôn linh của chính hắn - Melqart cũng có khả năng [khôi phục] lại các vết thương của bản thân, dù không thể sánh bằng các Thần Đất Mẹ.
Hắn chính là tượng trưng của chu kỳ sống của thực vật, các Tế Ti của hắn cũng nắm giữ địa vị chỉ dưới vua của Tyre.
Nhưng lần này, quyền năng của hắn lại không có tác dụng. chu kỳ của thực vật dường như bị vật gì đó cười nhạo, lôi kéo vào một vũng bùn ô uế. Vĩnh quang của hắn bị giọt nước ẩn sâu trong cơ thể cắn nuốt, lôi kéo xuống vực sâu.
— Trước sức mạnh của các Tà Thần, vinh quang, dũng cảm hay lịch sử đều chỉ là một câu chuyện cười.
Chỉ cần một giọt nước từ chiếc hồ ô uế dưới lòng núi Voormithadreth, Dị Thần đủ để phá huỷ cả quốc gia và mang đến thiên tai cho nhân loại này đã bị hủ hoá.
Đầu tiên là thần lực, sau khi thần lực bị cắn nuốt, nội tạng của Melqart cũng bị bộc lộ trước giọt nước. Sau nội tạng, cơ bắp rồi làn da của hắn cũng bị ăn mòn với tốc độ nhanh chóng.
Cuối cùng chỉ sau vài giây, Dị Thần Melqart đã biến mất trêи cõi đời.
...
Quân Thần nheo đôi mắt lại, từ trong đó loé lên ánh sáng đầy nguy hiểm.
Trong khoảnh khắc khi Melqart bị cắn nuốt và tan biến, chính hắn cũng không thể nhìn rõ chuyện gì đã xảy ra. Thanh kiếm do hắn triệu hồi dù có thể trọng thương Melqart nhưng chắc chắn sẽ không thể đánh bại vị Thần Vương kia nhanh đến vậy.
Đáp án chỉ có thể là tên Thí Thần Giả kỳ lạ kia.
“Thật thú vị...”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook