Ta Là Đấng Không Toàn Năng!
-
Chương 44: Yếu tố bất ngờ và hạt giống nghi kỵ
Giờ phút này, Đô Đốc Elerick không nghĩ bọn họ có thể tiếp tục tấn công mục tiêu chính trong nhiệm vụ lần này. Phân chia lực lượng để đối phó năm mươi tàu ngầm cỡ trung ở phía sau và một chiến thuyền Hải tặc khổng lồ có Ma pháp sư Cao cấp trên đó? Nếu bọn họ vẫn còn Đại Pháo Neo Megastar, có lẽ anh sẽ đưa ra kế hoạch khác… Nhưng tiếc là những tổn thất tính tới nay đã khiến lực lượng của họ không còn đủ để đồng thời đối đầu kẻ địch hai phía trước sau!
Phó Đô Đốc Anne dường như sau thất bại trong nhiệm vụ, khi để đội của mình bị tập kích bởi một sinh vật biển, trở nên trầm tĩnh và an phận hơn rất nhiều. Anh có thể nghe những thay đổi qua ngữ khí lúc cô báo cáo: “Đã xác định số lượng và tính chất kẻ địch, là năm mươi tàu ngầm cỡ trung thuộc lớp tân tiến nhất. Nhưng không có bất kỳ số hiệu, ký hiệu nào… Do đó thế lực chưa rõ”.
Vì sao đến giờ phút này chúng mới ra tay? Làm cách nào một đội quân tương đối hùng hậu như vậy có thể âm thầm tiến vào lãnh hải Vương Quốc mà không bị phát hiện? – Hàng trăm câu hỏi được đặt ra trong tâm trí Đô Đốc Elerick. “Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng” – Đó là điều anh từng được dạy trong khóa huấn luyện Hải Quân, tiếc là, trong trường hợp này bọn họ không có đủ thông tin về đối phương trong khi… kẻ địch có vẻ đã điều tra tường tận về bọn họ.
Cảm giác từ lúc bắt đầu chiến dịch đến nay, Hải Quân chẳng khác nào bị xỏ mũi, tất cả hành động đều gặp trở ngại. Thậm chí, anh lo là nhánh quân của Phó Đô Đốc Karr Ron làm nhiệm vụ bao vây và tiêu diệt những người liên quan đến Hải tặc “Mắt Quỷ” ở Vịnh Bán Nguyệt, cũng gặp trở ngại. Chỉ mong Phó Đô Đốc Ron đủ sức ứng phó.
“Giống như đang nhảy nhót trong lòng bàn tay đám Hải tặc” – Elerick lẩm bẩm. Nghĩ đến đây, anh bỗng nhíu chặt mày, khí thế vô thức tỏa ra cuồn cuộn, khiến cho Sĩ quan bên cạnh giật mình lui ra ba bước.
Phải, khả năng có nội ứng trong Hải Quân là rất lớn! Một lần tình cờ phá hủy “Át chủ bài” trong nhóm Phó Đô Đốc Anne; Hai lần may mắn ngay lần đầu tiên đã cho “Át chủ bài” của nhánh quân anh chỉ huy bốc hơi… Sau đó rất đúng lúc, thời điểm bọn họ đang tập trung truy đuổi Red Mermaid, một thế lực bí ẩn tập kích từ phía sau…
Trong thực tế, làm gì có nhiều “may mắn”, “tình cờ” như vậy? Rõ ràng là một kế hoạch tỉ mỉ được lập ra để đối phó từng bước tấn công của anh!
Sự phẫn nộ xâm chiếm linh hồn anh, che mờ lý trí vị Đô Đốc đứng đầu Hải Quân khu Đông Nam. Nhưng nháy mắt, uy áp đáng sợ của Ma pháp sư tầng 6 được thu lại. Bầu không khí áp suất thấp trong phòng chỉ huy lập tức biến mất. Mọi người không nhịn được thở phào một hơi.
Ở góc độ không ai thấy, đôi mắt luôn thanh minh kiên định của người đàn ông đứng đầu Hải Quân khu Đông Nam lại xẹt qua ánh sáng sắc bén tàn nhẫn. Những con chuột lẫn trong quân đội, hãy chuẩn bị đón nhận cơn thịnh nộ của ta – Elerick nhếch môi cười lạnh.
“Phát lệnh cho Phó Đô Đốc Anne tấn công nhóm tàu ngầm. Chúng ta bao vây cánh phải, tạo thế gọng kìm, đồng loạt thả Ngư lôi… Không để cho một đơn vị nào của quân thù trốn thoát!” – Đô Đốc trầm giọng ra lệnh, Sĩ quan vội vã lau mồ hôi lạnh ướt đẫm trán, hấp tấp tiến tới bộ phận liên lạc truyền đạt… Không hiểu sao, từ lúc Đô Đốc đáng kính lâm vào trầm mặc, sau lưng anh nổi lên từng trận gió lạnh thổi quét… Hẳn là ảo giác?
…
Nhìn Hải Quân vẫn đang truy sát bọn họ bỗng thay đổi đội hình, trở về thế phòng thủ. Tất cả thành viên trên tàu Red Mermaid, bao gồm Cửu Hoàng tử Janica và Thuyền trưởng Edgar đồng loạt giật mình. Nhưng trong lúc mọi người còn hoang mang, bàn tán xôn xao về động thái này, Janica và Edgar “Mắt Quỷ” đã giãn ra chân mày, trong mắt ánh lên tia sáng kích động không thể kìm nén.
Janica rảo bước xuống hầm tàu, anh cần tập hợp với nhóm “Thiết Hoa” để phân phó một số việc. Dù sao, những diễn biến từ lúc Đại Pháo Neo Megastar của Hải Quân hoàn toàn bị hủy diệt đã không còn giống với tương lai mà Thiên Đạo Thánh Thú cho anh xem. Thời điểm này trong “giấc mơ” kia, bọn họ đã chết cả rồi.
Edgar thả lỏng cơ thể và tinh thần vẫn luôn căng thẳng tột độ. Tuy nói bọn họ có thể cầm cự thêm một lúc nữa, nhưng nếu Hải Quân vẫn tiếp tục bám sát, tấn công mãnh liệt như lúc nãy… Khẳng định Red Mermaid sẽ bị đánh chìm trước khi ra khỏi lãnh hải Vương Quốc. Anh chắc chắn, ngay cả khi sử dụng [Con Mắt Quỷ Biển] – Ma pháp khí cao cấp hình dạng viên ngọc màu tím trong hốc mắt trái của mình, cưỡng ép Thủy Quái Biển Sâu lần nữa giúp họ cản đường, cũng không thể thành công thoát được. Lực chiến của Hải Quân Vương Quốc… đơn giản là quá mạnh! Mà nguyên nhân khiến cho Hải Quân phải dừng lại, chắc chắn liên quan đến lão Chiến Binh cấp 8 kia.
Không cần Phó Thuyền trưởng Susana báo cáo, anh cũng nhận ra tình trạng tồi tệ Red Mermaid đang phải đối mặt. Toàn bộ bốn cột buồm gãy nát; Một phần ba phía đuôi tàu giờ là một khoảng không; Tòa lầu nguy nga hùng vĩ với phòng chỉ huy… đã bị san bằng; Mũi tàu bọc Hồng Ngọc sáng ngời bị cắt cụt bởi Pháo Ma pháp… Chưa kể hàng trăm vết đạn lỗ chỗ trải khắp con tàu.
Tổn thất lần này, cho dù Hoàng tử có dốc hết tiền túi ra bồi thường cũng không đủ - Edgar bật cười nghĩ ngợi, nhịn xuống đau đớn kịch liệt truyền đến từ [Con Mắt Quỷ Biển], hạ lệnh cho toàn bộ Ma pháp sư và Kỹ sư Ma pháp sửa chữa, cung cấp thêm năng lượng cho “lõi”.
Ma pháp khí trên mắt trái không còn phát sáng tím rực rỡ, mà màu sắc ảm đạm đi không ít. là vì mối liên kết giữa nó và chính con quái vật bạch tuột khổng lồ kia. Nếu Thủy Quái bị thương, đau đớn của nó được chia sẻ cho chủ nhân “Mắt Quỷ”, ngược lại cũng thế. Vậy nếu một trong hai tử vong? Dĩ nhiên, kẻ còn lại cũng không thể tránh thoát cái chết. Quyền lực đi kèm trách nhiệm; Sức mạnh đánh đổi được luôn có ràng buộc nhất định.
Edgar chậm chạp xoay người định xuống hầm tàu – nơi hiếm hoi còn lại một phòng chưa bị hủy diệt, nghỉ ngơi một chút và trấn an “bé bạch tuột” của mình… thì nam nhân mặc một thân quần áo xám nâu gọn gàng đã tiếp cận. Làm “Thuyền trưởng thân thiện hiếu khách”, hắn đành nhẫn nhịn khó chịu trong lòng và đau đớn toàn thân, nở nụ cười thật tươi đón tiếp vị Trinh sát này.
Klen cũng không nhiều lời, anh truyền đạt lại “ý kiến” của Cửu Hoàng tử Janica: “Tuy Hải Quân đã dừng truy đuổi, nhưng không nên nhân lúc này cho Red Mermaid tăng tốc, cần duy trì tốc độ hiện tại để khiến Hải Quân tin rằng chúng ta còn bố trí cạm bẫy dụ chúng đuổi theo”.
Edgar ngoài mặt nói cười tỏ vẻ đã biết, lại khách sáo vài câu tiễn vị Trinh sát nhóm “Thiết Hoa” xuống phòng khách dưới hầm tàu nghỉ ngơi trước, rằng: “Xin quý vị cứ an tâm, Thuyền trưởng tôi đây sẽ để mọi người an toàn cập cảng Thánh Quốc”. Trong lòng ngược lại chùng xuống…
Vị Hoàng tử này không những sở hữu Ma pháp khí mạnh mẽ, khả năng mưu tính và năng lực đánh giá cũng quá mức lợi hại. Với năng lượng trong “lõi” còn lại và việc “lõi” cũng bị tổn hại không nhỏ, nếu mù quáng tăng tốc, toàn bộ Red Mermaid sẽ sụp đổ. Vì phần lớn kết cấu hiện tại được duy trì chính là nhờ “lõi” cung cấp năng lượng! – Edgar càng lúc càng nghi ngờ quyết định hộ tống đám “khách quý” trên tàu.
Ban đầu chấp nhận giúp đỡ chẳng qua vì lợi ích có thể đạt được từ lão Hội trưởng Delago – Chiến Binh cấp 8 kia. Nhưng nếu Hoàng tử là một phần tử phản xã hội, thực sự muốn sử dụng năng lực vào việc giết chóc… chỉ e hắn đang là kẻ tiếp tay cho khủng bố!
Đừng nghĩ một gã Hải tặc xảo quyệt, ranh mãnh, được người đời đặt cho biệt danh “Lươn biển” vì tính trơn tru luồn lách của mình thì không phải là một người biết nghĩ cho dân chúng vô tội. Mặc dù không thể bảo đảm toàn bộ, nhưng hắn luôn cố gắng hết sức để không kéo theo người dân vào công việc của mình. Những kẻ bị hắn kéo xuống vũng bùn nhơ nhuốc chỉ có đám thương nhân máu lạnh bóc lột người yếu thế, quan chức vô tình ác độc, Hải Quân ỷ thế hiếp người,… Hầu như không có thường dân nào.
Thở ra một hơi dài. Elerick mệt mỏi xoa hai bên thái dương đau nhức. Xem ra y phải lựa thời điểm thích hợp dò xét Cửu Hoàng tử Janica. Y tuyệt đối không thể để dân chúng Thánh Quốc đối mặt với “con quái vật” tôn quý mà sức mạnh sâu không lường được này. Không cần biết người dân của quốc gia nào, đối với y, những người không thể sử dụng Ma pháp nói chung chính là đối tượng y không muốn lôi vào cuộc chiến giữa những kẻ quyền năng nhất.
Nói y tham lam, ngông cuồng hay mâu thuẫn cũng không sai. Chỉ là… ký ức về những người bạn trong trại trẻ mồ côi, vô lực phản kháng với thứ sức mạnh áp đảo gọi là “Ma pháp” kia…
Edgar mở mắt, bên trong là sắc sảo ngày thường, ánh sáng kiên định không thể che giấu và nụ cười tỏa nắng tràn đầy tự tin. Giờ không phải là lúc hồi tưởng, những kỷ niệm có thể dùng làm động lực, nhưng không thể để nó thành men say nhấn chìm lý trí. Thuyền trưởng Edgar “Mắt Quỷ” nhẹ nhàng tiến về phía trước, cảm nhận gió lạnh thổi qua mang theo hương vị của biển.
Xa xa, khói đen từng cụm bốc lên, lửa đỏ sáng một góc trời và từng tiếng nổ oanh tạc không gian vẫn đang không ngừng tiếp diễn. Hải Quân do Đô Đốc Elerick chỉ huy sẽ chịu không ít thương tổn do đám tàu ngầm bí ẩn gây ra.
Phó Đô Đốc Anne dường như sau thất bại trong nhiệm vụ, khi để đội của mình bị tập kích bởi một sinh vật biển, trở nên trầm tĩnh và an phận hơn rất nhiều. Anh có thể nghe những thay đổi qua ngữ khí lúc cô báo cáo: “Đã xác định số lượng và tính chất kẻ địch, là năm mươi tàu ngầm cỡ trung thuộc lớp tân tiến nhất. Nhưng không có bất kỳ số hiệu, ký hiệu nào… Do đó thế lực chưa rõ”.
Vì sao đến giờ phút này chúng mới ra tay? Làm cách nào một đội quân tương đối hùng hậu như vậy có thể âm thầm tiến vào lãnh hải Vương Quốc mà không bị phát hiện? – Hàng trăm câu hỏi được đặt ra trong tâm trí Đô Đốc Elerick. “Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng” – Đó là điều anh từng được dạy trong khóa huấn luyện Hải Quân, tiếc là, trong trường hợp này bọn họ không có đủ thông tin về đối phương trong khi… kẻ địch có vẻ đã điều tra tường tận về bọn họ.
Cảm giác từ lúc bắt đầu chiến dịch đến nay, Hải Quân chẳng khác nào bị xỏ mũi, tất cả hành động đều gặp trở ngại. Thậm chí, anh lo là nhánh quân của Phó Đô Đốc Karr Ron làm nhiệm vụ bao vây và tiêu diệt những người liên quan đến Hải tặc “Mắt Quỷ” ở Vịnh Bán Nguyệt, cũng gặp trở ngại. Chỉ mong Phó Đô Đốc Ron đủ sức ứng phó.
“Giống như đang nhảy nhót trong lòng bàn tay đám Hải tặc” – Elerick lẩm bẩm. Nghĩ đến đây, anh bỗng nhíu chặt mày, khí thế vô thức tỏa ra cuồn cuộn, khiến cho Sĩ quan bên cạnh giật mình lui ra ba bước.
Phải, khả năng có nội ứng trong Hải Quân là rất lớn! Một lần tình cờ phá hủy “Át chủ bài” trong nhóm Phó Đô Đốc Anne; Hai lần may mắn ngay lần đầu tiên đã cho “Át chủ bài” của nhánh quân anh chỉ huy bốc hơi… Sau đó rất đúng lúc, thời điểm bọn họ đang tập trung truy đuổi Red Mermaid, một thế lực bí ẩn tập kích từ phía sau…
Trong thực tế, làm gì có nhiều “may mắn”, “tình cờ” như vậy? Rõ ràng là một kế hoạch tỉ mỉ được lập ra để đối phó từng bước tấn công của anh!
Sự phẫn nộ xâm chiếm linh hồn anh, che mờ lý trí vị Đô Đốc đứng đầu Hải Quân khu Đông Nam. Nhưng nháy mắt, uy áp đáng sợ của Ma pháp sư tầng 6 được thu lại. Bầu không khí áp suất thấp trong phòng chỉ huy lập tức biến mất. Mọi người không nhịn được thở phào một hơi.
Ở góc độ không ai thấy, đôi mắt luôn thanh minh kiên định của người đàn ông đứng đầu Hải Quân khu Đông Nam lại xẹt qua ánh sáng sắc bén tàn nhẫn. Những con chuột lẫn trong quân đội, hãy chuẩn bị đón nhận cơn thịnh nộ của ta – Elerick nhếch môi cười lạnh.
“Phát lệnh cho Phó Đô Đốc Anne tấn công nhóm tàu ngầm. Chúng ta bao vây cánh phải, tạo thế gọng kìm, đồng loạt thả Ngư lôi… Không để cho một đơn vị nào của quân thù trốn thoát!” – Đô Đốc trầm giọng ra lệnh, Sĩ quan vội vã lau mồ hôi lạnh ướt đẫm trán, hấp tấp tiến tới bộ phận liên lạc truyền đạt… Không hiểu sao, từ lúc Đô Đốc đáng kính lâm vào trầm mặc, sau lưng anh nổi lên từng trận gió lạnh thổi quét… Hẳn là ảo giác?
…
Nhìn Hải Quân vẫn đang truy sát bọn họ bỗng thay đổi đội hình, trở về thế phòng thủ. Tất cả thành viên trên tàu Red Mermaid, bao gồm Cửu Hoàng tử Janica và Thuyền trưởng Edgar đồng loạt giật mình. Nhưng trong lúc mọi người còn hoang mang, bàn tán xôn xao về động thái này, Janica và Edgar “Mắt Quỷ” đã giãn ra chân mày, trong mắt ánh lên tia sáng kích động không thể kìm nén.
Janica rảo bước xuống hầm tàu, anh cần tập hợp với nhóm “Thiết Hoa” để phân phó một số việc. Dù sao, những diễn biến từ lúc Đại Pháo Neo Megastar của Hải Quân hoàn toàn bị hủy diệt đã không còn giống với tương lai mà Thiên Đạo Thánh Thú cho anh xem. Thời điểm này trong “giấc mơ” kia, bọn họ đã chết cả rồi.
Edgar thả lỏng cơ thể và tinh thần vẫn luôn căng thẳng tột độ. Tuy nói bọn họ có thể cầm cự thêm một lúc nữa, nhưng nếu Hải Quân vẫn tiếp tục bám sát, tấn công mãnh liệt như lúc nãy… Khẳng định Red Mermaid sẽ bị đánh chìm trước khi ra khỏi lãnh hải Vương Quốc. Anh chắc chắn, ngay cả khi sử dụng [Con Mắt Quỷ Biển] – Ma pháp khí cao cấp hình dạng viên ngọc màu tím trong hốc mắt trái của mình, cưỡng ép Thủy Quái Biển Sâu lần nữa giúp họ cản đường, cũng không thể thành công thoát được. Lực chiến của Hải Quân Vương Quốc… đơn giản là quá mạnh! Mà nguyên nhân khiến cho Hải Quân phải dừng lại, chắc chắn liên quan đến lão Chiến Binh cấp 8 kia.
Không cần Phó Thuyền trưởng Susana báo cáo, anh cũng nhận ra tình trạng tồi tệ Red Mermaid đang phải đối mặt. Toàn bộ bốn cột buồm gãy nát; Một phần ba phía đuôi tàu giờ là một khoảng không; Tòa lầu nguy nga hùng vĩ với phòng chỉ huy… đã bị san bằng; Mũi tàu bọc Hồng Ngọc sáng ngời bị cắt cụt bởi Pháo Ma pháp… Chưa kể hàng trăm vết đạn lỗ chỗ trải khắp con tàu.
Tổn thất lần này, cho dù Hoàng tử có dốc hết tiền túi ra bồi thường cũng không đủ - Edgar bật cười nghĩ ngợi, nhịn xuống đau đớn kịch liệt truyền đến từ [Con Mắt Quỷ Biển], hạ lệnh cho toàn bộ Ma pháp sư và Kỹ sư Ma pháp sửa chữa, cung cấp thêm năng lượng cho “lõi”.
Ma pháp khí trên mắt trái không còn phát sáng tím rực rỡ, mà màu sắc ảm đạm đi không ít. là vì mối liên kết giữa nó và chính con quái vật bạch tuột khổng lồ kia. Nếu Thủy Quái bị thương, đau đớn của nó được chia sẻ cho chủ nhân “Mắt Quỷ”, ngược lại cũng thế. Vậy nếu một trong hai tử vong? Dĩ nhiên, kẻ còn lại cũng không thể tránh thoát cái chết. Quyền lực đi kèm trách nhiệm; Sức mạnh đánh đổi được luôn có ràng buộc nhất định.
Edgar chậm chạp xoay người định xuống hầm tàu – nơi hiếm hoi còn lại một phòng chưa bị hủy diệt, nghỉ ngơi một chút và trấn an “bé bạch tuột” của mình… thì nam nhân mặc một thân quần áo xám nâu gọn gàng đã tiếp cận. Làm “Thuyền trưởng thân thiện hiếu khách”, hắn đành nhẫn nhịn khó chịu trong lòng và đau đớn toàn thân, nở nụ cười thật tươi đón tiếp vị Trinh sát này.
Klen cũng không nhiều lời, anh truyền đạt lại “ý kiến” của Cửu Hoàng tử Janica: “Tuy Hải Quân đã dừng truy đuổi, nhưng không nên nhân lúc này cho Red Mermaid tăng tốc, cần duy trì tốc độ hiện tại để khiến Hải Quân tin rằng chúng ta còn bố trí cạm bẫy dụ chúng đuổi theo”.
Edgar ngoài mặt nói cười tỏ vẻ đã biết, lại khách sáo vài câu tiễn vị Trinh sát nhóm “Thiết Hoa” xuống phòng khách dưới hầm tàu nghỉ ngơi trước, rằng: “Xin quý vị cứ an tâm, Thuyền trưởng tôi đây sẽ để mọi người an toàn cập cảng Thánh Quốc”. Trong lòng ngược lại chùng xuống…
Vị Hoàng tử này không những sở hữu Ma pháp khí mạnh mẽ, khả năng mưu tính và năng lực đánh giá cũng quá mức lợi hại. Với năng lượng trong “lõi” còn lại và việc “lõi” cũng bị tổn hại không nhỏ, nếu mù quáng tăng tốc, toàn bộ Red Mermaid sẽ sụp đổ. Vì phần lớn kết cấu hiện tại được duy trì chính là nhờ “lõi” cung cấp năng lượng! – Edgar càng lúc càng nghi ngờ quyết định hộ tống đám “khách quý” trên tàu.
Ban đầu chấp nhận giúp đỡ chẳng qua vì lợi ích có thể đạt được từ lão Hội trưởng Delago – Chiến Binh cấp 8 kia. Nhưng nếu Hoàng tử là một phần tử phản xã hội, thực sự muốn sử dụng năng lực vào việc giết chóc… chỉ e hắn đang là kẻ tiếp tay cho khủng bố!
Đừng nghĩ một gã Hải tặc xảo quyệt, ranh mãnh, được người đời đặt cho biệt danh “Lươn biển” vì tính trơn tru luồn lách của mình thì không phải là một người biết nghĩ cho dân chúng vô tội. Mặc dù không thể bảo đảm toàn bộ, nhưng hắn luôn cố gắng hết sức để không kéo theo người dân vào công việc của mình. Những kẻ bị hắn kéo xuống vũng bùn nhơ nhuốc chỉ có đám thương nhân máu lạnh bóc lột người yếu thế, quan chức vô tình ác độc, Hải Quân ỷ thế hiếp người,… Hầu như không có thường dân nào.
Thở ra một hơi dài. Elerick mệt mỏi xoa hai bên thái dương đau nhức. Xem ra y phải lựa thời điểm thích hợp dò xét Cửu Hoàng tử Janica. Y tuyệt đối không thể để dân chúng Thánh Quốc đối mặt với “con quái vật” tôn quý mà sức mạnh sâu không lường được này. Không cần biết người dân của quốc gia nào, đối với y, những người không thể sử dụng Ma pháp nói chung chính là đối tượng y không muốn lôi vào cuộc chiến giữa những kẻ quyền năng nhất.
Nói y tham lam, ngông cuồng hay mâu thuẫn cũng không sai. Chỉ là… ký ức về những người bạn trong trại trẻ mồ côi, vô lực phản kháng với thứ sức mạnh áp đảo gọi là “Ma pháp” kia…
Edgar mở mắt, bên trong là sắc sảo ngày thường, ánh sáng kiên định không thể che giấu và nụ cười tỏa nắng tràn đầy tự tin. Giờ không phải là lúc hồi tưởng, những kỷ niệm có thể dùng làm động lực, nhưng không thể để nó thành men say nhấn chìm lý trí. Thuyền trưởng Edgar “Mắt Quỷ” nhẹ nhàng tiến về phía trước, cảm nhận gió lạnh thổi qua mang theo hương vị của biển.
Xa xa, khói đen từng cụm bốc lên, lửa đỏ sáng một góc trời và từng tiếng nổ oanh tạc không gian vẫn đang không ngừng tiếp diễn. Hải Quân do Đô Đốc Elerick chỉ huy sẽ chịu không ít thương tổn do đám tàu ngầm bí ẩn gây ra.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook