Tà Đế Cuồng Phi: Phế Tài Nghịch Thiên Tam Tiểu Thư
-
Chương 15: Thiếu nợ thì phải trả tiền, thiên kinh địa nghĩa*
Thiên kinh địa nghĩa (天经地义): đạo thường như trời và pđất, không thể xê dịch được. (Quy luật của trời và đất)
Hoàng Nguyệt Ly nhẹ nhàng nhoáng lên, liền tránh ra.
"Tứ muội, ngươi đang làm gì vậy? Thiếu nợ thì phải trả tiền, thiên kinh địa nghĩa*, chẳng lẽ ngươi đường đường là tiểu thư Võ Uy Hầu phủ, còn muốn quỵt nợ hay sao?"
Bạch Nhược Nghiên không bắt được người, đã tức giận muốn chết, nghe nàng còn ở bên cạnh nói lời châm biếm, càng giận sôi máu!
"Ngươi là tiểu tiện nhân âm hiểm giảo hoạt, giấy nợ này căn bản là không phải do ta tự nguyện ký! Mau đem nó giao ra đây, bằng không ta xé xác ngươi!"
Bạch Nhược Nghiên liên tục ra tay, nhưng Hoàng Nguyệt Ly lại trơn như cá chạch, nàng ta căn bản không động được một cây lông tơ.
Cố tình Hoàng Nguyệt Ly vừa trốn, lại vừa ủy khuất mà nói: "Tứ muội, trên mặt chính là giấy trắng mực đen, viết tên của ngươi a? Cái gì mà nói không phải là tự nguyện ký tên? Chẳng lẽ tỷ tỷ như ta là một phế vật không thể tu luyện, vẫn có thể buộc ngươi ký tên hay sao? Ta nào có năng lực này a?"
"Đúng vậy, Bạch gia tứ tiểu thư thật đúng là quá phận, ngay cả chuyện thiếu tiền cũng không chịu trả!"
"Đúng vậy, Bạch tứ tiểu thư chính là khí Huyền Cảnh tầng thứ 4, tu vi không thấp, tam tiểu thư sao có thể cưỡng bức được nàng? Đây không phải là trợn mắt nói dối hay sao?"
"Rốt cuộc là thứ xuất, tai tiếng gì cũng có thể làm được, thật là làm mất hết mặt mũi Võ Uy Hầu phủ!"
Bạch Nhược Nghiên thiếu chút nữa đã phun ra một búng máu tươi!
Ngày hôm qua, tuy rằng không biết Hoàng Nguyệt Ly đã dùng thủ đoạn gì, nhưng thời điểm ký tên, xác thật là thần trí nàng không rõ ràng, tất cả đều là sự thật, vì sao không ai tin đây?
Không chỉ có như thế, trên mặt mọi người đều viết rất rõ ràng đó là sự khinh bỉ cùng chán ghét đối với nàng, còn đối với Hoàng Nguyệt Ly thì tràn ngập sự đồng tình. Ngay cả hộ vệ Thiên Trân Các, cũng chủ động đứng ở trước người Hoàng Nguyệt Ly, đem nàng bảo vệ ở phía sau!
Hoàng Nguyệt Ly từ sau lưng hộ vệ thò đầu ra, nhút nhát sợ sệt nói: "Tứ muội muội, ta biết ngươi có hiểu lầm với ta, sự tình ngày hôm qua, ta thật sự có thể giải thích!"
"Ngươi thì có cái gì để giải thích??"
"Hiện tại có nhiều người như vậy, ta có thể đem sự tình lúc đó nói ra từ đầu chí cuối, thị phi đúng hay sai, hãy để mọi người ở đây bình phán! Làm trò trước mặt nhiều người như, nếu ta nói nói dối một câu, khẳng định sẽ bị nghìn người chỉ ra sơ hở."
Bạch Nhược Nghiên trong lòng lộp bộp một chút.
Sự tình ngày hôm qua...... là sự khuất nhục lớn nhất đời này của nàng!
Nàng hận không thể làm cho người vĩnh viễn không ai biết đến, Hoàng Nguyệt Ly còn tính toán nói ra từ đầu chí cuối?
Nói gì? Nói nàng trần truồng chạy trên đường cái như thế nào hay sao?
Ngày đó người đi qua đường trên đường cái, đa số đều là bá tánh nghèo khổ không có kiến thức, ngay cả khi bọn họ nhìn thấy nàng làm trò hề, kỳ thật cũng căn bản cũng không nhận ra nàng là ai, cho dù có nhận ra, cũng không dám khẳng định.
Nhưng khách nhân trong Thiên Trân Các thì lại khác, không phải quý tộc thì cũng là phú thương.
Nếu Hoàng Nguyệt Ly đem sự tình nàng trần truồng nói ra ở chỗ này, đây thật đúng là muốn trở thành trò cười truyền khắp toàn bộ đại lục!
Nhưng mà, quần chúng đang vây xem nơi này, lại rất tán thưởng lời đề nghị của Hoàng Nguyệt Ly.
"Không tồi, đúng là nên như vậy, ai thị ai phi, nói ra chẳng phải sẽ biết ngay sao?"
"Bạch tam tiểu thư không hổ là nữ nhi Bạch Lưu Phong, làm người chính là quang minh lỗi lạc, rốt cuộc tình huống là như thế nào, nhanh chóng nói ra nghe một chút."
"Đúng, chúng ta cũng không thể oan uổng tứ tiểu thư! Vẫn nên đem tình huống lúc đó nói ra đi! Như vậy mới công bằng công chính công khai!"
Bạch Nhược Nghiên tái mặt.
Lại thấy Hoàng Nguyệt Ly gật gật đầu, nói: "Tốt, sự tình ngày hôm qua là như thế này......"
Hoàng Nguyệt Ly nhẹ nhàng nhoáng lên, liền tránh ra.
"Tứ muội, ngươi đang làm gì vậy? Thiếu nợ thì phải trả tiền, thiên kinh địa nghĩa*, chẳng lẽ ngươi đường đường là tiểu thư Võ Uy Hầu phủ, còn muốn quỵt nợ hay sao?"
Bạch Nhược Nghiên không bắt được người, đã tức giận muốn chết, nghe nàng còn ở bên cạnh nói lời châm biếm, càng giận sôi máu!
"Ngươi là tiểu tiện nhân âm hiểm giảo hoạt, giấy nợ này căn bản là không phải do ta tự nguyện ký! Mau đem nó giao ra đây, bằng không ta xé xác ngươi!"
Bạch Nhược Nghiên liên tục ra tay, nhưng Hoàng Nguyệt Ly lại trơn như cá chạch, nàng ta căn bản không động được một cây lông tơ.
Cố tình Hoàng Nguyệt Ly vừa trốn, lại vừa ủy khuất mà nói: "Tứ muội, trên mặt chính là giấy trắng mực đen, viết tên của ngươi a? Cái gì mà nói không phải là tự nguyện ký tên? Chẳng lẽ tỷ tỷ như ta là một phế vật không thể tu luyện, vẫn có thể buộc ngươi ký tên hay sao? Ta nào có năng lực này a?"
"Đúng vậy, Bạch gia tứ tiểu thư thật đúng là quá phận, ngay cả chuyện thiếu tiền cũng không chịu trả!"
"Đúng vậy, Bạch tứ tiểu thư chính là khí Huyền Cảnh tầng thứ 4, tu vi không thấp, tam tiểu thư sao có thể cưỡng bức được nàng? Đây không phải là trợn mắt nói dối hay sao?"
"Rốt cuộc là thứ xuất, tai tiếng gì cũng có thể làm được, thật là làm mất hết mặt mũi Võ Uy Hầu phủ!"
Bạch Nhược Nghiên thiếu chút nữa đã phun ra một búng máu tươi!
Ngày hôm qua, tuy rằng không biết Hoàng Nguyệt Ly đã dùng thủ đoạn gì, nhưng thời điểm ký tên, xác thật là thần trí nàng không rõ ràng, tất cả đều là sự thật, vì sao không ai tin đây?
Không chỉ có như thế, trên mặt mọi người đều viết rất rõ ràng đó là sự khinh bỉ cùng chán ghét đối với nàng, còn đối với Hoàng Nguyệt Ly thì tràn ngập sự đồng tình. Ngay cả hộ vệ Thiên Trân Các, cũng chủ động đứng ở trước người Hoàng Nguyệt Ly, đem nàng bảo vệ ở phía sau!
Hoàng Nguyệt Ly từ sau lưng hộ vệ thò đầu ra, nhút nhát sợ sệt nói: "Tứ muội muội, ta biết ngươi có hiểu lầm với ta, sự tình ngày hôm qua, ta thật sự có thể giải thích!"
"Ngươi thì có cái gì để giải thích??"
"Hiện tại có nhiều người như vậy, ta có thể đem sự tình lúc đó nói ra từ đầu chí cuối, thị phi đúng hay sai, hãy để mọi người ở đây bình phán! Làm trò trước mặt nhiều người như, nếu ta nói nói dối một câu, khẳng định sẽ bị nghìn người chỉ ra sơ hở."
Bạch Nhược Nghiên trong lòng lộp bộp một chút.
Sự tình ngày hôm qua...... là sự khuất nhục lớn nhất đời này của nàng!
Nàng hận không thể làm cho người vĩnh viễn không ai biết đến, Hoàng Nguyệt Ly còn tính toán nói ra từ đầu chí cuối?
Nói gì? Nói nàng trần truồng chạy trên đường cái như thế nào hay sao?
Ngày đó người đi qua đường trên đường cái, đa số đều là bá tánh nghèo khổ không có kiến thức, ngay cả khi bọn họ nhìn thấy nàng làm trò hề, kỳ thật cũng căn bản cũng không nhận ra nàng là ai, cho dù có nhận ra, cũng không dám khẳng định.
Nhưng khách nhân trong Thiên Trân Các thì lại khác, không phải quý tộc thì cũng là phú thương.
Nếu Hoàng Nguyệt Ly đem sự tình nàng trần truồng nói ra ở chỗ này, đây thật đúng là muốn trở thành trò cười truyền khắp toàn bộ đại lục!
Nhưng mà, quần chúng đang vây xem nơi này, lại rất tán thưởng lời đề nghị của Hoàng Nguyệt Ly.
"Không tồi, đúng là nên như vậy, ai thị ai phi, nói ra chẳng phải sẽ biết ngay sao?"
"Bạch tam tiểu thư không hổ là nữ nhi Bạch Lưu Phong, làm người chính là quang minh lỗi lạc, rốt cuộc tình huống là như thế nào, nhanh chóng nói ra nghe một chút."
"Đúng, chúng ta cũng không thể oan uổng tứ tiểu thư! Vẫn nên đem tình huống lúc đó nói ra đi! Như vậy mới công bằng công chính công khai!"
Bạch Nhược Nghiên tái mặt.
Lại thấy Hoàng Nguyệt Ly gật gật đầu, nói: "Tốt, sự tình ngày hôm qua là như thế này......"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook