Ta Là Nhân Vật Trùm Phản Diện
-
C89: Sở hư ca ca sắp tới rồi sao
Trung Châu, Vân Châu.
Vân Châu ở Trung Châu, cũng là một cái lục địa cực kì phồn vinh và thịnh vượng.
Ở thời đại Thượng Cổ, tiền thân của Vân Châu chính là Huyền Vân Thần Tông.
Bất quá Huyền Vân Thần Tông đã ngoan cố chống lại trong trận đại nạn của Trung Châu vào năm đó, không nguyện ý tuân theo hiệu lệnh của Cơ thị, bị Cơ thị lão tổ hủy diệt.
Huyền Vân lão tổ - tôn siêu cấp cường giả Hư Thần cảnh đỉnh phong này cũng bỏ mình.
Mấy chục vạn môn nhân đệ tử đều bị xử tử, có thể nói là máu chảy thành sông,
Mà Huyền Vân Thần Tông thống ngự lãnh thổ, hiện tại cũng đã trở thành Vân Châu của Đại Chu thần triều.
Mà bây giờ đã qua mấy chục vạn năm, Huyền Vân Thần Tông đã sớm trở thành lịch sử.
Vân Châu ra đời với phạm vi ức vạn dặm, ức vạn sinh linh, thế gia tông môn ở đây nhiều vô số kế!
Một nơi bừng bừng sức sống.
Vân Châu, Thiên Nguyên Tông.
Bây giờ, mặc dù nói thế gia tông môn ở Vân Châu nhiều vô số kể.
Nhưng mà thực lực mạnh nhất, chính là Thiên Nguyên Tông.
Mà Thiên Nguyên Tông chính là một đại tông môn, có vô số cường giả dưới trướng, mấy chục vạn môn nhân đệ tử.
Chưởng giáo Cố chân nhân của Thiên Nguyên Tông, chính là một tôn đại cao thú Thiên Cung cảnh cửu trọng, cơ hồ là bước một chân vào Hư Thần cảnh.
Ở toàn bộ Trung Châu đều là Đại Tông Sư tiếng tăm lừng lẫy.
Có thế nói Thiên Nguyên Tông ở Trung Châu, cũng có địa vị vô cùng quan trọng...
Thiên Nguyên Tông có phạm vi mười mấy vạn dặm, chiếm diện tích cực lớn.
Một mảnh linh sơn liên miên, tường vân phiêu đăng, lầu các tô điểm thêm vào trong đó.
Tựa như một vùng đất của Tiên gia
Thiên Nguyên Tông, quảng trường sơn môn.
Một vị nam tử trẻ tuổi đi vào trong đại điện công đức.
Hắn khoảng chừng hai mươi mấy tuổi, mặc dù khuôn mặt không tính là tuấn mỹ, nhưng cũng là có chút xinh đẹp.
Khí tức toàn thân cực kì thâm hậu, thình lình là Huyền Đan cảnh nhất trọng!
Ở cái tuổi này mà có thể có loại tu vi như vậy, đã coi như là cực kì khó.
Ở toàn bộ Trung Châu đều được tính là trên cả xuất sắc.
Các đệ tử ở xung quanh thấy hẳn, đều nhao nhao lộ vẻ mỉa mai và khinh thường, xì xào bàn tán.
"Chính là hắn, mấy ngày trước còn tỏ tình với Thánh Nữ ở trước mặt mọi người”
"Không sai, thật sự là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga! Ý vào bản thân có mấy phần thiên phú, liền không biết trời cao đất rộng!
Thánh Nữ là hạng thiên chỉ kiều nữ nào, cũng có thể là người mà hẳn có thể nghĩ tới sao?"
“Thánh Nữ tiện tay cứu hắn một mạng, liền bắt đầu ỷ lại vào Thánh Nữ!”
"Hơn nữa, nghe nói hẳn còn kết nghĩa với mấy tên ma tu làm huynh đệ, thật sự là mất hết mặt mũi của danh môn chính đạo tai
Nếu không phải sư phụ của hắn là sư muội của chưởng giáo chân nhân, thì đã sớm bị đuổi ra khỏi sơn môn!"
Diệp Huyền nghe được âm thanh mia mai ở xung quanh, lại không có vẻ tức giận, trên mặt ngược lại là mang theo nụ cười như có như không.
Những tên đồng môn này ở trong mắt hắn, chỉ xem như là người tăm thường mà thôi!
Những đồng môn đệ tử này, cũng không biết rõ hẳn rốt cuộc là ai
Diệp Huyền hắn, chính là thiên tuyển chỉ tử!
Trên người hẳn, ẩn chứa một đại bí mật.
Những đồng môn đệ tử này nhìn hẳn không thuận mắt, trong lòng hẳn cũng xem đám đồng môn này là sâu kiến...
Trên thế giới này, hẳn chỉ để ý mấy người
Ngoại trừ mấy vị huynh trưởng, và sư tôn của hắn, Lưu Nguyệt tiên tử của Thiên Nguyên Tông.
Còn có, nàng...
Nghĩ tới đây, trên mặt Diệp Huyền cũng không khỏi hiện ra một tia ôn nhu.
Thiên Nguyên Tông Thánh Nữ, Tân Tiên Nhi.
Ba năm trước, hắn tiến vào trong một chỗ bí cảnh tìm kiếm cơ duyên.
Lại rơi vào tình cảnh nguy hiểm, suýt nữa trực tiếp bỏ mình ở trong chỗ bí cảnh đó.
Vào thời khắc nguy cơ, là Tân Tiên Nhi nể tình đồng môn, xuất thủ cứu giúp.
Cứu hắn ra từ trong tuyệt vọng!
Mặc dù Diệp Huyền biết rõ, Tân Tiên Nhi nguyện ý cứu hẳn, hoàn toàn là bởi vì nể tình hẳn cũng là đệ tử của Thiên Nguyên Tông.
Nhưng mà Diệp Huyền vẫn là yêu Tần Tiên Nhĩ một cách hết thuốc chữa.
Từ thời khắc đó trở đi, hẳn liền ôm lấy lòng ái mộ, đối với vị Thiên Nguyên Thánh nữ nối danh ở Trung Châu này.
Mà Diệp Huyền cũng tin tưởng vững chắc, bản thân nhất định có thế chiếm được trái tim của mỹ nhân!
Dù sao hiện tại hắn.
Cùng với bộ dáng thường thường không có gì lạ của hắn ở lúc trước là hai con người hoàn toàn khác!
Ở bên trong chỗ bí cảnh kia, hắn đạt được truyền thừa từ Thượng Gổ, tu hành một bộ thần cấp công pháp được lưu truyền xuống từ Thần Giới!
"Tu luyện bộ thần cấp công pháp kia, hắn có thể thôi diễn và bù đắp bất kỳ công pháp nào.
Cũng là từ đó về sau, hắn một bước lên trời
Từ một người chỉ là đệ tử ngoại môn của Thiên Nguyên Tông, được Lưu Nguyệt tiên tử thưởng thức, trở thành đệ tử nội môn.
Khoảng cách với Tân Tiên Nhi cũng là đang từng bước từng bước tiếp cận.
Đợi đến lúc cuộc thi đấu Thiên Nguyên Tông lần này, sau khi hắn đoạt giải nhất, liền có thể trở thành đệ tử chân truyền.
Đến thời điểm đó, hẳn mới thật sự có tư cách đứng ở trước mặt Tân Tiên Nhi.
Nói với nàng một câu.
Ngày xưa thiếu niên mà ngươi tiện tay cứu, bây giờ đã trở thành tồn tại có thể sóng vai với ngươi!
Chắc hắn... Nàng sẽ rất cảm động đi.
Trong lòng Diệp Huyền tràn đầy mong mỏi về tương lai.
Mấy ngày trước, tỏ tình với Tân Tiên Nhi, chẳng qua là lời tuyên bố theo đuổi trước đó của hắn mà thôi!
Mặc dù cũng chính bởi vì lời tỏ tình này.
Các site khác đang và ăn cắp của truyện azz nhé cả nhà.. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé. truyện azz chấm vn ạ. Vào google gõ Truyện Azz là ra nhé
Khiến cho Diệp Huyền trở thành kẻ thù chung của tất cả nam đệ tử ở Thiên Nguyên Tông.
Nhưng mà trong lòng Diệp Huyền lại không thèm để ý chút nào.
Bởi vì hẳn biết rõ, hắn mạnh bao nhiêu, tiềm lực của mình kinh khủng đến cỡ nào!
Mặc dù thanh danh bây giờ của hẳn chưa hiện ra, nhưng mà tương lai tất nhiên là có thể danh chấn Trung Châu!
Đúng lúc này, bỗng nhiên một làn gió thơm thổi qua.
Một đạo cầu vồng từ trên trời rơi xuống, nổi hai bên bầu trời lại, trở thành một cái cầu vồng.
Lập tức một tòa bảo xa lăng không mà qua, đạo văn ở xung quanh phun trào, hư ảnh của từng vị Thần Nữ phất phới ở xung quanh.
Mà ở bên trong bảo xa, có một vị thiếu nữ ngồi ngay thẳng.
Dung mạo của thiếu nữ tuyệt mỹ, mắt sáng răng trắng, trang điểm nhã nhặn, thanh diễm thoát tục.
Phảng phất là Thần Nữ ở trên chín tăng mây, cao quý không gì sánh được!
Chính là Thiên Nguyên Tông Thánh Nữ, cũng là đệ tử của chưởng giáo Cố chân nhân, Tần Tiên Nhi!
Thấy Tân Tiên Nhi xuất hiện, rất nhiều nam đệ tử trên quảng trường đều nhao nhao lộ vẻ ái mộ.
Mà Diệp Huyền cũng nhìn về phía Tân Tiên Nhi ở xa xa.
Trong mắt là ái mộ, nhưng lại vô cùng thanh tịnh, không như loại ánh mắt bẩn thỉu không thể cho người khác biết của những đệ tử khác.
Chỉ là đơn thuần ái mộ, chỉ như vậy mà thôi...
Bên trong bảo xa, vẻ mặt của Tân Tiên Nhi không biểu tình, đối với ánh mắt cường nhiệt kia của thế nhân, nàng đã sớm quen thuộc.
Thậm chí trước mấy ngày, còn có một vị đệ tử ở trong đó thổ lộ với nàng!
Nàng cũng biết rõ vị đệ tử kia, chính nàng đã từng, cứu hắn một mạng.
Lúc đó, Diệp Huyền chỉ là đệ tử ngoại môn thường thường xoàng xĩnh.
Không nghĩ tới bây giờ thiên phú hiện ra, trở thành đệ tử của Lưu Nguyệt sư thúc.
Thật sự là có chút để cho nàng nhìn băng một cặp mắt khác, có chút ngoài ý muốn.
Nhưng cũng chỉ vẻn vẹn ngoài ý muốn mà thôi...
Diệp Huyền tỏ tình ở trước mặt mọi người, không có để lại chút vết tích nào ở trong lòng Tân Tiên Nhi, cũng không có nhấc lên một tia sóng gió nào.
Bỗng nhiên, một đạo lưu quang chiếu vào bên trong bảo xa.
Tân Tiên Nhi vung tay lên một cái, trong tay thon của nàng xuất hiện một đạo ngọc giản.
Nàng mở ngọc giản ra, hơi sững sờ.
Sắc mặt lập tức lộ ra nụ cười rung người, thấp giọng nỉ non:
“Sở Hư ca ca, sắp tới rồi sao...."
Vân Châu ở Trung Châu, cũng là một cái lục địa cực kì phồn vinh và thịnh vượng.
Ở thời đại Thượng Cổ, tiền thân của Vân Châu chính là Huyền Vân Thần Tông.
Bất quá Huyền Vân Thần Tông đã ngoan cố chống lại trong trận đại nạn của Trung Châu vào năm đó, không nguyện ý tuân theo hiệu lệnh của Cơ thị, bị Cơ thị lão tổ hủy diệt.
Huyền Vân lão tổ - tôn siêu cấp cường giả Hư Thần cảnh đỉnh phong này cũng bỏ mình.
Mấy chục vạn môn nhân đệ tử đều bị xử tử, có thể nói là máu chảy thành sông,
Mà Huyền Vân Thần Tông thống ngự lãnh thổ, hiện tại cũng đã trở thành Vân Châu của Đại Chu thần triều.
Mà bây giờ đã qua mấy chục vạn năm, Huyền Vân Thần Tông đã sớm trở thành lịch sử.
Vân Châu ra đời với phạm vi ức vạn dặm, ức vạn sinh linh, thế gia tông môn ở đây nhiều vô số kế!
Một nơi bừng bừng sức sống.
Vân Châu, Thiên Nguyên Tông.
Bây giờ, mặc dù nói thế gia tông môn ở Vân Châu nhiều vô số kể.
Nhưng mà thực lực mạnh nhất, chính là Thiên Nguyên Tông.
Mà Thiên Nguyên Tông chính là một đại tông môn, có vô số cường giả dưới trướng, mấy chục vạn môn nhân đệ tử.
Chưởng giáo Cố chân nhân của Thiên Nguyên Tông, chính là một tôn đại cao thú Thiên Cung cảnh cửu trọng, cơ hồ là bước một chân vào Hư Thần cảnh.
Ở toàn bộ Trung Châu đều là Đại Tông Sư tiếng tăm lừng lẫy.
Có thế nói Thiên Nguyên Tông ở Trung Châu, cũng có địa vị vô cùng quan trọng...
Thiên Nguyên Tông có phạm vi mười mấy vạn dặm, chiếm diện tích cực lớn.
Một mảnh linh sơn liên miên, tường vân phiêu đăng, lầu các tô điểm thêm vào trong đó.
Tựa như một vùng đất của Tiên gia
Thiên Nguyên Tông, quảng trường sơn môn.
Một vị nam tử trẻ tuổi đi vào trong đại điện công đức.
Hắn khoảng chừng hai mươi mấy tuổi, mặc dù khuôn mặt không tính là tuấn mỹ, nhưng cũng là có chút xinh đẹp.
Khí tức toàn thân cực kì thâm hậu, thình lình là Huyền Đan cảnh nhất trọng!
Ở cái tuổi này mà có thể có loại tu vi như vậy, đã coi như là cực kì khó.
Ở toàn bộ Trung Châu đều được tính là trên cả xuất sắc.
Các đệ tử ở xung quanh thấy hẳn, đều nhao nhao lộ vẻ mỉa mai và khinh thường, xì xào bàn tán.
"Chính là hắn, mấy ngày trước còn tỏ tình với Thánh Nữ ở trước mặt mọi người”
"Không sai, thật sự là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga! Ý vào bản thân có mấy phần thiên phú, liền không biết trời cao đất rộng!
Thánh Nữ là hạng thiên chỉ kiều nữ nào, cũng có thể là người mà hẳn có thể nghĩ tới sao?"
“Thánh Nữ tiện tay cứu hắn một mạng, liền bắt đầu ỷ lại vào Thánh Nữ!”
"Hơn nữa, nghe nói hẳn còn kết nghĩa với mấy tên ma tu làm huynh đệ, thật sự là mất hết mặt mũi của danh môn chính đạo tai
Nếu không phải sư phụ của hắn là sư muội của chưởng giáo chân nhân, thì đã sớm bị đuổi ra khỏi sơn môn!"
Diệp Huyền nghe được âm thanh mia mai ở xung quanh, lại không có vẻ tức giận, trên mặt ngược lại là mang theo nụ cười như có như không.
Những tên đồng môn này ở trong mắt hắn, chỉ xem như là người tăm thường mà thôi!
Những đồng môn đệ tử này, cũng không biết rõ hẳn rốt cuộc là ai
Diệp Huyền hắn, chính là thiên tuyển chỉ tử!
Trên người hẳn, ẩn chứa một đại bí mật.
Những đồng môn đệ tử này nhìn hẳn không thuận mắt, trong lòng hẳn cũng xem đám đồng môn này là sâu kiến...
Trên thế giới này, hẳn chỉ để ý mấy người
Ngoại trừ mấy vị huynh trưởng, và sư tôn của hắn, Lưu Nguyệt tiên tử của Thiên Nguyên Tông.
Còn có, nàng...
Nghĩ tới đây, trên mặt Diệp Huyền cũng không khỏi hiện ra một tia ôn nhu.
Thiên Nguyên Tông Thánh Nữ, Tân Tiên Nhi.
Ba năm trước, hắn tiến vào trong một chỗ bí cảnh tìm kiếm cơ duyên.
Lại rơi vào tình cảnh nguy hiểm, suýt nữa trực tiếp bỏ mình ở trong chỗ bí cảnh đó.
Vào thời khắc nguy cơ, là Tân Tiên Nhi nể tình đồng môn, xuất thủ cứu giúp.
Cứu hắn ra từ trong tuyệt vọng!
Mặc dù Diệp Huyền biết rõ, Tân Tiên Nhi nguyện ý cứu hẳn, hoàn toàn là bởi vì nể tình hẳn cũng là đệ tử của Thiên Nguyên Tông.
Nhưng mà Diệp Huyền vẫn là yêu Tần Tiên Nhĩ một cách hết thuốc chữa.
Từ thời khắc đó trở đi, hẳn liền ôm lấy lòng ái mộ, đối với vị Thiên Nguyên Thánh nữ nối danh ở Trung Châu này.
Mà Diệp Huyền cũng tin tưởng vững chắc, bản thân nhất định có thế chiếm được trái tim của mỹ nhân!
Dù sao hiện tại hắn.
Cùng với bộ dáng thường thường không có gì lạ của hắn ở lúc trước là hai con người hoàn toàn khác!
Ở bên trong chỗ bí cảnh kia, hắn đạt được truyền thừa từ Thượng Gổ, tu hành một bộ thần cấp công pháp được lưu truyền xuống từ Thần Giới!
"Tu luyện bộ thần cấp công pháp kia, hắn có thể thôi diễn và bù đắp bất kỳ công pháp nào.
Cũng là từ đó về sau, hắn một bước lên trời
Từ một người chỉ là đệ tử ngoại môn của Thiên Nguyên Tông, được Lưu Nguyệt tiên tử thưởng thức, trở thành đệ tử nội môn.
Khoảng cách với Tân Tiên Nhi cũng là đang từng bước từng bước tiếp cận.
Đợi đến lúc cuộc thi đấu Thiên Nguyên Tông lần này, sau khi hắn đoạt giải nhất, liền có thể trở thành đệ tử chân truyền.
Đến thời điểm đó, hẳn mới thật sự có tư cách đứng ở trước mặt Tân Tiên Nhi.
Nói với nàng một câu.
Ngày xưa thiếu niên mà ngươi tiện tay cứu, bây giờ đã trở thành tồn tại có thể sóng vai với ngươi!
Chắc hắn... Nàng sẽ rất cảm động đi.
Trong lòng Diệp Huyền tràn đầy mong mỏi về tương lai.
Mấy ngày trước, tỏ tình với Tân Tiên Nhi, chẳng qua là lời tuyên bố theo đuổi trước đó của hắn mà thôi!
Mặc dù cũng chính bởi vì lời tỏ tình này.
Các site khác đang và ăn cắp của truyện azz nhé cả nhà.. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé. truyện azz chấm vn ạ. Vào google gõ Truyện Azz là ra nhé
Khiến cho Diệp Huyền trở thành kẻ thù chung của tất cả nam đệ tử ở Thiên Nguyên Tông.
Nhưng mà trong lòng Diệp Huyền lại không thèm để ý chút nào.
Bởi vì hẳn biết rõ, hắn mạnh bao nhiêu, tiềm lực của mình kinh khủng đến cỡ nào!
Mặc dù thanh danh bây giờ của hẳn chưa hiện ra, nhưng mà tương lai tất nhiên là có thể danh chấn Trung Châu!
Đúng lúc này, bỗng nhiên một làn gió thơm thổi qua.
Một đạo cầu vồng từ trên trời rơi xuống, nổi hai bên bầu trời lại, trở thành một cái cầu vồng.
Lập tức một tòa bảo xa lăng không mà qua, đạo văn ở xung quanh phun trào, hư ảnh của từng vị Thần Nữ phất phới ở xung quanh.
Mà ở bên trong bảo xa, có một vị thiếu nữ ngồi ngay thẳng.
Dung mạo của thiếu nữ tuyệt mỹ, mắt sáng răng trắng, trang điểm nhã nhặn, thanh diễm thoát tục.
Phảng phất là Thần Nữ ở trên chín tăng mây, cao quý không gì sánh được!
Chính là Thiên Nguyên Tông Thánh Nữ, cũng là đệ tử của chưởng giáo Cố chân nhân, Tần Tiên Nhi!
Thấy Tân Tiên Nhi xuất hiện, rất nhiều nam đệ tử trên quảng trường đều nhao nhao lộ vẻ ái mộ.
Mà Diệp Huyền cũng nhìn về phía Tân Tiên Nhi ở xa xa.
Trong mắt là ái mộ, nhưng lại vô cùng thanh tịnh, không như loại ánh mắt bẩn thỉu không thể cho người khác biết của những đệ tử khác.
Chỉ là đơn thuần ái mộ, chỉ như vậy mà thôi...
Bên trong bảo xa, vẻ mặt của Tân Tiên Nhi không biểu tình, đối với ánh mắt cường nhiệt kia của thế nhân, nàng đã sớm quen thuộc.
Thậm chí trước mấy ngày, còn có một vị đệ tử ở trong đó thổ lộ với nàng!
Nàng cũng biết rõ vị đệ tử kia, chính nàng đã từng, cứu hắn một mạng.
Lúc đó, Diệp Huyền chỉ là đệ tử ngoại môn thường thường xoàng xĩnh.
Không nghĩ tới bây giờ thiên phú hiện ra, trở thành đệ tử của Lưu Nguyệt sư thúc.
Thật sự là có chút để cho nàng nhìn băng một cặp mắt khác, có chút ngoài ý muốn.
Nhưng cũng chỉ vẻn vẹn ngoài ý muốn mà thôi...
Diệp Huyền tỏ tình ở trước mặt mọi người, không có để lại chút vết tích nào ở trong lòng Tân Tiên Nhi, cũng không có nhấc lên một tia sóng gió nào.
Bỗng nhiên, một đạo lưu quang chiếu vào bên trong bảo xa.
Tân Tiên Nhi vung tay lên một cái, trong tay thon của nàng xuất hiện một đạo ngọc giản.
Nàng mở ngọc giản ra, hơi sững sờ.
Sắc mặt lập tức lộ ra nụ cười rung người, thấp giọng nỉ non:
“Sở Hư ca ca, sắp tới rồi sao...."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook