Ta Là Đại Siêu Cấp Phản Phái
-
4: Đạo Cốt Phục Hồi Như Cũ 2
Kim Đao thánh tử sững người, vội vàng nói: “Thưa điện hạ, nhiều nhất chỉ hai ngày nữa là Thiên Thủy thánh địa bị phá rồi, nó đã như vật trong lòng bàn tay chúng ta, việc này chúng ta cũng đã bẩm báo với Cổ Hoàng Đại Đế và được ngài chấp thuận.
”Hắn ta thẳng thừng lôi Cổ Hoàng Đại đế ra, định ép Lục Vô Trần phải rời đi.
Ý đồ nho nhỏ này sao Lục Vô Trần lại không rõ chứ.
“Ta nói ta muốn đi vào, ngươi nghe không hiểu sao?”Lục Vô Trần bình thản nhìn thẳng hắn ta.
Đồng thời sức mạnh Đạo cốt cũng được mở ra.
Ầm!Chỉ một cái liếc mắt.
Cơ thể Kim Đao thánh tử run lên, hắn ta chỉ cảm thấy bầu trời trước mặt mình như bị xé rách, thái dương xuất hiện, một luồng sức mạnh đáng sợ phóng thẳng vào mặt, hùng vĩ uy nghiêm như một vị cổ thần.
Thần quang cắn nuốt, khí tức nổ tung.
Khí thế chỉ thuộc về người bề trên bùng nổ.
Kim Đao thánh tử chỉ cảm thấy dường như mình bị cuốn vào một dòng xoáy nguyên khí rất khủng khiếp, cơ thể như có cả một dãy núi đè lên, gần như nghiền hắn ta nát bét.
Trong lòng hắn ta không khỏi chấn động, mặt mũi cũng trắng bệch.
Trong đầu chỉ có duy nhất một suy nghĩ.
Không địch nổi!Không thể đỡ được!Răng rắc.
Đạo tâm của hắn ta dường như đã xuất hiện một vết rạn, suýt chút nữa là vỡ nát!Đúng lúc nguy hiểm nhất một bóng người bay tới chắn ngang trước mặt hắn ta, chính là trưởng lão của Kim Đao thánh địa.
“Bái kiến điện hạ, nếu ngài muốn vào chúng ta sẽ lập tức nhường đường ngay.
”Những người đứng xung quanh thánh địa vội tách ra làm hai ngả, để lộ một con đường chính giữa.
Lúc này Lục Vô Trần mới thu hồi ánh mắt.
Lân thú đá móng, cỗ xe rầm rầm chuyển động, đoàn người thành công đi vào trong Thiên Thủy thánh địa.
“Trưởng lão.
”Kim Đao thánh tử hồi thần, sắc mặt có vẻ như không cam lòng: “Cứ để hắn vào trong như thế sao?”“Nói thừa, chẳng lẽ ngươi muốn đối đầu với hoàng tử của tiên triều Sơn Hải à?” Trưởng lão trừng mắt nhìn hắn ta.
“Hắn chẳng qua chỉ là kẻ có Đạo cốt bị tàn phá thôi mà, vừa rồi do ta bất cẩn mới bị hắn chiếm tiên cơ, nếu đối địch chính diện thì Kim Đao Đạo thể của ta cũng chẳng thua gì hắn đâu!” Kim Đao thánh tử vẫn không phục.
“Câm miệng!”Trưởng lão giận dữ quát lên: “Ngươi muốn chết thế nào thì tùy nhưng sao dám đối đầu với tiên triều Sơn Hải hả, chẳng lẽ ngươi định để cả Kim Đao thánh địa chôn cùng với mình à?!”Nghe thế Kim Đao thánh tử không dám nói gì nữa.
Có thể hắn ta không sợ Lục Vô Trần thật nhưng lại không thể nào bình tâm khi nghe thấy tên của tiên triều Sơn Hải được.
Trưởng lão chỉ lạnh lùng liếc hắn ta một cái rồi lại nhìn theo bóng cỗ xe bạch ngọc vừa rời đi.
Trong lòng ông ta mơ hồ gợi lên chút kinh hoảng.
“Vừa rồi chỉ liếc mắt một cái chứ không có khí tức của bất cứ món bảo vật hỗ trợ nào mà suýt nữa đã nhìn thấu Đạo tâm của thánh tử sao? Thật là một tồn tại đáng sợ.
”“Chẳng lẽ Đạo cốt của hắn khôi phục rồi?”Sắc mặt trưởng lão biến đổi.
Bất kể thế nào đi nữa, e rằng tiên triều Sơn Hải lại sinh ra một tên yêu nghiệt rồi đây.
Trên cỗ xe bạch ngọc, Lục Vô Trần cảm thấy hết sức hài lòng.
“Sức mạnh của Đạo cốt quả nhiên không tồi.
”Trong cái nhìn vừa xong hắn đã thúc dục sức mạnh của Đạo cốt vận chuyển vì muốn thử xem uy lực của Đạo cốt ra sao.
Kết quả là Đạo cốt bộc phát, khí lực ùn ùn, quả là cường đại.
Chỉ là áp chế cấp bậc cũng đã khiến thánh tử của một thánh địa không có cách nào vùng vẫy rồi.
Dù! thánh tử của Kim Đao thánh địa cũng chẳng mạnh mẽ gì cho lắm.
[Ting, hành vi của ký chủ ngang ngược bá đạo, rất phù hợp với phong cách của nhân vật phản diện, giá trị phản diện +500.
]“! ”Lục Vô Trần cạn lời.
Thôi vậy.
Dù sao chính mình cũng không thay đổi được định vị nhân vật phản diện này rồi, nếu còn có thêm điểm thế này thì đương nhiên càng nhiều mới càng tốt.
Lúc này.
Sau khi thị tùng hô lên một tiếng, cấm chế của Thiên Thủy thánh địa mở ra.
Mây mù tản đi, thánh địa hiện lên.
Bên trên thánh địa lưu quang bồng bềnh, mây mù lóng lánh, khí thế vô cùng hoa lệ.
Cỗ xe của Lục Vô Trần không bị cản trở, cứ thế đi thẳng vào bên trong thánh địa.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook