“Không thành vấn đề, Đường yêu quý của tôi, bây giờ tôi đã không kiềm chế được muốn gặp cậu, muốn uống với cậu một ly rồi!”

“Tốt nhất là cậu hãy chuẩn bị tâm lý thật tốt đi, nếu xảy ra chuyện gì, tôi cho cậu đẹp mặt!” Đường Ân lạnh lùng quát to.

Yên tâm, một Đồng Quân Hữu nhớ nhỏ, người của Dạ Vương tôi đã ra tay, tuyệt đối sẽ khống để ông ta chạy thoát đâu…

Đường Ân cúp điện thoại, xoa đầu mày.

Kiến trúc Song Kiều là công ty mà Đồng Quân Hựu đầu tư, cũng coi là có chút danh tiếng ở thành phố Giang, quan trọng nhất là công ty này gần như cạnh tranh tất cả các hạng mục với kiến trúc Hưng Thái mà Đường Ân đầu tư.

Lần thứ hai kiến trúc Song Kiều kêu gọi đầu tư, vậy có nghĩa là công ty này đang tăng thêm cường độ ở hạng mục nào đó, từ đó đe dọa đến kiến trúc Hưng Thái ở một hạng mục nào đó.

Đường Ân vừa mới đầu tư vào kiến trúc Hưng Thái, nếu bị kiến trúc Song Kiều chèn ép, tình thế này chắc chắn sẽ không vui vẻ gì.

Vốn dĩ hai công ty đã là đối thủ, lần cạnh tranh này đã ở thế tất nhiên, mà chiêu đầu tư này của Đồng Quân Hựu, cũng đặc biệt nhằm vào anh. Còn bất động sản An Gia và bất động sản Thanh Nọc, cũng có rất nhiều hạng mục trùng nhau.

Một tay Đường Ân gõ bàn trà, trong đầu điên cưồng lóe lên vô số suy nghĩ.

Khi Kỷ Du Du xuống tầng, vẫn không hề quấy rầy Đường Ân, Hồ Tùng cũng không gọi Đường Ân đi huấn luyện.

Đến gần trưa, một tin tức lớn hơn truyền đến.

Hạng mục nước ngoài của kiến trúc Song Kiều nhận được tiến triển mang tính đột phá.

Khi Đường Ân nhìn thấy tin tức này, hai mày chỉ nhíu lại, anh còn nhớ rõ ban đầu khi kêu gọi đầu tư, hạng mục chính của kiến trúc Hưng Thái chính là ở nước ngoài, hơn nữa rất rõ ràng là muốn nắm lấy hạng mục nước ngoài. Nếu hạng mục này thật sự bị kiến trúc Song Kiều cướp mất, vậy gần như là một chiêu chết người với kiến trúc Hưng Thái.

Reng reng reng…

Chuông điện thoại lại vang lên lần nữa.

Đường Ân nhận điện thoại, bên trong vang lên giọng nói hơi lo lắng của Bùi Nhược: “Đường Ân, Đồng Quân Hựu quyết định đầu tư Lâm Gia Internet, quyền cổ phần thay đổi cũng đã được công bố, lần này nhằm vào Vân Phong Internet…

“Ừ, biết rồi!” Đường Ân gật đầu.

“Đường Ân, hay là chúng ta nghĩ cách gì đó đi, cứ tiếp tục như vậy không được! Đồng Quân Hựu tiêu tiền như nước đầu tư như vậy, sẽ tạo thành ảnh hưởng cực kỳ lớn với những khoản đầu tư của chúng ta…” Giọng nói Bùi Nhược gấp gáp nói.

“Không sao cả, đợi một lát…” Đường Ân nói một câu rồi lại cúp điện thoại.

Lần này thật sự nhằm vào Vân Phong Internet.

Đường Ân đầu tư Vân Phong Internet ở Sa Long, chiếm được hai mươi phần trăm cổ phần của Vân Phong Internet. Nếu Vân Phong Internet bị thương nặng, như vậy Đường Ân cũng sẽ tổn thất nặng nề theo.

“Sao vậy?” Kỷ Du Du ngẩng đầu, hơi xấu hổ hỏi.

“Không có gì!” Đường Ân cười một tiếng, ôm Sầm Hạ vào lòng, cho cô bé một gói thạch hoa quả, cười nói: “Đến đây, nếm thử thạch hoa quả này đi…”

Âm một tiếng, trong phòng bếp vang lên một tiếng vang trầm đục.

Đường Ân quay đầu lại, nhìn thấy Kỷ Du Du sợ đến mức nấp sang bên cạnh, trong tay còn cầm xẻng, vẻ mặt cực kỳ sợ hãi.

Sầm Hạ bé bỏng sợ ngây người, trong miệng còn ngậm nửa miếng thạch hoa quả, nhất thời không biết nên làm thế nào cho phải.

“Đường Ân… Em..” Kỷ Du Du hơi lo lắng giậm chân, vẻ mặt sắp khóc đến nơi.

“Hay là… ra ngoài ăn đi?” Đường Ân nghiêng đầu, bất đắc dĩ nở nụ cười.

Đến gần trưa, Sầm Hạ đói bụng rồi, Đường Ân định ra ngoài ăn, ai biết Kỷ Du Du hứng lên định nấu ăn cho Sầm Hạ. Nhưng mà kết quả này… Hình như cũng không được tốt cho lắm.

“Ừm..” Kỷ Du Du rất đau lòng, chỉ có thể gật đầu.

Đường Ân cười một tiếng, ngược lại không để ý chút nào, an ủi Kỷ Du Du mấy câu, lôi kéo Sầm Hạ xoay người đi ra ngoài.

Ở gần đại học thành phố Giang vốn dĩ cũng có rất nhiều đồ ăn, cho nên ba người cũng không lãng phí quá nhiều thời gian.

Sau khi ăn cơm trưa xong, Đường Ân quay về chỗ ở.

Điện thoại của Bùi Nhược lại vang lên lần nữa: “Đường Ân, người phụ trách của kiến trúc Hưng Thái muốn gặp cậu…

“Gặp tôi sao?” Đường Ân hơi sững sờ.

“Ừ, đúng vậy, chính là muốn gặp cậu! Tôi nghi ngờ, có thể muốn cậu tăng số tiền đầu tư!” Bùi Nhược mở miệng nói.

Đường Ân nở nụ cười: “Nói với bà ta tôi không có thời gian! Trước đây khi bà ta kêu gọi đầu tư, chẳng lẽ không nghĩ đến chuyện hạng mục sẽ thất bại sao? Không lấy được hạng mục, tôi còn chưa trách tội bà ta, nhưng lại nghĩ đến chuyện muốn chỗ tôi tăng thêm đầu tư, làm gì có đạo lý như thế? Nếu bà ta có thể tìm được đầu tư ở chỗ khác, đó chính là bản lĩnh của bà ta, nếu không có năng lực này vậy đừng nghĩ đến chuyện gặp tôi nữa!”

“Được!” Bùi Nhược gật đầu, cúp điện thoại.

Đường Ân ném điện thoại di động, đột nhiên cảm thấy hơi buồn cười.

Chỉ sợ trong đầu người phụ trách này toàn là nước thôi?

Bên này, Bùi Nhược chuyển lời của Đường Ân cho bà Lý Viện của kiến trúc Hưng Thái, rồi cúp điện thoại.

Lý Viện dựa vào ghế, sắc mặt tái nhợt.

Từ khi bà ta tiếp nhận kiến trúc Hưng Thái, đã muốn làm một vố lớn, hơn nữa bà ta cũng thật sự làm như vậy.

Hạng mục lớn ở nước ngoài này đã tiêu hao hết tinh thần của mình, lại không ngờ rằng chẳng có kết quả gì.

“Chủ tịch, đã mang những t: u bà cần đến rồi…” Lúc.

này, thư ký đi tới đứng ngoài phòng.

“Để xuống đi!” Lý Viện hờ hững phất tay.

“Vâng!” Thư ký nhẹ nhàng gật đầu, đặt tài liệu xuống xoay người ra khỏi phòng làm việc.

Sắc mặt Lý Viện chết lặng cầm tài liệu lên, lật xem nhìn thoáng qua, trong đôi mắt lóe lên vẻ kinh ngạc.

Đầu Tư Tài Chính!

Hạng mục lần này thất bại, chủ yếu là do kiến trúc Song Kiều cướp đi, mà sáng hôm nay, kiến trúc Song Kiều vừa mới lấy được đầu tư của Đầu Tư Tài Chính?

Trong lòng Lý Viện cũng hơi ngạc nhiên, vội vàng lật tài liệu, phát hiện sáng hôm nay Đầu Tư Tài Chính không chỉ đầu tư một công ty kiến trúc Song Kiều này, mà còn có Lâm Gia Internet và bất động sản An Gia.

Giờ phút này, Lý Viện dường như cuối cùng cũng hiểu ra mình đã thua ở chỗ nào rồi.

Sờ điện thoại di động, Lý Viện bấm số điện thoại của Lý ‘Vân Phong ở Vân Phong Internet.

Một tràng tiếng chuông điện thoại vang lên, sau đó, trong điện thoại có giọng nói mệt mỏi của Lý Vân Phong vang lên.

“Tổng giám đốc Lý, tôi là Lý Viện của kiến trúc Hưng Thái!” Lý Viện tự giới thiệu mình trước.

“À vâng… Xin chào!” Lý Vân Phong khôi phục chút thong thả.

“Không biết tổng giám đốc Lý có nhìn thấy động tác của Đầu Tư Tài Chính hôm nay hay không?” Lý Viện hơi nhức đầu nói một câu, nhẹ nhàng thở dài nói: “Nếu nhìn qua, tin rằng tổng giám đốc Lý cũng đang đối mặt với tình trạng của tôi đúng không?”

“Vừa nấy tôi cũng thấy rồi, tôi cũng sứt đầu mẻ trán!” Lý Vân Phong trả lời.

“Tổng giám đốc Lý, anh định làm thế nào?” Lý Viện sầm mặt dò hỏi.

“Còn có thể làm thế nào? Đành chịu chứ sao…” Lý Vân Phong cười gượng.

“Đành chịu? Tổng giám đốc Lý, anh không phát hiện ra đây là màn đánh cược giữa Đầu Tư Tài Chính và đầu tư Vương Thị Nữ sao? Bọn họ đánh cược nhưng lại biến chúng ta thành tốt thí, anh cảm thấy cam lòng sao?”

Giọng nói Lý Viện hơi nâng cao lên.

Lý Vân Phong im lặng một lát, cuối cùng thở dài.

“Tổng giám đốc Lý, tôi biết anh là người có lý tưởng, cũng biết anh muốn dẫn dắt Vân Phong Internet lên đỉnh cao, nhưng mà trong cuộc chiến tranh này, nếu chúng ta chêt như vậy thì thật quá đáng tiếc! Hạng mục ở nước ngoài của tôi đã thất bại rồi, bây giờ công ty đang phải đối mặt với hoàn cảnh cực kỳ khó khăn…” Lý Viện bắt đầu trò chuyện, đè thấp giọng nói xuống: “Sàn đấu của Đường Ân anh ta và Đồng Quân Hựu, dựa vào cái gì lại ném chúng ta ra? Dựa vào cái gì lại để chúng ta ch “Vậy phải làm thế nào bây giờ?” Lý Vân Phong không biết trả lời như thế nào.

“Tổng giám đốc Lý, đến lúc này rồi, tôi cũng không úp mở với anh nữa!” Lý Viện hơi lạnh lùng: “Chỗ tôi có cách, quan trọng là chúng ta cắt đuôi tìm đường sống, anh có muốn làm hay không?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương