Ta Có Thể Khiến Người Ta Sụp Đổ
Chương 47: Đây... Đây Cmn Là Mười Ba Tuổi Ư???

“Tiểu Ly, đưa con cá kia cho ta.”

Tần Tiểu Ly vô cùng nghi hoặc.

“Ca, ngươi muốn con cá này làm gì?”

Tần Minh cười thần bí.

“Chờ một chút ngươi liền biết.”

Trở lại bên trong phòng của Tần Tiểu Ly, Tần Minh lấy ra con cá kia đặt ở trên bàn, sau đó thoa lên một mặt các loại thuốc nhuộm đầy màu sắc.

Cuối cùng lấy một tờ giấy trắng, chậm rãi trùm xuống con cá.

Dùng tay đè chặt, dán vào.

Hồi lâu, hắn cẩn thận từng li từng tí lấy ra.

Một bức tranh cá sinh động như thật ra đời !

Cứ như tác phẩm cấp bậc đại sư vậy!

Từ đầu cá đến đuôi cá, thậm chí ngay cả vảy cá đều có thể thấy rõ ràng.

Khi hắn đưa bức vẽ cho Tần Tiểu Ly, Tần Tiểu Ly giật nảy mình.

“Oa! Ca, ngươi thật lợi hại nha! Sao ngươi vẽ đẹp vậy?”

“Không có gì.”

Tần Minh khiêm tốn trả lời, thực ra là có điểm chột dạ.

“Ta đi dạy thêm cho người ta, một mình ngươi ở nhà đừng chạy lung tung.”

Đơn giản dặn dò một câu, Tần Minh liền chuẩn bị đi ra ngoài.

Lúc này, Tần Tiểu Ly bỗng nhiên gọi Tần Minh lại.

“Ca, ngươi chờ chút, ta có đồ muốn đưa cho ngươi.”

Nói xong, cũng không đợi Tần Minh hỏi, Tần Tiểu Ly đã chạy vào trong phòng

Sau một lúc lâu, Tần Tiểu Ly lại chạy ra, đưa cho hắn một phong bì.

“Đây là cái gì?”

Tần Minh tiếp nhận phong bì, M trong này hình như là tiền.

“Hôm nay ta được phát lương! Tháng này có một ngàn lận! Ngươi cầm để tiêu cho việc trong nhà đi.”

Tần Tiểu Ly vui vẻ cười nói, trên mặt tràn đầy tự hào.

Cầm tiền, trong lòng Tần Minh có chút cảm động không nói rõ được.

Nha đầu này luôn luôn hiểu chuyện như thế.

Lúc này, Tần Tiểu Ly đi tới nắm chặt tay của hắn, ôn nhu nói.

“Như vậy, ngươi có thể ít đi “bán” mấy lần.”

Tần Minh: “...”

Mẹ nó, xem ra cái “chuyện” này là không qua được...

Tần Minh móc ra một tấm thẻ từ trong túi, đưa cho Tần Tiểu Ly.

Cái này vốn là chút tiền hắn rút riêng ra, nghĩ mang trên người thuận tiện chi tiêu.

“Cái này cho ngươi, xem như trao đổi.”

“Đây là cái gì?” Tần Tiểu Ly tiếp nhận thẻ ngân hàng, có chút ngốc.



“Tiền.”

“À... Có bao nhiêu?”

“Không nhiều, hơn hai trăm vạn đi.”

Tần Tiểu Ly: “...”

“Đinh! Chúc mừng ký chủ, thu hoạch được giá trị sụp đổ 300 điểm đến từ Tần Tiểu Ly!”

“Đinh! Chúc mừng ký chủ, thu hoạch được giá trị sụp đổ 300 điểm đến từ Tần Tiểu Ly!”

“Đinh! Chúc mừng ký chủ, thu hoạch được giá trị sụp đổ 300 điểm đến từ Tần Tiểu Ly!”

...

...

Đưa tiền xong, Tần Minh nhanh chóng rời khỏi nhà.

Hắn sợ đợi chút nữa Tần Tiểu Ly lại tới nắm tay hắn, hỏi hắn đến cùng đã vì nàng mà bán cho ai.

Sau khi ra khỏi nhà, âm thanh nhắc nhở giá trị sụp đổ còn tiếp tục một đoạn thời gian rất dài.

Hai trăm vạn đối với tiểu nha đầu mà nói quả thực là con số trên trời, đối phương có khả năng tối nay sẽ không ngủ được.

Nhưng mà Tần Tiểu Ly từ nhỏ cùng hắn lại chưa từng có ngày nào tốt cả.

Hiện tại hắn có tiền, cho nàng hai trăm vạn không tính là quá nhiều.

Đi xuống lầu.

Tần Minh phát Wechat cho Triệu Tiểu Quyên, hỏi địa chỉ dạy thêm.

Sau đó bắt chiếc xe ở ven đường, nghênh ngang rời đi.

Nửa giờ sau.

Tần Minh đi vào một khu tụ tập nhà giàu.

Lí do nói là khu nhà giàu tụ tập, là bởi vì phòng ở của khu vực này, tất cả đều là biệt thự.

Cường Thịnh Minh cư!

Tần Minh nhìn tên khu biệt thự này, có chút tự ti.

Đây chính là khu nhà giàu cao cấp nhất toàn bộ Thiên Hải thị, biệt thự thành đàn, phong cảnh mê người.

Quả nhiên, hắn so với kẻ chân chính có tiền, cấp bậc vẫn kém một chút.

Tần Minh suy nghĩ liệu có nên để dành ít tiền mua một tòa ở đây, thuận tiện về sau bao nuôi cái tiểu tam (bồ nhí) gì đó.

Lại nói.

Trong ấn tượng của hắn, nhà đầu tư của Cường Thịnh Minh cư hình như là Tưởng gia a?

Nếu sớm biết hôm nay liền không yêu cầu Tưởng Trình năm trăm vạn, trực tiếp yêu cầu một tòa biệt thự là được rồi.

Ghé qua bên trong khu biệt thự Nặc Đạt tầm mười phút.

Tần Minh cuối cùng cũng tìm được địa chỉ, cái địa hình phức tạp này, ngay cả lão ca lái xe cũng bị lòng vòng đến ngu người.

Xuống xe trả tiền xong, Tần Minh đi tới cổng ấn chuông.

“Ai thế?”

Trên màn hình ở cổng ra vào, xuất hiện một gương mặt xinh đẹp.

“Chào ngài, ta là giáo viên dạy thêm tiểu Quyên giới thiệu đến.”

Tần Minh đoán, người này hẳn là dì nhỏ của Triệu Tiểu Quyên.



Nhưng sao nhìn lại trẻ như vậy?

Quả nhiên, nghe xong là tiểu Quyên giới thiệu tới.

Trên mặt nữ nhân kia xuất hiện mỉm cười nhiệt tình, sau đó mở cổng cho hắn.

Tần Minh đi vào, qua không lâu, liền nhìn thấy một thân ảnh cao gầy, mặc váy ngủ, trong màn đêm yểu điệu gợi cảm.

Dáng vóc kia quá tiêu chuẩn.

Tần Minh không khỏi ngạc nhiên.

Gan vị dì nhỏ này của Triệu Tiểu Quyên thật là lớn, cư nhiên đang mặc váy ngủ liền chạy ra đón khách.

“Là Tần lão sư a? Mau tiến vào, ăn cơm chưa?”

“Đã ăn rồi, ngài là dì nhỏ của tiểu Quyên?”

Tần Minh nhịn không được hỏi.

“Ừm ân ~~ không giống sao?”

Giống như là nhìn ra nghi hoặc của Tần Minh, nữ nhân kia cười hỏi.

“Nhìn không ra, ta còn tưởng là tỷ tỷ nàng cơ.”

Nghe xong lời này, nữ nhân kia trong bụng nở hoa.

Nữ nhân đều thích được khen, nhất là trên phương diện ngoại hình cùng tuổi tác.

Trong nháy mắt ấn tượng của nàng đối với Tần Minh tốt lên rất nhiều.

Nhưng lời Tần Minh nói thật ra nói thật.

Nữ nhân này, tạm thời gọi bà chị đi, còn trẻ hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của hắn.

Hắn cho rằng đối phương là người đã có đứa bé mười mấy tuổi rồi, ít nhất cũng phải 30 tuổi a? Nhưng xem ra chỉ khoảng hai mươi lăm tuổi.

Mà bộ dáng lại xinh đẹp, so sánh với Triệu Tiểu Quyên, một cái có hương vị thành thục, một cái thanh thuần đáng yêu.

Người cũng ôn nhu nhiệt tình, dễ khiến cho người khác sinh ra hảo cảm.

Một tiếng dì nhỏ này, hắn vô luận như thế nào cũng đều không gọi ra khỏi miệng được.

Nữ nhân kia nhiệt tình dẫn Tần Minh đi hướng nhà nàng, còn một bên giới thiệu nhà mình với hắn.

Tần Minh lúc này mới biết.

Trong này còn có một hoa viên, bên cạnh hoa viên còn có bể bơi tư nhân, nhà để xe với các loại công trình.

Ở giữa, một tòa biệt thự ba tầng, rộng rãi mà sáng sủa, đại khí lại hào hoa, khiến hắn mở rộng tầm mắt.

Đây mới là địa phương mà kẻ có tiền ở.

“Lão sư ngươi đợi ở đây một lát, ta đi gọi Tĩnh nhi nhà ta xuống.”

Nói xong, bà chị để Tần Minh lại trên ghế sa lon ở phòng khách của tầng một.

Sau đó chạy chậm đi lên trên lầu.

Tần Minh ngồi trong phòng khách, thuận tiện xem xét một hồi bố cục của biệt thự này.

Rất nhanh, bà chị liền mang theo một thiếu nữ xinh đẹp đi xuống, còn một bên chào hỏi với Tần Minh.

“Tĩnh nhi, đây là giáo viên dạy thêm tại nhà mà biểu tỷ tìm cho ngươi, mau đến chào hỏi.”

“Xin chào lão sư...”

Tần Minh nhìn thấy thiếu nữ kia, ánh mắt không chớp.

Đây... Đây CMN là mười ba tuổi ư???

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương