Phụ thân cảm thấy hổ thẹn với nhị thúc nên đương nhiên thái độ sẽ trở nên mềm mỏng hơn rồi.

“Chịu không nổi thì cũng phải chịu, là người thân quan viên vốn phải làm tấm gương tốt, nhưng hắn ta cố ý phạm tội thì có thể trách ai được?”Vì thể diện của nhị thúc, chỉ có hắn ta, mẫu thân, phụ thân và nhị thúc mới biết được thân phận thực sự của đường đệ, thậm chí ngay cả thân đệ đệ của hắn ta là Trần Bá Tông cũng sẽ không tiết lộ.

Trần Hiếu Tông biết hắn ta là người kín miệng, sau khi suy nghĩ một lúc, hắn ta chạy đến chủ trạch để tìm mẫu thân.

Tôn thị sẽ luôn ủng hộ trượng phu trong những việc trọng đại, nếu ông muốn giữ bí mật, bà sẽ không nói với lão tam.

Trần Hiểu Tông thở dài: “Phụ thân không sợ nhị thúc hận ông đến chết sao?”Tôn thị cười lạnh: “Lão tứ không coi ông là phụ thân, ông còn chẳng để bụng.

Vậy thì con nghĩ ông ấy sẽ để ý việc thiếu một đệ đệ sao?”Trần Hiếu Tông: "! "Tôn thị: “Được rồi, chuyện này đã giải quyết ổn thỏa.


Bọn nhỏ đều đang ở trường học, sao một tiên sinh dạy học như ngươi lại quay về rồi? Đừng trách ta không cảnh cáo ngươi, gần đây tâm trạng phụ thân ngươi không tốt, ngươi đừng gây sự với ông ấy.

”Sắc mặt của Trần Hiếu Tông trở nên xám xịt, không còn lựa chọn nào khác đành phải đi chăm sóc lũ trẻ.

Tứ Nghi đường.

Trân Nhi đã báo cáo tin tức thám thính được ở hai viện phía trước cho Công chúa.

Sau khi Trân Nhi lui xuống dưới, Hoa Dương nhìn Trần Kính Tông đang thảnh thơi dựa vào ghế dài nhàn nhã lật sách: “Chuyện lớn như vậy sao chàng không đi hỏi thăm một chút?”Trần Kính Tông thản nhiên trả lời: “Không cần phải hỏi, ta sẽ nói cho nàng biết, nếu như lão gia tử không tới, chắc chắn sẽ phái mẫu thân đi một chuyến.

”Hoa Dương cười, nhìn ra hắn thật sự không có một chút nóng vội, nàng cảm thấy kỳ quái nói: “Chàng không có cảm tình với Tề thị, ta có thể hiểu được, nhưng dù sao Trần Kế Tông cũng là đường đệ của chàng, hiện tại hắn ta có khả năng sẽ bị kết án tử hình, chàng…”Trần Kính Tông nhìn sang: “Hắn ta tự tìm cái chết, tại sao ta phải thông cảm? Huống chi, chưa chắc hắn ta đã là đường đệ của ta.


”Hoa Dương: "! "Chuyện này còn ly kỳ và phức tạp hơn một số thoại bản nhiều, Hoa Dương không khỏi nghiêng người về phía Trần Kính Tông, giật lấy quyển sách của hắn, trầm giọng nói: “Ý chàng là gì, làm sao chàng nhìn ra được?”Nắng mùa thu trong veo và ấm áp, xuyên qua từ khung cửa sổ sau lưng nàng, Trần Kính Tông nhìn gương mặt trắng nõn của nàng, sau đó nhìn đôi mắt trong veo xinh đẹp kia, chỉ vào môi mình: “Nàng hôn ta thì ta sẽ nói cho nàng.

”Sắc mặt Hoa Dương lập tức biến đổi, nàng ném quyển sách vào ngực hắn rồi xoay lưng lại.

Thế nhưng, Trần Kính Tông từ phía sau lao tới, dùng hai bàn tay to lớn nắm lấy bả vai nàng rồi ấn xuống chiếc giường nhỏ, cả người hắn đè trên người nàng.

Trần Kính Tông cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, mái tóc dài của Hoa Dương đã rối tung, hai gò má hồng hào và đôi môi anh đào ướt át.

“Dung mạo của Tề thị quá kiều diễm, nhị thúc không quản nổi bà ta.

”Sau khi nhận được thù lao, Trần Kính Tông đỡ Hoa Dương dậy, hắn tự giác trở về dựa vào ghế, tiếp tục lật giở thoại bản.

Bởi vì đoán rằng có thể sẽ có người tới chủ trạch, Hoa Dương đi vào trong phòng sửa sang lại búi tóc, sau đó đi ra ngồi ở bên cạnh hắn, nghi hoặc nói: “Mặc dù nhị thúc chàng quá thật thà, nhưng dáng dấp cũng không tồi, lại là thân đệ đệ của Các lão Nội Các, Tề thị có thể gả cho ông ta đã là phúc lớn rồi, sao còn dám coi thường nhị thúc mà làm loại chuyện này?”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương