“Đúng vậy, tôi đã cảm thấy cô gái này rất tốt từ lâu rồi!”

‘Vương Húc cười hì hì.

Lúc này, cửa phòng làm việc bị đẩy ra, Viên Chi Am từ bên ngoài bước vào.

‘Vương Húc và Lô Tiên Lâm lập tức ngừng cười, ánh mắt nhìn về phía Viên Chỉ Am: “Người đẹp Viên,không biết ngọn gió nào đã dẫn cô đến đây?”

Viên Chi Am ngẩng đầu nhìn thoáng qua, đặt túi xách lên bàn, thản nhiên nói: “Tổng giám đốc Đồng đã ra tay rồi, chúng ta cần phải cẩn thận một chút, đừng đế Đường Ân tranh thủ bất kỳ sơ hở “Lợi dụng sơ hở gì?” Lô Tiên Lâm vẻ mặt khoa trương: “Ha ha… Người đẹp Viên, có phải cô đánh giá Đường Ân quá cao rồi hay không? Đường Ân là thứ gì chứ? Còn có thể lợi dụng sơ hở của chúng ta sao? Mỗi lần tổng giám đốc Đồng ra tay, không đến thời gian hai ngày, công ty đầu tư Vương Thị Nữ kia đã xảy ra tình cảnh đầu sóng ngọn gió rồi, tự bảo vệ mình cũng đã khó khăn, còn có thể có hành động gì được nữa? Tôi thấy cả đời này của anh ta, cũng chỉ có thể là một con rệp mà thôi, cuối cùng cũng không bò dậy nổi đâu!”

‘Viên Chỉ Am nhìn Lô Tiên Lâm, nhẹ nhàng gật đầu: “Tốt nhất là như vậy..

“Yên tâm, Đường Ân không gây ra được chút sóng gió nào đâu! Cho dù anh ta là cậu chủ của Đồng Quân Hựu, nhưng mà tôi nghe nói anh ta còn chẳng được coi là một con chó ở nhà họ Đường, trong mắt Đồng Quân Hựu, cũng chẳng khác gì một con gián đâu! Nghe nói cho dù chúng ta có nghiền nát anh ta, cũng sẽ có người bắt lấy cho chúng ta!” Lô Tiên Lâm đứng dậy, chỉnh sửa quần áo trên người một chút, nhún vai nói: “Người đẹp Viên, chuyện này hoàn toàn không cần chúng †a phải quan tâm, chuyện chúng ta cần làm chính là xách ghế dựa ra, ngồi bên cạnh xem kịch vui là được! Nếu người đẹp Viên có thời gian, tối hôm nay thật ra tôi có thể mời người đẹp Viên, cùng đi ăn tối…”

“Không cần!” Viên Chi Am lạnh lùng liếc mắt nhìn thoáng qua, xoay người đi ra ngoài cửa.

Lô Tiên Lâm nhếch miệng thành một nụ cười lạnh, nhìn dáng người yểu điệu của Lô Tiên Lâm, nhất là mông vểnh như quả mật đào kia, cảm thấy trong thân thể hơn năm mươi tuổi có một ngọn lửa nhỏ đang từ từ bùng lên.

“Tuyệt diệu!” Vương Húc cũng liếm môi.

“Hừ, sớm muộn gì tôi cũng sẽ ngủ với cô ta!” Lô Tiên Lâm bĩu môi: ‘Cho rằng mình là nhà đầu tư thì ghê gớm lắm sao? Khi Lô Tiên Lâm tôi lăn lộn ở Oshu, chuyên môn hãm hại nhà đầu tư đấy…”

Vương Húc hé miệng cười, không nói thêm gì.

Buổi trưa, chuyện Đầu Tư Tài Chính muốn thu mua Vân Phong Internet đã nổi lên như một cơn bão trong thành phố Giang.

Ban đầu trong lòng mọi người, liên quan đến thu mua, vậy đơn giản là phải giằng co một trận. Ai ngờ Đầu Tư.

Tài Chính cố tình không muốn giằng co gì hết, trong thời gian một buổi sáng đã liên tục đưa ra ba lần thông báo.

Chuyện đó xảy ra đến gần trưa, Đồng Quân Hựu tung ra một tin tức với giới truyền thông của thành phố Giang.

Đồng Quân Hựu nhắc đến trong bài viết, cảm thấy hứng thú với Vân Phong Internet, nếu người của Vân Phong Internet muốn bàn bạc, như vậy ông ta rất bằng lòng giúp đỡ Vân Phong Internet.

Lời này vừa được công bố, lập tức khiến giới thương mại thành phố Giang trở nên nghiền ngẫm.

Buổi trưa, Đường Ân nhận được điện thoại của hội trưởng Vương.

Trong điện thoại hội trưởng Vương nói rất rõ ràng, nếu Đường Ân hy vọng dàn xếp, ông ta có thể đứng ra giúp Đường Ân và Đồng Quân Hựu gặp gỡ một chút.

Đường Ân biết có lẽ hội trưởng Vương thật sự xuất phát từ ý tốt, nhưng mà hội trưởng Vương không hiểu được ý đồ của Đồng Quân Hựu.

Từ khi vừa mới bắt đầu Đồng Quân Hựu đã không nghĩ đến chuyện hòa giải nữa rồi, mà nghĩ đến một lần ra tay áp đảo Đường Ân, từ đó sáng tạo ra uy thế lớn hơn cho chủ nhân của ông ta là Đường Úy. Đường Ân đơn giản cũng không nghĩ đến bất kỳ chuyện hòa giải gì, mà chỉ muốn thông qua viên đá kê chân Đồng Quân Hựu này, thật sự bước chân ra ngoài.

Nếu như ngay cả thành phố Giang cũng không đi ra nổi, vậy còn nói gì đến nhà họ Đường?

Đến buổi chiều, Đầu Tư Tài Chính lại phát thông báo lần lặp mặt người phụ trách của kiến trúc Hưng Thái, , mục đích chủ yếu của lần gặp này cũng là nghiên cứu và thảo luận về hạng mục mới của Lý Viện.

Sau khi Bùi Nhược nghe được tin tức n: p tức chạy: đến chỗ ở của Đường Ân, ngồi trên ghế sô pha nhìn chằm chằm biểu cảm trên gương mặt Đường Ân.

Đường Ân cười một tiếng, không nói gì thêm.

“Đường Ân, chỉ sợ chuyện này không đơn giản như vậy!

Đồng Quân Hựu gặp Lý Viện, thật ra là muốn thông qua Lý Viện, làm tấm gương cho Vân Phong Internet và bất động sản Thanh Vân! Miễn là bọn họ cũng bán tháo.

quyền cổ phần với giá thấp, như vậy cũng sẽ được Đồng Quân Hựu quan tâm và bồi thường y như vậy… Bùi Nhược nhẹ giọng nói.

Đường Ân gật đầu: “Việc này tôi hiểu, mượn sức người của đối thủ, đánh vào trái tim đối thủ…”

“Đường Ân, hay là tôi bảo anh trai tôi đưa ra thông báo, miễn là người bán tháo quyền cổ phần với giá thấp, tập đoàn Trung Ân đều sẽ coi họ là kẻ địch, cậu cảm thấy thế nào?” Bùi Nhược hỏi theo bản năng.

“Không cần thiết!” Đường Ân khẳng định nói.

“Đường Ân!” Bùi Nhược cũng hơi sốt ruột: “Chuyện đã đến nước này rồi, có phải anh có kế hoạch gì hay không?

Nếu anh có kế hoạch gì có thể nói với chúng tôi, để chúng tôi cũng có thể yên tâm!”

“Không có kế hoạch gì cả, chẳng qua đi một bước xem một bước thôi!” Đường Ân mỉm cười.

Bùi Nhược sửng sốt một lát, cảm thấy có chút không ổn: “Đường Ân, tiếp tục như vậy thật sự không được đâu, bây giờ mới có thời gian hai ngày, chúng ta đã thua lỗ mất sáu, bảy trăm triệu, nếu tiếp tục như thế này, số tiền chúng ta đầu tư vào, e rằng đều phải trôi theo dòng nước…

Đường Ân gật đầu, ánh mắt vẫn rất vững vàng.

Bùi Nhược nhìn dáng vẻ Đường Ân, không kiềm được thở dài, cô ta cảm thấy rất có thể Đường Ân đang duy trì bình tĩnh, nhưng mà chuyện này đã thực sự không thể nào duy trì bình tĩnh là có thể xoay người giành chiến thắng được nữa rồi.

Trong chuyện này, nếu còn duy trì không làm gì, sợ là sẽ bị người ta một hơi nuốt sạch.

Thủ đoạn của Đồng Quân Hựu giống như gió táp mưa rào, ép cho Vương Thị Nữ không có cách nào thở dốc được.

“Đường Ân, thật sự không làm gì hết sao?” Bùi Nhược thử thăm dò hỏi một câu.

Đường Ân ngẩng đầu nhìn gương mặt lo lắng của Bùi Nhược: “Tôi nhớ có câu nói thế này, nếu muốn làm cho diệt vong, nhất định phải để cho ông ta bành trướng…”

Bùi Nhược ngẩn người, lặp lại những câu nói này, bất đắc dĩ khẽ thở dài một tiếng.

Đồng Quân Hựu thật sự đang bành trướng, lúc này sau khi tình hình được tháo gỡ, Đồng Quân Hựu sẽ mất đi lo lắng sau này, giống như con ngựa chiến rong ruổi trên đồng cỏ, ở tư thế vung chân.

Đến gần tối, một tin tức còn bùng nổ hơn nữa đã vọt thẳng lên tiêu đề của các tạp chí lớn trong thành phố Giang.

Tối nay Đồng Quân Hựu của Đầu Tư Tài Chính mời người phụ trách của đầu tư Vương Thị Nữ cùng ăn tối ở lầu Như Ý!

Tin tức này vừa được tung ra, toàn bộ thành phố Giang lại chấn động lần nữa.

Hoàn cảnh mặc sức ra tay này, cũng là lúc đối diện với nhau.

Bùi Nhược ngay lập tức đến chỗ ở của Đường Ân lần nữa: “Đường Ân, lần này không thể đi được…”

Đường Ân ngẩng đầu cười với Bùi Nhược một cái, ngón tay gõ nhẹ lên bàn trà trước mặt, không hề mở miệng trả lời.

Ở lầu Như Ý xa xa thành phố Giang, đã bị Đồng Quân Hựu bao hết.

Một đoàn xe thật dài dừng lại trước cửa lầu Như Ý.

Đồng Quân Hựu từ trên xe bước xuống, ánh mắt ngắm nhìn lầu Như Ý, đột nhiên nở nụ cười.

“Tổng giám đốc Đồng, ông cảm thấy Đường Ân sẽ đến sao?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương