Hơi thở Chung Hạo cũng dần nặng nề, dục vọng đã lâu không gặp bỗng nhiên tràn về. Hắn không nhìn xuống phía dưới, không thấy tình trạng hiện giờ ra sao, nhưng chỉ dựa vào tưởng tượng, hắn đã cảm thấy quá dụ người rồi.

Tay kia của hắn vuốt ve chiếc bụng tròn tròn, dưới lớp da vô cùng ấm áp nhẵn nhụi kia đang có giọt máu của hắn, trong đó có một sinh mệnh be bé đang nằm ngủ, hắn dường như có thể cảm nhận được nó qua từng đợt vuốt ve. Hề Điền mặc váy, khi về nhà ngại tất chân chật nên đã cởi ra, bây giờ chỉ còn đôi chân nõn nà bên trong lớp váy trắng mỏng, dưới thân chỉ có một cái quần lót. Một tay khác của Chung Hạo cũng lần xuống, dễ dàng chui vào, mông và bụng đều rất mềm mượt, chỉ là ở mông thịt nhiều hơn, hắn khẽ đùa mà nhào nặn, làm cho nó thay đổi hình dáng.

Bị hai bàn tay trên dưới đùa bỡn, toàn thân cậu thấy hư không, cảm giác này vạn phần tình dục. Đợi đến khi hắn bắt đầu lần đến hoa cúc nhỏ, Hề Điền lúc này rất thức thời mà cầu xin tha thứ, ngón tay vô lực kéo vạt áo trước ngực hắn, lấy lòng nói: "Tiên sinh, sau ba tháng là khó làm chuyện như vậy..."

Chung Hạo: "Chuyện nào?"

Hề Điền chớp mắt, như con thú nhỏ cọ cọ hắn: "Không, không thể lên... Lên giường..."

Động tác này rất là mâu thuẫn với lời nói đó biết không, ngoài miệng nói không thể làm, nhưng ngôn ngữ cơ thể lại đang quyến rũ hắn. Chung Hạo nhắm mắt, mạnh tay bóp mông cậu, cậu khẽ kêu một tiếng, cảm nhận được tên yêu nghiệt nhỏ dưới quần của Chung Hạo càng ngày càng cứng, nó còn đang không ngừng cọ vào cậu.

Cách một lớp quần chạm đến một chỗ cứng rắn nhô lên.

Lần đầu Hề Điền yêu đương mơ màng không có kinh nghiệm, bị người yêu đùa đến nỗi không nói nên lời. Chung Hạo ngậm dái tai của cậu, dùng hàm răng nhẹ nhàng cà cà, liếm liếm, giọng nặng nề mà nói "Tôi biết", sau đó đẩy Hề Điền ra một chút.

Đôi mắt Hề Điền ướt nhẹp, mái tóc đen rũ xuống, khuôn mặt xinh xắn rất nhỏ, da cũng rất trắng rất mềm. Cậu ngồi trên giường, Chung Hạo kéo tay cậu ấn về phía hạ thân của mình, nói: "Giúp tôi ra."

Những việc quá kích thích đều không thể làm, nhưng không quá đáng thì vẫn làm được.

Thắt lưng Chung Hạo được cởi, lộ ra quái vật nhỏ giữa, quần lót của Hề Điền cũng kéo xuống, tràn ngập sắc tình mà treo móc cổ chân. Hai nơi đều rất nóng, không hề che giấu chút nào mà tuyên bố khát vọng của mình, đứng thẳng, theo động tác của chủ nhân mà dựa vào nhau. Hề Điền phát ra một tiếng thở dốc, cứ như một chút kích thích nhỏ xíu này đã không chịu nổi, nửa người trên nghiêng về phía trước, cái cổ tựa như mất hết sức, muốn dựa đầu lên vai Chung Hạo.

Chung Hạo lúc này lại không dung túng cho cậu, muốn cậu phải ngồi, hắn cầm bàn tay trắng trẻo nhỏ hơn của mình một chút đi xuống chỗ hai người đang chạm vào nhau. Ngón tay Hề Điền thẹn thùng đến đỏ hết cả, chỉ có thể thuận theo, chiếc váy theo nửa người trên cúi xuống của cậu rơi về đằng trước, vạt váy hơi dài dồn hết về giữa hai chân, Chung Hạo dừng lại, kéo váy lên, đưa đến bên miệng cậu.

Giọng Chung Hạo lúc này đột nhiên uy nghiêm hẳn lên. Hắn ra lệnh nói: "Ngậm."

Hề Điền bị hắn mê hoặc tâm thần, hé miệng, lộ ra hàm răng trắng noãn, cắn lấy chiếc váy. Chung Hạo nhìn cậu, không ngừng động tác, tiếp tục dẫn dắt, ôm lấy thứ có kích thước chênh lệch rõ ràng của hai người, cùng nhau an ủi. Hề Điền trẻ tuổi, tính tình lại đơn thuần, tự an ủi cũng ít, không có sức đề kháng với cái này, một lát là muốn lên đỉnh, khó chịu mà phát ra vài tiếng rên rỉ. Chung Hạo tiếp tục làm, tính cụ khổng lồ rất lộ liễu đỉnh về phía trước, đâm vào người yêu nhỏ, rất là bá đạo.

Hề Điền rất thoải mái, nhưng mà sướng quá sẽ muốn khóc, muốn gọi người, nhưng trong miệng còn cắn váy nên lẫn trong tiếng thở dốc còn có chút tủi thân nức nở. Nước bọt cậu làm ướt một mảng vảy, làm chỗ đó hơi sậm màu hơn, cái tay rảnh rỗi kia của Chung Hạo bắt đầu xoa bụng cậu, cậu run rẩy rùng mình, tiếng thở dốc gấp gáp, mảng váy ẩm càng lan to hơn.

Đường cong của chiếc cằm thanh tú nhếch lên, đầu hơi ngửa ra sau, chiếc váy che lấy hầu kết, mơ hồ có thể thấy đường nét cơ thể vừa thanh thuần vừa gợi cảm. Chung Hạo tới gần, giọng rất khàn mà nói "Em đẹp lắm", hắn hôn lên cổ cậu, vừa hôn vừa liếm lên trên. Hề Điền cảm thấy cần cổ bị hắn gặm rồi lại mút, khóe mắt ướt át, buông lỏng hàm răng, oan ức nói: "Tiên sinh... Tiên sinh anh bắt nạt em..."

Lúc nói chuyện, dây thanh quản chấn động rõ ràng, Chung Hạo gieo xuống cổ cậu mấy quả dâu tây, đầu lưỡi dùng sức liếm trên xương quai xanh duyên dáng, nói hàm hồ không rõ: "Bắt nạt em thế nào?"

Hề Điền rất không có sức: "Anh cắn em..."

Chung Hạo rất nghe lời mà cắn xương quai xanh của cậu một cái, ép cậu kêu lên sợ hãi, sau đó hắn cười cười, không nói gì. Tay hắn rời khỏi bụng, vén váy cao lên, lộ ra lồng ngực bằng phẳng cùng hai điểm đáng yêu trên đó, ngậm lấy một bên đầu v* hồng nhạt, nhẹ nhàng dùng răng cắn cắn.

Hề Điền thở dốc, giống hệt một người không xương, một tay bị Chung Hạo nắm, tay kia lập tức giơ lên che mắt vì xấu hổ. Cậu bị khoái cảm xung kích đến tê dại, mỗi một tấc da đều ấm lên nóng rực, tiên sinh vừa mới xác lập quan hệ với cậu đang chui đầu vào ngực mình, vừa như chà đạp lại tựa như trêu đùa, liếm mút, trêu chọc đến nỗi cậu không chống đỡ được, phảng phất toàn thân đều mẫn cảm vô cùng.

Rất nhanh cậu đã muốn bắn, đầu ngón chân trắng nõn cuộn lên, trên đỉnh của tính khí sắp bắn ra thì Chung Hạo đưa tay bịt lại, không cho cậu thỏa mãn.

Hề Điền ủy khuất nói: "Tiên sinh thật sự bắt nạt em!"

Chung Hạo không lên tiếng, đợi đến khi tay Hề Điền mỏi nhừ mới ngẩng đầu lên, thù dai mà nói: "Kêu một tiếng ba ba cho tôi nghe một chút."

Hề Điền bị sự vô liêm sỉ của hắn dọa rồi, lại thêm thân thể sắp cao trào bị cưỡng ép nên cảm thấy rất uất ức rất khó chịu, theo bản năng bắt đầu thút tha thút thít, phản kháng nói: "Tiên sinh anh thay đổi rồi..."

Ngón tay Chung Hạo vuốt nhẹ lên đỉnh mẫn cảm, cũng cảm thấy mình ấu trĩ, nhưng mà cảm giác này quá tốt, hắn không muốn dừng.

Hề Điền mới không thèm gọi ba ba, nước mắt tràn mi mà nhìn hắn, hút mũi, chủ động lại gần liếm môi hắn. Chung Hạo được lợi, lại gần liếm đầu lưỡi tươi đẹp của cậu mấy cái, cũng không nỡ để Hề Điền quá khó chịu, mạnh mẽ hôn lại rồi nhấc ngón tay ra.

Chất lỏng trắng đục dính hết lên tay hắn, dinh dính, hắn xấu xa mà bôi hết lên bụng Hề Điền. Hề Điền bị hắn làm cho run cầm cập, không phản kháng được, tay vẫn bị nắm chặt để lấy lòng tính khí thô to nóng rực kia, cả người mềm oặt ngã trên người hắn.

Cuối cùng Chung Hạo lật cậu xuống giường, vén váy cao lên, tinh dịch nồng đậm bắn hết lên bụng bầu tròn trịa của cậu. Tinh hoa của hai người giao hòa một chỗ, cách một lớp da cùng tiếp xúc thân mật với bảo bảo của họ, sau đấy dinh dính nhơm nhớp mà cùng chảy xuống.

Xúc cảm quá tục tĩu, Hề Điền thẹn thùng đến không dám nói gì, chỉ khẽ kêu hai tiếng, giống như con mèo nhỏ nổi nóng mà đá hắn. Chung Hạo nhìn cậu đáng yêu không chịu được, tâm tình rất tốt, ôm cái đầu xù của cậu lên mà thân thiết cưng chiều.

Hề Điền bị hôn đến thiếu dưỡng khí, rất bất mãn mà nghĩ -- thì ra không phải tất cả tiểu thuyết đều chỉ biết lừa người ta.

Từ tổng tài bá đạo lạnh nhạt thận trọng sau khi nói chuyện yêu đương sẽ biến thành tên tình dục cuồng, điểm này cậu đã tìm được chứng minh ở tiên sinh của mình rồi.

_____

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương