Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?
-
Chương 8: - Miếu Nhỏ
.
Mấy ngày tiếp theo trôi qua, dài đằng đẵng đối với Minh, mặc dù không có quá nhiều kỳ vọng nhưng cậu vẫn quyết đi những điểm còn sót lại trong danh sách mà cậu liệt kê; hầu hết đều là những ngôi đình, chùa hay miếu, đi là nhiều đấy nhưng cũng không thu hoạch được gì, cậu cũng coi như là vài lần thăm quan quê mình vậy.
Quyển sổ tay đầy những vết gạch chéo lên những tên địa danh, cậu gõ gõ bút, lật sang trang tiếp, nơi đây liệt kê danh sách kỹ năng mà cậu tạm thu được qua 4 địa điểm ứng với 4 đồ hình trong game.
Thứ nhất là hòn đá đen nơi miếu thờ nhỏ ở đình cổ trong khu vực trường học, cho kỹ năng khôi phục; hai là phiến đá ở tháp cổ thì được kỹ năng tăng khả năng cảm nhận và kết nối; tiếp là kỹ năng điềm tĩnh thu được từ tượng Phật đá ở chùa Gò; cuối cùng trên núi Bà chỗ tảng đá vỡ cậu thu được kỹ năng cắt đứt.
Không những vậy bên dưới trang giấy cậu còn tô đậm 2 thiên phú ban đầu nhận được là Sự Trống Rỗng và thiên phú ẩn Nhà Sưu tập.
Mặc dù, có một số suy nghĩ trong đầu nhưng quả thật cậu cũng chưa thật sự hiểu rõ ràng những kỹ năng hay thiên phú này tác dụng cụ thể sử dụng ra sao.
Ngay cả chính giao diện trò chơi chỉ mới có phần bản đồ tổng thể và phần ứng dụng Thu Thập trên góc phải màn hình.
Cậu thầm nghĩ tiếp tục như vầy thì hơi có phần bế tắc, cậu đang thất nghiệp nên không có nguồn thu nhập dư giả để mở rộng các chuyến đi xa hơn.
Băn khoăn ít lâu, cuối cùng cậu cũng quyết định cuối tuần sẽ lên lại thành phố H. vài ngày, vừa thăm bạn bè cũng sẵn luôn đi mấy nơi mà cậu nhắm tới với sự khả quan thành công cao, với hy vọng biết đâu sẽ có lối ra cho vấn đề băn khoăn của mình.
..
"Con nhớ chạy xe chầm chậm thôi, đi đường cẩn thận, lên tới nơi nhớ gọi về báo mẹ hay"
"Dạ mẹ, con nhớ rồi ạ, con lên vài hôm con lại về, có gì lên tới con gọi ạ, thưa mẹ con đi"
Vẫy vẫy tay chào mẹ, Minh rồ ga bắt đầu chuyến đi của mình, trời thứ 7 sáng trong trẻo, gió nhè nhẹ, làm cả tinh thần cậu đều cảm thấy thư thái, thả lỏng đến dễ chịu.
Xe bon bon lao xuyên qua những cánh đồng hai bên đã qua mùa gặt, chỉ còn lại những bao la bát ngát mênh mông đất trời.
Minh theo thói quen của mình từ lâu, vừa lái xe vừa ngắm cảnh vật hai bên, nên tốc độ cũng không nhanh.
Vừa giữ tay ga vừa nghêu ngao hát vẩn vơ gì đó không thành câu rõ ràng, bỗng chiếc điện thoại rung lên, một cảm giác quen thuộc trờ tới, cậu vội xem chừng xe đằng sau, xi nhan từ từ tấp xe vào lề, lấy điện thoại ra xem.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook