Tà Mị Bá Đạo Tổng Tài Yêu Tôi
-
2: Muốn Tạo Phản
"Bảo bối? Còn buồn ngủ à?" Hạ Chí đang nói chuyện với một tôi khác.
Từ trước tới nay tôi chưa bao giờ cảm thấy Hạ Chí ôn nhu như vậy thực chán ghét......
Tôi thấy tôi mơ mơ màng màng mở to mắt, sau đó đẩy Hạ Chí ra, nhưng lại lập tức ngã trên mặt đất — vì eo đau chân mỏi, là kết quả nỗ lực cả đêm hôm qua của Hạ Chí.
Hạ Chí có đôi khi rất cường thế, tựa như hiện tại, sắc mặt cậu trầm xuống, ôm tôi nằm lên trên giường, mà tôi là vẻ mặt hoảng sợ mê mang.
"Bảo bối, anh sao vậy?" tay Hạ Chí rất đẹp, tôi cũng rất thích cậu dùng tay nơi nơi sờ tôi, nhưng mà hiện tại không có......!tay Hạ Chí đặt ở trên trán tôi , sau đó lại sờ sờ trán mình, nói, "Không bị sốt mà......"
"À, đúng vậy......!Ha hả......"
Tôi bị bọc kín mít nằm ở trên giường, lộ ra một nụ cười cứng đờ vặn vẹo, thật là......!Mất mặt muốn chết.
Tôi chưa bao giờ làm ra vẻ mặt này, trợ lý Phù Tử từng nói tuy rằng tôi là một tên lôi thôi, ăn mặc cũng hào phóng, nhưng mặc kệ tôi làm gì, đều sẽ cho người ta cảm giác tôi là nột người cao lãnh......
Hạ Chí nhìn tôi cười như vậy, thế nhưng chỉ sửng sốt một chút, sau đó kêu tôi nghỉ ngơi đi, cậu ấy xuống bưng bữa sáng lên cho tôi.
tôi lại nói: "Không, không cần phiền toái, ai nha......!Tôi còn muốn ngủ thêm một chút."
Hạ Chí đứng ở cửa, đôi mắt đen hơi dừng lại, đáp: "Được, có việc kêu em, em ở thư phòng."
Thư phòng?
Tôi nhớ trong nhà không có thư phòng mà, bởi vì tôi thích vẽ nên trong nhà tổng cộng có tận ba phòng vẽ tranh, vách tường phòng vẽ thứ nhất vẽ đầy cảnh sắc tôi thích, đựng đầy giấy vẽ; phòng vẽ thứ hai để đầy bút ký cùng tư liệu vẽ tranh, còn có giá vẽ; phòng vẽ tranh cuối cùng......!chuyên môn dùng để vẽ nghệ thuật thân thể......
Tóm lại dáng người của Hạ Chí rất đẹp, cũng rất vui lòng làm người mẫu miễn phí cho tôi, cho nên cuối cùng phòng vẽ tranh đó dán đầy tranh vẽ Hạ Chí......
"A, được, đã biết." Một tôi khác trả lời, sau đó đắp chăn, đem cả người bao vào trong chăn.
Hạ Chí quay đầu lại nhìn lướt qua căn phòng, đương nhiên cũng đảo qua tôi, nhưng cũng không hề dừng lại, sau đó đi xuống lầu, tôi cảm thấy trong lòng rầu rĩ, nguyên bản tôi cho rằng tôi bị Hạ Chí ** chết, kết quả phát hiện chỉ là linh hồn bắn ra, thân thể còn bị một người khác chiếm lấy......
Tôi muốn biết chuyện gì đang xảy ra, vì thế không đi theo Hạ Chí, dù sao thì cho dù tôi có đi theo Hạ Chí, cậu ấy cũng không nhìn thấy tôi, không gặp được tôi, không thể hôn tôi......
Quả nhiên, sau khi Hạ Chí rời đi không đến một phút, tôi liền ở trong chăn phát ra tiếng tru quỷ dị, tôi đến gần mới nghe thấy trong chăn có thanh âm truyền đến......
"Này này!! Hệ thống! Con mẹ nó sao lại thế này! Không phải mày nói tao là nhân loại được chọn sao?! Mẹ nó tao được lựa chọn là như thế này đây hả?! Trực tiếp đổi giới tính, còn bị một gã đàn ông hôn tỉnh!! Nụ hôn đầu tiên của tao a a a!! Mày nói sẽ để tao biến thành vạn nhân mê vạn người theo đuổi, sẽ được trời cao chiếu cố, gặp được nam thần, sau đó được nam thần theo đuổi cơ mà?!"
"Ký chủ, vì hoàn thành tâm nguyện của ngài, 008 đã tận lực, thân thể của ngài đã chết, bởi vì ngài bị ký chủ trước đó của 008 liên lụy đến chết, nên mới có bồi thường này, hệ thống tùy cơ lựa chọn thân thể có khả năng được nam thần thích nhất cho ngài sử dụng, ngài chỉ cần ở thân thể này một tháng, khiến một nam thần nào đó yêu ngài, ngài có thể vĩnh viễn thay thế nguyên thân sống sót."
"Vậy......008, chủ nhân của thân thể này đâu rồi?"
"Hắn ngủ say, một tháng sau, nếu ngài thành công, hắn sẽ thay thế ngài chết đi, mà ngài thay thế hắn tồn tại."
Tôi nghe đến đó, tâm đều ngừng một phách, nhưng rất kỳ quái, tôi không hề ngủ say, tôi ở chỗ này nhìn họ, cũng nghe họ nói chuyện......!Đại khái là xuất hiện vấn đề gì đó....
tôi nghe đến đó, tựa hồ có chút không tin được: "Vậy chẳng phải là tao đã hại chết gã?!"
"Ký chủ, ngài cũng có thể từ bỏ cơ hội này, sau đó chờ đợi luân hồi cùng chuyển thế của ngài.
Có lẽ mười năm......!Cũng có lẽ là một trăm năm sau......"
"......" tôi trầm mặc trong chốc lát, không tiếp tục đề tài vừa rồi, ngược lại hỏi, "Tao nhất định phải biến thành một gã đàn ông à? Trước kia tao là nữ! Biến thành nam chẳng phải là đồng tính luyến ái?!"
"Nguyên thân chính là đồng tính luyến ái." 008 trả lời nói "Hơn nữa nguyên thân có một người yêu đồng tính, là người thừa kế công ty đa quốc gia tương lai, hiện tại là tổng tài của công ty con, ngài chỉ cần khiến gã tin tưởng rằng ngài là nguyên thân, hoặc là khiến gã yêu ngài thêm một lần nữa, là được."
"Đơn giản như vậy?"
"Chỉ đơn giản như vậy.
Hy vọng ngài có thể nắm chắc cơ hội một tháng này, ngài cũng không phải chung thân ký chủ của 008, cho nên, 008 cùng ngài từ biệt từ đây." tiếng máy móc lạnh băng lại trình tự hóa, theo tiếng nói đó hạ màn, tôi cũng lập tức xốc chăn lên.
Không đúng, cô ta không phải tôi , cô ta tới thay thế tôi sống sót, nhưng tôi không muốn chết, tôi lại không làm sai chuyện gì......
Tôi còn thật nhiều thật nhiều chuyện chưa hoàn thành, đã nói năm nay muốn cùng Hạ Chí nhận nuôi một đứa con, đã nói muốn đi du lịch vòng quanh trái đất, đã nói sẽ tìm một cơ hội nói cho ba mẹ của tôi chuyện tôi đã cong và đã có bạn trai, đã nói muốn sống cùng Hạ Chí một dạ đến già......
Nghĩ tới chuyện có lẽ không phải tôi cùng Hạ Chí hoàn thành, lòng tôi liền khổ sở muốn chết, nhưng hiện tại tôi có khóc cũng không có nước mắt......!Không phải khóc không được......
Bởi vì hiện tại tôi chỉ là một linh hồn, linh hồn thì không cần ăn cơm ngủ, cũng không cần lo bị cận thị do nhìn vào máy tính quá lâu, cũng không có nước mắt để phân bố......
Thật đáng buồn......
Bây giờ có lẽ tôi chỉ còn một tháng để tồn tại, cũng có lẽ một tháng sau tôi sẽ trở lại thân thể của mình.
Tất cả quyền lựa chọn, hiện tại đều nằm trong tay Hạ Chí.
Nhưng tôi cảm thấy có chút sợ, bởi vì Hạ Chí không biết người kia không phải tôi, Hạ Chí có thể sẽ ôm cô ta, sẽ một bên ôm một bên ** cô ta vừa sảng vừa đau.
Tôi nghĩ, nếu Hạ Chí thật sự ôm cô ta, cho dù trong miệng Hạ Chí gọi tên tôi, tôi cũng sẽ không cần cậu ấy nữa......!cho dù Hạ Chí khóc lóc cầu tôi cũng vô dụng......
Thật là thực xin lỗi, tôi có bệnh ở sạch ở cả thể xác lẫn tinh thần.
Ngay lúc này, tôi thấy cô ta xốc chăn, đầu tiên là nhìn nhìn một thân dấu hôn trên người mình, lại nhìn nhìn con chim nằm giữa hai chân, sau đó mặt đỏ lên, duỗi tay chạm chạm......
Mọi người có thể tưởng tượng hình ảnh một người giống hệt mình chọc phá chim của mình rồi đỏ mặt không? Hình ảnh đó quả thực quá kinh tủng!
Đang lúc tôi không nỡ nhìn thẳng, cô ta bỗng nắm chặt đôi tay, nói: "Ngô Hạnh Hạnh, mày phải cố lên!! Cái gã vừa nãy cũng rất đẹp trai! Chỉ cần nỗ lực, gã chính là của mày!"
"......" Tôi không biết nên nói cái gì, có lẽ nên cảm ơn thói quen lầm bầm lầu bầu đó của cô ta, ít nhất tôi đã biết tên cô ta là Ngô Hạnh Hạnh......
Ngô Hạnh Hạnh dùng thân thể tôi, đi đường cong cong vẹo vẹo, tôi khẳng định không đi đứng như vậy! Cho dù trước kia tôi bị ** tàn nhẫn, cũng sẽ không đi vặn vẹo giống cô ta, đều là Hạ Chí ôm tôi......
Tôi nhìn Ngô Hạnh Hạnh chỉ mặc một cái áo sơmi đi ra phòng ngủ, phía dưới chỉ mặc một quần lót, được rồi, tuy rằng trong phòng có máy điều hòa, nhưng mà cô ta không thấy phía dưới lạnh căm căm sao?
Ngô Hạnh Hạnh một bên đi lung tung xem nhà, một bên ở trong miệng lẩm bẩm.
Sau khi phát hiện mình đang ở trạng thái linh hồn, tôi không hề đi đường nữa, trực tiếp bay, lại bởi vì không sợ bị phát hiện, cho nên tôi bay rất gần Ngô Hạnh Hạnh, tôi nghe thấy cô ta nói:
"Trời đất! Cái nhà lớn vậy trời! A a a! Cái đèn treo thủy tinh kia là thật hả?! Là thật kìa! Đôi mắt tôi sắp mù mất!!"
"A, bên kia có con chó béo phì!!"
"Con mẹ nó, thư phòng rốt cuộc ở chỗ nào? Không tìm thấy cái phòng thì câu dẫn nam thần kiểu gì hả?!"
"Thân thể này hình như đã hơn ba mươi thì phải......!Già như vậy, ngực thì phẳng, con mẹ nó còn có để người ta câu dẫn không chứ!"
Tôi cảm thấy nhất định là cô gái này xem phim Mary Sue não tàn quá nhiều, cho rằng chỉ cần là đàn ông thì sẽ thích ngực sao?
Tôi nhìn cô gái kia dùng thân xác của tôi vặn vẹo đi đường, nơi nơi tìm thư phòng, thiệt tình không muốn phun tào nữa, liền chính tôi đều cảm thấy chuyện hôm nay quá ly kỳ, não tế bào đều chết gần hết, cho nên vẫn là không nên suy nghĩ nhiều quá.
Hiện tại cho dù tôi có sốt ruột cũng vô dụng, không phải sao.
Tôi nghĩ, cái thư phòng mà Hạ Chí đã nói có thể là cái phòng tôi để tập tranh cùng tư liệu, tuy rằng đồ để bên trong khá lung tung rối loạn, tôi cũng không thích để cậu hỗ trợ dọn dẹp, bởi vì dọn lại thì tôi sẽ không tìm thấy trình tự để đồ lúc trước, cho nên thường ngày tôi không thích cho cậu ấy đi vào.
Thân là một linh hồn, hiện tại tôi đã nhanh chóng làm quen với hiện trạng, đi qua cửa cũng không cần mở cửa, chỉ cần trực tiếp xuyên qua, lập tức liền thấy Hạ Chí đang dọn dẹp, bày biện chỉnh tề đống tập tranh của tôi!
Tên tiểu tử này muốn tạo phản phải không?!!
Nhất! Định! Là! Vậy!.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook