Chương 44: Chúng ta không nói chúng ta là những người tốt.

“Chúng ta đến trễ rồi.”

Thủ Lao Việt giờ phút này cũng yên tĩnh lại, vì hắn biết chuyện phiền toái tới nơi rồi.

Ngôi mộ mới không cần nhìn chữ trên bia mộ cũng biết là mộ của mẫu thân cuồng đồ Mạc Quy Đồ. Người có thể khiến cho cuồng đồ Mạc Quy Đồ cam tâm quỳ xuống cũng chỉ có mẫu thân của hắn.

Hiện tại thì hay rồi, mẫu thân hắn không còn, muốn cuồng đồ Mạc Quy Đồ gia nhập bọn họ rất khó khăn.

Nói không chừng khuyên bảo không được còn bị cuồng đồ Mạc Quy Đồ hung ác đánh một trận.

Nhưng đây lại là nhiệm vụ tổ chức giao, nếu không hoàn thành thì bọn họ cũng không dễ khai báo.

“Ngươi nói làm sao bây giờ, ngươi đi hay là ta đi, hoặc là chúng ta ở đây chờ.” Thủ Lao Việt nhìn An Gian bên cạnh, muốn hắn đưa ra ý kiến.

Chỉ là An Gian còn chưa nói gì, cuồng đồ Mạc Quy Đồ bên này đã có động tĩnh. Cuồng đồ Mạc Quy Đồ đứng lên, chiều cao hai thước năm cho người ta kinh hãi, kéo thanh cự khuyết (*) đang cắm dưới đất lên, cuồng đồ Mạc Quy Đồ xoay người trầm mắt nhìn hai người Thủ Lao Việt.

(*)Cự khuyết: là một trong năm thanh tuyệt thế danh kiếm của Trung Hoa do Việt vương Doãn Thường lệnh cho Âu Dã Tử đúc thành. Năm thanh kiếm đó gồm: Trạm lư, thắng tà, thuần quân, ngư trường và cự khuyết. Cự khuyết xếp cuối cùng. Khi đúc thanh cự khuyết, vàng và đồng không hợp được với nhau nên cự khuyết chỉ sắc bén chứ không phải là bảo kiếm.

“Ta không biết các ngươi tìm ta có mục đích gì, có điều chuyện này không quan trọng. Ta rất đau lòng, bây giờ ta chỉ muốn đấu một trận, tới nào~”

Cuồng đồ Mạc Quy Đồ vừa dứt lời, thân thể giống như đạn pháo trùng kích bay tới, tay cầm cự khuyết hung hăng bổ tới chỗ hai người Thủ Lao Việt.

“Mẹ kiếp, điên rồi.”

Thủ Lao Việt thấy cuồng đồ cùng hung cực một lời không hợp liền đánh ác như thế thì sợ tới mức vội vàng né tránh.

Hai người Thủ Lao Việt né tránh tại chỗ bị cuồng đồ Mạc Quy Đồ cầm cự khuyết trong tay đập ra một cái hố lớn.

“Bằng hữu, chúng ta không phải tới đánh nhau, chúng ta tới chiêu mộ...mẹ nó!~”

Thủ Lao Việt còn chưa nói hết, hắn thấy được cự khuyết của cuồng đồ Mạc Quy Đồ chém tới, sợ tới mức chửi tục vội vàng tránh ra.

“Con mẹ ngươi, có thể để ta nói hết lời hay không.”

Hồi đáp lại Thủ Lao Việt là một cú chém tới, Thủ Lao Việt né tránh nhưng mấy cây đại thụ chung quanh bị cự khuyết bạo thành vụn gỗ.

“Này, mấy người các ngươi còn trốn làm gì, mau cùng ra tay để hắn yên lặng an tĩnh lại, bằng không các ngươi muốn nhìn hai người chúng ta chết sao.”

Thủ Lao Việt chống đỡ không nổi, tốc độ của hắn không tệ nhưng nếu bị trứng một đòn cự khuyết của cuồng đồ Mạc Quy Đồ, hắn không tàn phế thì cũng chết.

Hắn sợ tới mức vội vàng kêu trợ giúp, hắn biết tổ chức rất coi trọng cuồng đồ Mạc Quy Đồ, vì phòng ngừa vạn nhất, tổ chức không chỉ phái hai người bọn họ tới. Còn có không ít người đi theo, vì đều ghét bỏ hắn nhiều lời nên trốn hết ở chỗ tối thanh tĩnh.

Sáu bóng người lóe ra, vây quanh cuồng đồ Mạc Quy Đồ.

“Tuyệt vời, đều là cường giả Tông Sư, đến đây đi, để chúng ta cùng nhau điên cuồng đi.”

Cuồng đồ Mạc Quy Đồ thấy sáu cường giả Tông Sư mới xuất hiện, trong lòng không có chút sợ hãi, hắn càng thêm hưng phấn, cầm cự khuyết chủ động đánh tới. Thành viên Thánh Đình Hội cũng không có cách nào, không để cuồng đồ Mạc Quy Đồ an tĩnh lại thì cơ hồ không thể giao tiếp được. Vì thế bọn họ nhao nhao xuất thủ công kích cuồng đồ Mạc Quy Đồ.

Không biết qua bao lâu, âm thanh chiến đấu ngừng lại.

Hiện trường hỗn độn, mặt đất gồ ghề không nói, một mảng lớn rừng cây cũng bị độc thủ, còn ác liệt hơn bão cấp mười tám thổi qua. Cuồng đồ Mạc Quy Đồ giờ phút này nửa quỳ, dùng cự khuyết chống đỡ thân thể sắp ngã xuống, trên mặt hắn vẫn là tươi cười hưng phấn như trước.

Hắn không có chút sợ hãi nào, như thể không thèm để ý chút nào về việc mình sẽ gặp phải chuyện gì.

Cuồng đồ Mạc Quy Đồ đang trong tình trạng này, các thành viên Thánh Đình Hội khác tình trạng cũng không khá hơn mấy, trong đó có hai thành viên Thánh Đình Hội đã ngã xuống.

Kết quả này khiến cho các thành viên Thánh Đình Hội khác đều rất kinh ngạc, tuy rằng người ngã xuống chính là hai người yếu nhất trong bọn họ, nhưng hai người yếu nhất cũng đã dùng bạo chủng đan, tăng sức chiến đấu lên gấp mười lần mà vẫn bị đánh ngã, không thể không nói chiến lực của cuồng đồ Mạc Quy Đồ thật là trâu bò.

“Không hổ là người tổ chức coi trọng, ta thua không oan.”

Trong hai thành viên ngã xuống, một người trong đó có An Gian, không có cách nào, bản lĩnh giữ nhà của hắn là dịch dung thuật, bị đánh ngã hắn cũng không mấy đau lòng.

Có điều có một điểm khiến cho hắn chán ghét chính là vì sao cuồng đồ Mạc Quy Đồ không đánh ngã tên lắm lời Thủ Lao Việt, hiện tại Thủ Lao Việt cái tên quỷ đáng ghét này đang phiền hắn đây.

“Đừng nhìn ta như vậy, ta là đạo tặc, lợi hại nhất chính là tốc độ, hắn lợi hại, chém không tới ta cũng không có cách nào mà.”

Thủ Lao Việt không ngừng khoe khoang tốc độ của mình khiến cho An Gian bên cạnh tức đến nghiến răng nghiến lợi.

“Các ngươi là tổ chức gì, vì sao có được nhiều đan dược nghịch thiên như vậy?” Cuồng đồ Mạc Quy Đồ bình tĩnh lại, bắt đầu tò mò kinh ngạc với tổ chức thần bí này. Một viên đan dược ăn vào bộc phát chiến lực gấp mười lần không nói. Hai người bị thương nặng ăn vào mấy viên đan dược khác nhau không lâu sau, người

giống như được bơm đầy máu sống lại khiến cho hắn không thể nào không kinh ngạc.

“Chúng ta đến từ Thánh Đình Hội, chúng ta tới để chiêu mộ ngươi, chỉ cần ngươi gia nhập chúng ta, đan dược chúng ta ăn ngươi đều sẽ có được.”

An Gian gần như khôi phục hoàn toàn, đứng dậy móc hai viên đan dược khác nhau ra hào phóng ném cho cuồng đồ Mạc Quy Đồ, cũng khuyên hắn đứng lên.

Cuồng đồ Mạc Quy Đồ nhận được đan dược cũng không sợ đối phương cho độc dược, hắn cũng đã như vậy rồi, đối phương muốn giết hắn không cần phải phiền toái như vậy.

Cầm lấy hai viên đan dược đưa vào miệng, vừa nuốt xuống, hắn cảm giác được lực kinh khủng của dược hiệu, chỉ chốc lát sau, thân thể hắn khôi phục đến bốn năm phần.

“Chỉ từ đan dược mà xem, thực lực của các ngươi cũng đã không thua gì thế lực Siêu Nhiên rồi. Nhưng muốn ta gia nhập tổ chức của các ngươi, đan dược cũng không được, thứ ta theo đuổi không phải đan dược và tài nguyên.”

Cuồng đồ Mạc Quy Đồ đứng dậy lắc đầu nói.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương