Ta Sống Lại Sau Khi Ở Góa
-
Chương 33
Ngay cả tân trạng nguyên mới nhận chức và thám hoa của Trần gia đều không cãi thắng cái miệng của hắn, Dương Hoa thức thời ngậm miệng lại, không phí lời với hắn.
Buổi tối trời mưa rất to khiến người dân trong mỗi hộ gia đình trong thị trấn đều không thể ngủ ngon.
Hoa Dương ngủ rất ngon, nhưng nàng vẫn mơ hồ cảm nhận được Trần Kính Tông thức dậy rất nhiều lần.
Giữa trưa ngày thứ hai, nước lũ tràn vào trấn như kiếp trước.
Trần Đình Giám dứt khoát đưa ra quyết định, lệnh cho Lí Chánh trợ giúp mọi người di chuyển lên núi.
Tứ Nghi đường.
Hoa Dương mang theo hai bộ áo mưa đem tới từ kinh thành, đây là loại áo mưa làm bằng lụa có bôi mỡ bên ngoài, mỏng nhẹ có thể che mưa, tiện lợi hơn nhiều so với áo mưa làm bằng rơm nặng nề.
Tất cả đều là kiểu dáng dành cho nữ nhân, Hoa Dương mặc một chiếc, chiếc còn lại nàng nhờ Châu Nhi đưa cho mẹ chồng.
Theo quan sát của nàng, cha chồng và mẹ chồng là những người khá tiết kiệm, họ ít dùng những thứ xa xỉ này.
"Thật sự là rất hiếu thuận,tốt hơn nhiều so với con trai của ta.
"Khi Trần Kính Tông đi ra ngoài và quay lại, đúng lúc nghe thấy nàng dặn dò Châu Nhi.
Hoa Dương không thèm để ý đến vẻ mặt kỳ lạ của hắn, kéo hắn sang một bên, nhỏ giọng hỏi: “Bây giờ chàng đã tin là lão thái thái báo mộng cho ta chưa?” Trần Kính Tông không nói gì, chỉ cúi đầu nhìn nàng.
Rõ ràng hắn là một người vô lương tâm và lỗ mãng, nhưng một khi hắn nghiêm túc nhìn ai đó, ánh mắt hắn sắc bén đến lạ thường, như có thể nhìn thấu lòng người.
Tim Hoa Dương đập thình thịch, sợ Trần Kính Tông nhất quyết không tin tưởng nàng, ngay cả bước đầu tiên cũng không tiến hành thuận lợi, thì sau này sao có thể lợi dụng lão thái thái để nhờ hắn làm chuyện khác?“Lên núi trước đã.
”Đây không phải là lúc để suy nghĩ một cách cẩn thận về điều này, Trần Kính Tông quả là thiên tài trong việc chuyển chủ đề.
Tứ Nghi đường không có nhiều thứ để mang đi, bốn nha hoàn mỗi người mang một tay nải được bao trùm trong giấy dầu, bọn họ đã sẵn sàng lên đường.
Hoa Dương chính là thứ quý giá nhất, cần được chăm sóc cẩn thận nhất.
Chiếc áo mưa dầu có thể giúp tóc và cơ thể nàng không bị ướt, nhưng chỉ cần nàng bước xuống đất thì giày, tất và ống quần của nàng nhất định sẽ bị thấm ướt.
Hoa Dương nhìn Trần Kính Tông bước ra, đứng dưới bậc cửa, gọi nàng lại: "Lại đây, ta cõng nàng.
"Một người thô bạo cứng rắn, ngữ khí không dịu dàng,đôi mắt nhìn nàng có chút chán ghét, dường như coi nàng là một gánh nặng.
Điều này giống như cuộc sống trong kiếp trước của nàng.
Ngày này cũng là ngày nàng nghĩ đến nhiều nhắn sau khi hắn qua đời.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook