Chương 32. Một giọt ơn nghĩa!

Nhân tính…

…Là thứ phức tạp nhất trên thế giới này.

Khi bạn ngã xuống, sẽ nhận đủ mọi lời nói cay nghiệt và mọi điều tồi tệ nhất trên đời.

Khi bạn phất lên, sẽ được người ta tâng bốc và muốn cho bạn thấy mọi điều tốt đẹp nhất trên đời.

Trương Thắng từng vẽ bánh lớn cho người ta, đã sớm quen với thủy triều lên xuống. Dáng vẻ hào tình tráng chí của Lưu Khai khi say rượu, trong mắt Trương Thắng thật sự ấu trĩ đến buồn cười.

Hai giờ sáng.

Trương Thắng lại nhấp vào trang “Phá Vỡ Bầu Trời”.

Cuốn tiểu thuyết có gần bảy mươi nghìn từ, bộ sưu tập của nó đã lên tới năm trăm. Trong phần bình luận có người thúc giục cập nhật, đặt câu hỏi tại sao cuốn sách không thể ký hợp đồng, mắng cuốn sách chạy theo xu hướng, với cả đánh giá tích cực và tiêu cực.

Đồng thời, quyển sách cũng vọt lên danh sách năm người đứng đầu bảng xếp hạng sách mới, dần dần bắt đầu có sự lộ diện nho nhỏ.

Tuy nhiên, hậu trường vẫn trống rỗng.

Không có tin nhắn ký hợp đồng, không có thông tin nhắn người biên tập gửi đến...

Có vẻ như đây là một khởi đầu khó khăn.

Trương Thắng tải lên một chương xong, dụi dụi đôi mắt khô khốc, nhìn hậu trường mỉm cười rồi nằm xuống giường.

Trong lòng hắn khó tránh khỏi một tia gợn sóng, hắn bắt đầu tự hỏi liệu có điều gì mình viết chưa tốt hay không, nhưng sau khi xem xét cẩn thận bảy mươi nghìn từ trong cuốn sách này, Trương Thắng nhận ra rằng mặc dù hắn mắc một số sai lầm tiết tấu mà người mới nên phạm phải, nhưng nhìn chung chỉnh thể cũng không có vấn đề gì.

Sau khi cảm thấy không có vấn đề gì, lại nhìn lại biên độ gia tăng bộ sưu tập của mình.

Sau khi đạt tới năm mười nghìn từ, lượng bình chọn tuyển tập và đề cử của cuốn sách rõ ràng đang tăng lên từng ngày, số lượng người muốn đọc cuốn sách này cũng không hề thấp.

“Đây là một quá trình tích lũy và phát triển”.

Sau khi Trương Thắng đưa ra kết luận này trong đầu, hắn nhắm mắt và bắt đầu nhớ lại những sự kiện gần đây, cũng như hoa hồng từ nhiệm vụ hợp đồng của “Bếp tích hợp Sâm Nhiên”.

“Ký thêm hai bộ nữa, tiền của Lâm Hạ có thể trả được rồi.”

“Nhưng bây giờ mình không có cách nào đăng ký thẻ ngân hàng cá nhân của mình, nếu không ngân hàng sẽ khấu trừ toàn bộ số tiền một lần, dù sao khi mình thừa kế căn nhà cũ cũng thừa hưởng khoản nợ hơn hai triệu tệ từ bố mẹ. Dù nhà đã thế chấp bán đi nhưng tiền lãi hàng tháng vẫn hơn bảy nghìn! Cũng không thể đi học đại học mà tiền đều bị trừ đi chứ?”

“Ôi mẹ ôi, hôm nay bắt đầu sụp đổ, quá sảng khoái. “

“Ưu thế hiện tại của mình là gì, làm thế nào để phát huy những ưu thế này?”

“Số tiền mình kiếm được làm sao để cất giữ đây? Có thể giao cho người nào đáng tin cậy giúp mình giữ không nhỉ? Dù sao giữ tiền mặt cũng không tiện phải không?”

“...”

Đủ thứ chuyện hiện lên trong đầu Trương Thắng, càng nghĩ càng hưng phấn, hắn thực sự cảm thấy trận đấu mở màn long trời lở đất này quả thực càng ngày càng thú vị, đã bắt đầu bị hắn mạnh mẽ xé ra một vết rách từ trong sương mù dày đặc.

Trong giấc ngủ hắn chợt nghĩ đến một người.

Khóe miệng hắn lộ ra một nụ cười.

Ngoài cửa sổ, vầng trăng sáng treo trên bầu trời, ánh trăng mông lung huyền ảo lại trong vắt...

...

Càng ngày càng đến gần ngày khai giảng vào ngày 1 tháng 9.

Nhưng thời tiết vẫn không hề hạ nhiệt khi tháng 9 đến gần mà ngược lại càng ngày càng oi bức, đi trên đường nhựa có thể thấy những đợt nắng nóng ập đến.

Tiếng ve sầu hai bên đường ồn ào, khó chịu như một buổi hòa nhạc cấp tai nạn xe cộ vậy.

Bình thường Lâm Hạ sẽ không muốn ra ngoài trong thời tiết nóng nực như vậy, không chỉ cần thoa nhiều kem chống nắng mà còn cần phải che chắn toàn thân thật kín, một mặt ngột ngạt không chịu nổi, đồng thời cũng phải cam đoan không để mặt trời hắt nắng...

Đây quả thực là một loại tra tấn thể xác và tinh thần.

Nhưng Lâm Hạ vẫn bị cái nóng thiêu đốt hành hạ, bước ra khỏi phòng điều hòa, lên xe đi đến nhà xuất bản.

“Mùa Hè Năm Ấy” cuối cùng cũng đã hoàn thành.

Không những bản thảo đã được hoàn thiện, số sách từ nhà xuất bản cũng đã được phê duyệt, lô sách mẫu đầu tiên từ nhà in cũng đã được gửi đến nhà xuất bản, chị Dương biên tập viên thậm chí còn mời mấy các tác giả có sách bán chạy ở Ma Đô đến giúp viết review giới thiệu sách.

Lâm Hạ là tác giả của “Mùa Hè Năm Ấy” đương nhiên phải có mặt.

“Xin chào cô giáo Lâm! Để chị giới thiệu một chút, đây là cô Niếp Hiểu Vũ, quản lý của ban Hoa Tác, từng xuất bản quyển sách best seller “Bóng Tối” đã chuyển thể thành phim, sẽ phát hành vào nửa cuối năm nay...”

“Đây là cô Tuyết Nhân, người chuyên sáng tác văn học thanh niên, hiện tại là tác giả văn học thanh niên bán chạy nhất...”

“Đây là cô Kiều Hồng Anh. Tại buổi ký tặng ngày 4 tháng 9, chị sẽ sắp xếp để em và cô Kiều Hồng Anh cùng ký tặng...”

“...”

Bên trong nhà xuất bản.

Dưới sự giới thiệu của biên tập viên chị Dương, Lâm Hạ đã gặp được nhiều tên tuổi lớn trong giới nhà văn.

Mặc dù những tên tuổi lớn này đều nổi tiếng trong giới, nhưng sau khi chân chính gặp mặt, những người này thật ra đều rất thân thiện. Lúc nhìn thấy cô gái nhỏ Lâm Hạ, họ đều khá hiền hòa, ngẫu nhiên sẽ trêu chọc nhau làm cho mọi người cười ha ha, cũng phối hợp vô cùng với công tác ký tặng “Mùa Hè Năm Ấy”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương