Ta bị toàn bộ Hoàng triều bức hôn!
Chapter 7: Đối mặt với quần thần đột nhiên lẳng lơ cợt nhả, Vệ Lẫm nhất thời cạn lời.

Tác giả: Sách Mã Thích Phong

Editor: Etar

Beta: Shin

Bản dịch được thực hiện bởi Qtruyen - Ổ của những chú Cú ăn Tạp. Hãy truy cập qtruyen.net đọc để ủng hộ nhóm dịch nhaaaaa.

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Vừa nghe thấy lời Cửu Ca, Vệ Lẫm trầm mặc, hắn đoan chính ngồi ở trước thư án, không biết suy nghĩ gì mà mặt mày mãi vẫn không giãn ra.

Thật lâu sau Vệ Lẫm mới mở miệng, “Theo ý khanh, con ảnh yêu này là muốn làm cái gì?”

Cửu Ca không trả lời ngay, hắn suy tư chốc lát, nghĩ tốt rồi mới nói, “Vừa rồi thần đã kiểm tra, trên người ảnh yêu có một giọt máu thần tộc cho nên hắn mới có thể che dấu yêu khí của mình lẻn vào nơi này.”

“Tuy rằng thần huyết trên người nó có thể che lấp hơi thở, nhưng bên ngoài doanh trướng đã sớm thiết lập yêu trận, một con tiểu yêu như nó khả năng có lớn hơn nữa cũng không thể xuyên qua trận pháp, thần cảm thấy có lẽ nó đã từ sáng sớm mai phục ở đây, chờ bệ hạ hạ trại tạm thời.”

Phía trước có đại yêu chặn đường, Vễ Lẫm hạ lệnh nghỉ ngơi chỉnh đốn cũng là bình thường, hơn nữa hạ trại ở nơi này là lựa chọn tốt nhất, yêu tộc đoán trước được bọn họ dừng lại ở chỗ này một đêm cũng chẳng có gì lạ.

“Vậy nên ý khanh là yêu tộc có thể đã sớm biết cô trúng yêu độc, cho nên mới để đại yêu chặn đường, như thế ảnh yêu có thể dẫn cô nhập mộng?” Vệ Lẫm lời nói sắc bén gãi đúng chỗ ngứa.

Tuy rằng hắn không phải Nữu Cỗ Lộc, cũng không am hiểu cung đấu âm mưu vân vân nhưng tốt xấu gì cũng đọc tiểu thuyết nhiều năm như vậy, vài đường quyền cơ bản vẫn biết.

* Nữu Cỗ Lộc là một họ rất phổ biến của người Nữ Chân thời nhà Thanh, Nữu Cỗ Lộc thị là gia tộc xuất sinh nhiều Hoàng Hậu, phi tần của nhà Thanh nhất. Quyền thần nổi tiếng thời Càn Long, Hòa Thân, cũng là người thuộc gia tộc này. Ở đây ý chỉ những người am hiểu cung đấu và tranh giành chính trị.

Cửu Ca: “Thần đúng là nghĩ như vậy. Bằng không một con ảnh yêu làm sao dám dẫn bệ hạ nhập mộng?”

Cái này làm Vệ Lẫm càng đau trứng, cuốn tiểu thuyết này hắn mới đọc một chút, Lâm Vị chết như thế nào hắn còn không biết. Hướng của vở kịch hiện tại đúng là vì con trai ruột của tác giả mà xây dựng bước đệm, đầu tiên là trúng yêu độc, việc này còn bị lão đại phe địch biết, đối phương vì phá hủy thần tộc, chắc chắn là muốn tấn công tinh thần gây sức ép cho hắn. Vệ Lẫm đã bắt đầu cảm thấy tương lai cách cái chết của mình không xa. Nhưng con kiến còn ham sống, Vệ Lẫm chỉ có thể giữ vững tinh thần, cố gắng giữ cho mình sống sót. Vệ Lẫm bắt buộc bản thân tỉnh táo lại, hắn còn thật sự nghĩ kĩ, cảm thấy việc này có chút cổ quái.

“Nếu nói yêu tộc biết chính xác cô trúng yêu độc, vì cái gì chỉ phái một con ảnh yêu đến? Ảnh yêu sức lực yếu ớt, cho dù có thể dẫn cô nhập mộng cũng không có khả năng lấy mạng cô.” Vệ Lẫm vạch ra điểm đáng ngờ.

Hiện tại việc cấp bách là phải biết Lâm Vị chết như thế nào thì hắn mới có thời gian phòng bị. Vệ Lẫm một người tự động não thực sự có hạn vậy nên lôi kéo Cửu Ca thêm một cái đầu suy nghĩ, xem Yêu Vương rốt cuộc muốn làm gì.

“Thần cũng thấy kỳ quái, thế nên mong bệ hạ kể lại chuyện trong mộng cho thần, kể càng chi tiết càng tốt.” Cửu Ca nói.

Vệ Lẫm không đáp lời, không khí rơi vào trầm mặc quỷ dị. Có lẽ cảm thấy hắn sau đó cũng không nói lời nào, thật sự có chút vi diệu, Cửu Ca nhìn về phía Vệ Lẫm, dường như nhắc nhở mà kêu một tiếng, “Bệ hạ?”

Nội tâm Vệ Lẫm có điểm phức tạp, hắn có thể nói rằng trong mơ hắn bị Cửu Ca đè lên mà đùa giỡn, thiếu chút nữa là bị cưỡng hôn sao?

Ánh mắt Cửu Ca phóng tới vô cùng thuần khiết, thực sự là thần tử tốt muốn cùng quân phân ưu. Dưới ánh mắt như thế, Vệ Lẫm cuối cùng cũng mở miệng, “Cô mơ thấy ngày ngươi uống say, không phép tắc mà kéo cô đi khe núi tắm rửa.”

Lúc ấy Cửu Ca giết bốn con giác long cùng vô số yêu tộc khác, trên người dính không ít máu yêu. Máu yêu tộc hôi không nói nổi, yêu sống càng lâu càng thối, Cửu Ca lột da bốn con giác long xong, mùi hôi trên người hắn so với đậu phụ Vương Trí Hòa còn khó ngửi hơn gấp trăm lần.

* Vương Trí Hòa: Có rất nhiều dị bản, một trong số đó là tương truyền, đậu phụ thối có từ đời Khang Hy, hoàng đế thứ tư của nhà Thanh. Bấy giờ, Vương Trí Hòa, một sĩ tử thi trượt, không có lộ phí về nhà nên ở lại kinh thành bán đậu phụ. Một ngày nọ, đậu phụ bị ế, anh ta bèn cắt đậu thành những miếng nhỏ đem ướp muối trong chum. Vài ngày sau, anh mở chum ra, thấy đậu phụ bốc mùi rất thối và chuyển sang màu lục. Nếm thử thấy ngon, Vương Trí Hòa bèn mang ra bán. Món ăn lạ từ đó được nhiều người chuộng và lan truyền rộng rãi.

Vệ Lẫm bị hắn hun thối đến mắt trợn trắng, đại khái là nhìn thấy Vệ Lẫm ghét bỏ Cửu Ca mới nổi lên tâm tư “nghịch nước”, kéo Vệ Lẫm tới cái ao ở khe núi kia. Vì ngày đó cả người Cửu Ca đều thối um, cho nên khi tiến vào giấc mơ, ban đầu Vệ Lẫm ngửi được hương vị của ảnh yêu mới không quá để ý. Mãi đến khi đối phương muốn hôn xuống, Vệ Lẫm mới đột nhiên phát giác khí tức không đúng. Tuy “Cửu Ca” này trên người cũng có yêu khí nhưng so với đậu phụ Vương Trí Hòa vẫn kém một chút, phải biết rằng ngày đó mùi của Cửu Ca còn có thể so với vũ khí sinh hóa đấy. Bởi vậy Vệ Lẫm rất nhanh đã thanh tỉnh, biết là yêu tộc xâm nhập giấc mơ của hắn.

Nhắc lại chuyện cũ, không thấy Cửu Ca có gì không ổn, một bộ dáng kiên nhẫn lắng nghe. Dù sao sự kiện kia đã qua, hắn cũng đã thỉnh tội với bệ hạ, nhắc lại thêm một lần hắn cũng tuyệt không xấu hổ. Cửu Ca không chỉ không xấu hổ, ngược lại thực nghiêm trang, “Sau đó thì sao bệ hạ, cảnh trong mơ giống như đúc chuyện ngày hôm đó?”

“Trong mộng khanh không say như vậy, trái lại đè cô lên thạch bích… Tính hôn cô.” Vệ Lẫm ngồi đoan chính, lúc nói lời này cũng là miệng quân vương uy nghiêm, thẳng thắn, rõ ràng, không chút tối nghĩa.

Cửu Ca cũng không lấy gì làm kinh ngạc, hắn nhìn bệ hạ nghiêm túc, cũng nghiêm túc y như vậy, giống như đang thảo luận triều đình đại sự.

“Thần ở trong mộng của bệ hạ hẳn là ảnh yêu, nó lần đầu tiên dẫn bệ hạ nhập mộng, thần cho rằng nó không nên cả gan làm loạn bóp méo giấc mơ của bệ hạ.”

“Phàm nhân hạ giới thường nói, ngày nghĩ gì đêm mơ đấy, giấc mơ của thần tộc bình thường đều là dự báo, nhất là giấc mơ của bệ hạ, một ảnh yêu nho nhỏ có thể đi vào giấc mơ của bệ hạ đã là không dễ, nó không thể sửa đổi mộng của bệ hạ.”

Cửu Ca còn thực sự theo sát Vệ Lẫm mà phân tích. Tuy biểu tình Cửu Ca đứng đắn, mi tâm nheo lại, dường như là vì quân mà lo lắng nhưng Vệ Lẫm vẫn như cũ hoài nghi Cửu Ca đang đâm chọc. Lại còn ngày nghĩ gì đêm mơ đấy, đây con mẹ nó còn không phải là muốn nói trong lòng Vệ Lẫm hi vọng bị Cửu Ca chiếm tiện nghi, bắt nạt hắn như vậy?

Nhưng não Cửu Ca không phải đơn thuần bình thường, sau khi nói một đống lời hư hư thực thực đầy nội hàm, lại lời ra kinh người, “Cho nên thần cảm thấy, có phải là bệ hạ, đến kỳ phát tình?”

Vệ Lẫm: …

Cuốn tiểu thuyết này tuy rằng là sảng văn, một đường sảng sảng sảng làm đường chính, nhưng thực tế nó là tiểu thuyết xuất ra từ Mỗ Giang. Mỗ Giang lấy đam mỹ nổi tiếng, mặc dù là truyện xoay quanh nam chính, vô CP, sảng văn, nhưng vẫn luôn lộ ra một cỗ cảm giác Jack Sue. Nói trắng ra, ở thời hiện đại chủ nghĩa khoa học xã hội, cái này gọi là “tình huynh đệ”.

* Mỗ Giang: Có lẽ là lái từ Tấn Giang – trang đọc tiểu thuyết lớn của Trung Quốc.

** Sảng hay sướng: Sảng văn là văn phong viết xoay quanh nhân vật chính một đường thuận lợi bước lên đỉnh cao nhân sinh.

*** Vô CP: Couple hay cặp đôi. Nghĩa là truyện này viết không nói về tình yêu của cặp đôi nào cả.

****  Nguyên văn 子杰克苏 (tử kiệt khắc tô hay Jack Sue): là biến thể của Mary Sue, dùng để chỉ nam chính được buff ảo tung chảo, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, nhìn đâu cũng thấy có mùi gian tình cùng nhân vật khác.

***** Tình huynh đệ: Ở Trung Quốc cấm phim đam mỹ nhưng các nhà đài thường lách luật, biến tấu thành “tình huynh đệ”.

Làm một nam nhân tính hướng không thẳng lắm mà nói, Vệ Lẫm thích loại Sue này, sảng, tiểu thuyết vô CP, vừa có nội dung để xem vừa có thể bổ não một chút gian tình. Tính cách vớ vẩn của Cửu Ca khi say rượu, có lẽ mục đích chính là tác giả vì tình huynh đệ chủ nghĩa khoa học xã hội mà đặt ra.

Mỗi khi Cửu Ca cùng Lâm Vị ở chung một chỗ, cũng luôn như có như không… tồn tại tình huynh đệ chủ nghĩa khoa học xã hội này. Thời điểm hắn say rượu, lời nói đối với Lâm Vị thật ra đúng là rất thẳng thắn táo bạo, từ khi Vệ Lẫm xuyên đến đây cũng đã chính tai nghe qua vài lần. Nhưng đó là ở tình huống Cửu Ca say rượu, còn lúc thanh tỉnh hắn làm sao dám không để quân thượng trong mắt?

Cho nên đối mặt với một thần tử đột nhiên lẳng lơ cợt nhả, Vệ Lẫm nhất thời cạn lời.

Cửu Ca vẫn là bộ dáng chính phái như vậy, hắn tựa hồ không biết là mình nói lời đại nghịch bất đạo gì, thấy Vệ Lẫm không nói câu nào, hắn lại tiếp tục.

“Hiện giờ bệ hạ trúng yêu độc, lại mơ giấc mơ như vậy, thần nghĩ bệ hạ ngoài tham ăn còn xuất hiện đặc thù yêu hóa khác, đó là kỳ phát tình, bằng không lấy tính tình của bệ hạ, vô luận như thế nào cũng không thể mơ giấc mơ này.”

Yêu tộc là có kỳ phát tình, cho nên hai yêu tộc ở cùng nhau một trăm năm mới có thể sinh ra một bộ tộc. Nhưng thần tộc không có thời kỳ đặc thù đó. Vệ Lẫm còn chưa từ điểm cổ quái này hồi thần, Cửu Ca lại bắt đầu nghiêm trang nói lời kinh thế hãi tục.

“Nếu là như thế thì tình huống thật có chút không xong.” Giữa chân mày Cửu Ca nhiễm đầy sầu lo, “Nếu bệ hạ thật sự bị yêu độc đồng hóa mà có kỳ phát tình, kế tiếp chắc chắn còn có dị biến khác nữa, đến lúc đó bệ hạ nhất định phải tới tìm thần.”

Vệ Lẫm: …

Thân thể dị biến cái gì? Tìm ngươi, ngươi lại định làm gì?

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương