Lựa chọn của Lô Tiên Lâm lên, chạy thẳng xuống dưới tầng. Sau khi lái xe đi, Viên Chi Am hít sâu một hơi, gửi tin nhắn cho Đường Ân, sau đó nhanh chóng đuổi theo.

Reng reng reng…

Bóng đêm bao phủ, trong phòng làm việc của Đầu Tư Tài Chính, điện thoại của Đồng Quân Hựu vang lên.

Đồng Quân Hựu day đầu mày, cảm thấy tinh thần tan rã, vội vàng nghe điện thoại, trong điện thoại vang lên giọng nói khàn khàn: “Tổng giám đốc Đồng, chuyện lớn không xong rồi…”

“Sao vậy?” Trong lòng Đồng Quân Hựu kinh ngạc.

“Lô Tiên Lâm chạy rồi…”

“Ông nói cái gì?” Đồng Quân Hựu nổi giận, gần như gào lên chất vấn: “Sao lại thế được? Làm sao Lô Tiên Lâm có thể chạy được?”

“Chắc vì thấy người của Oshu đến đây, sợ bị kiện cáo cho nên ôm tiền chạy mất rồi!” Giọng nói bên kia lạnh lùng đáp lại.

Đồng Quân Hựu lập tức ngồi xuống ghế, sắc mặt gần như vặn vẹo: “Tìm! Lập tức phái người đi tìm cho tôi, không được để ông ta chạy ra khỏi thành phố Giang!”

“Được!”

Đồng Quân Hựu lập tức cúp điện thoại, sắc mặt thay đổi đến mức cực kỳ khó coi. Ông ta đầu tư hai tỷ ở chỗ Lô Tiên Lâm,nếu Lô Tiên Lâm cứ thế chạy mất, ông ta cũng không dễ nói lại với nhà họ Đường. Nếu số tiền này không có cách nào lấy về được, vậy ông ta có thể ngồi trên vị trí bây giờ hay không, chỉ sợ cũng phải xem phía Đường Úy bên kia có thể bỏ ra bao nhiêu.

Lô Tiên Lâm!

Đồng Quân Hựu lửa giận ngập trời, gần như cản nát răng mình, ông ta trăm tính nghìn tính, đều không tính được tên khốn kiếp Lô Tiên Lâm này sẽ chạy mất. Vốn cho.

rằng Rodin nhất định sẽ chạy mất, lại không ngờ được Rodin nửa đường quay lại, mà tên khốn kiếp Lô Tiên Lâm này, lại chạy mất ngay dưới mí mắt ông ta!

Chuyện như thế này làm sao có thể kiềm chế được chứ?

Bây giờ Đồng Quân Hựu hận không thể bắt được Lô Tiên Lâm ngay lập tức, chém tên khốn kiếp này thành trăm nghìn mảnh.

Lúc này, Lô Tiên Lâm đã vọt đến bên ngoài thành phố.

Giang, nhìn thành phố đèn đuốc sáng trưng ở phía xa, trong lòng mơ hồ có chút đấu tranh.

Lô Tiên Lâm không muốn phải rời đi vào lúc này, nhưng mà đám người Oshu kia đã đến đây rồi, ông ta không thể không rời đi được, còn sau này có thể đi đến đâu, chỉ sợ ngay chính bản thân Lô Tiên Lâm cũng không biết được. Có điều tuyệt đối không thể ở lại chỗ này được.

nữa, nếu không cũng chỉ có đường chết.

Trên xe, Vương Húc sắc mặt tối sầm, tăng nhanh tốc độ.

“Không cần vào thành phố, chúng ta đi vòng qua, sau đó đổi một chiếc xe khác…” Lô Tiên Lâm nhẹ nhàng nói.

“Được!” Vương Húc gật đầu.

Hai người đi vòng qua thành phố Giang, một đường đột phá, sau đó giữa đường đổi một chiếc xe SUV.

“Đằng sau có người đi theo chúng ta…” Khi Lô Tiên Lâm lên xe, trong lòng giật thót: ‘Đừng vội, trước tiên chúng ta xác định xem đối phương có mấy người đãt”

“ỪI” Vương Húc vẫn gật đầu.

Mười mấy phút sau, sắc mặt Lô Tiên Lâm lập tức tối sầm “Mẹ kiếp, là một mình Viên Chi Am…” Lô Tiên Lâm nhìn ra chiếc xe đẳng sau, hơn nữa cũng khẳng định chỉ có một mình Viên Chi Am.

“Làm sao bây giờ?” Vương Húc hoàn toàn không có sức lực như vậy, trong lòng hơi hoảng hốt.

“Đừng sợ, chúng ta giảm tốc độ ở ngã rẽ sắp tới…” Lô Tiên Lâm nói khẽ.

‘Vương Húc gật đầu, lái xe, tuy rằng vẫn hơi run rẩy, nhưng vẫn nghe theo lời Lô Tiên Lâm, lập tức điều chỉnh trạng thái của mình.

Chỉ một lát sau, xe đã giảm tốc độ chậm lại.

‘Viên Chi Am đằng sau hơi sửng sốt, chần chờ giảm tốc.

độ lại, nhìn thấy chiếc xe trước mặt đã nhanh chóng quay đầu xe, thế mà lao đến với khí thế không kịp trở tay.

Con ngươi Viên Chi Am co rụt lại, nhanh chóng chuyển tay lái, nhưng mà vẫn chậm.

Ấm…

Một tiếng nổ vang, Viên Chỉ Am cảm thấy xe bị hất tung lên.

Lúc này, Lô Tiên Lâm và Vương Húc đã xuống xe, trên mặt hai người đều lộ ra vẻ giận dữ, bình tĩnh kéo cửa xe của Viên Chỉ Am ra.

“Đi theo một đoạn đường rồi, có phải mệt rồi không?”

Gương mặt Lô Tiên Lâm dữ tợn, nắm chặt tóc Viên Chi Am, kéo cô ta từ trong xe ra ngoài.

Viên Chi Am đau đớn, lập tức đạp hai chân.

“Mẹ nó còn dám đánh trả sao?” Lô Tiên Lâm giận dữ, giơ tay lên đấm hai cái lên đầu Viên Chi Am.

Hai nắm đấm này vừa nhanh vừa độc, đánh cho Viên Chi Am ngã chổng vó xuống đất: “Lô Tiên Lâm, ông đừng cho rằng tôi không biết ông định làm gì, ông định chạy sao! Tôi đã báo cảnh sát rồi, ông hoàn toàn không trốn nổi đâu!”

“Cô dám báo cảnh sát?” Lô Tiên Lâm giận dữ, điên cưồng xông đến, tay đấm chân đá Viên Chi Am: “Mẹ nó cô báo cảnh sát sao? Báo cảnh sát thì có thể làm được gì? Cũng không phải lần đầu tiên ông đây bỏ chạy mà?

Còn sợ cô báo cảnh sát sao?”

“Lô Tiên Lâm, đồ con hoang!” Viên Chi Am sợ hãi hét to.

“Tôi sao? Vậy còn cô là thứ gì?” Lô Tiên Lâm kéo tóc Viên Chi Am, hung dữ nói với cô ta: “Cô cho rằng tôi không biết những chuyện mà cô làm sao? Cô còn dám nói tôi là con hoang sao? Công ta đầu tư Gia Phúc của cô, thật sự là tài sản của cô sao? Đó là tài sản của Đường Ân! Có phải cô cho rằng ông đây ngu ngốc không? Ông đây đã nhận ra từ lâu rồi, chỉ đợi các người cắn câu thôi! Cô cho rằng cô là con chó của Đường Ân, thì có thể khống chế được ông đây sao?”

Thân thể Viên Chỉ Am rõ ràng chấn động, cô ta không ngờ được Lô Tiên Lâm lại biết chuyện này.

“Chỉ là tên rác rưởi, cho dù tôi có chạy, Đồng Quân Hựu thật sự đuổi theo tôi sao? Không đâu! Bây giờ Đồng Quân Hựu đang bận rộn đối phó với Đường Ân, vội vàng muốn giết chết anh ta, cô cảm thấy anh ta có thể đánh thắng được Đồng Quân Hựu sao?” Lô Tiên Lâm rống một tiếng thật to, năm tóc Viên Chi Am đập thẳng vào cửa xe.

Viên Chi Am lập tức vỡ đầu chảy máu, trước mắt tối sầm, vì biên độ động tác quá lớn, quần áo trên người hơi tán loạn, lộ ra da thịt trắng nõn.

Lô Tiên Lâm nghiến răng, ngọn lửa trong lòng bát đầu cháy rừng rực, dáng người Viên Chi Am thật sự quá quyến rũ, giờ phút này Lô Tiên Lâm cũng hưng phấn lên.

“Đường Ân làm cho người phụ nữ của tôi ngủ với người †a, vậy tôi sẽ ra tay với cô! Không phải cô có quan hệ với Đường Ân sao? Đợi tôi quay lại video rồi, chắc hẳn Đường Ân sẽ rất yêu thích…” Lô Tiên Lâm cười khà khà, một tay nắm quần áo của Viên Chi Am, xé mạnh.

Roet…

Một tiếng, quần áo trên người Viên Chỉ Am bị Lô Tiên Lâm xé rách.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương