.

Cậu và Xuyến Chi đã ngắt kết nối, cô cũng đã rời đi từ lâu; đêm dần về sáng mang theo hơi sương lạnh, châm điếu thuốc, rít từng luồng khói nóng, Minh miên man nhìn xa xăm, tay nắm chặt chiếc nhẫn đá đỏ, nghĩ về những gì lúc nãy.

Xuyến Chi là tên của chấp niệm tiến hóa, cậu và cô đã có một buổi nói chuyện dài, mãi cho tới khi cạn kiệt năng lượng, buộc phải chấm dứt mới thôi.

Theo Xuyến Chi kể, cô chẳng biết mình đã tồn tại bao lâu trước khi có được linh trí, từ khi linh trí sinh ra, cô chỉ biết mình tên Xuyến Chi, còn quá khứ trước đó chỉ là những mảnh rời rạc, mơ hồ; thứ còn lại rõ ràng duy nhất là một chấp niệm cứ quẩn quanh đeo bám lấy bản thân cô, đã gần trăm năm qua.

Xuyến Chi chỉ biết rằng mình phải chờ đợi một người đàn ông, một người mà cô không biết là ai, tên gì, ở đâu hay thậm chí liên quan gì đến cô; cô chỉ biết phải ở quanh khu miếu thổ thần không được rời đi quá xa, vì chấp niệm tin rằng người đó sẽ quay lại tìm mình, chấp niệm như một sợi dây xích trói chặt lấy cô, khiến cô không cách nào thoát ra được.

Mãi cho đến cách đây hơn 20 năm trước, có một vị pháp sư đi ngang qua vùng này, vị ấy đã khuyên cô muốn thoát khỏi chấp niệm đang đeo lấy mình, cô phải hóa hình, mà bắt buộc phải đi theo con đường Thiện Hóa, mới có thể dùng công đức tịnh hóa đi chấp niệm.

Vị ấy khuyên cô tu tâm dưỡng tính, thường giúp đỡ lấy người sống xung quanh để tăng thêm dương đức, cũng dạy cô tu hành, phép lập kết giới cũng là do người ấy dạy.

Xuyến Chi giải thích việc để cậu đi vào kết giới lúc nãy, rằng, lúc ấy cô đang tu luyện tịnh hóa chấp niệm ở khu miếu thổ thần, thì phát hiện có nguồn năng lượng kỳ lạ quen thuộc tiến tới gần.

Đây không phải lần đầu cô gặp chuyện này, có đôi khi những chấp niệm khác đi vào quấy phá cô, cũng có lúc là những pháp sư đi ngang qua.

Cô sợ ảnh hưởng đến quá trình tịnh hóa nên bắt buộc phải tạo ra kết giới huyễn cảnh, như là một tín hiệu thiện chí, cảnh báo, hướng cho những nguồn năng lượng ấy rời xa.

Cô bảo, lúc cậu phá vỡ kết giới của cô, quá trình tịnh hóa bị cắt đứt không chỉ làm cô bị tiêu hao năng lượng mà còn làm cho dương đức mấy năm qua cô tích tập được tiêu tán đi mất.

Lúc ấy cô vô cùng tức giận, chỉ muốn trừng phạt cậu, nhưng khi nhận ra năng lượng quen thuộc nơi chiếc nhẫn Minh đang đeo, cô nhớ lại chuyện xưa, làm cô bình tâm trở lại, để cậu rời đi.

Cô nói một câu làm cậu cảm nhận rõ định mệnh dường như dây dưa lấy cậu không ngừng.

Cô bảo rằng, vị pháp sư ngày xưa giúp cô, trên tay vị ấy đeo chính là chiếc nhẫn cậu đang mang trên ngón tay giữa của mình lúc này, chiếc nhẫn vẫn còn lưu lại nguồn năng lượng của vị pháp sư ấy.

..


23 giờ khuya, gió rít từng cơn, bên dưới tán cây đa lớn ở quận cũ không biết đã tồn tại bao nhiêu năm, là một ngôi miếu nhỏ, thờ Thổ Địa Công, vị bảo hộ vùng đất này.

Minh đến đây đúng như lời hẹn ngày hôm qua với Xuyến Chi, cậu cho biết mình có lẽ có thể giúp được cô.

Cậu nhìn ánh trăng le lói mờ nép sau mây, xung quanh không một bóng người, đối với người dân ở đây, đêm trở về khuya không ai dám bén mảng đến khu vực miếu thổ thần này, họ đều tin nơi đây có ma.

Chợt, Minh nhìn vào khoảng không, lên tiếng.

"Cô chắc chắn chưa, bản thân tôi cũng không biết biện pháp này thật sự có tác dụng hay không, mà cũng có thể sẽ khiến cô bị thương tổn"

Điện thoại rung lên như tiếng trả lời, cậu nhìn vào dòng chữ hiện lên trên giao diện trang giấy.

"Bắt đầu đi, tôi chờ đợi khoảnh khắc này rất lâu rồi, tôi không muốn phải chờ đợi ở đây thêm một phút nào nữa, tôi muốn biết, thế giới ngoài kia, trông như thế nào.."

Từ hôm qua cậu đã biết Xuyến Chi có thể nghe được mình nói chuyện, còn cậu thì không thể, nên phải thông qua chức năng Giao Lưu đọc những gì cô truyền tải thông qua trò chơi.

Minh nhè nhẹ gật đầu ra hiệu đã hiểu, cậu hít một hơi sâu, nhìn bản đồ chính; bây giờ kế bên nhân vật của cậu là một bóng khói ánh sáng, hình dáng tựa như người, tuy chưa rõ ràng, nhưng màu sắc thì đậm đặc hơn bóng xám của chấp niệm bình thường rất nhiều.

Minh biết đó là Xuyến Chi, đoạn, cậu mở giao diện thu thập, quét hình qua phía cô, lúc này bóng khói đã được phóng to lên, đang trôi nổi bên tay phải cậu.

Dứt khoát vẽ lên ký hiệu kỹ năng Niệm Kinh, bỗng vô vàn chữ Phạn từ nhân vật bay ra, vây lấy, bao trùm bóng khói, từng chút một chuyển hóa nó thành màu trong suốt.

Minh vẫn chăm chú nhìn vào màn hình, nhìn bóng khói xám đậm đặc, tan ra, hóa trong từ từ, cậu dần dần thấy nơi trung tâm bóng khói có một đoàn linh quang màu vàng nhạt lấp lánh, cậu đoán đây là linh trí, cũng chính là bản thể của Xuyến Chi.

Cậu lặng nghe tiếng điện thoại nãy giờ rung lên ầm ĩ, cùng với mơ hồ thoảng trong gió còn có âm thanh gì nghe như ai đó kêu gào trong đau đớn, như xa như gần, mờ mịt.

Mất một lúc lâu sau, khi mọi âm thanh xung quanh dường như lắng đọng lại, cậu mới mở lưu trữ tin tức ra xem.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương