Ta Là Hàn Vũ Thiên
Chương 331: Địa Ngục Thấu Cốt.

Chương 331:

Hư ảnh kia chính là Phần Thùy không sai, kẻ đã dùng linh hồn trốn vào trong Diêm Ma Trượng bị Hàn Vũ Thiên bức chui ra, hiện tại không rõ tung tích là hắn ta ẩn trốn ở đâu, nhưng Phần Thùy vốn là một nam tử mà nhan sắc lại vô cùng giống nữ tử, thật không có ai nhận ra được kẻ mà tam đại ma giáo sùng bái là một nam tử, pháp tắc hắc ám triển lộ nồng đậm cùng với huyết khí lan tỏa ra khắp nơi chui vào trong cơ thể của từng quân đoàn âm binh bên dưới, ngay cả những tu sĩ ma giáo cũng được tăng mạnh thực lực, tu vi như cũ nhưng thực lại là vượt qua một đại cảnh giới, đây chính là sức mạnh áp đảo tuyệt đối mà Bích Ly Tông không thể so sánh được.

Mị Dung ở không trung tay ôm mặt ngửa đầu cười vô cùng tà ác nhìn lấy Hồng Uyển nói:

"Nha đầu, tình cảnh này giống như năm đó, nhưng đổi lại là ngươi yếu thế chứ không phải ta."

Mị Dung thay đổi diện mạo càng là xinh đẹp hơn trước nhiều phần, đầu đội vương miện, thân mặc chiến giáp ở giữa ngực có một khối ngọc nhìn như con mắt của Ma Thiên Trấn Ngục Đạo, giáp tay của nàng ta còn có hai lưỡi kiếm dài sắc bén tràn đầy ma tức, nàng ta nhớ lại năm đó phải bại dưới tay Hồng Uyển phẫn nộ trong lòng càng thêm dâng trào, giờ đây khoảnh khắc xưa trở về nhưng nàng lại là kẻ chiến thắng.

"Chiến thắng? Dựa vào ngoại vật cũng muốn cùng với bổn tiên tử tranh phong? Bích Hoàn Cửu Tử, Bích Quang Thần Chí, khai!"

Hồng Uyển nét mặt không chút sợ hãi xung quanh nàng vậy có được chín cái Bích Hoàn Ấn điên cuồng xoay tròn chói mắt vô cùng, Nguyên Quân thấy được cảnh này liền kinh ngạc nói:

"Cô đã đạt được truyền thừa của Thần sao?"

Bích Ly Tông thành lập cũng là vì một vị thần tên gọi Bích Quang chi Thần, Bích Ly lão tông chủ vốn là tìm được truyền thừa của vị thần này để lại mà phát triển ra Bích Ly Tông, Bích Ly Phần Tâm Thể là thứ cần học đầu tiên trong ba bộ truyền thừa, thứ hai chính là Bích Hoàn Cửu Tâm, cuối cùng là Bích Quang Diệu Thần.

Bích Hoàn Cửu Tâm tu luyện mỗi một bích hoàn đều đầy rẩy khó khăn và thử thách, cái sau khó hơn cái trước gấp hai lần, bích hoàn thứ chín là độ khó có thể sánh với tu sĩ đột phá Bán Thần, chín cái bích hoàn xuất hiện dung nhập làm một thực lực có thể nói là tăng tới đáng sợ, cuối cùng là Bích Quang Diệu Thần bao gồm bảy thức, tôi luyện nhục thể rèn luyện ý chí cuối cùng là có được công pháp truyền thừa Bích Quang Diệu Thần.

"Ân oán giải quyết tại đây đi, tới đây."

Hồng Uyển hấp thụ Bích Hoàn Cửu Tử vào cơ thể thực lực tăng mạnh cũng khoác lên chiến giáp lao thẳng về phía Mị Dung, Mị Dung cười vô cùng sảng khoái nói:

"Hay lắm, vừa hay ta cũng là kẻ có được truyền thừa của thần, xem thử thần của ngươi và ta kẻ nào mạnh hơn."

Cả hai lao vào chiến đấu bay khắp chiến trường tạo thành xung kích mãnh liệt giữa hư không, mắt thường không thể nào quan sát được bóng dáng của hai người, chỉ nhìn được hai lưu quang bích và tử va chạm không ngừng, Nguyên Quân bên này dưới sự tăng phục của ba bảo vật hắc ám đã làm hắn không thể một mình chọi hai như trước, dù có Bích Hoàn Ấn tăng mạnh thực lực không ngăn cản nổi hai đại ma giáo này.

Hàn Vũ Thiên vung tay trường kiếm ở mặt đất quay trở về làm cho mọi người chú ý đến, hắn một bước đạp ra hỏa diễm thao thiên, Thánh Nhân sơ kì tăng dần đến trung kì, thượng kì, viên mãn, thiên, chí hóa thành Thánh Tông, sơ kì, trung kì, thượng kì, viên mãn, thiên, chí rồi Đạo Tổ, sơ kì một mực không dừng cho đến khi một bước trung vị đỉnh phong thì ngưng lại không còn tăng nữa, mọi người còn chưa hết bàng hoàng thì khí tức của hắn lại thay đổi từ hỏa diễm rực cháy hóa thành âm lãnh hàn băng, hỏa kiếm biến mất thay vào đó là hàn kiếm, hàn long ngưng kết ở sau lưng gầm lên một tiếng chấn nộ cửu thiên.

"Quét sạch đám thây ma để ta."

Hàn Vũ Thiên cưỡi trên hàn long lướt ngang qua đội quân âm binh liền có băng khí đông cứng bọn chúng lại, đã là âm binh thì có giết bao nhiêu lần cũng sẽ được Vong Linh Địa Sát Đồ hồi sinh trở lại, cách duy nhất là phong ấn bọn chúng lại, mà nói về phong ấn thì băng hệ chính là một trong những thuộc tính đứng đầu.

Lý Tầm mắt thấy quân đoàn âm binh đang bị đóng băng thì lập tức bỏ qua Nguyên Quân đổi hướng sang Hàn Vũ Thiên mà lao đến, Hàn Vũ Thiên cười nhạt khí vực mở ra băng tỏa trăm dặm bỏ qua hết thảy hắc ám pháp tắc triển lộ ra băng hàn pháp tắc cường đại, hắn phất tay một đầu băng hoàng vũ động mà ra trở thành đối thủ với Lý Tầm, hai bên va chạm kịch liệt lại không ngờ tới được băng hoàng nhìn thì mong manh tùy tiện một kích liền vỡ vụn, nhưng đánh nhau gần trăm chiêu nó vẫn như cũ là vô cùng cường hãn.

Dưới sự chứng kiến của hai phe thì Lý Tầm cảm thấy bản thân như bị sỉ nhục liền gầm lên:



"Vạn Cốt Phong Chi Nhận."

Dưới mắt đất chui ra vô số cốt nhận hay nói đúng hơn vạn cái xương sườn đang lơ lửng trên không trung theo ngón tay Lý Tầm chỉ tới thì toàn bộ cốt nhận lao tới, băng hoàng hót vang một tiếng xoay tròn ở trên không trung xòe ra song dực vỗ mạnh một cái hàng vạn băng vũ phóng ra cùng với cốt nhận như là hai cơn mưa đối nghịch với nhau.

Từ trong không gian tĩnh lặng một cái cốt thủ nhô ra bóp lấy cổ băng hoàng rồi thêm vài cái nữa xuất hiện phanh thây nó ra thành từng mảnh vụn, Lý Tầm tiếp tục truy kích Hàn Vũ Thiên, không được để hắn làm quân đoàn âm binh bị suy yếu được.

Lôi đình ầm vang một tiếng giữa hư không, Ngô Thư Lai cau mày nhìn lấy huyết vân trên cảm nhận được điều khác thường không thể nói thành lời, hắc lôi rầm một tiếng bên trong huyết vân liền xua tan đi một lượng lớn huyết vân, Ngô Thư Lai kinh hãi nhìn về phía Mị Dung nói:

"Có kẻ giở thủ đoạn phía trên Vân Huyết Ám Ma Cung, giúp ta cản hắn."

Mị Dung giao chiến kịch liệt nghe thấy lời này cũng là ngẩn đầu nhìn huyết vân phía trên đang bị hắc lôi kì lạ đánh cho tan rã từ từ, nàng như lạnh song nhận bức lui Hồng Uyển ra ngoài, tinh thần lực phóng xuất hướng về phía tầng mây vung trảo, Ma Thiên Trấn Ngục Đạo vốn đã an tĩnh lần nữa con ngươi to lớn cử động hướng phía tầng mây bắn ra một đạo tử quang, hư không ngưng tụ vô số dòng thủy lưu tạo thành bình chướng ngăn cản tử quang kia, Mị Dung tràn đầy kinh ngạc khi thấy một nữ cao ráo đầy đặn lại còn khá trẻ tuổi đứng ở nơi đó, nàng chính là kẻ tạo ra bình chướng thủy hệ ngăn cản một đòn vừa rồi.

"Đáng ghét, cút ra cho ta! Liệt Thiên Thần Quang!"

Mị Dung lần nữa phất tay Ma Thiên Trấn Ngục Đạo vốn là tử sắc lại ngay lập tức hóa thành huyết quang lần nữa bắn ra một luồng lực lượng khủng khiếp, Thanh Tuyền cau mày ngưng tụ Thủy Thiên Thương đâm tới đối kháng với huyết quang cường đại kia, nàng vậy mà sắp không trụ nổi một đòn này, từ bầu trời lao ra một đạo hắc lôi, một cái long vĩ từ lôi điện đen kịt quật xuống huyết quang cùng với Thủy Thiên Thương liên thủ chống cự.

"Ha ha ha, chống cự vô ích, chịu chết đi."

Song nhận sắc bén như trường kiếm lao tới, Hồng Uyển cũng từ nơi khác nhất kiếm bổ xuống cùng với hai người Lôi Linh và Thanh Tuyền chống đỡ Mị Dung và huyết quang, năng lượng va chạm cuối cùng quá tải nổ một tiếng thật lớn đẩy lui bốn người ra bên ngoài, bốn người đều thụ thương, Mị Dung phun ra một ngụm máu đứng dưới mặt đất thở dốc nói:

"Không ngờ tới bọn chúng lại có thể làm ta bị thương dưới sự tăng phục của Ma Thiên Trấn Ngục Đồ, ta phải tăng thêm thực lực mới được, Vong Linh Hiến Tế!"

Mị Dung bàn tay giơ ra hướng tới quân đoàn âm binh kéo mạnh một cái, cổ hấp lực kinh người lập tức kéo lấy mấy trăm đạo linh hồn tới phía nàng, Vong Linh Địa Sát Đồ vậy mà cũng có thể bị nàng thao túng, khiến nó hiến tế linh hồn oán niệm bên trong âm binh cho nàng, Mị Dung hấp thu xong mấy đạo oán linh kia thì trên cơ thể đã hiện ra một màu lam nhạt của linh hồn khí tức, Hồng Uyển cau mày nói:

"Khí tức của nàng ta lại tăng lên."

"Sợ gì chứ? Ca ca ta ở đây, mấy thứ hắc ám này không làm gì được."

Vừa dứt lời hỏa diễm giữa hư không ngưng tụ thân ảnh của Uy Lân cầm lấy trường kiếm nhìn lấy Mị Dung ở phía bên dưới nói:

"Ngươi là câu thông ba món bảo vật, vậy bọn ta phá vỡ hết bảo vật là được."

Hắn lập tức chuyển hướng một chưởng mang theo hỏa diễm ngập trời nhắm tới Ma Thiên Trấn Ngục Đạo ở giữa không trung, Mị Dung hừ lạnh nói:


"Dựa vào chút tu vi của ngươi mà muốn ngăn cản bảo vật của thần, không tự lượng sức, Tử Diệu Tinh Thuẫn."

Ma Thiên Trấn Ngục lại trở về tử sắc, con ngươi cử động phóng ra hộ thuẫn tử tinh ngăn cản hỏa diễm ngập trời nhắm vào chính mình, nàng ta nhân cơ hội này lao đến dùng song nhận dài nhọn đâm tới, Hồng Uyển cơ thể lóe lên lại dùng kiếm ngăn cản âm mưu đánh lén này của nàng ta, Mị Dung dễ dàng đẩy lui Hồng Uyển không còn là ngang cơ như trước, Hồng Uyển sắc mặt trịnh trọng toàn thân bộc phát bích quang chiếu rọi thiên địa, Bích Ly Tông lóe lên một đại trận khổng lồ câu thông thiên địa ngưng tụ về phía nàng.

"Bích Hà Quy Nhất!"

Hồng Uyển thực lực tăng tiến có thể nói là một bước Đạo tổ viên mãn có thể cùng với Mị Dung bên này chiến đấu toàn lực, Mị Dung muốn ngăn cản Uy Lân công kích Ma Thiên Trấn Ngục Đạo, nhưng đối diện với Hồng Uyển cũng có được truyền thừa tăng phúc thì nàng cũng chỉ còn cách đánh với Hồng Uyển một trận, hai cao thủ mạnh nhất chiến trường lần nữa giao chiến làm cho thiên địa như muốn rung chuyển không ngừng, đám người bên dưới tu vi không đủ khi bị sóng xung kích quét tới đều là bị đánh bay tứ phía, Ngô Thư Lai bên này nhìn thấy Nguyên Quân tu vi đã giảm thì cười đắc ý nói:

"E là Bích Hoàn Ấn của ngươi sắp tới cực hạn, đây là lúc mệnh ngươi tận, Bất Khứ Tà."

Ngô Thư Lai lần nữa hấp thu huyết khí của Vân Huyết Ám Ma Cung ở phía bên trên, thực lực bạo phát càng lúc càng mạnh làm cho mọi người đều không thể tin được, Nguyên Quân cũng không ngờ Vân Huyết Ám Ma Cung lại có nhiều huyết khí để trợ giúp cho Ngô Thư Lai đến vậy, chiến đầu đã gần hai canh giờ Bích Hoàn Ấn cũng gần đạt tới cực hạn.

"Cho ta mượn vai của ngươi nha."

Như Ý đột nhiên xuất hiện, cơ thể nhỏ nhắn đứng trên vai Nguyên Quân khom người lấy đà nhảy thẳng về phía Ngô Thư Lai, hai tay bắt lấy bả vai của Ngô Thư Lai sau đó lộn nhào ra phía sau hai chân lại đạp vào lưng của hắn bay lên vùng trời phía trên, nhưng một màn mà Ngô Thư Lai không ngờ tới chính là tay của Như Ý lại kéo hết toàn bộ huyết khí trong cơ thể hắn bay theo nàng, Nguyên Quân đôi mắt sáng lên biết rằng đây chính là cơ hội tốt để động thủ.

"Phi Phi Vạn Quang Bích."

Một kiếm chỉ tới ngàn vạn tia sáng bích quang lao tới nhắm thẳng về phía Ngô Thư Lai, hắn hoảng sợ lập tức chạy nói:

"Cứu ta! Cứu ta!"

Lý Tầm đang truy kích Hàn Vũ Thiên nghe thấy lời này cũng là lập tức quay đầu bàn tay nắm lại nói:

"Cốt Trụ Chi Nhận!"

Mốt trụ xương lớn xuyên khỏi mặt đất lao thẳng lên vạn trượng ngăn cản vạn đạo bích quang công kích, đây hẳn là xương của một loại dị thú to lớn được Lý Tâm để vào Vong Linh Địa Sát Đồ, vốn là để danh chế luyện lại phải tế ra để cứu lấy Ngô Thư Lai, Lý Tầm tức giận nói:

"Ngô Thư Lai tên vô dụng, đợi xong chuyện này phải đền lại cho ta, còn không xuất ra chiêu kia thì ngươi sẽ chết."

Ngô Thư Lai vừa chạy sắc mặt lại do dự tới cuối cùng là trở nên hung ác đâm vào ngực mình một cái, moi ra hai cây xương sườn gầm lên giận dữ:

"Bách Quỷ Dạ Tu."

Từ trong ngực của Ngô Thư Lai thò ra một ma trảo từ từ xẻ bỏ lớp người lộ ra một đại ma đầu, thực lực cũng lập tức mạnh hơn lúc được Vân Huyết Ám Ma Cung tăng phúc, làm cho Nguyên Quân cũng là sắc mặt đại biến không thôi, thủ đoạn này trước giờ chưa thấy Ngô Thư Lai dùng đến để chiến đấu, lão thầm nghĩ đây chính là ắt chủ bài sau cùng phải hi sinh cái giá cực đắt, Ngô Thư Lai đưa đôi mắt tà ác nhìn Lý Tầm nói:



"Ta vốn giữ hình ngươi để dễ bề luyện hóa truyền thừa, thật không ngờ lại bị bức lộ diện, hôm nay ta phải giết hết bọn chúng rồi đến lượt ngươi."

Mị Dung thấy được Ngô Thư Lai đã hóa về chân thể ma tộc thì cười nhạt nói:

"Xem ra ta phải thôn tính truyền thừa nhanh hơn kế hoạch một chút."

Lý Tầm nhìn về phía Mị Dung cũng là nở ra một nụ cười nhẹ gật đầu với nàng, hai người lập tức từ bỏ đối thủ lao thẳng về phía Ngô Thư Lai, Ngô Thư Lai đang đánh cho Nguyên Quân không có sức hoàn thủ lại không biết rằng bản thân đang gặp phải nguy cơ trùng trùng, hắn vừa quay lại đã thấy được hai người đã đến sát, Lý Tầm cười vô cùng đắc ý nói:

"Ngô Thư Lai, ngươi hôm nay bỏ mạng là ngươi!"

Ngô Thư Lai nở ra một nụ cười nham hiểm nói:

"Sao ta không nhìn ra bản thân mình sắp chết nhỉ?"

Lý Tầm còn không kịp phản ứng thì song nhận sắc bén đã xuyên thẳng ngực của hắn, Mị Dung ở sau lưng cười nói:

"Lý Tầm, ngươi nghĩ dùng kế chia rẻ là có thể dẫn dụ ta và Ngô Thư Lai sao? Chết đi."

Song nhận xé toạt cơ thể Lý Tầm làm hai, con mắt ở trước ngực bộ chiến giáp lóe lên tử quang hấp thụ lấy nhục thể của Lý Tầm, thứ duy nhất còn xót lại là tấm bản đồ cổ lão ở giữa hư không kia, không gì khác chính là Vong Linh Địa Sát Đồ, Mị Dung tay bắt lấy bảo vật lại để ở trước con mắt ở khải giáp lần nữa để nó hấp thu, Ngô Thư Lai cười nói:

"Mị Dung, quyền điều khiển Vong Linh Địa Sát Đồ đã ở trong tay ngươi rồi, truyền thừa của hắn thì nên thuộc về ta rồi chứ?"

"Được, tất nhiên là phải đợi đánh xong trận này ngươi mới đi tiếp nhận truyền thừa được."

Mị Dung chuyển ánh mắt xuống chiến trường của những tu sĩ cấp thấp bên dưới, nàng lại nhẹ nhàng quơ tay nói:

"Đám kiến bên dưới sẽ giúp ích cho chúng ta, Địa Ngục Thấu Cốt."

Mặt đất bên dưới lập tức trồi lên vô số xương cốt đâm xuyên qua cơ thể của vô số người không phân biệt địch ta, đệ tử Bích Ly Tông và tam giáo cùng với quan đoàn âm binh đều bị thấu cốt đâm qua không có một chút thương tiếc, chỉ trong chớp mắt đã rất nhiều tu sĩ bỏ mạng lại được những cái cốt thủ lôi xuống mặt đất, hóa thành quân đoàn âm binh càng thêm hùng hậu.

Mười vạn năm trước, Kiếp tộc phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Cổ Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.
Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, quét ngang võ giới.
Mời đọc:

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương