Ta Có Hào Quang Của Nữ Chính
Chương 14: Cho Ngươi Năm Triệu (14)

Edit: An Minh Tuệ.

_____________________

Giang Niệm cảm thấy Diêu Thục Cầm nữ sĩ có thể lấy lý do này tìm đến cô, khẳng định là có nguyên nhân, bằng không thì giống như bà ấy có tiền như vậy thái thái, làm sao khi đã đưa tiền còn muốn cầm trở về?

Cô nghĩ nghĩ, hỏi:

“Thẩm thái thái, có phải là Thẩm Minh cùng bác cãi nhau?”

Diêu Thục Cầm nữ sĩ bất đắc dĩ thở dài:

“Không có, Thẩm Minh không có cùng bác cãi nhau, ngày hôm sau, nó liền không nhắc lại qua chuyện này.”

Đã không có cãi nhau, cũng không có có ảnh hưởng đến tình mẹ con, mục đích của Diêu Thục Cầm nữ sĩ cũng coi như mong muốn, làm sao còn muốn đổi ý đâu, đây cũng quá không có tinh thần hợp tác!

“... Dạng này không tốt sao?”

Giang Niệm nói.

“Thẩm Minh không có bởi vì bác làm những chuyện kia mà mâu thuẫn, cũng không có lại tới tìm cháu, cái này chẳng lẽ không phải là điều bác muốn sao? Làm sao đột nhiên liền thay đổi ý nghĩ đâu?”

Diêu Thục Cầm nữ sĩ ý nghĩ rất đơn giản, chính là Giang Niệm rời khỏi Thẩm Minh về sau, Thẩm Minh có thể nghe theo trong nhà cùng đối tượng thích hợp kết hôn, coi như không phải Dương Tuệ Linh, nhà khác phù hợp cũng là có thể, sau đó sinh một trai một gái, đến thời gian thích hợp thì hoàn toàn tiếp nhận Thẩm thị...

Dạng này cũng ít đi một chút chặng đường oan uổng.

Có thể bà không nghĩ tới, Thẩm Minh không có cùng bà náo, ở nhà ở công ty biểu hiện cũng cùng ngày xưa không khác nhau chút nào, lại đi tìm Lão gia tử, nói hắn từ nhỏ đến lớn cho tới bây giờ chưa bao giờ gặp bất luận cái gì ngăn cản, người ở bên ngoài nhìn vào là rất thành công, nhưng hắn biết, thành công của hắn có hơn phân nửa là bởi vì hắn là cháu trai của Thẩm gia.

Thẩm lão gia tử lần đầu tiên nghe nói còn rất kinh ngạc, cũng đầy đủ nhạy cảm, nói:

“Là bởi vì hôn sự của cháu? Cháu không muốn nghe theo người nhà an bài, cho nên muốn một mình ra ngoài xông xáo một phen?”

Thẩm Minh nói:

“Cái này là một trong số những lý do; thứ hai, cũng là cháu cũng muốn biết nếu về sau thoát ly khỏi gia tộc, lấy năng lực của cháu đến cùng có thể đi tới bước nào, nếu như ngay cả chút năng lực nhỏ nhoi là tự mình lập nghiệp đều không có, coi như tiếp quản Thẩm thị cũng chỉ sẽ dừng bước chứ không tiến ; còn thứ ba, cuộc sống của cháu là do cháu sống, cháu nghĩ nghe theo lựa chọn của mình.”

Thẩm lão gia tử nghe xong không có phản bác hắn hoặc là trách cứ hắn, chỉ nói là nếu như Thẩm Minh thật sự muốn đi ra ngoài tự lập nghiệp, vậy hắn không chỉ có sẽ không được nhận trong nhà trợ giúp, càng không thể cầm trong nhà một tơ một hào, đã muốn xông, vậy liền nên dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, chân chính đi xông xáo một phen, mà không phải vác một cái êm tai thanh danh, kì thực vẫn là dựa vào trong nhà, kia cùng ở nhà khác nhau ở chỗ nào?

Thẩm Minh đồng ý.

Sự việc này Lão gia tử đã ngầm đồng ý, chính là Thẩm Sơn cũng không thay đổi được, Diêu Thục Cầm nữ sĩ cũng chỉ có thể nhìn lo lắng suông, bà đến hỏi qua Thẩm Minh, hỏi hắn là có phải vì chuyện của Giang Niệm nên mới quyết định việc này?

Nếu như hắn còn đang bởi vì việc ấy mà tức giận, bà có thể đi tìm Giang Niệm, chuyện lúc trước coi như chưa từng xảy ra, việc hắn muốn cùng cô kết giao bà cũng mặc kệ, cái gì cũng có thể thương lượng tốt, tại sao muốn rời khỏi nhà?

Diêu Thục Cầm hi vọng Thẩm Minh có thể thay đổi quyết định, hắn đã không nhỏ, mấy năm tới trước tiên kết hôn sau đó qua mấy năm tiếp nhận Thẩm thị không tốt sao? Làm gì phải đi bên ngoài chịu tội!

Nhưng mà bà cùng Thẩm Minh nói qua mấy lần, đều không thể thuyết phục được Thẩm Minh, liền ngay cả chồng bà cũng có chút tức giận nói:

“Cha đều đáp ứng, Thẩm Minh tính tình em cũng không phải không biết, nó muốn đi xông, liền để nó đi thôi, nên đi ăn một chút khổ, mới biết được xã hội này hiểm ác!”

Vì như thế nên Diêu Thục Cầm nữ sĩ chỉ có thể tìm đến Giang Niệm, bà cảm thấy khẳng định là sự việc bà cùng Giang Niệm đã kích thích Thẩm Minh, cho nên mới để Thẩm Minh làm ra loại quyết định này, bà muốn để hết thảy mọi việc trở lại lúc ban đầu.

Vừa vặn Giang Niệm không phải nói a, cô còn trẻ, cũng chưa đến tuổi kết hôn, còn không nghĩ tới chuyện kết hôn này đâu... Nói không chừng ngày nào liền đem con trai của bà quăng đi!!!

Bất quá những chuyện này Diêu Thục Cầm là không quá muốn cùng Giang Niệm nói, bằng không thì Giang Niệm biết con của bà có thể là bởi vì cô mới quyết định muốn đi ra ngoài xông xáo một phen, không chừng cái đuôi muốn vểnh lên bầu trời.

Cho nên Diêu Thục Cầm nữ sĩ nói:

“Bác cùng Thẩm Minh nói qua, cũng thật lòng nghĩ qua, hiện tại cũng là tự do yêu đương, hai đứa cũng chưa nói tới chuyện cưới gả, đã như vậy, bác tạm thời có thể không hỏi đến.”

Giang Niệm cực kỳ kinh ngạc, cho nên nam chính đến cùng là làm cái gì, để Diêu Thục Cầm nữ sĩ có chuyển biến lớn như vậy? Còn làm cho cô khó giữ được năm triệu?

Giang Niệm nghi hoặc nói:

“Thẩm thái thái, bác thật sự nghĩ như vậy sao? Về sau đều không lại ngăn cản cháu cùng Thẩm Minh sao?”

Diêu Thục Cầm nhẹ ho nhẹ một tiếng, nói:

“Đừng hiểu lầm, chỉ là để các cháu trước yêu đương thôi, những cái khác thì lúc khác nói.”

“Ân ân, cháu rõ ràng, có thể được đến Thẩm thái thái đồng ý đã là mở đầu rất tốt, tin tưởng không bao lâu, suy nghĩ của bác sẽ lần nữa thay đổi! Bác yên tâm đi, Thẩm A Di, cháu sẽ cùng Thẩm Minh nói chuyện yêu thương!”

“......???” Làm sao cảm giác lời này nghe để người yên tâm không nổi?

Diêu Thục Cầm nữ sĩ nhìn Giang Niệm bộ dáng nhu thuận nghe lời, càng nhìn càng cảm thấy không yên lòng, đây nhất định là lí do thoái thác để làm cho bà buông lỏng cảnh giác thôi!

Giang Niệm còn nói:

“Chỉ là trước đó cháu đã nói qua thật nhiều lời tổn thương Thẩm Minh, hi vọng hắn có thể tha thứ cho cháu, rõ ràng cháu là có nỗi khổ tâm a, vậy cháu hiện tại có thể đi tìm Thẩm Minh sao...”

“Chờ một chút.”

Diêu Thục Cầm đau đầu vuốt vuốt cái trán.

“Chuyện này để cho bác suy nghĩ lại một chút.”

Giang Niệm cúi hạ đầu, có chút thất vọng lại có chút khổ sở nhìn xem Diêu Thục Cầm:

“A?”

Diêu Thục Cầm cũng có chút lúng túng, dù sao Giang Niệm rất phối hợp với bà, trừ lần thứ nhất cự tuyệt yêu cầu của bà, về sau mấy lần đều vô cùng nghe lời, cũng không có châm ngòi quan hệ giữa bà cùng Thẩm Minh. Lần này càng là chính bà chủ động tìm tới trước, muốn như vậy muốn như thế cũng đều là bà.

Diêu Thục Cầm nghĩ, nếu như không phải là bị con trai làm cho tâm phiền ý loạn, bà cũng sẽ không đung đưa trái phải không chừng.

“Cháu để cho bác suy nghĩ thêm một chút, chờ bác nghĩ kỹ sẽ liên lạc lại cháu.”

Ném một câu nói như vậy, Diêu Thục Cầm cầm túi xách lên nhanh chóng rời đi, hơi có chút ý tứ chạy trối chết.

Giang Niệm cũng khẩn trương chạy trở về trường học, trong lòng tự nhủ, Diêu Thục Cầm nữ sĩ nói lật lọng liền lật lọng cũng thật là làm cho người ta sợ hãi.

Các loại bài kiểm tra sắp kết thúc làm cô phải chuẩn bị rất nhiều, thi xong một cái, Giang Niệm không nói hai lời, cầm túi xách, liền ngồi lên xe lửa về nhà.

Cô đều có kế hoạch tốt, chờ về đến nhà, mua nhà trước, sau đó lập một bản kế hoạch du lịch vòng quang trái đất cho ba người, tiền phải tiêu mới an tâm a.

Giang Niệm đến nhà tự nhiên nhận cả nhà nhiệt liệt hoan nghênh, bất quá cô nghỉ trường học bên kia còn không có nghỉ, sự việc Giang ba ba xin nghỉ hưu sớm cũng giải quyết, nói là phía trên bị nhầm lẫn, Giang ba ba khó chịu qua mấy ngày, lại trở nên sinh long hoạt hổ.

Ban ngày hai vợ chồng liền như thường lệ đi làm, Giang Niệm ở nhà sống như sâu gạo, mỗi ngày đều tìm nhà để mua, cô liền coi trọng một cái biệt thự mới xây ở phụ cận, hoàn cảnh tốt, chung quanh công trình tốt, cách trường học cũng gần...

Giang Niệm một bên xem phòng, một bên lên kế hoạch về chuyến du lịch vòng quanh thế giới, mệt mỏi liền chơi game, ngày tháng trôi qua đừng đề cập bao nhiêu vui vẻ, mặc dù cũng từ vừa về nhà tiểu bảo bối biến thành Tiểu Thảo. ( Ý chỉ khi vừa mới về nhà bố mẹ sẽ coi là bảo bối, nhưng ở được một thời gian rồi sẽ coi con thành cây cỏ, tự sinh tự diệt. =)))

“ Con nhìn con mỗi ngày ở nhà cũng không đi ra đi vòng một, thân thể đều bỏ đi, về sau đi chợ mua đồ ăn đều giao cho con, tiền mẹ để trong ngăn kéo tự cầm.”

Mua thức ăn? Nói đùa, cô hiện tại cũng là một tiểu phú bà trong người có năm triệu, lập tức liền muốn ở biệt thự đi du lịch vòng quanh thế giới, còn cần phải tự mình mua thức ăn sao?

Giang mụ mụ: “Còn không mau đi!”

“... Nha.”

... Mặc dù bản thân là tiểu phú bà trong người có tiền, nhưng mẹ mình vẫn là sinh vật đáng sợ nhất trên đời này, cô chỉ có thể cầm tiền lẻ đút vào túi để đi chợ.

Giang Niệm tùy tiện ở chợ bán thức ăn mua ít rau xanh cùng hai cây xương sườn, gặm vỏ kem ốc quế giẫm lên dép lào thoải mái nhàn nhã đi trở về, trong lòng suy nghĩ, đây là thời điểm cùng trong nhà nói thẳng thắn cô thật ra là cái nữ phú hào.

Ai ngờ cô vừa tới nhà, đã nhìn thấy dưới nhà, có một người khách không mời mà đến đang đứng.

Cô giật mình đến kém chút đem vỏ kem ốc quế nuốt:

“Thẩm Minh, anh làm sao lại ở chỗ này?”

Nam nhân mặc áo sơ mi trắng, quần dài màu đen, đơn giản sạch sẽ, một thân khí chất nổi bật, kiến cho mọi người đi qua đều ngừng chân quan sát! Nghĩ xem Giang Niệm thế mà quen biết, lập tức nhỏ giọng nói đến cái gì đó.

Giang Niệm dẫn theo đồ ăn chạy tới, ngửa đầu nhìn xem hắn:

“Sao anh lại tới đây?”

Thẩm Minh cười cười, đưa tay vuốt ve tóc hơi loạn của Giang Niệm, thanh âm hoàn toàn như trước đây trầm ổn:

“Niệm Niệm, đã lâu không gặp.”

Giang Niệm ngẩn người:

“Lần trước chúng ta đều chia tay a, anh làm sao còn tới a...”

Thẩm Minh híp mắt, khẽ hừ một tiếng:

“Mặc dù những chuyện em làm để cho anh rất tức giận, nhưng anh rõ ràng, em không phải người như vậy. Mà lúc anh ra khỏi nhà, mẹ anh nói cho anh, bà nói trong lòng em là rất yêu anh, chỉ là vì bà, sợ ảnh hưởng tình cảm mẹ con giữa anh và mẹ, nên em đã đáp ứng rời khỏi anh.”

Giang Niệm: “......”

... Diêu Thục Cầm nữ sĩ vì muốn cầm về năm triệu mà không từ thủ đoạn??

Giang Niệm thế mới biết, nguyên lai Thẩm Minh khoảng thời gian này là ra ngoài làm việc, hắn muốn rời khỏi Thẩm thị, tự mình lập nghiệp!

Lão gia tử lên tiếng, đã muốn xông, mặc cho hắn xông, chỉ là người nhà họ Thẩm cũng không thể cho Thẩm Minh bất kỳ trợ giúp nào, thân là Thẩm gia Đại thiếu gia phải có cổ phần, tài chính, bất động sản các loại cũng hết thảy không cho phép mang đi. Hắn đã dọn ra khỏi nhà lớn của Thẩm gia, tạm thời tìm một cái phòng ở lại, chỉ thỉnh thoảng về xem một chút.

Giang Niệm nghe được sửng sốt một chút, cô có nghĩ qua Thẩm Minh có lẽ sẽ làm những gì, nhưng không nghĩ tới hắn lại như vậy quả quyết chọn rời đi Thẩm gia:

“Cho nên bây giờ anh không còn có cái gì nữa sao?”

Giống như hắn đi xe vẫn là mượn của Từ Siêu?

Thẩm Minh: “Có, anh còn có em.”

Giang Niệm mím mím môi, nói:

“... Cái này không giống, người nhà của anh làm sao bây giờ?”

“Anh nhớ bọn họ, hoặc là bọn họ nhớ anh, chúng ta tùy thời có thể gặp mặt, anh cũng có thể tùy thời về nhà.”

Hắn chọc chọc trán cô, có chút bất đắc dĩ.

“Anh chỉ là rời đi Thẩm gia ra lập nghiệp mà thôi, cũng không phải là cùng người trong nhà đoạn tuyệt quan hệ, em nghĩ đi đâu vậy?”

Giang Niệm sờ lên cái trán, thời điểm nhìn xem Thẩm Minh còn là có chút khó tin.

... Cho nên cô chờ mong đã lâu ngược thân lại ngược tâm như vậy kết thúc rồi à? QAQ

Thẩm Minh nhìn khuôn mặt nhỏ Giang Niệm vo thành một nắm, trông thấy trong mắt cô có kinh ngạc cùng mờ mịt, hắn nhíu mày cười khẽ một tiếng, giống là nghĩ đến cái gì mở ra bàn tay:

“Cho anh.”

Giang Niệm a âm thanh, xem bàn tay hắn:

“... Cái gì?”

“Kia năm triệu.”

“......???”

Anh cái này ma quỷ xác định không phải là đến để lừa gạt của em năm triệu sao???

______________________

Cắm vào phiếu tên sách

Tác giả có lời muốn nói:

Giang Niệm: Bưng chặt túi tiền nhỏ!!!

___________________

Cảm ơn các bạn đã yêu thích và bình chọn ủng hộ cho truyện...!!!

* cúi người* yêu yêu*

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương