Ta Dựa Vào Y Thuật Tung Hoành Tu Tiên Giới
-
Chương 628
Tất cả mọi người đều ngây ngẩn.
Tên y tu vừa lớn tiếng nhục mạ cũng ngơ ngác.
Sau đó, những đám tường vân đó từ từ hạ xuống, bao quanh tế đàn, trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, công đức như những chú cá vàng bơi lội từ trong mây, chui vào cơ thể Thẩm Dao Chu.
Cùng lúc đó, trên không trung truyền đến tiếng nhạc tiên du dương khiến người ta như sỉ như say.
Một nho tu kích động hô lớn: "Công đức tường vân! Cửu thiên tiên âm! Đây là điềm lành vô thượng! Trước đây chỉ có tu sĩ công đức viên mãn, phi thăng thành tiên mới có cảnh tượng này!!"
Nếu như điều này còn chưa đủ để chứng minh Thiên Đạo đồng ý, có lẽ chỉ còn cách Thiên Đạo trực tiếp hiện thân, hô to "Ta đồng ý" mới đủ thuyết phục.
Thẩm Dao Chu tắm mình trong ánh sáng công đức kim quang rực rỡ, chậm rãi bước xuống tế đàn, nhìn về phía đám người Y Tu Minh Hội: "Hiện tại có thể cho phép ta lập phái chưa?”
Đám người Y Tu Minh Hội bị ánh sáng công đức màu vàng chói mắt đến nỗi hoa mắt.
Từng người từng người một vẻ mặt cay đắng, không nói nên lời.
Mẹ kiếp, chẳng lẽ ngươi là con gái ruột của Thiên ĐạolI
Y Tu Minh Hội bị Thẩm Dao Chu dùng công đức ngập trời chấn nhiếp, không còn ai dám ho he nửa lời vê chuyện nàng lập phái.
Thẩm Dao Chu đặt tên cho môn phái mới là "Liễu Diệp Môn”, ý chỉ lấy liễu diệp làm đao, cũng chính là một tên gọi khác của d.a.o mổ.
Tuy thời thế loạn lạc, mọi việc đều phải tinh giản nhưng Thẩm Dao Chu vẫn hết sức nghiêm khắc trong việc tuyển chọn môn đồ, ấy vậy mà người đến xin nhập môn vẫn như nước chảy.
Biết bao tu sĩ mang chí hướng hành y cứu người, nhưng khổ nỗi không thông hiểu dược lý, chẳng thể luyện đan thành dược, nay thấy được tia hy vọng trở thành y tu, ai nấy đều mừng rỡ vô cùng.
Nội dung khảo hạch của Thẩm Dao Chu vô cùng phong phú, lại hết sức phức tạp, nhưng mỗi người đều nghiêm túc ứng phó.
Thẩm Dao Chu cũng hết sức cẩn trọng, ngoài việc kiểm tra kiến thức cơ bản về thân thể, linh mạch, đan điền, còn có những đánh giá tương ứng về nhân phẩm, tính cách.
Sau cùng, nàng chọn được một trăm tám mươi tu sĩ, trong đó có người tu vi thấp kém nhưng am hiểu sâu sắc về cơ thể người, điểm số từng môn đều gần như tuyệt đối, cũng có kẻ tu vi cao thâm nhưng kiến thức lại cực kỳ lệch lạc, lại có người sở hữu thiên phú luyện đan nhưng lại muốn trở thành "bác sĩ ngoại khoa"... muôn hình muôn vẻ.
Nhìn danh sách trúng tuyển, Thẩm Dao Chu không khỏi bật cười.
Bởi tình thế cấp bách, nàng không thể như y quán ngày thường giảng giải từ cơ bản, từng bước đi sâu, chỉ có thể huấn luyện cấp tốc, sau đó đưa thẳng ra chiến trường, vừa cứu người vừa dạy bảo.
Thẩm Dao Chu ở hậu phương, không tận mắt chứng kiến cảnh tượng chiến trường, chỉ có thể dựa vào số lượng thương binh ngày càng nhiều, cùng sắc mặt ngày càng ngưng trọng của Thẩm Túy An và những người khác mà phỏng đoán, tình hình e là không mấy khả quan.
Một ngàn năm trước, trong đại chiến yêu ma, các vị tu sĩ phải trải qua muôn vàn khó khăn mới có thể trấn áp được yêu ma, phong ấn bọn chúng vào Thiên Cực Hải.
Ngọc Hủy không muốn bị phong ấn, bèn dùng lời ngon ngọt dụ dỗ một đệ tử của Tư Không Chiêu, kẻ này vốn đã sợ chim sợ cành cong, lo lắng sau khi yêu ma bị phong ấn, y tu sẽ lại trở về thời kỳ suy tàn, vì vậy hai bên cấu kết với nhau.
Tên y tu vừa lớn tiếng nhục mạ cũng ngơ ngác.
Sau đó, những đám tường vân đó từ từ hạ xuống, bao quanh tế đàn, trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, công đức như những chú cá vàng bơi lội từ trong mây, chui vào cơ thể Thẩm Dao Chu.
Cùng lúc đó, trên không trung truyền đến tiếng nhạc tiên du dương khiến người ta như sỉ như say.
Một nho tu kích động hô lớn: "Công đức tường vân! Cửu thiên tiên âm! Đây là điềm lành vô thượng! Trước đây chỉ có tu sĩ công đức viên mãn, phi thăng thành tiên mới có cảnh tượng này!!"
Nếu như điều này còn chưa đủ để chứng minh Thiên Đạo đồng ý, có lẽ chỉ còn cách Thiên Đạo trực tiếp hiện thân, hô to "Ta đồng ý" mới đủ thuyết phục.
Thẩm Dao Chu tắm mình trong ánh sáng công đức kim quang rực rỡ, chậm rãi bước xuống tế đàn, nhìn về phía đám người Y Tu Minh Hội: "Hiện tại có thể cho phép ta lập phái chưa?”
Đám người Y Tu Minh Hội bị ánh sáng công đức màu vàng chói mắt đến nỗi hoa mắt.
Từng người từng người một vẻ mặt cay đắng, không nói nên lời.
Mẹ kiếp, chẳng lẽ ngươi là con gái ruột của Thiên ĐạolI
Y Tu Minh Hội bị Thẩm Dao Chu dùng công đức ngập trời chấn nhiếp, không còn ai dám ho he nửa lời vê chuyện nàng lập phái.
Thẩm Dao Chu đặt tên cho môn phái mới là "Liễu Diệp Môn”, ý chỉ lấy liễu diệp làm đao, cũng chính là một tên gọi khác của d.a.o mổ.
Tuy thời thế loạn lạc, mọi việc đều phải tinh giản nhưng Thẩm Dao Chu vẫn hết sức nghiêm khắc trong việc tuyển chọn môn đồ, ấy vậy mà người đến xin nhập môn vẫn như nước chảy.
Biết bao tu sĩ mang chí hướng hành y cứu người, nhưng khổ nỗi không thông hiểu dược lý, chẳng thể luyện đan thành dược, nay thấy được tia hy vọng trở thành y tu, ai nấy đều mừng rỡ vô cùng.
Nội dung khảo hạch của Thẩm Dao Chu vô cùng phong phú, lại hết sức phức tạp, nhưng mỗi người đều nghiêm túc ứng phó.
Thẩm Dao Chu cũng hết sức cẩn trọng, ngoài việc kiểm tra kiến thức cơ bản về thân thể, linh mạch, đan điền, còn có những đánh giá tương ứng về nhân phẩm, tính cách.
Sau cùng, nàng chọn được một trăm tám mươi tu sĩ, trong đó có người tu vi thấp kém nhưng am hiểu sâu sắc về cơ thể người, điểm số từng môn đều gần như tuyệt đối, cũng có kẻ tu vi cao thâm nhưng kiến thức lại cực kỳ lệch lạc, lại có người sở hữu thiên phú luyện đan nhưng lại muốn trở thành "bác sĩ ngoại khoa"... muôn hình muôn vẻ.
Nhìn danh sách trúng tuyển, Thẩm Dao Chu không khỏi bật cười.
Bởi tình thế cấp bách, nàng không thể như y quán ngày thường giảng giải từ cơ bản, từng bước đi sâu, chỉ có thể huấn luyện cấp tốc, sau đó đưa thẳng ra chiến trường, vừa cứu người vừa dạy bảo.
Thẩm Dao Chu ở hậu phương, không tận mắt chứng kiến cảnh tượng chiến trường, chỉ có thể dựa vào số lượng thương binh ngày càng nhiều, cùng sắc mặt ngày càng ngưng trọng của Thẩm Túy An và những người khác mà phỏng đoán, tình hình e là không mấy khả quan.
Một ngàn năm trước, trong đại chiến yêu ma, các vị tu sĩ phải trải qua muôn vàn khó khăn mới có thể trấn áp được yêu ma, phong ấn bọn chúng vào Thiên Cực Hải.
Ngọc Hủy không muốn bị phong ấn, bèn dùng lời ngon ngọt dụ dỗ một đệ tử của Tư Không Chiêu, kẻ này vốn đã sợ chim sợ cành cong, lo lắng sau khi yêu ma bị phong ấn, y tu sẽ lại trở về thời kỳ suy tàn, vì vậy hai bên cấu kết với nhau.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook