Đồng dạng là đan dược sư cấp ba đỉnh cao, thực lực cá nhân của hai người đều không phân cao thấp, thế nhưng Minh Tu Kiệt dù sao đều có tiến bộ rất nhiều dưới sự chỉ đạo của Đoạn Ngọc Giác, mơ hồ đã tìm thấy ngưỡng cửa của đan dược sư cấp bốn, cho nên, cuộc tranh tài này thắng lợi thuộc về Minh Tu Kiệt.

Sau khi kết thúc năm lượt tranh tài, biểu tượng ‘Bọ cạp ma’ trên màn ảnh lớn đã ảm đạm đi, lập tức biến mất, trên màn ảnh lớn chỉ còn dư lại biểu tượng của Song Tử Tinh —– hai hình người nhỏ đang vung cánh.

“Vòng đấu loại thứ nhất: Công đoàn đan dược sư Bọ Cạp Tinh đối chiến với Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh, 2: 3, Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh thuận lợi thăng cấp, Công đoàn đan dược sư Bọ Cạp Tinh đào thải!”

Toàn trường đột nhiên lâm vào yên tĩnh một cách chết chóc, trên khán đài của Bọ Cạp Tinh có một sự lạnh lẽo không nói ra được, có một vị tuyển thủ dự thi không khống chế được rơi nước mắt, Bọ Cạp Tinh đã từng là quán quân, lần này vẻn vẹn dừng lại ở vòng đấu loại thứ nhất.

Phó hội trưởng của Công đoàn đan dược sư Bọ Cạp Tinh lạnh lùng khiển trách vài câu, thiếu niên khóc thầm kia đứng thẳng thân thể, lung tung sát nước mắt của mình, giống như đồng bạn của mình, kiêu ngạo ưỡn thẳng sống lưng.

Bọn họ là thất bại, nhưng không có nghĩa bọn họ vĩnh viễn thất bại!

Phó hội trưởng than thở ở trong lòng, thua cũng chưa chắc không là chuyện tốt.

Đám hài tử này, đã có chút quá mức kiêu ngạo, lần này thất bại, mới có lợi cho cuộc đời của bọn họ, nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên (núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi còn có người giỏi hơn), cõi đời này không thể tồn tại người thắng cuộc vĩnh viễn.

Tâm tình theo không kịp, bọn họ không thể có được thành tựu ở trên con đường đan dược sư này.

Mấy người Bọ Cạp Tinh âm u xuống sân khấu, Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh đều sẽ tham gia bốc thăm lựa chọn đối thủ lần sau vào ngày mai.

Sau khi hai bên xuống sân khấu, toàn bộ ghế khán giả mới bạo phát ra tiếng thảo luận nhiệt liệt!

“Song Tử Tinh dĩ nhiên thắng?!”

“Khóa này Song Tử Tinh không thể khinh thường a, đây tuyệt đối là một ứng cử viên lớn cho giải quán quân!”

Thảo luận trên thính phòng càng ngày càng sôi nổi, bọn họ đều quên thời gian, mãi đến tận khi tổ thi đấu của trận kế tiếp vào sân, công nhân viên mới không thể không đến khu đuổi bọn họ, để cho khán giả của trận thi đấu tiếp theo ra trận.

Thậm chí ngay cả khi đi ra, bọn họ còn chăm chỉ không ngừng thảo luận chuyện này, trong đó Đoạn Ngọc Giác càng trở thành nhân vật sốt dẻo nhất trong miệng của bọn họ, ba câu nói không thể rời bỏ một cái Đoạn Ngọc Giác.

Khán giả mới vào vừa nghe thấy bọn họ thảo luận sôi nổi như vậy cũng không khỏi nổi lên một trận hiếu kỳ, bọn họ đại đa số đều là xem một cuộc tranh tài khác hoặc là ở nhà ngủ, căn bản không biết chuyện gì xảy ra. Có người kéo lại nhóm đan dược sư chuẩn bị ra khỏi cửa, tò mò hỏi: “Chuyện gì xảy ra? Trận này không phải Song Tử Tinh cùng Bọ Cạp Tinh thi đấu sao? Bọ Cạp Tinh khẳng định thắng một cách nhanh chóng a, chẳng lẽ là Bọ Cạp Tinh xảy ra chuyện gì kinh người? Đoạn Ngọc Giác là ai? Công đoàn đan dược sư của Bọ Cạp Tinh hình như không có người này a…”

“Bọ Cạp Tinh thua rồi! Đoạn Ngọc Giác là một vị đan dược sư cấp một, ” người kia do dự một chút, ác liệt cười cười nói, “Về phần hắn làm cái gì, ngươi đi lên quang não tra một chút chẳng phải sẽ biết sao?”

Nói xong, lắc người một cái liền tránh khỏi tay của người kia, dứt khoát đi về phía cửa.

Người kia bị bỏ lại buồn bực vẩy vẩy cánh tay của mình, đồng bạn bên cạnh hỏi hắn đến cùng xảy ra chuyện gì, người kia hậm hực nói: “Hắn bảo ta xem quang não, ” nói, ý đồ mở ra quang não, nhìn một mảnh trống rỗng trên quang não, trong đầu đột nhiên chợt lóe nụ cười ác liệt của người kia, “Chết tiệt! Sau khi tiến vào hội trường quang não đều bị ngừng hoạt động a!”

Đồng bạn bên cạnh cũng phát ra âm thanh bất mãn, mấy người lục tục ngồi vào vị trí của mình, nhưng là trong lòng vẫn giống như có một con mèo nhỏ đang cào, ngứa một chút —— rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì a!

—— Bọ Cạp Tinh làm sao sẽ thua?!

Bọn họ cào tâm cào phổi ba giờ rưỡi, thi đấu căn bản không có nghiêm túc xem, trong đầu đều là bộ dáng châu đầu ghé tai không thể tin của đám người kia, còn có ba chưa ‘Đoạn Ngọc Giác’ này càng là được nhắc đến liên tục trong miệng của mọi người, cùng với Công đoàn đan dược sư Bọ Cạp Tinh làm sao sẽ thua? Bọn họ chính là quán quân của lần trước a! Có người nói trong đội ngũ đã có hai vị đan dược sư cấp bốn a! thực lực mạnh mẽ như vậy làm sao sẽ thua!

—— rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì a! Bọ Cạp Tinh vì sao lại thua? Song Tử Tinh làm sao có khả năng sẽ thắng?! A a a a đến cùng xảy ra chuyện gì a hất bàn!

Đến khi bọn họ rốt cuộc có thể đi ra hội trường, tất cả mọi người nhanh chóng chạy ra ngoài. So với thắng lợi của cuộc tranh tài này, bọn họ quan tâm vì sao Bọ Cạp Tinh sẽ thua hơn.

Thực lực của Công đoàn đan dược sư Bọ Cạp Tinh rõ như ban ngày, Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh còn không được vào thi đấu bán kết ở mùa giải trước, tại sao lần này lại bạo phát ra uy lực lớn như vậy? Còn có đan dược sư gọi là ‘Đoạn Ngọc Giác’ kia là xảy ra chuyện gì?

Đội ngũ thắng lợi lúng túng đứng ở nơi đó, khán gải trên khán đài đều đã lục tục xuống sân khấu, thậm chí còn có mấy người vì cướp đi ra ngoài trước mà chen ở cửa, đội ngũ thắng lợi đứng ở trên đài nghe âm thanh máy móc lạnh lẽo, tâm tình quả thực có thể nói là bi phẫn.

Bọn họ rõ ràng là thắng có được hay không tại sao còn muốn đối mặt với khán đài không có mấy người a?! Quả thực không thể nhẫn nhịn!

Khi bọn họ rốt cục có thể mở ra quang não kiểm tra giả lập, video đối chiến của Song Tử Tinh với Bọ Cạp Tinh đã được truyền như điên, đặc biệt là động tác của Đoạn Ngọc Giác trong đó, càng bị người đơn độc chặn xuống dưới phân tích giải thích một lần, trong đó có một vị đan dược sư cấp bảy sơ cấp cảm thán một câu ‘Ta cũng chưa chắc có thể làm được mức độ này’ bị người điên cuồng đăng lại, không có gì so với một câu nói này càng có thể xác định Đoạn Ngọc Giác.

Bởi vì thực lực hung hãn của Đoạn Ngọc Giác cùng với thủ pháp tuy có chút trúc trắc nhưng cũng giống như vậy của mấy người còn lại, cùng với hung danh hiển hách đánh bại Công đoàn đan dược sư Bọ Cạp Tinh, Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh trở thành đối thủ mà các đội khác không muốn gặp nhất.

Trong đó Ưng Hoa thương hội đã từng tuyên bố hùng hồn với Song Tử Tinh càng thêm phức tạp. Lần thi đấu trước của bọn họ chính là bại bởi đội đại biểu của Công đoàn đan dược sư Bọ Cạp Tinh, hơn nữa còn là thảm bại, vốn là rõ ràng hiểu rõ thực lực của bọn họ, càng là lấy mục đích ‘Đánh bại Bọ Cạp Tinh’ làm mục tiêu để tập luyện.

Thế nhưng hiện tại, đối thủ lớn nhất trong lòng bọn họ đã thua, bại ở trong tay tiểu đội của Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh mà bọn họ khinh thường.

Đội trưởng của Ưng Hoa thương hội nắm chặc nắm đấm, bọn họ nhất định sẽ không thua Song Tử Tinh!

Ưu thế của Công đoàn đan dược sư Song Tử Tinh rất rõ ràng, mà bọn hắn cũng có khuyết điểm trí mạng!

Trận thứ nhất Hạ Tình là dựa vào phương pháp xử lý kia làm cho Hoa Tinh tránh không kịp, thoạt nhìn cái kia phương pháp cũng là Đoạn Ngọc Giác dạy, thế nhưng tổng hợp thực lực của Hạ Tình cũng bất quá chỉ là cấp ba sơ cấp mà thôi, Cố Niệm cũng bất quá là cấp ba trung cấp, Dương Văn là cấp hai đỉnh cao, chỉ cần bắt ba người này, Đoạn Ngọc Giác cùng Minh Tu Kiệt có mạnh đến đâu, cũng đều không đáng sợ!

—— Đây dù sao cũng là đoàn thể thi đấu, mà không phải biểu diễn cá nhân!

Đội trưởng của Ưng Hoa thương hội nhíu mày, trong ánh mắt lóe lên một tia tàn nhẫn. Coi như hắn muốn phân chia cao thấp với Đoạn Ngọc Giác đến mức nào, vì thắng lợi của đoàn đội, cũng chỉ có thể nhẫn nhịn xuống.

Giải thi đấu đan dược tinh tế lần này, Ưng Hoa thương hội nhất định thắng lợi!

Đem cái ly trong tay tàn nhẫn mà ném xuống đất, bọn họ quyết không thể khoan dung chính mình lại một lần nữa thất bại!

Ưng Hoa thương hội có thể nhận ra được vấn đề, Đoạn Ngọc Giác Minh Tu Kiệt làm sao lại không thể thấy được?Thực lực của cái đội ngũ này bọn họ tự nhiên nắm chắc, lần này thắng cũng phần lớn là may mắn, nếu như không phải Hạ Tình lấy thủ pháp xử lý tài liệu nhanh gọn đạt được thắng lợi, bọn họ căn bản chống đỡ không nổi Đoạn Ngọc Giác cùng Minh Tu Kiệt xuất tràng!

Thực lực cách xa quá lớn, là thể hiện trực tiếp nhất của tiểu đội bọn hắn.

Thế nhưng đối với Đoạn Ngọc Giác mà nói, cậu có thể đem phương thuốc cho bọn họ, có thể đem kỹ xảo dạy cho bọn họ, thế nhưng cũng không thể thực sự trợ giúp bọn họ tăng cấp a!

—— Bất quá, cái này thật sự quan trọng như vậy sao?

Đoạn Ngọc Giác nhíu nhíu mày, nếu như dựa theo kiểm tra trình độ của đan dược sư ở thế giới này, cậu bất quá chỉ là một đan dược sư cấp một nho nhỏ, nếu như căn cứ nguyên lý đan dược sư cấp một chỉ có thể luyện chế ra đan dược cùng cấp hoặc thấp hơn, chính cậu cũng không có khả năng luyện chế ra các loại đan dược cấp ba cấp bốn cao cấp.

—— Thế nhưng cậu rõ ràng có thể!

Đoạn Ngọc Giác hơi nhắm mắt lại, gió nhẹ thổi lên sợi tóc của cậu.

Cậu đứng ở chỗ này, chính là một sự phủ định đối với đẳng cấp của đan dược sư!

Đoạn Ngọc Giác mở mắt ra, con mắt màu đen chợt lóe một tia ánh sáng, đẳng cấp đan dược sư này vốn cũng không phải là khoa học hoàn toàn!

Mà cái gọi là nguyên lý đan dược sư chỉ có thể luyện chế ra đan dược cùng cấp trở xuống, chỉ cần Đoạn Ngọc Giác còn đứng ở chỗ này, cái nguyên lý này liền cũng không phải hoàn mỹ như vậy!

Đoạn Ngọc Giác khẽ mỉm cười, như vậy thì không cần thiết xoắn xuýt với cái này.

—— Như vậy bắt đầu từ hôm nay, liền giúp trợ giúp Hạ Tình luyện chế đan dược ‘Tú’ cấp ba, trợ giúp Dương Văn luyện chế đan dược ‘Thanh’ cấp ba.

Ân, tin tưởng Minh Tu Kiệt cũng sẽ tán thành ý kiến của mình đi.

Đoạn Ngọc Giác nghiêng đầu, biểu tình gần như sung sướng.

Lần này bọn họ tuy rằng thắng Bọ Cạp Tinh, thế nhưng khẳng định có người có thể nhìn ra nhược điểm của bọn họ, như vậy trong vòng mấy ngày tới, bọn họ chỉ có thể tận lực bù đắp cái vấn đề này.

—— Nếu tham gia, liền nhất định phải đạt được thành tích tốt nhất!

Đoạn Ngọc Giác từ ban công trở lại phòng ngủ, Hạ Tình trước tiên nhào vào người cậu, hưng phấn hô: “Tiểu Giác! Chúng ta thắng a! Chúng ta thắng Bọ Cạp Tinh!”

Nói rồi buông ra Đoạn Ngọc Giác, hai tay quơ, cảm xúc hưng phấn biểu lộ vô cùng nhuần nhuyễn, “Chúng ta thắng! Thắng!”

Đoạn Ngọc Giác bất đắc dĩ nhìn xem biểu tình của những người khác, phát hiện ngoại trừ Dương Văn một mặt ‘Chúng ta thắng là chuyện đương nhiên’ ngạo kiều ra, những người khác đều là một mặt bất đắc dĩ.

—— Thôi, nếu hắn hưng phấn như thế, như vậy đặc huấn liền bắt đầu từ ngày mai đi.

—— Hi vọng hắn không muốn khóc lên.

Đoạn Ngọc Giác không có chút thành tâm nào thầm nghĩ.

Tác giả có lời muốn nói: Ngày hôm nay lôi ra đại cương truyện, phát hiện cuối tháng này nhất định có thể kết thúc, cho nên ta yên lặng mà yên lặng mà làm ra một cái quyết định —— ngày mai mở tân văn ~(▽≦)/~!

—— có phải là phát hiện tiểu thiên hàng rất cần lao? Mở hố mới vào giữa tháng ôn tập kịch liệt như vậy~(▽≦)/~ ( nơi này phải có tiếng vỗ tay)

—— Được rồi, sự thực là, ta bị cơ hữu tàn nhẫn mà đánh một trận, cuối cùng ngày mở văn liền kéo dài từ ngày hôm nay tới ngày mai dưới sự tiến công không biết xấu hổ của ta qaq

—— Kỳ thực ta đúng là rất chịu khó  qaq ( cầu không làm mất mặt _(:3)_

Ngày mai 18:18:18, hẹn không hẹn?

—— không hẹn ta sẽ tìm tới cửa ta thật sự, thật sự, thật sự làm! ( nghiêm mặt

Ta gió bão toàn bộ đế quốc

Cảm tạ sự ủng hộ của các tiểu yêu tinh, yêu các bạn!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương