Tà Mị Bá Đạo Tổng Tài Yêu Tôi
7: Tắm! Chung! Cái! Đầu! Cô! Á!!!


Đi vào tháp Thế Giới, bên trong có rất nhiều cặp đôi đi qua, có những cô gái hoặc nhỏ xinh đáng yêu, hoặc vũ mị động lòng người, soái khí sang sảng, bên cạnh họ đều có bạn trai ân cần chăm sóc, biển người tấp nập, không ít đứa bé đang nằm ở trong lòng cha mẹ nhìn đông nhìn tây, một cảnh tượng náo nhiệt.
Tôi rất ít khi đến những nơi đông người, nhưng tôi cũng không bị bệnh sợ hãi tiếp xúc với người khác, trạch ở nhà cũng là vì lười ra cửa mà thôi, sau khi ở chung với Hạ Chí, tôi cảm thấy mình càng lười hơn.
Hạ Chí luôn làm xong trước cho tôi rất nhiều chuyện, mặc dù tôi chưa từng nói qua......
Tháp Thế Giới có nhiều người thật.
Tôi cũng lười đi theo sau Hạ Chí cùng cái cô Mary Soda kia, đi đi dừng dừng, đi dạo không ít nơi, nhưng tôi thật đáng buồn chỉ có thể ngửi mùi hương, a a a a......!Mỹ thực, chờ tôi trở lại!!
Có một thân thể linh hồn, chỗ tốt duy nhất là ở nơi đông người không sợ mình bị đẩy qua đẩy lại hoặc là bị dẫm vào chân.

Tôi nhìn cái bảng mô tả tháp, đột nhiên nhìn thấy một tầng lầu có nuôi những chú chuột chũi tình yêu, bảng ghi chú nói những cặp đôi nhìn thấy được con chuột chũi chui ra từ bùn đất đều sẽ hạnh phúc.
Nếu là trước kia, Hạ Chí sẽ tung ta tung tăng lôi kéo tôi đi xem mấy con vật nhàm chán đó......Thật là, quả nhiên vẫn là con nít, ừm, cậu ấy nhỏ hơn tôi.


Người trưởng thành như tôi sẽ không tin thương gia quảng cáo đi xem những con động vật nhỏ đó......
Không sai......!người thành thục cao lãnh như tôi tuyệt đối không thể ngốc hề hề như Hạ Chí được.
Nhưng......!nghe nói chuột chũi rất đáng yêu......!chúng trông như thế nào nhỉ?
Tôi tuyệt đối không thừa nhận chính mình tò mò, quay đầu lại nhìn Mary Soda cùng Hạ Chí đang ở bên ôn nhu che chở Mary Soda, tôi cảm thấy không cần đi dạo cùng hai tên cẩu nam nam này, dù sao không có người có thể nhìn thấy tôi, tôi cũng có thể chơi một mình thực vui vẻ!
Đến nỗi người lúc trước quyết định muốn nhìn chằm chằm Hạ Chí, xem cậu ấy có cùng cái cô Mary Soda kia khanh khanh ta ta tuyệt đối không phải tôi! tôi tiêu sái rời khỏi lầu một, tìm mười phút mới tìm thấy khu của chuột chũi tình yêu, quả nhiên tầng này nhiều người hơn tầng dưới nhiều!
Bất quá cũng may, tôi có bàn tay vàng, không cần xếp hàng chờ như những người đó, trực tiếp bay tới đằng trước, cái tay nửa trong suốt xuyên qua pha lê, chạm chạm chú chuột chũi đáng yêu kia.
Kết quả trong căn phòng pha lê nguyên bản chỉ có một con chuột chũi lộ ra cái đầu tròn xoe, bỗng nhiên tất cả đều chui ra cái lỗ của mình, muốn đi chạm vào tay của tôi!
Đối với những người không nhìn thấy tôi thì hình ảnh này quả thực quá đẹp!
Rất nhiều cặp đôi thét chói tai nói bọn họ nhất định là: Duyên trời tác hợp, thiên định lương duyên, thiên sứ hạ phàm a phi......!Nói sai.
Tôi cũng không nghĩ tới đâm chuột chũi này thích tôi đến vậy, ngón tay tôi hướng bên trái, đầu chúng liền quẹo trái, tay tôi hướng phải, những tiểu khả ái đó liền hướng phải, thật là......!nghe lời hơn Hạ Chí nhiều!
Đến nỗi sau đó có người đem đoạn video này tải lên mạng nói là hiện tượng thần bí gì đó, tôi cũng không biết.

Chỉ cảm thấy chính mình một người có lẽ......!Khả năng......!Đại khái......!Có chút tịch mịch, liền bay đi đỉnh tầng.
Kết quả, đỉnh tầng - nơi chuyên môn dùng để xem xét cả thành phố căn bản không hề đang thi công, nó được bố trí đặc biệt có cách điệu, như là đang chuẩn bị nghênh đón nhân vật lớn nào đó......
Tôi nhún vai, không để ý lắm, đứng trước cái cửa sổ lớn nhìn phía dưới dòng xe chạy qua như nước cùng nơi xa phập phồng đồi núi còn có biển rộng xanh thẳm.....!thật xinh đẹp, nhưng tôi lại không có hứng thú vẽ lại phong cảnh đẹp đẽ này......
Trong lòng trống trơn, tay cũng trống trơn......
Tôi hứng thú thiếu thiếu trực tiếp bay ra ngoài cửa sổ, sau đó trở lại trên xe chờ đôi cẩu nam nam dạo xong, cứ tưởng rằng sẽ phải chờ thật lâu, kết quả tôi mới vừa vào xe, Hạ Chí cùng Hồ Hạnh Hạnh cũng về xe.
Tôi nghe Hạ Chí một bên mở cửa xe, một bên nói: "Nếu còn không thoải mái thì không cần cố chống......!Em sẽ lo lắng."
Hồ Hạnh Hạnh tầm mắt mơ hồ, lại vẫn cười sáng lạn, ngồi ở trên ghế phụ, tùy ý Hạ Chí thắt đai an toàn cho cô, nói: "Anh......!Sợ em mất hứng nha.....!Anh......!Kỳ thật......!Gần đây không có linh cảm, cho nên không muốn vẽ tranh, A Hạ em không cần lại mang anh tới đây nữa......"

"......!hôm qua anh còn nói muốn vẽ những thứ mình thấy hôm nay." Hạ Chí ngữ khí hơi trầm xuống, là ảo giác sao?
Hồ Hạnh Hạnh sửng sốt, sau đó xấu hổ cười cười, dời đề tài, nói: "Đúng rồi, A Hạ, bữa tối muốn ăn gì? Hôm nay anh xuống bếp." Hạ Chí dừng một chút, lông mi chậm rãi chớp chớp, nhợt nhạt nâng khóe miệng, nói: "Được."
Tôi nghe hai người đối thoại, đại khái đã biết hai tên cẩu nam nam này vừa rồi đã xảy ra vài chuyện không thoải mái, vì thế yêu đương vụng trộm liền kết thúc! Hừ! Đây là báo ứng!
Bất quá Hạ Chí thế nhưng đồng ý cho tôi đi nấu cơm! Chẳng lẽ cậu ấy đã quên lần đó tôi nấu đồ ăn khiến cậu ấy bị tiêu chảy sao?! Không biết sống chết!
À......! Không phải......!Hiện tại tôi đã không phải tôi.
Nấu đồ ăn, có lẽ ăn ngon hơn tôi nhiều......
Tôi mang tâm tình khổ sở đi nhìn quá trình nấu cơm của Hồ Hạnh Hạnh, trừ bỏ cái tạp dề tình thú mà tôi không biết Hồ Hạnh Hạnh lấy từ đâu rồi mặc lên người, mặt khác những kỹ năng nấu cơm của cô ta quả thực có thể sánh ngang cùng Hạ Chí!
Hương vị vô cùng đầy đủ, hấp dẫn.
Tôi không cần ăn cũng biết rất tuyệt, đều nói muốn bắt một người nam nhân tâm đầu tiên phải bắt được dạ dày của gã......!Làm xao đây, hiện tại tôi cảm thấy chính mình đang gặp nguy hiểm!
Mà Hồ Hạnh Hạnh cũng tựa hồ rất đắc ý, mặc cái tạp dề tình thú ngồi bên cạnh Hạ Chí, cái biểu tình kia, muốn khích lệ quá rõ ràng đi!!!
Còn không phải là sẽ nấu cơm sao!!
Có gì đặc biệt hơn người!
Tôi......!Tôi......!Tôi còn biết ăn đây!

Tuyệt đối không thừa nhận chính mình thua! Tôi nhìn chằm chằm Hạ Chí, Hạ Chí chỉ ăn một miếng là buông đũa, nhàn nhạt nói: "Hải Đường khi nào lợi hại như vậy......!về sau anh để em làm gì được nữa?"
Ngực Mary Soda tức khắc như trúng mũi tên của Cupid, choáng váng một giây, sau đó đỏ mặt, thẹn thùng nói: "Không có nha......anh chỉ tùy tiện làm, A Hạ lợi hại nhất."
Tôi cố nuốt xuống một ngụm máu, nửa ngày nuốt không xuống! ** má, tôi nhìn không nổi, Mary Soda lại dùng mặt tôi làm ra cái biểu tình OOC kia, tôi thật sự muốn đánh bẹp cô ta!
Bị nghẹt thở thì cần hô hấp không khí trong lành, bằng không còn chưa trở lại thân thể của mình, tôi đã bị tắc nghẽn cơ tim mà chết mất.
Cho nên tôi bay tới sô pha nằm nghiêng xem TV, hít thở không khí không còn bị cẩu nam nam ảnh hưởng, mà Hạ Chí cùng Mary Soda ăn cơm suốt một giờ! Mau nói cho tôi biết sao hai người làm được!!!
Hạ Chí, đừng nhìn chằm chằm cô ta nữa! Còn không phải là mặc cái tạp dề tình thú sao! Nếu, nếu em muốn nhìn em nói với anh đi, cầu xin anh, anh cũng sẽ rụt rè cố mà làm đáp ứng em!
Cuối cùng, Hạ Chí thường thường nhìn Mary Soda, Mary Soda nhìn lại Hạ Chí, tôi nhìn bọn họ, lặng lẽ trốn.
Chờ tới lúc sắp ngủ, Hạ Chí kêu Mary Soda đi tắm rửa sau đó ngủ trước đi, cậu ấy còn phải xử lí giấy tờ của công ty, kết quả Mary Soda lại túm tay áo của Hạ Chí, nói: "A Hạ......!Chúng ta tắm chung đi ~~~~"
TẮM! CHUNG! CÁI! ĐẦU! CÔ! Á!!!.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương