Ta Có Thể Biến Thành Cá
-
Chương 365: Thành Ý
Dịch: Tiểu ngư.
Biên: Cẩu ca
Nhóm: Cá.
Sáng sớm hôm sau, Tiêu Hoa mở cửa lái chiếc xe Maserati mình vừa mới mua đi đến văn phòng.
Cả người Tiêu Hoa mặc trang phục công sở, hơi trang điểm nhẹ nhìn qua vô cùng chững chạc.
Nắm trong tay cửa hàng bể thủy sinh giá trị mười mấy tỉ, tuy chỉ có 5% cổ phần nhưng cũng coi như là đại gia, người theo đuổi cô nườm nượp không dứt.
Nhưng đối với sự theo đuổi của những người này, Trương Tiêu Hoa biểu hiện lạnh nhạt vô cùng, mỗi lần nhìn thấy những kẻ này lại cảm thấy so với ông chủ mình đúng là không bằng một cái móng tay.
Sau khi ăn tết xong, cửa hàng bể thủy sinh ở các thành phố bậc một đã bắt đầu chuẩn bị khai trương, gần đây cô bận muốn chết.
Không đến mười phút sau, cô nhận được điện thoại của giám đốc cửa hàng bên phía Thượng Kinh, nghe được cửa hàng bể thủy sinh thành phố Thượng Kinh bị người ta đập phá thì cả người liền sững sờ.
- Chuyện gì xảy ra? Trương Tiêu Hoa cau mày hỏi.
- Đêm qua có một đám người đến đập phá cửa hàng đang sửa sang lại của chúng ta, sáng hôm nay mới phát hiện được. Hiện tại đã báo cảnh sát, nhưng khi cảnh sát qua thì có mấy thanh niên đi vào trong cửa hàng nói rằng đêm hôm qua là do nhân viên của hắn uống say không cẩn thận, hắn nguyện ý bồi thường.
- Bị một đám sâu rượu đập phá sao? Trương Tiêu Hoa khó xử nói:
- Nếu bọn họ đã muốn bồi thường thì để cho bọn họ bồi thường, mặt khác đẩy nhanh tiến độ sửa sang lại đi.
- Vâng, Trương tổng! Đầu dây bên kia gật đầu, ngữ khí có chút quái dị:
- Trương tổng, đối phương nói muốn gặp mặt cô một chút, mặt khác bọn họ nói rằng không dám chắc nhân viên bọn họ có say rượu đập phá thêm lần nữa không? Nhưng bọn họ bảo chúng ta yên tâm, nhân vien bọn họ đập một lần thì bọn họ cũng đền một lần.
Trương Tiêu Hoa sững sờ, lọ vẻ kinh ngạc:
- Bọn họ nói vậy sao?
- Đúng! Đầu dây bên kia hơi do dự nói: - Tôi cảm giác được là bọn họ cố ý tìm chúng ta gây phiền phức.
- Được, tôi biết rồi! Trương Tiêu Hoa đáp lại:
- Giữa trưa tôi sẽ tới.
- Cố ý kiếm chuyện sao? Trương tiêu Hoa cúp điện thoại, trong đầu hiện lên vài hình ảnh, do dự một chút cuối cùng cũng tạm thời không bấm điện thoại gọi cho Sở Tiên.
Khi cô đến cửa hàng vừa đúng lúc giữa trưa, đi tới cửa hàng phát hiện đã không có vách tường pha lê nữa chỉ còn một đống đổ nát gồ ghề.
- Trương tổng, cô tới rồi! Giám đốc phụ trách nhìn thấy Trương tiêu Hoa đến lập tức đi qua.
- Người phá cửa hàng của chúng ta ở đau? Trương Tiêu Hoa trực tiếp hỏi.
- Trương tổng, bọn họ đi rồi, chỉ để lại danh thiếp cho cô, họ nói chuyện bồi thường thì để cho cô đi đàm phán với bọn họ. Giám đốc cửa hàng đưa cho cô một cái danh thiếp.
- Chu Hà? Trương Tiêu Hoa nhìn tên bên trên danh thiếp càng thêm xác định,
Lúc trước có cùng hai tên thanh niên tranh cãi việc kinh doanh cửa hàng bể thủy sinh, mấy người bọn họ muốn tranh quyền đại lý, đồng thời còn uy hiếp một phen.
Về sau mấy người bọn họ tức tối bỏ đi, nhưng mấy lời uy hiếp của bọn họ thì Trương Tiêu Hoa vẫn nhớ rõ.
Bọn họ nói mình là địa đầu xà, đồng thời mập mờ nói nếu không đem quyền quản lý giao cho bọn họ sẽ có phiền phức vô cùng lớn.
- Xem ra đúng là mấy tên kia, thật đúng là âm hồn bất tán. Trương Tiêu Hoa lạnh lùng nói.
Lấy điện thoại di động ra, Trương Tiêu Hoa bấm số điện thoại có trên danh thiếp.
- Chu Hà đúng không? Tôi chính là Trương Tiêu Hoa của cửa hàng bể thủy sinh.
- Haha, Trương Tiêu Hoa sao, tôi nhớ rồi, cô chính là mỹ nhân cửa hàng bể thủy sinh sao, không biết mỹ nhân gọi điện có chuyện gì? Một hội bảy tám người đang đánh bi- a trong phòng, Chu Hà cầm một cây cơ ngồi trên bàn bi- a mỉm cười nói.
Mấy thanh niên nhìn về phía Chu Hà, trên mặt lộ ra nụ cười đầy thâm ý.
- Chu tiên sinh đã biết rõ còn cố hỏi, tôi gọi điện hỏi một chút về vấn đề bồi thường, đừng nói cậu không biết? Trương Tiêu Hoa lạnh lùng.
- Biết, sao tôi lại không biết được, mấy tên thuộc hạ của tôi uống hơi say, không cẩn thận đập phá cửa hàng của cô, tôi nhất định sẽ bồi thường, chỉ là hiện tại tôi không có thời gian, nếu không cô tới trung tâm nghỉ dưỡng Tinh Nguyệt đi! Chu Ha cười nói.
Trương Tiêu Hoa nghe được lời hắn nói, hơi do dự:
- Được, hy vọng Chu tiên sinh chuẩn bị đủ tiền.
- Haha! Chu Hà cười ha hả, hơi híp mắt:
- Tất nhiên, đừng nói là chút tiền mọn đập phá một lần này, cho dù là đập mười lần Chu Hà tôi cũng có thể bồi thường.
Trương Tiêu Hoa biến sắc, trực tiếp nói:
- Nói vị trí cụ thể cho tôi!
- Đến đây rồi hỏi tên Chu Hà là được! Chu Hà cười cười.
Trương Tiêu Hoa không nói nhiều, trực tiếp cúp điện thoại, hỏi giám đốc cửa hàng đang đứng một bên:
- Trung tâm nghỉ dưỡng Tinh Nguyệt ở đâu?
- Trung tâm nghỉ dưỡng Tinh Nguyệt sao? Giám đốc cửa hàng suy nghĩ một chút, sau đó nói ra:
- Trung tâm nghỉ dưỡng Tinh Nguyệt ở cạnh đại học Thượng Kinh, tên đầy đủ là Trung tâm thể dục nghỉ dưỡng Tinh Nguyệt.
- Thể dục nghỉ dưỡng? Trương Tiêu Hoa hơi buông lỏng một hơi:
- Đi, cùng tôi đi qua đó, tính xong số tiền tổn thất chưa?
- Rồi ạ, chúng ta lần này tổn thất ba mươi lăm vạn. Giám đốc cửa hàng nói.
- Được! Trương Tiêu Hoa từ tốn gật đầu, sau đó ngồi sau xe giám đốc cửa hàng đi về phía trung tâm thể dục nghỉ dưỡng Tinh Nguyệt.
Trung tâm thể dục nghỉ dưỡng Tinh Nguyệt cũng không phải là khu trung tâm sang trọng mà chính là một khu tương đối trung cấp, chủ yếu khách hàng cũng là sinh viên đại học Thượng Kinh cùng một chút lãnh đạo cấp thấp.
Khu thể dục nghỉ dưỡng Tinh Nguyệt này mở ra một là vì kiếm tiền, hai là chính vì tán gái, thiếu nữ trong đại học Thượng Kinh có thể nói là chất lượng cao vô cùng.
Lúc đi vào bên trong khu thể dục nghỉ dưỡng Tinh Nguyệt, Trương Tiêu Hoa cùng giám đốc cửa hàng đi vào, trực tiếp nói ra tên của Chu Hà.
Một nhân viên phục vụ đưa bọn họ đến vị trí phòng chơi Bi- a.
Trương Tiêu Hoa vừa đi qua liền nhìn thấy mấy thân ảnh quen thuộc, bên cạnh bọn họ còn có mấy thanh niên và thiếu nữ, vui vẻ vô cùng.
Trương Tiêu Hoa đi qua, mấy người thanh niên liền chú ý đến cô.
Trong trang phục công sở, dáng người Trương Tiêu Hoa cao gầy tuyệt đối đạt tiêu chuẩn nữ thần, khuôn mặt lạnh lùng lại càng khiến cô tăng thêm mị lực.
- Ai là Chu Hà? Trương Tiêu Hoa nhìn mấy tên thanh niên đang chăm chú đánh giá mình, giọng nói càng thêm lạnh lẽo.
- Mỹ nhân, chúng ta lại gặp mặt rồi! Chu Hà nhìn Trương Tiêu Hoa, trong mắt không hề che giấu sự thích thú.
Trương Tiêu Hoa cau mày nhìn hắn:
- Làm phiền Chu tiên sinh tìm một chỗ yên tĩnh chúng ta nói chuyện tiền bồi thường.
Chu Hà nhìn cô cười rộ lên:
- Không cần phiền phức như vậy.
Nói xong hắn đưa tay vào túi lấy ra một cái bút, trực tiếp viết lên trên chi phiếu một con số:
- Năm mươi vạn, bồi thường tổn thất cho các người chắc là thừa đi.
Trương Tiêu Hoa nhìn con số nhíu mày, nhận lấy chi phiếu, cô không nghĩ tới lại thuận lợi như vậy.
Chu Ha mỉm cười đánh giá cô từ trên xuống dưới, bộ dáng như thể sắp ăn tươi nuốt sống mỹ nhân này.
- Chuyện lần này coi như bỏ qua, nếu lần sau lại phát sinh loại chuyện này thì chúng tôi sẽ không chấp nhận thỏa hiệp. Trương Tiêu Hoa cảm nhận được ánh mắt của hắn, có chút căm ghét nói ra.
- Haha! Chu Hà đứng lên cười, trực tiếp ngồi trên bàn bi- a:
- Không chấp nhận thỏa hiệp thì sao, mỹ nhân, cô thật thú vị, đợi lát nữa đi uống trà chiều cùng tôi đi.
- Ông chủ của mỹ nhân tại sao không tới, khi nào hắn ta đến Thượng Kinh thì tôi nhất định phải chiêu đãi thật tốt, chậc chậc, sao lại để một mỹ nhân như cô tới đây chứ?
Đây là hai thanh niên lần trước đã đi cùng Chu Hà, lúc trước bọn họ bị đuổi ra ngoài nên luôn ôm hận trong lòng, đối với ông chủ của cửa hàng bể thủy sinh kia cũng nhớ thật kỹ.
- Tôi vốn cho là ông chủ của mỹ nhân sẽ tới, nhưng không sao, mỹ nhân tới đây lại càng tốt hơn. Chu Hà cười nói.
Trương Tiêu Hoa nhìn bộ dáng bọn họ không có chút kiêng nể gì, sắc mặt hơi khó xử:
- Bể thủy sinh tiên cảnh cũng không phải công ty nhỏ, ông chủ của chúng tôi sẽ không gặp mấy thương nhân tầm thường.
Trương Tiêu Hoa hiểu biết không nhiều về Sở Tiên, nhưng cũng biết hắn có bối cảnh cường đại. Mấy thanh niên trước mắt này tuy cô không hiểu rõ bối cảnh, nhưng vẫn rất có lòng tin đối với ông chủ của mình.
Từ trước đến nay, tất cả mọi chuyện hắn đều có thể giải quyết ổn thỏa.
Lần này, cô không gọi điện thoại cho Sở Tiên, cô không muốn vừa gặp chút chuyện đã phải gọi điện cho hắn, cô muốn tự mình giải quyết vấn đề của công ty, chứng minh thực lực của mình.
- Haha! Nghe được lời Trương Tiêu Hoa nói, mọi người trong phòng không kiêng nể gì cười rộ lên, mấy người thanh niên, thiếu nữ đứng xung quanh cũng cảm thấy buồn cười.
- Tôi cũng muốn nhìn một chút, ở Thượng Kinh này có người nào dám không nể mặt Chu đại ca! Một thiếu nữ cười hì hì nói ra.
- Đừng đừng, nói không chừng đối phương có thể ở Thượng Kinh này đánh Chu đại ca một trận đấy. Một thanh niên cười lớn, phóng đại nói.
- Đúng nha, tôi cũng sợ quá đi! Chu Hà ra vẻ sợ hãi co rụt đầu lại, sau đó chính mình không nhịn được cười rộ lên:
- Mỹ nhân, cô đừng có nói chuyện cười nữa, chuyện lúc đầu tôi nói không biết cô có còn nhớ hay không?
Chu Hà đứng lên, chậm rãi đi về phía trước mặt trương Tiêu Hoa:
- Nói cho ông chủ cô biết, muốn ở Thượng Kinh mở cửa hàng thì hắn phải xuất ra thành ý hoặc xuất ra thực lực, nếu không ở Thượng Kinh này không thể yên ổn được đâu.
Trương Tiêu Hoa giận dữ nhìn hắn:
- Không cần phách lối như vậy, coi như cậu có bối cảnh đi nữa cũng không thể tùy ý như vậy, thế giới này vẫn còn có pháp luật, cửa hàng bể thủy sinh của chúng tôi cũng không dễ bắt nạt như vậy.
- Mỹ nhân, vậy cho cô nếm thử một chút! Một thanh niên đi tới, trầm mặt nói:
- Đợi ông chủ cô đến, khi nào hắn đến các người mới có thể rời đi.
Thanh niên này nói xong, mấy người mặc đồng phục bảo an bắt đầu vây Trương Tiêu Hoa lại.
Biên: Cẩu ca
Nhóm: Cá.
Sáng sớm hôm sau, Tiêu Hoa mở cửa lái chiếc xe Maserati mình vừa mới mua đi đến văn phòng.
Cả người Tiêu Hoa mặc trang phục công sở, hơi trang điểm nhẹ nhìn qua vô cùng chững chạc.
Nắm trong tay cửa hàng bể thủy sinh giá trị mười mấy tỉ, tuy chỉ có 5% cổ phần nhưng cũng coi như là đại gia, người theo đuổi cô nườm nượp không dứt.
Nhưng đối với sự theo đuổi của những người này, Trương Tiêu Hoa biểu hiện lạnh nhạt vô cùng, mỗi lần nhìn thấy những kẻ này lại cảm thấy so với ông chủ mình đúng là không bằng một cái móng tay.
Sau khi ăn tết xong, cửa hàng bể thủy sinh ở các thành phố bậc một đã bắt đầu chuẩn bị khai trương, gần đây cô bận muốn chết.
Không đến mười phút sau, cô nhận được điện thoại của giám đốc cửa hàng bên phía Thượng Kinh, nghe được cửa hàng bể thủy sinh thành phố Thượng Kinh bị người ta đập phá thì cả người liền sững sờ.
- Chuyện gì xảy ra? Trương Tiêu Hoa cau mày hỏi.
- Đêm qua có một đám người đến đập phá cửa hàng đang sửa sang lại của chúng ta, sáng hôm nay mới phát hiện được. Hiện tại đã báo cảnh sát, nhưng khi cảnh sát qua thì có mấy thanh niên đi vào trong cửa hàng nói rằng đêm hôm qua là do nhân viên của hắn uống say không cẩn thận, hắn nguyện ý bồi thường.
- Bị một đám sâu rượu đập phá sao? Trương Tiêu Hoa khó xử nói:
- Nếu bọn họ đã muốn bồi thường thì để cho bọn họ bồi thường, mặt khác đẩy nhanh tiến độ sửa sang lại đi.
- Vâng, Trương tổng! Đầu dây bên kia gật đầu, ngữ khí có chút quái dị:
- Trương tổng, đối phương nói muốn gặp mặt cô một chút, mặt khác bọn họ nói rằng không dám chắc nhân viên bọn họ có say rượu đập phá thêm lần nữa không? Nhưng bọn họ bảo chúng ta yên tâm, nhân vien bọn họ đập một lần thì bọn họ cũng đền một lần.
Trương Tiêu Hoa sững sờ, lọ vẻ kinh ngạc:
- Bọn họ nói vậy sao?
- Đúng! Đầu dây bên kia hơi do dự nói: - Tôi cảm giác được là bọn họ cố ý tìm chúng ta gây phiền phức.
- Được, tôi biết rồi! Trương Tiêu Hoa đáp lại:
- Giữa trưa tôi sẽ tới.
- Cố ý kiếm chuyện sao? Trương tiêu Hoa cúp điện thoại, trong đầu hiện lên vài hình ảnh, do dự một chút cuối cùng cũng tạm thời không bấm điện thoại gọi cho Sở Tiên.
Khi cô đến cửa hàng vừa đúng lúc giữa trưa, đi tới cửa hàng phát hiện đã không có vách tường pha lê nữa chỉ còn một đống đổ nát gồ ghề.
- Trương tổng, cô tới rồi! Giám đốc phụ trách nhìn thấy Trương tiêu Hoa đến lập tức đi qua.
- Người phá cửa hàng của chúng ta ở đau? Trương Tiêu Hoa trực tiếp hỏi.
- Trương tổng, bọn họ đi rồi, chỉ để lại danh thiếp cho cô, họ nói chuyện bồi thường thì để cho cô đi đàm phán với bọn họ. Giám đốc cửa hàng đưa cho cô một cái danh thiếp.
- Chu Hà? Trương Tiêu Hoa nhìn tên bên trên danh thiếp càng thêm xác định,
Lúc trước có cùng hai tên thanh niên tranh cãi việc kinh doanh cửa hàng bể thủy sinh, mấy người bọn họ muốn tranh quyền đại lý, đồng thời còn uy hiếp một phen.
Về sau mấy người bọn họ tức tối bỏ đi, nhưng mấy lời uy hiếp của bọn họ thì Trương Tiêu Hoa vẫn nhớ rõ.
Bọn họ nói mình là địa đầu xà, đồng thời mập mờ nói nếu không đem quyền quản lý giao cho bọn họ sẽ có phiền phức vô cùng lớn.
- Xem ra đúng là mấy tên kia, thật đúng là âm hồn bất tán. Trương Tiêu Hoa lạnh lùng nói.
Lấy điện thoại di động ra, Trương Tiêu Hoa bấm số điện thoại có trên danh thiếp.
- Chu Hà đúng không? Tôi chính là Trương Tiêu Hoa của cửa hàng bể thủy sinh.
- Haha, Trương Tiêu Hoa sao, tôi nhớ rồi, cô chính là mỹ nhân cửa hàng bể thủy sinh sao, không biết mỹ nhân gọi điện có chuyện gì? Một hội bảy tám người đang đánh bi- a trong phòng, Chu Hà cầm một cây cơ ngồi trên bàn bi- a mỉm cười nói.
Mấy thanh niên nhìn về phía Chu Hà, trên mặt lộ ra nụ cười đầy thâm ý.
- Chu tiên sinh đã biết rõ còn cố hỏi, tôi gọi điện hỏi một chút về vấn đề bồi thường, đừng nói cậu không biết? Trương Tiêu Hoa lạnh lùng.
- Biết, sao tôi lại không biết được, mấy tên thuộc hạ của tôi uống hơi say, không cẩn thận đập phá cửa hàng của cô, tôi nhất định sẽ bồi thường, chỉ là hiện tại tôi không có thời gian, nếu không cô tới trung tâm nghỉ dưỡng Tinh Nguyệt đi! Chu Ha cười nói.
Trương Tiêu Hoa nghe được lời hắn nói, hơi do dự:
- Được, hy vọng Chu tiên sinh chuẩn bị đủ tiền.
- Haha! Chu Hà cười ha hả, hơi híp mắt:
- Tất nhiên, đừng nói là chút tiền mọn đập phá một lần này, cho dù là đập mười lần Chu Hà tôi cũng có thể bồi thường.
Trương Tiêu Hoa biến sắc, trực tiếp nói:
- Nói vị trí cụ thể cho tôi!
- Đến đây rồi hỏi tên Chu Hà là được! Chu Hà cười cười.
Trương Tiêu Hoa không nói nhiều, trực tiếp cúp điện thoại, hỏi giám đốc cửa hàng đang đứng một bên:
- Trung tâm nghỉ dưỡng Tinh Nguyệt ở đâu?
- Trung tâm nghỉ dưỡng Tinh Nguyệt sao? Giám đốc cửa hàng suy nghĩ một chút, sau đó nói ra:
- Trung tâm nghỉ dưỡng Tinh Nguyệt ở cạnh đại học Thượng Kinh, tên đầy đủ là Trung tâm thể dục nghỉ dưỡng Tinh Nguyệt.
- Thể dục nghỉ dưỡng? Trương Tiêu Hoa hơi buông lỏng một hơi:
- Đi, cùng tôi đi qua đó, tính xong số tiền tổn thất chưa?
- Rồi ạ, chúng ta lần này tổn thất ba mươi lăm vạn. Giám đốc cửa hàng nói.
- Được! Trương Tiêu Hoa từ tốn gật đầu, sau đó ngồi sau xe giám đốc cửa hàng đi về phía trung tâm thể dục nghỉ dưỡng Tinh Nguyệt.
Trung tâm thể dục nghỉ dưỡng Tinh Nguyệt cũng không phải là khu trung tâm sang trọng mà chính là một khu tương đối trung cấp, chủ yếu khách hàng cũng là sinh viên đại học Thượng Kinh cùng một chút lãnh đạo cấp thấp.
Khu thể dục nghỉ dưỡng Tinh Nguyệt này mở ra một là vì kiếm tiền, hai là chính vì tán gái, thiếu nữ trong đại học Thượng Kinh có thể nói là chất lượng cao vô cùng.
Lúc đi vào bên trong khu thể dục nghỉ dưỡng Tinh Nguyệt, Trương Tiêu Hoa cùng giám đốc cửa hàng đi vào, trực tiếp nói ra tên của Chu Hà.
Một nhân viên phục vụ đưa bọn họ đến vị trí phòng chơi Bi- a.
Trương Tiêu Hoa vừa đi qua liền nhìn thấy mấy thân ảnh quen thuộc, bên cạnh bọn họ còn có mấy thanh niên và thiếu nữ, vui vẻ vô cùng.
Trương Tiêu Hoa đi qua, mấy người thanh niên liền chú ý đến cô.
Trong trang phục công sở, dáng người Trương Tiêu Hoa cao gầy tuyệt đối đạt tiêu chuẩn nữ thần, khuôn mặt lạnh lùng lại càng khiến cô tăng thêm mị lực.
- Ai là Chu Hà? Trương Tiêu Hoa nhìn mấy tên thanh niên đang chăm chú đánh giá mình, giọng nói càng thêm lạnh lẽo.
- Mỹ nhân, chúng ta lại gặp mặt rồi! Chu Hà nhìn Trương Tiêu Hoa, trong mắt không hề che giấu sự thích thú.
Trương Tiêu Hoa cau mày nhìn hắn:
- Làm phiền Chu tiên sinh tìm một chỗ yên tĩnh chúng ta nói chuyện tiền bồi thường.
Chu Hà nhìn cô cười rộ lên:
- Không cần phiền phức như vậy.
Nói xong hắn đưa tay vào túi lấy ra một cái bút, trực tiếp viết lên trên chi phiếu một con số:
- Năm mươi vạn, bồi thường tổn thất cho các người chắc là thừa đi.
Trương Tiêu Hoa nhìn con số nhíu mày, nhận lấy chi phiếu, cô không nghĩ tới lại thuận lợi như vậy.
Chu Ha mỉm cười đánh giá cô từ trên xuống dưới, bộ dáng như thể sắp ăn tươi nuốt sống mỹ nhân này.
- Chuyện lần này coi như bỏ qua, nếu lần sau lại phát sinh loại chuyện này thì chúng tôi sẽ không chấp nhận thỏa hiệp. Trương Tiêu Hoa cảm nhận được ánh mắt của hắn, có chút căm ghét nói ra.
- Haha! Chu Hà đứng lên cười, trực tiếp ngồi trên bàn bi- a:
- Không chấp nhận thỏa hiệp thì sao, mỹ nhân, cô thật thú vị, đợi lát nữa đi uống trà chiều cùng tôi đi.
- Ông chủ của mỹ nhân tại sao không tới, khi nào hắn ta đến Thượng Kinh thì tôi nhất định phải chiêu đãi thật tốt, chậc chậc, sao lại để một mỹ nhân như cô tới đây chứ?
Đây là hai thanh niên lần trước đã đi cùng Chu Hà, lúc trước bọn họ bị đuổi ra ngoài nên luôn ôm hận trong lòng, đối với ông chủ của cửa hàng bể thủy sinh kia cũng nhớ thật kỹ.
- Tôi vốn cho là ông chủ của mỹ nhân sẽ tới, nhưng không sao, mỹ nhân tới đây lại càng tốt hơn. Chu Hà cười nói.
Trương Tiêu Hoa nhìn bộ dáng bọn họ không có chút kiêng nể gì, sắc mặt hơi khó xử:
- Bể thủy sinh tiên cảnh cũng không phải công ty nhỏ, ông chủ của chúng tôi sẽ không gặp mấy thương nhân tầm thường.
Trương Tiêu Hoa hiểu biết không nhiều về Sở Tiên, nhưng cũng biết hắn có bối cảnh cường đại. Mấy thanh niên trước mắt này tuy cô không hiểu rõ bối cảnh, nhưng vẫn rất có lòng tin đối với ông chủ của mình.
Từ trước đến nay, tất cả mọi chuyện hắn đều có thể giải quyết ổn thỏa.
Lần này, cô không gọi điện thoại cho Sở Tiên, cô không muốn vừa gặp chút chuyện đã phải gọi điện cho hắn, cô muốn tự mình giải quyết vấn đề của công ty, chứng minh thực lực của mình.
- Haha! Nghe được lời Trương Tiêu Hoa nói, mọi người trong phòng không kiêng nể gì cười rộ lên, mấy người thanh niên, thiếu nữ đứng xung quanh cũng cảm thấy buồn cười.
- Tôi cũng muốn nhìn một chút, ở Thượng Kinh này có người nào dám không nể mặt Chu đại ca! Một thiếu nữ cười hì hì nói ra.
- Đừng đừng, nói không chừng đối phương có thể ở Thượng Kinh này đánh Chu đại ca một trận đấy. Một thanh niên cười lớn, phóng đại nói.
- Đúng nha, tôi cũng sợ quá đi! Chu Hà ra vẻ sợ hãi co rụt đầu lại, sau đó chính mình không nhịn được cười rộ lên:
- Mỹ nhân, cô đừng có nói chuyện cười nữa, chuyện lúc đầu tôi nói không biết cô có còn nhớ hay không?
Chu Hà đứng lên, chậm rãi đi về phía trước mặt trương Tiêu Hoa:
- Nói cho ông chủ cô biết, muốn ở Thượng Kinh mở cửa hàng thì hắn phải xuất ra thành ý hoặc xuất ra thực lực, nếu không ở Thượng Kinh này không thể yên ổn được đâu.
Trương Tiêu Hoa giận dữ nhìn hắn:
- Không cần phách lối như vậy, coi như cậu có bối cảnh đi nữa cũng không thể tùy ý như vậy, thế giới này vẫn còn có pháp luật, cửa hàng bể thủy sinh của chúng tôi cũng không dễ bắt nạt như vậy.
- Mỹ nhân, vậy cho cô nếm thử một chút! Một thanh niên đi tới, trầm mặt nói:
- Đợi ông chủ cô đến, khi nào hắn đến các người mới có thể rời đi.
Thanh niên này nói xong, mấy người mặc đồng phục bảo an bắt đầu vây Trương Tiêu Hoa lại.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook