Ta là Minh Tuệ
Chương 35

Edit: Vân Nhi

Dận Tự cúi người xuống, đôi mắt lạnh lùng trừng mắt nhìn thẳng vào ta, trên mặt hắn không nhận ra được là vui hay giận. sau một lúc lâu hắn cười lạnh nói: “ thì ra trong lòng nàng vẫn luôn suy nghĩ như vậy! nàng muốn ta hưu nàng sao?”

Ta nhếch môi không nói lời nào, hai tay gắt gao nắm chặt chiếc chăn. Dận Tự cười đưa tay gõ vào hõm vai ta một cái, ta lập tức cảm thấy hai tay ta không có chút lực, chăn cũng bị hắn kéo ra ném qua một bên. Ta khẩn trương nhìn hắn, hắn đưa tay kéo ta tới, dùng một tay nắm chặt hai tay ta, tay kia thì chậm rãi cởi bỏ nút áo của ta. Ta vừa thẹn vừa giận, cố gắng thoát khỏi cánh tay của hắn. Tay hắn tạm thời ngừng lại, cúi đầu cắn nhẹ vào vành tai của ta, nhẹ giọng nói: “ Đừng làm rộn!”

Hơi nóng nhè nhẹ thổi vào lỗ tai ta ngứa ngáy, ta trốn tránh một chút, hắn giống như là muốn trừng phạt ta nên ở trên vành tai ta cắn một cái, đồng thời tốc độ của tay cũng nhanh hơn. Ta cảm thấy trên thân chợt lạnh, áo ngoài của ta đã bị hắn thoát ra, trên người ta chỉ còn lại trung y màu trắng. Ta cắn môi, dùng hai tay ôm lấy ngực, Dận Tự nhìn thấy trên người ta cũng mặc trung y giống hệt hắn, lại thấy ta chỉ cố giấu ngực mà không hề giãy giụa, cười cười buông ta ra, bắt đầu cởi dây lưng trung y của hắn. Ta nhân cơ hội này lui trốn về phía sau, ôm lấy chiếc gối che ở trước người.

Dận Tự nhìn thấy bộ dáng như gặp giặc mạnh của ta, ý cười ở bên môi càng thêm rõ ràng, hắn không cởi áo nữa, cả người áp chặt vào người của ta. Ta cảm giác được sức nặng thân thể của hắn, ta cảm thấy khó chịu vặn vẹo thân mình, đem mặt giấu ở sau gối. ta thấy hắn cười ha ha kéo cái gối ra khỏi tay ta, câu nói thể lực của nam nữ cách nhau rất xa lúc này mới thể hiện ra nguyên vẹn. ta hoàn toàn vô lực ngăn cản sự tấn công của hắn, cả người hắn đều nằm ở trên người ta, đây là lần đầu tiên chúng ta thân cận tới như vậy, tuy là cách hai lớp vải gấm, nhưng ta vẫn cảm thấy được nhiệt độ cơ thể hắn nóng cháy da thịt ta, đồng thời tim của hắn cũng bang bang đập vang ở trên ngực ta, giống như là tiếng tim của hắn đang cộng hưởng với tiếng tim ta đập.

Đầu của hắn đặt ở bên đầu ta, một cỗ hơi thở nóng rực mang theo chút hơi rượu phả vào trong mũi của ta, mặt hắn và mặt ta dính sát cạnh nhau, trong lòng ta càng lúc càng hồi hộp, ta cắn răng đưa tay đẩy vai hắn, muốn đẩy hắn ra, nhưng lúc này hắn lập tức chuyển thân, bắt lấy hai tay của ta, đặt lên trên đầu, sau đó môi hắn liền ép chặt vào môi ta.

Trong khoảng khắc môi của Dận Tự mang theo hơi rượu áp vào môi ta, trong đầu ta đột nhiên trống rỗng, chỉ mở to đôi mắt nhìn hắn, nhưng gương mặt hắn tuy gần trong gang tấc ta lại cảm thấy mơ hồ như rất xa xôi. Môi hắn ở trên môi ta cọ cọ, hơi rượu đậm đà khiến ta lâng lâng say. Ta cố gắng trợn tròn to đôi mắt để nhìn cho rõ khuôn mặt của hắn. Sau một lát, hắn ngừng lại, khẽ vang lên một tiếng cười, đưa môi hôn lên mắt ta, khi ta giật mình nhắm mắt lại thì ta chợt nghe hắn lên tiếng nói: “ Như vậy mới đúng!”

Hắn khẽ liếm nhẹ mi mắt của ta, cảm giác thấm ướt khiến cho cổ họng ta có chút nhột nhạt, ta khẽ hừ một tiếng, ta liền cảm thấy thân mình của Dận Tự cứng đờ, môi hắn lại đặt lên trên môi ta. Lần này không hề giống như lúc nãy cọ cọ mềm mại, lưỡi hắn khẽ liếm lên làn môi ta, cố gắng len vào miệng ta, ta cố gắng cắn chặt răng lại khiến cho sau một lúc lâu hắn cố gắng nhưng cũng không thể vào được. lúc này, đột nhiên ta cảm thấy thân mình nhẹ bẫng hẳn, ta lặng lẽ mở mắt nhìn, thì thấy hắn đang nửa nằm nửa ngồi, thở phì phò hung tợn nhìn ta chằm chằm, hắn phát hiện thấy ta nhìn hắn, ánh mắt hắn liền biến đổi, đột nhiên đưa tay kéo mở vạt áo của ta. Ta sợ hãi hô lên một tiếng, hắn liền mượn cơ hội này áp môi vào môi ta, lặng lẽ tiến quân thần tốc.

Kiếp trước và kiếp này cả hai đời sống đây là nụ hôn chân chính đầu tiên của ta, làm cho ta có chút hoảng sợ. Không biết từ khi nào, khi Dận Tự rốt cục cũng dừng lại, ta mới phát hiện ra hắn đã sớm buông tay ta ra, mà tay ta tự nhiên lại đang gắt gao ôm chặt lấy cổ hắn. Ta xấu hổ rụt tay mình lại, Dận Tự khẽ mím môi, cúi xuống bên tai ta, cười nói: “ Minh Tuệ, có thích không?”

Ta trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, mắt hắn tối sầm lại, cúi đầu lại muốn hôn ta. Ta lấy tay che miệng lại, mở to hai mắt nhìn hắn. đôi mắt hắn tựa hồ như có một làn sóng thổi quét qua ta, ta gục đầu nhìn xuống thì mới phát hiện ra vạt áo của mình đã mở rộng ra, lộ ra cái yếm màu đỏ thắm thêu đôi chim uyên ương trên ngực, ta liền cố gắng kéo áo che lại, nhưng Dận Tự đã giữ chặt lấy tay ta, hắn lại đưa ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve xương quai xanh của ta, lại ngẫu nhiên vuốt nhẹ lên vòng cổ đeo trên cổ ta, khiến cho thân mình ta lúc nóng lúc lạnh. Ta cố gắng lấy lại bình tĩnh, cúi đầu cắn vào tay hắn khiến cho hắn đau đớn thở rút vào. Ta cắn tay hắn không thèm buông ta, ánh mắt bình tĩnh nhìn hắn.

Hắn nhẹ nhàng kéo kéo ngón tay, ta lại nảy sinh ra ý nghĩ cắn hắn thật mạnh, ta cảm thấy trong miệng có chút mùi máu tươi thì mới dừng lại, vội vàng đem vạt áo khép lại. Hắn đưa tay ra trước mặt ta, ta chỉ thấy ngón tay hắn chảy ra một dòng máu đỏ sẫm, hắn cười khổ nói: “ lúc này ta biết tại sao nàng lại cầm tinh con thỏ* rồi!thì ra là mỗi khi nàng nóng nảy lại bắt đầu cắn người!”

Ở Trung Quốc năm Mão gọi là năm thỏ, còn ở Việt Nam gọi là năm mèo.

Ta không thèm để ý tới hắn, xoay người vào tường nằm yên. Một lúc lâu sau, hắn đem chăn kéo qua đắp cho ta, sau đó nằm bên cạnh ta, ôm lấy ta từ phía sau. Thân mình ta chợt cứng đờ, hắn liền nhẹ giọng nói: “ Minh Tuệ, đừng tránh né ta!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương