Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên
-
Chương 14
*
Mười giờ sáng ngày thứ ba, Thẩm Sở Sở đeo khẩu trang, đội mũ và đeo kính ra khỏi nhà.
Một tiếng sau, cô đến quảng trường bách hóa trung ương, nội tâm kích động mà đứng ở giữa quảng trường, nhìn vào màn hình LED đang chiếu quảng cáo trên đó.
Chờ sau khi hai quảng cáo dầu gội và đồ thể thao chiếu xong, Thẩm Sở Sở cuối cùng cũng chờ được quảng cáo của mình. Cảm giác xem ở hiện trường quả là không giống. Thẩm Sở Sở cảm thấy tim sắp nhảy ra ngoài rồi. Thật kích động!
Trước đây tuy là cô cũng từng quay qua hai quảng cáo, nhưng vì cô không phải là nhân vật chính của quảng cáo nên không hề có cảm giác kích động thế này. Lúc này nhìn thấy trong quảng cáo ngoại trừ trang sức thì là hình ảnh của cô, có một loại cảm giác nhân vật chính bỗng sinh ra.
Quả nhiên, bông tai này bày không nhìn rất bình thường, cô vừa đeo lên liền đẹp hơn nhiều. Xem được đầy đủ ba lần, tâm trạng của Thẩm Sở Sở mới dần dần bình phục lại. Tùy ý nhìn bốn phía, vừa đúng lúc nhìn thấy tiệm đồ ngọt Sweet trong đó, Thẩm Sở Sở hướng tới đó đi đến.
Lúc này vẫn chưa đến giờ cao điểm tan tầm, vì vậy người bên trong không quá đông. Thẩm Sở Sở chọn một cốc cà phê cà hai miếng tiramisu, tìm một vị trí vừa có thể nhìn thấy cửa quán đồ ngọt lại có thể nhìn được màn hình LED trên quảng trường mà ngồi xuống.
Thẩm Sở Sở cũng hiểu được bản thân hiện tại độ nhận biết còn chưa cao, không có mấy người có thể nhận ra. Huống hồ cô bây giờ ngồi ở chỗ ngồi dành cho một người đối diện với mặt kính, cũng không có bao nhiêu người có thể nhìn thấy cô. Vì vậy, dứt khoát tháo cả khẩu trang và kính xuống.
Như vậy cô một bên thỉnh thoảng liếc qua cửa quán, một bên xem quảng cáo của mình mà cười ngu.
Dần dần, người vào tiệm đồ ngọt bắt đầu đông hơn. Giống như Thẩm Sở Sở đã đoán trước, không có ai nhận ra cô.
Lúc này, Thẩm Sở Sở nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc. Để có thể xác nhận rõ, cô lại nhìn lên bức ảnh hiển thị trên Weibo. Đúng, chính là anh ta. Cái người chồng tương lai của Nguyên khí tiểu miêu.
Anh ta hiện đang xếp hàng mua đồ ngọt.
Thẩm Sở Sở nhanh chóng tìm kiếm một vòng trong tiệm, kết quả lại không hề tìm thấy thân ảnh của Nguyên khí tiểu miêu. Lúc này, cô có chút lo lắng, cau mày, trong lòng nghĩ chẳng lẽ Nguyên khí tiểu miêu vì nhắc nhở của mình mà không tới sao? Thế này thật là không xong rồi.
Vẫn may là người đàn ông này còn chưa đi mất.
Thẩm Sở Sở lo lắng chờ đợi, chờ mười mấy phút, người đàn ông kia sắp rời khỏi rồi, Nguyên khí tiểu miêu vẫn chưa xuất hiện ở tiệm đồ ngọt. Cô thiếu chút nữa thì đứng dậy cản lại anh chàng kia, thật muốn nói với anh ta là vợ tương lai của anh sẽ đến ngay thôi, anh có thể nào chờ thêm một chút không.
Nhưng cô biết rõ tự mình không thể làm như thế, cô tin rằng nếu cô thực sự đi nói như vậy, người ta sẽ coi cô là đồ thần kinh. Thẩm Sở Sở chỉ có thể uể oải nhìn anh ta đơn độc rời khỏi. Lòng thầm nghĩ, không phải là lại phá hoại một đoạn nhân duyên đấy chứ? Nhận thức như vậy thật là làm cho người ta chán nản.
Cô vừa định mờ ra hệ thống nhân duyên của chính mình thì lúc này liền phát hiện ra Nguyên khí tiểu miêu đi vào. Chỉ kém một phút thôi, chỉ có một phút khoảng cách. Bọn họ liền như vậy bỏ lỡ.
Thẩm Sở Sở mắt thấy Nguyên khí tiểu miêu cẩn thận quan sát những người đàn ông trong tiệm, sau đó hơi thất vọng mà đi mua một phần bánh ngọt. Lúc sắp ra tới cửa, lại quay lại tìm một chỗ trống ngồi xuống ăn bánh, một bên ăn còn một bên lặng lẽ quan sát.
Cho đến lúc bánh của cô ấy cũng ăn hết rồi, cô ấy cũng không luôn. Lại qua một lát, nhìn vào đồng hồ trên tay mình, Nguyên khí tiểu miêu mang theo thất vọng chuẩn bị rời đi.
Thẩm Sở Sở nhìn thấy kết quả như vậy, cũng rất khó chịu. Cô rất hoài nghi có phải là do chính mình mới khiến cho bọn họ hôm nay không thể gặp gỡ. Cũng lo sợ chính mình đã hủy đi một đoạn nhân duyên vốn là vô cùng mỹ mãn. Cô thật muốn tới xin lỗi với cô ấy, hoặc là đi nói với người ta vừa rồi đối tượng kết hôn của cô mới đến xong.
Ngay vào lúc mà cô đang buồn bực không biết nên làm gì, một giọng nói kéo cô lại với hiện thực.
"A!"
Thẩm Sở Sở vô ý ngẩng đầu lên nhìn ra cửa. Lúc này Nguyên khí tiểu miêu bị người ra đụng phải đang ở trên mặt đất mà người đụng phải cô ấy kia không là ai khác, chính là người chồng tương lai của cô ấy.
Người nam nhân thấy là tại mình vội vàng đã đụng ngã cô gái trước mặt, nhanh chóng đỡ cô gái dậy, một bên không ngừng nói xin lỗi.
Nguyên khí tiểu miêu sau khi anh ta đỡ dậy, mặt đỏ bừng bừng, nói: "Không sao không sao, cũng tại tôi không nhìn đường."
Người con trai mặt cũng có chút đỏ, ái ngại nói: "Xin lỗi, tài liệu của tôi đặt ở đây, vì vậy có chút vội vàng. Tôi mời cô ăn bánh ngọt được không?"
Nguyên khí tiểu miêu xua xua tay nói không cần.
Cậu trai kia đi lấy tài liệu, sau đó tiện thể mua một miếng bánh ngọt. Nhưng sau khi quay người, cô gái vừa bị cậu đụng phải đã không còn trong tiệm nữa. Cậu ta nhanh chóng chạy ra cửa, nhìn trái nhìn phải, tìm kiếm bóng dáng cô gái kia.
Thẩm Sở Sở nhìn phía bên ngoài cửa kính, bộ dáng hai người lôi lôi kéo kéo, trên mặt vô thức mà cười lên. Tuy là cô không biết hai người họ đang nói những gì, cũng không biết hài người này có phương thức gặp gỡ định mệnh như thế nào. Nhưng cô chắc chắn, hai người này tương lại khẳng định có thể sống hạnh phúc. Điểm này, không cần xem hệ thống cũng có thể nhận ra.
Nhìn đến thân ảnh hai người đó dần đi mất, Thẩm Sở Sở cảm thấy có chút hâm mộ. Đây thật là gặp gỡ vô cùng ngẫu nhiên, cho dù mắt thấy là sẽ bỏ lỡ rồi cuối cùng vẫn là gặp gỡ.
Quả nhiên là người được Nguyệt lão se tơ hồng, được định sẵn sẽ ở bên nhau. Cũng không biết cô liệu có được tình yêu lãng mạn như thế này không.
"Chào cô, xin hỏi cô có ý định vào giới giải trí để phát triển không?"
Thẩm Sở Sở đang mơ ước đến một tình yêu đẹp, suy nghĩ bỗng nhiên bị một giọng nói gián đoạn. Cô quay đầu nhìn sang nơi phát ra tiếng nói, hóa ra lại là người quen.
Chớp chớp mắt, nhìn thấy người mà thời gian trước mới được cô bói nhân duyên cho, hơn nữa lại còn là người phụ nữ đào cho cô một hố, Thẩm Sở Sở cười nói: "Có a."
Cô không phải là ai đã được cô bói qua đều nhớ được, nhưng lại nhớ được Trần Tây Lệ. Vì khí thế của cô ấy thực sự là quá mạnh mẽ, làm cho người nào gặp rồi liền không thể quên được.
Trần Tây Lệ hài lòng nghe được đáp án của Thẩm Sở Sở, cười nói: "Có hứng thú gia nhập Bit Media không?"
Mười giờ sáng ngày thứ ba, Thẩm Sở Sở đeo khẩu trang, đội mũ và đeo kính ra khỏi nhà.
Một tiếng sau, cô đến quảng trường bách hóa trung ương, nội tâm kích động mà đứng ở giữa quảng trường, nhìn vào màn hình LED đang chiếu quảng cáo trên đó.
Chờ sau khi hai quảng cáo dầu gội và đồ thể thao chiếu xong, Thẩm Sở Sở cuối cùng cũng chờ được quảng cáo của mình. Cảm giác xem ở hiện trường quả là không giống. Thẩm Sở Sở cảm thấy tim sắp nhảy ra ngoài rồi. Thật kích động!
Trước đây tuy là cô cũng từng quay qua hai quảng cáo, nhưng vì cô không phải là nhân vật chính của quảng cáo nên không hề có cảm giác kích động thế này. Lúc này nhìn thấy trong quảng cáo ngoại trừ trang sức thì là hình ảnh của cô, có một loại cảm giác nhân vật chính bỗng sinh ra.
Quả nhiên, bông tai này bày không nhìn rất bình thường, cô vừa đeo lên liền đẹp hơn nhiều. Xem được đầy đủ ba lần, tâm trạng của Thẩm Sở Sở mới dần dần bình phục lại. Tùy ý nhìn bốn phía, vừa đúng lúc nhìn thấy tiệm đồ ngọt Sweet trong đó, Thẩm Sở Sở hướng tới đó đi đến.
Lúc này vẫn chưa đến giờ cao điểm tan tầm, vì vậy người bên trong không quá đông. Thẩm Sở Sở chọn một cốc cà phê cà hai miếng tiramisu, tìm một vị trí vừa có thể nhìn thấy cửa quán đồ ngọt lại có thể nhìn được màn hình LED trên quảng trường mà ngồi xuống.
Thẩm Sở Sở cũng hiểu được bản thân hiện tại độ nhận biết còn chưa cao, không có mấy người có thể nhận ra. Huống hồ cô bây giờ ngồi ở chỗ ngồi dành cho một người đối diện với mặt kính, cũng không có bao nhiêu người có thể nhìn thấy cô. Vì vậy, dứt khoát tháo cả khẩu trang và kính xuống.
Như vậy cô một bên thỉnh thoảng liếc qua cửa quán, một bên xem quảng cáo của mình mà cười ngu.
Dần dần, người vào tiệm đồ ngọt bắt đầu đông hơn. Giống như Thẩm Sở Sở đã đoán trước, không có ai nhận ra cô.
Lúc này, Thẩm Sở Sở nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc. Để có thể xác nhận rõ, cô lại nhìn lên bức ảnh hiển thị trên Weibo. Đúng, chính là anh ta. Cái người chồng tương lai của Nguyên khí tiểu miêu.
Anh ta hiện đang xếp hàng mua đồ ngọt.
Thẩm Sở Sở nhanh chóng tìm kiếm một vòng trong tiệm, kết quả lại không hề tìm thấy thân ảnh của Nguyên khí tiểu miêu. Lúc này, cô có chút lo lắng, cau mày, trong lòng nghĩ chẳng lẽ Nguyên khí tiểu miêu vì nhắc nhở của mình mà không tới sao? Thế này thật là không xong rồi.
Vẫn may là người đàn ông này còn chưa đi mất.
Thẩm Sở Sở lo lắng chờ đợi, chờ mười mấy phút, người đàn ông kia sắp rời khỏi rồi, Nguyên khí tiểu miêu vẫn chưa xuất hiện ở tiệm đồ ngọt. Cô thiếu chút nữa thì đứng dậy cản lại anh chàng kia, thật muốn nói với anh ta là vợ tương lai của anh sẽ đến ngay thôi, anh có thể nào chờ thêm một chút không.
Nhưng cô biết rõ tự mình không thể làm như thế, cô tin rằng nếu cô thực sự đi nói như vậy, người ta sẽ coi cô là đồ thần kinh. Thẩm Sở Sở chỉ có thể uể oải nhìn anh ta đơn độc rời khỏi. Lòng thầm nghĩ, không phải là lại phá hoại một đoạn nhân duyên đấy chứ? Nhận thức như vậy thật là làm cho người ta chán nản.
Cô vừa định mờ ra hệ thống nhân duyên của chính mình thì lúc này liền phát hiện ra Nguyên khí tiểu miêu đi vào. Chỉ kém một phút thôi, chỉ có một phút khoảng cách. Bọn họ liền như vậy bỏ lỡ.
Thẩm Sở Sở mắt thấy Nguyên khí tiểu miêu cẩn thận quan sát những người đàn ông trong tiệm, sau đó hơi thất vọng mà đi mua một phần bánh ngọt. Lúc sắp ra tới cửa, lại quay lại tìm một chỗ trống ngồi xuống ăn bánh, một bên ăn còn một bên lặng lẽ quan sát.
Cho đến lúc bánh của cô ấy cũng ăn hết rồi, cô ấy cũng không luôn. Lại qua một lát, nhìn vào đồng hồ trên tay mình, Nguyên khí tiểu miêu mang theo thất vọng chuẩn bị rời đi.
Thẩm Sở Sở nhìn thấy kết quả như vậy, cũng rất khó chịu. Cô rất hoài nghi có phải là do chính mình mới khiến cho bọn họ hôm nay không thể gặp gỡ. Cũng lo sợ chính mình đã hủy đi một đoạn nhân duyên vốn là vô cùng mỹ mãn. Cô thật muốn tới xin lỗi với cô ấy, hoặc là đi nói với người ta vừa rồi đối tượng kết hôn của cô mới đến xong.
Ngay vào lúc mà cô đang buồn bực không biết nên làm gì, một giọng nói kéo cô lại với hiện thực.
"A!"
Thẩm Sở Sở vô ý ngẩng đầu lên nhìn ra cửa. Lúc này Nguyên khí tiểu miêu bị người ra đụng phải đang ở trên mặt đất mà người đụng phải cô ấy kia không là ai khác, chính là người chồng tương lai của cô ấy.
Người nam nhân thấy là tại mình vội vàng đã đụng ngã cô gái trước mặt, nhanh chóng đỡ cô gái dậy, một bên không ngừng nói xin lỗi.
Nguyên khí tiểu miêu sau khi anh ta đỡ dậy, mặt đỏ bừng bừng, nói: "Không sao không sao, cũng tại tôi không nhìn đường."
Người con trai mặt cũng có chút đỏ, ái ngại nói: "Xin lỗi, tài liệu của tôi đặt ở đây, vì vậy có chút vội vàng. Tôi mời cô ăn bánh ngọt được không?"
Nguyên khí tiểu miêu xua xua tay nói không cần.
Cậu trai kia đi lấy tài liệu, sau đó tiện thể mua một miếng bánh ngọt. Nhưng sau khi quay người, cô gái vừa bị cậu đụng phải đã không còn trong tiệm nữa. Cậu ta nhanh chóng chạy ra cửa, nhìn trái nhìn phải, tìm kiếm bóng dáng cô gái kia.
Thẩm Sở Sở nhìn phía bên ngoài cửa kính, bộ dáng hai người lôi lôi kéo kéo, trên mặt vô thức mà cười lên. Tuy là cô không biết hai người họ đang nói những gì, cũng không biết hài người này có phương thức gặp gỡ định mệnh như thế nào. Nhưng cô chắc chắn, hai người này tương lại khẳng định có thể sống hạnh phúc. Điểm này, không cần xem hệ thống cũng có thể nhận ra.
Nhìn đến thân ảnh hai người đó dần đi mất, Thẩm Sở Sở cảm thấy có chút hâm mộ. Đây thật là gặp gỡ vô cùng ngẫu nhiên, cho dù mắt thấy là sẽ bỏ lỡ rồi cuối cùng vẫn là gặp gỡ.
Quả nhiên là người được Nguyệt lão se tơ hồng, được định sẵn sẽ ở bên nhau. Cũng không biết cô liệu có được tình yêu lãng mạn như thế này không.
"Chào cô, xin hỏi cô có ý định vào giới giải trí để phát triển không?"
Thẩm Sở Sở đang mơ ước đến một tình yêu đẹp, suy nghĩ bỗng nhiên bị một giọng nói gián đoạn. Cô quay đầu nhìn sang nơi phát ra tiếng nói, hóa ra lại là người quen.
Chớp chớp mắt, nhìn thấy người mà thời gian trước mới được cô bói nhân duyên cho, hơn nữa lại còn là người phụ nữ đào cho cô một hố, Thẩm Sở Sở cười nói: "Có a."
Cô không phải là ai đã được cô bói qua đều nhớ được, nhưng lại nhớ được Trần Tây Lệ. Vì khí thế của cô ấy thực sự là quá mạnh mẽ, làm cho người nào gặp rồi liền không thể quên được.
Trần Tây Lệ hài lòng nghe được đáp án của Thẩm Sở Sở, cười nói: "Có hứng thú gia nhập Bit Media không?"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook