.

Bầu trời nhá nhem tối, không gian im lặng đến tĩnh mịch, cảm thấy như vừa qua khỏi một cơn cảm nặng, cả người mỏi nhừ, Minh từ từ mở mắt.

Ánh đèn có chút chói làm cậu thấy mọi thứ như lóa lên, phải chớp chớp mắt mấy lần, đang cố gắng ngồi dậy thì có người bên cạnh đặt tay lên ngực ấn nhẹ cậu nằm xuống lại.

Liền nghe thấy giọng Tina cất lên.

"Ông nằm nghỉ chút đi, nãy thấy ông ngất làm tui sợ quá trời, may có Thành ở đây, chứ không tui cũng không biết làm sao"

Cậu nhận ra mình đang vẫn còn trong phòng Thành, chắc hẳn là đang nằm trên giường cậu ta, nhìn sang thì thấy cậu ấy đang bưng ly nước lại gần.

"Minh uống miếng nước ấm pha mật ong đi, sẽ nhanh hồi phục hơn"

Dưới sự hỗ trợ của cả hai, nằm một lúc, cậu đã cảm thấy tốt hơn nhiều; như thể biết cậu mệt nên hai người cũng không hỏi điều gì, để yên cho cậu nghỉ ngơi.

Minh lúc này mới lấy điện thoại ra xem, may mà cậu có cài chế độ tự tắt màn hình, nên là không ai trong hai người phát hiện ra điều bất thường gì.
Minh xem lại phần thông báo thì thấy một chuỗi dài tin tức.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương