Ta Nổi Tiếng Khắp Đế Quốc
-
Chương 80
Khi Đoạn Ngọc Giác đi đến, xung quanh đã vị vây chặt. Lan Kỳ Phong nhìn thấy cậu đi tới, sắc mặt ngưng trọng gật gật. Gian phòng kia đã bị thú nhân của liên bang nghiêm mật vây lại, Tây Lộ đang khóc, bên trong đôi mắt đỏ bừng bắn ra sát khí mãnh liệt. Khi nhìn thấy Đoạn Ngọc Giác, hắn không để ý hình tượng nhào tới, hô lớn: “… Ngươi ra tay!! Nhất định là ngươi ra tay! Ngươi cái tên hung thủ giết người!”
Tây Lộ bị thú nhân đế quốc cản lại, thần sắc dữ tợn chửi ầm lên, hoàn toàn không có bộ dáng bình tĩnh tự nhiên như bình thường, mặt mày tất cả đều là điên cuồng, quần áo màu trắng nhiễm đầy máu, y phục nhăn nheo, bộ dáng chật vật mà lại đau lòng.
Dáng vẻ đáng thương mà lại tuyệt vọng kia không giống như là giả vờ, khóe mắt của Nam Khanh Hoa hơi lóe lên một tia trào phúng. Trình diễn giống như thật,ngay cả người đã diễn nửa đời người như hắn còn không nhìn ra thật giả đâu.
Đoạn Ngọc Giác hoàn toàn không để ý đến hắn, không có cần thiết. Nếu như Tây Lộ vì cái chết của A Tát mà điên cuồng, như vậy cậu sẽ giúp Tây Lộ tìm ra hung thủ để cho người chết có thể lên đường bình an, Tây Lộ cũng sẽ dễ chịu chút. Nếu như Tây Lộ vẻn vẹn chỉ là vi lợi ích, như vậy cậu càng không cần phí lời vì người như vậy. Người có thể vì lợi ích mà lợi dụng người đã chết, cậu không cần để ý tới.
Đoạn Ngọc Giác mạn bất kinh tâm hỏi Lan Kỳ Phong: “Không phải nói là tự sát sao? Tại sao lại hoài nghi cháu?”
“Chính là ngươi!” Tây Lộ cho dù bị người ta tóm lấy hai cánh tay, con ngươi âm độc kia vẫn chặt chẽ nhìn Đoạn Ngọc Giác, cánh tay chưa từ bỏ ý định giãy dụa, muốn đem mình cứu ra: “Ngươi cái tên hung thủ giết người! Trừ ngươi ra còn có ai a!?”
Đoạn Ngọc Giác trực tiếp quay lưng về phía Tây Lộ, con ngươi nhìn Lan Kỳ Phong, đôi môi thật mỏng mân thành một đường thẳng, trên người ngược lại lại có mấy phần áp lực.
Lan Kỳ Phong bất động thanh sắc giữ vững thân thể. Người thiếu niên này không thể xem nhẹ, giáo viên của cậu — — — vị đan dược sư cấp bảy đỉnh cao cũng không có khí thế mãnh liệt như vậy, “Coi như hiện trường không nhìn thấy bất cứ cái gì, bác sĩ kiểm nghiệm ra A Tát là ăn phải độc dược gì mới có thể tử vong, thế nhưng người liên bang cũng không thừa nhận, cảm thấy được khẳng định không phải A Tát sứ giả chủ động ăn…”
“Không thể nào là tự sát! Nhất định là tên ma quỷ kia! Nhất định là ma quỷ giết chết A Tát!” Tây Lộ hô, cánh tay bị áp chế chặt chẽ, chỉ có thể dùng hai cái chân lung tung đạp, thần sắc dữ tợn quả thực có thể doạ khóc người.
“Bởi vì cháu cùng A Tát sứ giả rời đi trước, mà khi Tây Lộ sứ giả trở lại sứ giả chiêu đãi quán, A Tát sứ giả đã xảy ra vấn đề rồi, cho nên người liên bang hoài nghi cháu.” Lan Kỳ Phong cười khổ một cái, chuyện A Tát này, ông nói ông có lý bà nói bà có lý, rốt cuộc là tự sát hay là bị giết đều là một hành vi rất khó phán định.
“Há, ” Đoạn Ngọc Giác gật gật đầu, “Như vậy có xem qua đoạn băng ghi hình theo dõi hay không? Nếu hắn ở sứ giả chiêu đãi quán, như vậy cháu có muốn hành hung cũng phải gọi hắn đến đi.”
“Tất cả máy theo dõi đều bị phá huỷ, ” Tam trưởng lão hé mồm nói.
Tuy rằng liên bang chỉ trích quá nặng, thế nhưng người này dù sao cũng là tử vong ở trên địa bàn của đế quốc, như vậy trách nhiệm này liền thuộc về đế quốc, đế quốc khẳng định cần đưa ra một lời giải thích hợp lý cho liên bang. Mà Tây Lộ bởi vì thương tâm quá độ làm ra chút sự tình quá khích cũng có thể khoan dung, chẳng lẽ bọn họ muốn lại nhìn tới một sứ giả liên bang tự sát?
“Đã như vậy, dựa theo ý tứ của sứ giả Tây Lộ, cháu tức giận vì bị sứ giả A Tát nghi ngờ cho nên mới giết hắn,?” Đoạn Ngọc Giác hơi nghiêng đầu qua chỗ khác, nhìn Tây Lộ mạn bất kinh tâm nói.
“Ngươi chính là ma đầu giết người! Ngươi giết người đâu cần có lý do gì?! Ngươi cũng là bởi vì A Tát đắc tội ngươi ngươi mới làm như vậy!”
Một sứ giả của liên bang đã ngộ hại, cho nên một sứ giả liên bang khác mới lớn lối như vậy sao? Ta đều cho là đây là Nam Khanh Hoa bám vào hắn.
Đoạn Ngọc Giác nhàn nhạt ngẩng đầu, nhìn thấy xa xa Nam Khanh Hoa đang cúi thấp đầu. Giống như là chú ý tới cậu, Nam Khanh Hoa chậm rãi ngẩng đầu lên lộ ra một nụ cười với cậu, nụ cười ngắn ngủi kia liền đặc biệt quỷ dị, mang theo một luồng cảm giác âm trầm.
Rốt cục không trộn lẫn vào sao? Đoạn Ngọc Giác bĩu môi, hờ hững nói: “Tây Lộ sứ giả nếu là cái dạng này, như vậy ta không thể không nhắc nhở ngươi một chút, ngươi bây giờ còn đắc tội ta đây.”
Tây Lộ hoàn toàn không nghĩ tới Đoạn Ngọc Giác sẽ nói như vậy, đôi mắt đột nhiên mở to, ngạc nhiên mà nhìn hắn, Đoạn Ngọc Giác nhẹ nhàng mà nói: “Sứ giả liên bang cũng đã có một người ngộ hại, tại sao chúng ta không bảo vệ sứ giả còn lại? Cẩn thận một chút thì sứ giả liên bang mới không xảy ra chuyện gì.”
Đoạn Ngọc Giác ý vị thâm trường nhìn Lan Kỳ Phong, con ngươi của Lan Kỳ Phong sáng ngời. Bọn họ đều bị chuyện xảy ra làm mịt mờ, đặc biệt là ở trong tình huống thực lực của đế quốc ít hơn liên bang, cái thứ nhất nghĩ tới không phải là làm sao để giải quyết vấn đề mà là nhân nhượng cho yên chuyện, tự nhiên lâm vào bị động, nhưng là bị động thường thường là không giải quyết được vấn đề.
Ngược lại là Đoạn Ngọc Giác, bất luận đang ở tình huống nào đều có thể bảo trì thanh minh, lý trí mà quyết đoán, sẽ không bởi vì bất cứ chuyện gì mà tự loạn trận pháp, cũng sẽ không bởi vì nhất thời yếu thế mà nuốt giận vào bụng.
Đế quốc đúng là… Lan Kỳ Phong nhắm lại con mắt, khe khẽ thở dài, đế quốc thật sự nuốt giận vào bụng quá lâu!
Cũng có lẽ bây giờ đế quốc ở phương diện khác còn cần liên bang, thế nhưng là tuyệt không còn là một phương diện thỉnh cầu rồi! Ở trên phương diện đan dược, bọn họ tuyệt đối dẫn trước liên bang vô số năm! Chỉ cần đan dược có lực sát thương to lớn kia, liên bang chỉ có đường cầu đế quốc bọn họ!
Đan dược có lực sát thương to lớn là trọng điểm nghiên cứu của toàn bộ vũ trụ, thế nhưng chỉ cần đế quốc bọn họ chân chính nắm giữ cái kĩ thuật này, khi đó ai cầu ai vẫn còn là một ẩn số đâu!
Chỉ cần không phải đế quốc một phương diện cần kỹ thuật của liên bang, bọn họ liền không cần tiếp tục nhịn xuống, sau này liên bang muốn đan dược, lấy kỹ thuật để đổi!
Đế quốc đã không cần phải nhịn nữa!
“Đội hộ vệ, thỉnh sứ giả liên bang đi nghỉ ngơi ở trong sứ giả quán!” Này rõ ràng là địa bàn của đế quốc bọn họ, lại bị người liên bang bao quanh bốn phía, lại làm cho người liên bang hoài nghi người đế quốc bọn họ, lại làm cho người liên bang ở đây trắng trợn hồ đồ sỉ nhục người đế quốc bọn họ!
Đế quốc thật sự nuốt giận vào bụng quá lâu, liên bang lẽ nào quên mất, ở trong vũ trụ, đế quốc là chỉ đứng sau liên bang sao?
Bởi vì một ít kỹ thuật mũi nhọn, bởi vì một ít Linh Hoa Linh Thảo mà ở trên đế quốc không có, bởi vì một ít đan dược đặc hữu, bởi vì một ít thủ đoạn khoa học, vũ khí quân sự.
Đế quốc thật sự nuốt giận vào bụng quá lâu!
Lệ khí cùng nhuệ khí năm đó đều bị mò không sai biệt lắm, đế quốc lúc nào dám như thế đối với liên bang?
Mấy vị hội phó của đội hộ vệ hai mặt nhìn nhau, trực tiếp đánh mặt mũi của liên bang như vậy có được không? Đây là trực tiếp giam cầm sứ giả liên bang a!
Đội trưởng đội hộ vệ lại không cần quan tâm nhiều, hắn từ khi lên làm đội trưởng đội hộ vệ đã phải chịu không ít khí, người bên trên chỉ có thể nói ‘Nhẫn nhẫn nhẫn’, mã đản không phải là vì một chút kỹ thuật sao?! Con mẹ nó ngươi bất động những kỹ thuật kia liên bang cũng sẽ không đưa cho ngươi! Còn không bằng trực tiếp vũ lực kinh sợ, nhìn đám người liên bang mộ bộ kiêu căng kia, nhìn ra hắn hận không thể quất chết bọn họ!
Bao nhiêu năm ấm ức tức giận xoắn xuýt sắp vượt qua đầu, đội trưởng đội hộ vệ vốn là được điều tới từ trong quân đội, khí chất lưu manh của quân đội không thể tiêu tan ngay được, lúc này vỗ đùi, nổi nóng: “Không nghe mệnh lệnh của Lan hội phó sao? Lo lắng làm gì?! Để cho sứ giả liên bang nghỉ ngơi thật tốt đi!”
Đây vốn chính là địa bàn của đế quốc, thú nhân của đế quốc vốn nhiều hơn rất nhiều so với mấy chục người của liên bang, dễ dàng liền đem bọn họ khống chế. Tây Lộ trợn to hai mắt, bán tóc dài kề sát ở trên cổ, kêu lên: “Ta sẽ đem chuyện này hoàn chỉnh báo cáo cho liên bang! Đế quốc các ngươi những người man rợ này! Các ngươi là giam cầm lai sứ!”
“Liên bang tuyệt sẽ không bỏ qua cho các ngươi! Các ngươi vĩnh viễn cũng sẽ không nhận được kỹ thuật cùng Linh Hoa Linh Thảo mà các ngươi muốn!”
Những người kia bị nhốt vào phòng trong tiếng hét chói tai của Tây Lộ, con mắt của Đoạn Ngọc Giác sâu xa, đen thẫm không nhìn ra nửa điểm tâm tình. Lan Kỳ Phong cố ý ở bên cạnh cậu thở dài nói: “Đem người liên bang đều đắc tội, những kỹ thuật kia phỏng chừng liên bang cũng không muốn cho chúng ta …”
Đoạn Ngọc Giác không nói gì, vẫn là một khuôn mặt than kia, trong lòng Lan Kỳ Phong không chắc chắn, hắn luôn cảm thấy trên người trẻ tuổi này ẩn chứa một bí mật còn lớn hơn, đan dược có lực sát thương cực lớn kia không phải là lá bài cuối cùng của cậu.
Như vậy, người trẻ tuổi này có phải là có lá bài lớn hơn đâu? Lá bài kia là cái gì? Nghĩ tới đây, Lan Kỳ Phong không khỏi có chút ngạc nhiên, như có một đám mèo nhỏ dùng móng vuốt cào cào, cào trong lòng hắn ngứa một chút.
“Kỹ thuật kiếm ánh sáng cùng một số kỹ thuật khác của liên bang một chút cũng không dễ học đâu… Ai… Hàng năm cung cấp bọn họ như thế cũng là bởi vì những kỹ thuật này, tiền đồ của đế quốc rất đáng lo a…” Lan Kỳ Phong một bộ lo nước thương dân.
Đoạn Ngọc Giác còn là một bộ lặng lẽ im lặng, khi mà Lan Kỳ Phong lại một lần nữa mở miệng, Đoạn Ngọc Giác đột nhiên lôi ra một cái ống nghe trong suốt từ bên tai, hỏi: “Ngài nói cái gì?”
Lan Kỳ Phong: “…”
“Cháu vừa có chút việc, ” Đoạn Ngọc Giác mạn bất kinh tâm nói, “Có chuyện gì lập lại một lần nữa đi.”
Lan Kỳ Phong: “… Cháu chừng nào thì đeo ống nghe lên?”
“Trước khi đám người liên bang bị áp đi, ” Đoạn Ngọc Giác thu lại ống nghe, nghi ngờ nói, “Ngài liền hỏi cái này?”
Lan Kỳ Phong: “…” Cái bộ dáng mất mặt lo nước thương dân kia lão tử không muốn lập lại lần thứ hai!
Con ngươi đen thẫm của Đoạn Ngọc Giác nhìn Lan Kỳ Phong, Lan Kỳ Phong nhìn cặp mắt sâu không thấy đáy giống như hắc động kia mà rùng mình một cái, nửa ngày mới lắp bắp nói: “Cháu đi trắc nghiệm một chút đẳng cấp đan dược sư đi.”
Trên thực tế hắn nghĩ tới bộ dáng chăm chỉ biểu diễn vừa nãy mà muốn rơi lệ, mà hắn ra sức biểu diễn như vậy vậy mà không có người xem!
Thực sự là ——
Quá không quý trọng nhân dân lao động rồi!
Đoạn Ngọc Giác đáp một tiếng, tiến lên phía trước vài bước, nhàn nhạt nói: “Nghe nói giá trị thai nghén của tất cả giống cái cũng không cao? Kết hôn bảy, tám năm mới có thể có hài tử? Thủ đô của đế quốc đã phải phụ tăng trưởng, liên bang cũng gần như thế đi?”
Lan Kỳ Phong trực tiếp sững sờ tại chỗ, nhìn thiếu niên hào hiệp đi về phía trước, trong lúc đi có một vẻ tự tại thong dong không nói ra được, một luồng cảm xúc có thể xưng là ‘Mừng như điên’ xông lên đầu,
Ý của thiếu niên này thật sự như hắn nghĩ tới sao?
—— Cậu dĩ nhiên có thể thay đổi sinh dục của giống cái!
Thú thần ở trên! Đây nhất định là sứ giả phái đến cứu vớt chúng ta! Ta liền biết thú thần không có vứt bỏ chúng ta, không có vứt bỏ tinh hệ của chúng ta!
Đoạn Ngọc Giác —— cậu nhất định là nam thần mà thú thần phái tới chỗ chúng ta!
Tây Lộ bị thú nhân đế quốc cản lại, thần sắc dữ tợn chửi ầm lên, hoàn toàn không có bộ dáng bình tĩnh tự nhiên như bình thường, mặt mày tất cả đều là điên cuồng, quần áo màu trắng nhiễm đầy máu, y phục nhăn nheo, bộ dáng chật vật mà lại đau lòng.
Dáng vẻ đáng thương mà lại tuyệt vọng kia không giống như là giả vờ, khóe mắt của Nam Khanh Hoa hơi lóe lên một tia trào phúng. Trình diễn giống như thật,ngay cả người đã diễn nửa đời người như hắn còn không nhìn ra thật giả đâu.
Đoạn Ngọc Giác hoàn toàn không để ý đến hắn, không có cần thiết. Nếu như Tây Lộ vì cái chết của A Tát mà điên cuồng, như vậy cậu sẽ giúp Tây Lộ tìm ra hung thủ để cho người chết có thể lên đường bình an, Tây Lộ cũng sẽ dễ chịu chút. Nếu như Tây Lộ vẻn vẹn chỉ là vi lợi ích, như vậy cậu càng không cần phí lời vì người như vậy. Người có thể vì lợi ích mà lợi dụng người đã chết, cậu không cần để ý tới.
Đoạn Ngọc Giác mạn bất kinh tâm hỏi Lan Kỳ Phong: “Không phải nói là tự sát sao? Tại sao lại hoài nghi cháu?”
“Chính là ngươi!” Tây Lộ cho dù bị người ta tóm lấy hai cánh tay, con ngươi âm độc kia vẫn chặt chẽ nhìn Đoạn Ngọc Giác, cánh tay chưa từ bỏ ý định giãy dụa, muốn đem mình cứu ra: “Ngươi cái tên hung thủ giết người! Trừ ngươi ra còn có ai a!?”
Đoạn Ngọc Giác trực tiếp quay lưng về phía Tây Lộ, con ngươi nhìn Lan Kỳ Phong, đôi môi thật mỏng mân thành một đường thẳng, trên người ngược lại lại có mấy phần áp lực.
Lan Kỳ Phong bất động thanh sắc giữ vững thân thể. Người thiếu niên này không thể xem nhẹ, giáo viên của cậu — — — vị đan dược sư cấp bảy đỉnh cao cũng không có khí thế mãnh liệt như vậy, “Coi như hiện trường không nhìn thấy bất cứ cái gì, bác sĩ kiểm nghiệm ra A Tát là ăn phải độc dược gì mới có thể tử vong, thế nhưng người liên bang cũng không thừa nhận, cảm thấy được khẳng định không phải A Tát sứ giả chủ động ăn…”
“Không thể nào là tự sát! Nhất định là tên ma quỷ kia! Nhất định là ma quỷ giết chết A Tát!” Tây Lộ hô, cánh tay bị áp chế chặt chẽ, chỉ có thể dùng hai cái chân lung tung đạp, thần sắc dữ tợn quả thực có thể doạ khóc người.
“Bởi vì cháu cùng A Tát sứ giả rời đi trước, mà khi Tây Lộ sứ giả trở lại sứ giả chiêu đãi quán, A Tát sứ giả đã xảy ra vấn đề rồi, cho nên người liên bang hoài nghi cháu.” Lan Kỳ Phong cười khổ một cái, chuyện A Tát này, ông nói ông có lý bà nói bà có lý, rốt cuộc là tự sát hay là bị giết đều là một hành vi rất khó phán định.
“Há, ” Đoạn Ngọc Giác gật gật đầu, “Như vậy có xem qua đoạn băng ghi hình theo dõi hay không? Nếu hắn ở sứ giả chiêu đãi quán, như vậy cháu có muốn hành hung cũng phải gọi hắn đến đi.”
“Tất cả máy theo dõi đều bị phá huỷ, ” Tam trưởng lão hé mồm nói.
Tuy rằng liên bang chỉ trích quá nặng, thế nhưng người này dù sao cũng là tử vong ở trên địa bàn của đế quốc, như vậy trách nhiệm này liền thuộc về đế quốc, đế quốc khẳng định cần đưa ra một lời giải thích hợp lý cho liên bang. Mà Tây Lộ bởi vì thương tâm quá độ làm ra chút sự tình quá khích cũng có thể khoan dung, chẳng lẽ bọn họ muốn lại nhìn tới một sứ giả liên bang tự sát?
“Đã như vậy, dựa theo ý tứ của sứ giả Tây Lộ, cháu tức giận vì bị sứ giả A Tát nghi ngờ cho nên mới giết hắn,?” Đoạn Ngọc Giác hơi nghiêng đầu qua chỗ khác, nhìn Tây Lộ mạn bất kinh tâm nói.
“Ngươi chính là ma đầu giết người! Ngươi giết người đâu cần có lý do gì?! Ngươi cũng là bởi vì A Tát đắc tội ngươi ngươi mới làm như vậy!”
Một sứ giả của liên bang đã ngộ hại, cho nên một sứ giả liên bang khác mới lớn lối như vậy sao? Ta đều cho là đây là Nam Khanh Hoa bám vào hắn.
Đoạn Ngọc Giác nhàn nhạt ngẩng đầu, nhìn thấy xa xa Nam Khanh Hoa đang cúi thấp đầu. Giống như là chú ý tới cậu, Nam Khanh Hoa chậm rãi ngẩng đầu lên lộ ra một nụ cười với cậu, nụ cười ngắn ngủi kia liền đặc biệt quỷ dị, mang theo một luồng cảm giác âm trầm.
Rốt cục không trộn lẫn vào sao? Đoạn Ngọc Giác bĩu môi, hờ hững nói: “Tây Lộ sứ giả nếu là cái dạng này, như vậy ta không thể không nhắc nhở ngươi một chút, ngươi bây giờ còn đắc tội ta đây.”
Tây Lộ hoàn toàn không nghĩ tới Đoạn Ngọc Giác sẽ nói như vậy, đôi mắt đột nhiên mở to, ngạc nhiên mà nhìn hắn, Đoạn Ngọc Giác nhẹ nhàng mà nói: “Sứ giả liên bang cũng đã có một người ngộ hại, tại sao chúng ta không bảo vệ sứ giả còn lại? Cẩn thận một chút thì sứ giả liên bang mới không xảy ra chuyện gì.”
Đoạn Ngọc Giác ý vị thâm trường nhìn Lan Kỳ Phong, con ngươi của Lan Kỳ Phong sáng ngời. Bọn họ đều bị chuyện xảy ra làm mịt mờ, đặc biệt là ở trong tình huống thực lực của đế quốc ít hơn liên bang, cái thứ nhất nghĩ tới không phải là làm sao để giải quyết vấn đề mà là nhân nhượng cho yên chuyện, tự nhiên lâm vào bị động, nhưng là bị động thường thường là không giải quyết được vấn đề.
Ngược lại là Đoạn Ngọc Giác, bất luận đang ở tình huống nào đều có thể bảo trì thanh minh, lý trí mà quyết đoán, sẽ không bởi vì bất cứ chuyện gì mà tự loạn trận pháp, cũng sẽ không bởi vì nhất thời yếu thế mà nuốt giận vào bụng.
Đế quốc đúng là… Lan Kỳ Phong nhắm lại con mắt, khe khẽ thở dài, đế quốc thật sự nuốt giận vào bụng quá lâu!
Cũng có lẽ bây giờ đế quốc ở phương diện khác còn cần liên bang, thế nhưng là tuyệt không còn là một phương diện thỉnh cầu rồi! Ở trên phương diện đan dược, bọn họ tuyệt đối dẫn trước liên bang vô số năm! Chỉ cần đan dược có lực sát thương to lớn kia, liên bang chỉ có đường cầu đế quốc bọn họ!
Đan dược có lực sát thương to lớn là trọng điểm nghiên cứu của toàn bộ vũ trụ, thế nhưng chỉ cần đế quốc bọn họ chân chính nắm giữ cái kĩ thuật này, khi đó ai cầu ai vẫn còn là một ẩn số đâu!
Chỉ cần không phải đế quốc một phương diện cần kỹ thuật của liên bang, bọn họ liền không cần tiếp tục nhịn xuống, sau này liên bang muốn đan dược, lấy kỹ thuật để đổi!
Đế quốc đã không cần phải nhịn nữa!
“Đội hộ vệ, thỉnh sứ giả liên bang đi nghỉ ngơi ở trong sứ giả quán!” Này rõ ràng là địa bàn của đế quốc bọn họ, lại bị người liên bang bao quanh bốn phía, lại làm cho người liên bang hoài nghi người đế quốc bọn họ, lại làm cho người liên bang ở đây trắng trợn hồ đồ sỉ nhục người đế quốc bọn họ!
Đế quốc thật sự nuốt giận vào bụng quá lâu, liên bang lẽ nào quên mất, ở trong vũ trụ, đế quốc là chỉ đứng sau liên bang sao?
Bởi vì một ít kỹ thuật mũi nhọn, bởi vì một ít Linh Hoa Linh Thảo mà ở trên đế quốc không có, bởi vì một ít đan dược đặc hữu, bởi vì một ít thủ đoạn khoa học, vũ khí quân sự.
Đế quốc thật sự nuốt giận vào bụng quá lâu!
Lệ khí cùng nhuệ khí năm đó đều bị mò không sai biệt lắm, đế quốc lúc nào dám như thế đối với liên bang?
Mấy vị hội phó của đội hộ vệ hai mặt nhìn nhau, trực tiếp đánh mặt mũi của liên bang như vậy có được không? Đây là trực tiếp giam cầm sứ giả liên bang a!
Đội trưởng đội hộ vệ lại không cần quan tâm nhiều, hắn từ khi lên làm đội trưởng đội hộ vệ đã phải chịu không ít khí, người bên trên chỉ có thể nói ‘Nhẫn nhẫn nhẫn’, mã đản không phải là vì một chút kỹ thuật sao?! Con mẹ nó ngươi bất động những kỹ thuật kia liên bang cũng sẽ không đưa cho ngươi! Còn không bằng trực tiếp vũ lực kinh sợ, nhìn đám người liên bang mộ bộ kiêu căng kia, nhìn ra hắn hận không thể quất chết bọn họ!
Bao nhiêu năm ấm ức tức giận xoắn xuýt sắp vượt qua đầu, đội trưởng đội hộ vệ vốn là được điều tới từ trong quân đội, khí chất lưu manh của quân đội không thể tiêu tan ngay được, lúc này vỗ đùi, nổi nóng: “Không nghe mệnh lệnh của Lan hội phó sao? Lo lắng làm gì?! Để cho sứ giả liên bang nghỉ ngơi thật tốt đi!”
Đây vốn chính là địa bàn của đế quốc, thú nhân của đế quốc vốn nhiều hơn rất nhiều so với mấy chục người của liên bang, dễ dàng liền đem bọn họ khống chế. Tây Lộ trợn to hai mắt, bán tóc dài kề sát ở trên cổ, kêu lên: “Ta sẽ đem chuyện này hoàn chỉnh báo cáo cho liên bang! Đế quốc các ngươi những người man rợ này! Các ngươi là giam cầm lai sứ!”
“Liên bang tuyệt sẽ không bỏ qua cho các ngươi! Các ngươi vĩnh viễn cũng sẽ không nhận được kỹ thuật cùng Linh Hoa Linh Thảo mà các ngươi muốn!”
Những người kia bị nhốt vào phòng trong tiếng hét chói tai của Tây Lộ, con mắt của Đoạn Ngọc Giác sâu xa, đen thẫm không nhìn ra nửa điểm tâm tình. Lan Kỳ Phong cố ý ở bên cạnh cậu thở dài nói: “Đem người liên bang đều đắc tội, những kỹ thuật kia phỏng chừng liên bang cũng không muốn cho chúng ta …”
Đoạn Ngọc Giác không nói gì, vẫn là một khuôn mặt than kia, trong lòng Lan Kỳ Phong không chắc chắn, hắn luôn cảm thấy trên người trẻ tuổi này ẩn chứa một bí mật còn lớn hơn, đan dược có lực sát thương cực lớn kia không phải là lá bài cuối cùng của cậu.
Như vậy, người trẻ tuổi này có phải là có lá bài lớn hơn đâu? Lá bài kia là cái gì? Nghĩ tới đây, Lan Kỳ Phong không khỏi có chút ngạc nhiên, như có một đám mèo nhỏ dùng móng vuốt cào cào, cào trong lòng hắn ngứa một chút.
“Kỹ thuật kiếm ánh sáng cùng một số kỹ thuật khác của liên bang một chút cũng không dễ học đâu… Ai… Hàng năm cung cấp bọn họ như thế cũng là bởi vì những kỹ thuật này, tiền đồ của đế quốc rất đáng lo a…” Lan Kỳ Phong một bộ lo nước thương dân.
Đoạn Ngọc Giác còn là một bộ lặng lẽ im lặng, khi mà Lan Kỳ Phong lại một lần nữa mở miệng, Đoạn Ngọc Giác đột nhiên lôi ra một cái ống nghe trong suốt từ bên tai, hỏi: “Ngài nói cái gì?”
Lan Kỳ Phong: “…”
“Cháu vừa có chút việc, ” Đoạn Ngọc Giác mạn bất kinh tâm nói, “Có chuyện gì lập lại một lần nữa đi.”
Lan Kỳ Phong: “… Cháu chừng nào thì đeo ống nghe lên?”
“Trước khi đám người liên bang bị áp đi, ” Đoạn Ngọc Giác thu lại ống nghe, nghi ngờ nói, “Ngài liền hỏi cái này?”
Lan Kỳ Phong: “…” Cái bộ dáng mất mặt lo nước thương dân kia lão tử không muốn lập lại lần thứ hai!
Con ngươi đen thẫm của Đoạn Ngọc Giác nhìn Lan Kỳ Phong, Lan Kỳ Phong nhìn cặp mắt sâu không thấy đáy giống như hắc động kia mà rùng mình một cái, nửa ngày mới lắp bắp nói: “Cháu đi trắc nghiệm một chút đẳng cấp đan dược sư đi.”
Trên thực tế hắn nghĩ tới bộ dáng chăm chỉ biểu diễn vừa nãy mà muốn rơi lệ, mà hắn ra sức biểu diễn như vậy vậy mà không có người xem!
Thực sự là ——
Quá không quý trọng nhân dân lao động rồi!
Đoạn Ngọc Giác đáp một tiếng, tiến lên phía trước vài bước, nhàn nhạt nói: “Nghe nói giá trị thai nghén của tất cả giống cái cũng không cao? Kết hôn bảy, tám năm mới có thể có hài tử? Thủ đô của đế quốc đã phải phụ tăng trưởng, liên bang cũng gần như thế đi?”
Lan Kỳ Phong trực tiếp sững sờ tại chỗ, nhìn thiếu niên hào hiệp đi về phía trước, trong lúc đi có một vẻ tự tại thong dong không nói ra được, một luồng cảm xúc có thể xưng là ‘Mừng như điên’ xông lên đầu,
Ý của thiếu niên này thật sự như hắn nghĩ tới sao?
—— Cậu dĩ nhiên có thể thay đổi sinh dục của giống cái!
Thú thần ở trên! Đây nhất định là sứ giả phái đến cứu vớt chúng ta! Ta liền biết thú thần không có vứt bỏ chúng ta, không có vứt bỏ tinh hệ của chúng ta!
Đoạn Ngọc Giác —— cậu nhất định là nam thần mà thú thần phái tới chỗ chúng ta!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook