"Ý tưởng thì tốt đó nhưng đáng tiếc các ngươi đánh giá quá thấp thực lực của lang yêu, kế hoạch không thể nào thành công."

Tô Nam cười lạnh.

Hắn ta cũng không quá xem trọng Trương Phong và những người khác.

Trước đây, hắn đã tu luyện yêu kinh đến cảnh giới viên mãn, dưới tay yêu lang cũng không qua nổi hai chiêu.

Trương Phong chỉ vừa tu luyện yêu kinh đến cảnh giới tiểu thành, với thực lực như vậy trụ được 1 đòn dưới tay lang yêu còn là một vấn đê huống chi nói đến việc trốn thoát.

Nếu Tô Nam là một người chơi bình thường, có lẽ sẽ có khả năng bị Trương Phong lợi dụng, nói không chừng lúc đó Trương Phong thực sự có thể thành công, nhưng hiện tại điều này là quá xa vời.

Trương Phong dường như đã rời khỏi trò chơi để đi tìm Tô Nam, phòng giam lúc này cũng yên tỉnh trở lại.

Thấy thế Tô Nam biết mình không thể ở đây lâu nữa.

Một khi Trương Phong đăng nhập lại trò chơi, hắn sẽ bắt đầu thực hiện kế hoạch, lúc đó những con lang yêu trên hành lang rất có thể sẽ phát hiện ra Tô Nam.

Do dự một lúc, hắn quyết định thoát khỏi trò chơi trước.

Thoát khỏi trò chơi.

Trước khi bước ra khỏi cabin trò chơi, điện thoại di động đã phát ra âm thanh thông báo tin nhắn mới của QQ.

Người gửi tin là Trương Phong.

Tô Nam giả vờ như không nhìn thấy, đặt điện thoại ở chế độ im lặng và để nó sang một bên.

"Chu Thành đối với nhiệm vụ chính tuyến rất sốt ruột, xem ra cũng hẳn là một nhiệm vụ có giới hạn thời gian, chỉ là không biết nhiệm vụ là cái gì, nếu là có thể từ trong miệng Trương Phong lấy được tin tức thì tốt rồi."

Hồi tưởng lại tin tức vừa nhận được lúc nãy, sắc mặt Tô Nam hơi ngưng lại.

Hắn nghi ngờ Chu Thành đã hoàn thành một nhiệm vụ có độ khó ít nhất là 3 sao.

Nếu thật sự là như vậy, thì yêu kinh của Chu Thành đã tu luyện đến cảnh giới đại viên mãn từ lâu rồi!

"Chu Thành ẩn giấu thực lực là không thể tránh khỏi, nhưng không biết còn có những người chơi khác cũng đang ẩn giấu thực lực không?"

Cái này cũng không phải là không thể, có lẽ những người này lần đầu tiên đăng nhập trò chơi liền phát hiện trò chơi có vấn đề, cho nên ẩn thân đi.

Lúc trước người chơi mất đi khống chế chính là một ví dụ, thời điểm đại bộ phận người chơi còn đang lo lắng về nhiệm vụ tân thủ, người chơi kia đã dung hợp hai loại huyết mạch.

Nếu không phải hắn sắp mất khống chế, không thể không đăng bài cầu cứu, cũng không ai biết có người đang âm thầm dung hợp hai loại huyết mạch.

Tô Nam thầm đoán.

Hắn ta không biết rằng, đúng như hắn ta đoán, Chu Thành không phải là người chơi duy nhất che giấu thực lực của mình.

Cũng tại thành phố Đông Lâm.

Trong một căn hộ cũ kỹ.

Cảm nhận được thân thể biến hóa, một thanh niên không khỏi kích động, ngửa mặt lên trời cười to nói:

"Ha ha ha, là thật! Thì ra là thật! Ta thành công!"

Hắn ta tên là Lưu Cường, là một người chơi trong thế giới yêu ma.

Không giống những người chơi khác, hắn ở ngày đầu tiên tiến vào trò chơi liền hoàn thành nhiệm vụ tân thủ, còn nguyên do rất đơn giản ngay khi tiến vào trò chơi hắn đã được một cao thủ thu làm đồ đệ.

Sau khi vị cao nhân kia biết được hắn là khách đến từ thiên ngoại, liền trực tiếp nói cho hắn ta biết, cái gọi là thế giới yêu ma không phải thế giới trò chơi, mà là thế giới thực.

Lưu Cường ban đầu tự nhiên không tin điều đó, nhưng hành động tiếp theo mà vị cao nhân này làm đã hoàn toàn phá vỡ nhận thức của hắn ta.

Vị cao nhân chỉ cần điểm nhẹ lên đầu của hắn ta một cái, toàn bộ trí nhớ của hắn ta đều bị cao nhân này biết hết, thậm chí ngay cả những chuyện mà hắn không nhớ rõ vị cao nhân này đều có thể nói ra rõ ràng.

Chuyện này làm cho hắn không thể không tin tưởng lời nói của vị cao nhân này được.

Bởi vị chuyện này thật sự quá mức tưởng tượng cho nên hắn vẫn chưa đem chuyện này nói cho bất kỳ ai, thậm chí ngay cả chuyện hắn đang chơi trò chơi này cũng không ai biết được.

Kể từ đó, hắn bắt đâu nghiêm túc tích lũy điểm yêu lực.

Mặc dù vị cao nhân này cũng không giúp hắn ta hoàn thành nhiệm vụ, nhưng thỉnh thoảng sẽ cung cấp cho hắn ta một số trợ giúp.

Cũng nhờ vào sự trợ giúp này mà hắn có thể vượt qua đại bộ phận người chơi.

Sau hơn một tuần chăm chỉ cố gắng, cuối cùng hắn ta không chỉ tu luyện yêu kinh đến cảnh giới viên mãn, mà còn tích lũy đủ yêu lực để thức tỉnh huyết mạch chiến kỹ.

Sau khi thành công thức tỉnh huyết mạch chiến kỹ, hắn cũng nhận được sức mạnh này trong thế giới thực.

"Bây giờ ngoại trừ ta ra sợ rằng không có ai có thể thức tỉnh huyết mạch chiến kỹ!"

Ps: nể mấy thằng nhân vật phụ não tàn ghê =))

"Chu Thành chẳng là cái thá gì cả, trước mặt ta ngay cả cái rắm cũng không bằng! "

Lưu Cường trong lòng kích động, giơ tay lên nắm vào giữa khoảng không một cái, theo sau đó một hỏa cầu to bằng nắm tay lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn.

Đây là huyết mạch chiến kỹ của hắn, ngự hỏa!

Hắn chính là một võ giả pháp hệ.

"Ha ha ha, sau này xem thử còn ai dám coi thường ta nữa!"

Lưu Cường lại cười to một lần nữa, hỏa diễm trong tay hắn làm cho hắn trở nên cực kỳ tự tin.

Ngay lúc hắn đang cười to thì cửa phòng của hắn đột nhiên bị người ta hung hăn đạp một cái.

Ngay sau đó, một người đàn ông tức giận mắng: "Ngươi muốn đi chết phải không? Hơn nửa đêm không đi ngủ mà còn ở đây ồn ào cái gì vậy?"

Nghe được tiếng mắng này, nụ cười trên mặt Lưu Cường nhất thời thu liễm lại, trong lúc nhất thời không nhịn được muốn giết người này.

May mắn thay, suy nghĩ này vừa mới bùng lên đã bị hắn dập tắt ngay lập tức.

Mở cửa phòng, nhìn nam nhân cao lớn có khuôn mặt dữ tợn trước mặt, hắn xin lỗi nói: "Thực xin lỗi."

"Xin lỗi, vậy là mọi chuyện kết thúc rồi hả? Mày đã đánh thức tao dậy có biết không? Hôm nay mày không cho tao một lời giải thích, tao sẽ chặt đầu mày xuống để làm quả bóng."

Người đàn ông chửi rủa và túm tóc Lưu Cường, như thể hắn thực sự muốn chặt đầu Lưu Cường.

Bây giờ, nụ cười trên khuôn mặt của Lưu Cường đã hoàn toàn biến mất.

"Xong chưa? Nói xong có thể chết!"

Không có tiếng cầu xin tha thứ hay chạy trốn, chỉ có tiếng kêu thảm thiết đầy đau đớn, nương theo tiếng kêu đó là một ngọn lửa đang cháy hừng hực.

...

Đêm đó, Tô Nam không đăng nhập vào trò chơi nữa.

Hắn không biết đám người Trương Phong có thành công hay không.

Mãi cho đến sáng hôm sau, sau khi nhìn thấy một loạt tin nhắn Trương Phong gửi đến vào tối hôm qua, hắn ta mới tùy tiện biện một cái lý do và trả lời tin nhắn.

Chỉ sau mười mấy giây, Trương Phong đã trả lời tin nhắn.

"Vương Nam huynh đệ, tối hôm qua ta muốn mời ngươi đến thương lượng biện pháp thoát khỏi phòng giam này nhưng ngươi không đến được, thật sự quá đáng tiếc."

Đúng vậy, thật đáng tiếc vì mất đi tấm bia đỡ đạn rồi.

Tô Nam cười lạnh một tiếng, nếu như hắn không biết mục đích chân chính của Trương Phong, có lẽ sẽ thật sự tin tưởng những gì tên này nói.

Lại tùy tiện tìm một lý do nói cho xong chuyện, sau khi biết đám người Trương Phong không thành công thoát khỏi phòng giam hắn cũng không để ý đến bọn người này nữa.

Trung tâm thành phố Đông Lâm.

Khách sạn Lâm Giang.

Đây là khách sạn năm sao nổi tiếng nhất Đông Lâm, cũng là nơi Tô Nam làm việc.

"Nam ca ca, chuyện ngày hôm qua chúng ta nhìn thấy, ngươi cảm thấy thế nào? Ngươi cảm thấy trên đời này thật sự sẽ có sức mạnh siêu phàm sao?"

Nghĩ đến chuyện ngày hôm qua, Vương Trọng trong lòng vẫn còn có chút sợ hãi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương