Ta bị toàn bộ Hoàng triều bức hôn!
Chapter 10: Lúc ta làm loạn, hai người các ngươi còn đang ở trong bụng mẹ!

Tác giả: Sách Mã Thích Phong

Editor: Etar

Beta: Shin

Bản dịch được thực hiện bởi Qtruyen - Ổ của những chú Cú ăn Tạp. Hãy truy cập qtruyen.net đọc để ủng hộ nhóm dịch nhaaaaa.

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Sắc mặt Hi Thần vô cùng kém, cơ hồ có thể dùng nổi trận lôi đình để hình dung.

“Yêu tộc tạo ra lá chắn ngăn Thần tộc, ngươi con mẹ nó sao không tìm ta? Nghĩ lão nương chết rồi phải không!”

“Nữ Oa đại nhân chỉ còn lưu lại mỗi ngươi là ruột thịt, lão nương giữ ngươi giữ như bảo bối, ngươi lại con mẹ nó đặc biệt đi tìm chết!”

“Ngươi đã không muốn sống thì lão nương hiện tại sẽ đưa ngươi đi gặp Nữ Oa đại nhân!”

Hi Thần tức giận đập đuôi dài, động đất rung cả núi, Vệ Lẫm lại một lần nữa bị chụp bay. Một đuôi này lại đập trúng cằm Vệ Lẫm, lưu lại trên cổ hắn một cái dấu thật dài màu hồng. Vệ Lẫm giống như con quay ở giữa không trung xoay vòng, bay ra rất xa rất xa.

Từ đầu đến cuối, Vệ Lẫm vẫn là một đầu mơ hồ!

 Hắn muốn cho Hi Thần xem hắn còn có… cứu được hay không, ai biết đối phương lại đánh hắn!!!

Thời điểm Cửu Ca chạy tới, vừa vặn nhìn thấy Vệ Lẫm bị đánh bay liền vội vàng tiến lên đỡ, “Bệ hạ.”

Nhìn trên mặt có hai vết ấn đuôi, mộng bức ngơ ngác bệ hạ, khóe miệng Cửu Ca nhịn không được nhếch lên một chút muốn cười. Nhưng mà không đợi Cửu Ca cười ra, Hi Thần đã bay lại đây. Nhưng mà lần này mục tiêu không phải là Vệ Lẫm mà là Cửu Ca. Cửu Ca phản ứng thập phần nhanh, hắn vội vàng để Vệ Lẫm sang một bên, bản thân lại bởi vì tránh né không kịp mà bị chiếc đuôi trắng đập trúng.

Vệ Lẫm nhìn Cửu Ca “hưu” một cái bị quất bay, sau đó đập lên thân cây cổ thụ vạn năm trước còn lưu lại. Cửu Ca bị Hi Thần đánh, đôi cánh của hắn cứng rắn đập bảy tám thứ xung quanh cổ thụ thành bột mịn, có thể thấy được một đuôi kia dùng bao nhiêu lực.

Vệ Lẫm nhìn một màn này, tâm tình cực kỳ phức tạp. Thật sự, không so sánh sẽ không đau thương, Hi Thần xuống tay với hắn vẫn tính là nhẹ nhàng.

Cửu Ca Chiến Thần – hàng thật giá thật không phải là nói đùa, bị đánh như vậy hắn còn có thể đứng lên, sau đó vỗ vỗ bụi đất trên người giống như không có việc gì.

“Chủ ý ngu ngốc này rốt cuộc là ai đưa ra? Ai bảo hắn đi phá yêu trận?” Hi Thần tức giận rõ ràng vẫn chưa hạ xuống, lời này hỏi mang theo sát ý nóng hôi hổi.

Là Lâm Vị!

Hắn chủ động tự mình đưa bản thân ra muốn đi phá trận, nếu hắn không ra tay, Thần tộc sẽ chịu rất nhiều tổn thất, Lâm Vị là quân chủ của Cửu Mục Hoàng Triều, tất nhiên là phải có trách nhiệm.

Vệ Lẫm không phải Lâm Vị, ở trước mặt cọp mẹ nổi giận Hi Thần, trừ phi hắn còn muốn bị đuôi nàng quất bay, chứ không chỉ có thằng ngốc mới chủ động đứng ra nói chính là mình. Cửu Ca cũng không ngốc, hắn tránh ánh mắt Hi Thần, rũ mi, như là bởi vì không bảo vệ tốt Vệ Lẫm mà xấu hổ vậy.

Hi Thần thấy bọn họ hai người đều trầm mặc không nói, tất nhiên liền đoán được là chuyện gì xảy ra.

“Trẻ trâu!” Hi Thần mắt lạnh, quét về phía Vệ Lẫm, “Cửu Lê tộc là thượng cổ đại yêu tộc đứng đầu, ngươi con mẹ nó mới sống bao lâu mà cũng dám theo chân bọn họ ngang tàng, ngại mệnh quá dài phải không?”

Cửu Ca đứng ra vì Vệ Lẫm nói chuyện, “Bệ hạ cũng là vì Thần tộc, việc này đều do thần, nếu ta mạnh hơn một chút bệ hạ cũng sẽ không trúng yêu độc.”

“Không trách ngươi thì mẹ nó trách ai nữa! Ngươi rốt cuộc làm ăn kiểu gì, hắn muốn đi chịu chết ngươi còn không ngăn cản hắn, ngươi ở đây còn có tác dụng đéo gì?” Hi Thần đối với Cửu Ca không khách khí mà chửi rủa thậm tệ.

Vệ Lẫm: …

Cửu Ca: …

Hi Thần bao che cho con cái cũng không phải ngày một ngày hai, Cửu Ca thật ra là tâm bình khí hòa.

“Là lỗi của thần.” Cửu Ca thành thật đội nồi, “Là thần không ngăn cản bệ hạ, thần thất trách.”

Nếu thực sự đánh nhau, Hi Thần không phải là đối thủ của Cửu Ca, nhưng thân phận địa vị của Hi Thần bày ra ở đó, Cửu Ca không có khả năng ra tay. Hi Thần bối phận rất lớn, nàng thậm chí so với cha mẹ của Lâm Vị còn lớn hơn mấy ngàn tuổi, thái độ làm người ương ngạnh bá đạo, chính là tính tình không thèm phân rõ phải trái.

Hồi còn trẻ tính tình càng rõ, hiện giờ xung quanh nàng lại đều là tiểu bối nên đã lâu không phát hỏa, nhưng một khi đã phát hỏa thì vô cùng vô cùng đáng sợ.

“Đừng có mẹ nó hùa theo lời ta nói mấy câu vô dụng, hai con rắn con các ngươi còn muốn lật trời? Năm đó lúc lão nương hoành hành ở thiên địa này, mẹ nó không biết hai quả trứng các ngươi đã xuất hiện chưa!” Hi Thần mắng.

Hi Thần lời này phiên dịch lại chính là, thời điểm ta làm loạn, hai người các ngươi vẫn còn trong bụng mẹ chưa ra đâu!

Nữ Oa tộc đẻ trứng, đằng xà tộc cũng đẻ trứng, cho nên Hi Thần nói bọn họ là hai quả trứng, cũng không phải nói sai.

Vệ Lẫm: …

Cửu Ca: …

Hai thằng nhãi rắn con này thành thành thật thật nghe giáo huấn, không vì mục đích gì khác, nữ nhân này một khi bão nổi là thực ngang ngược. Chờ Hi Thần mắng xong, Cửu Ca mới thật cẩn thận hỏi, “Đại nhân, bệ hạ là trúng yêu độc gì?”

Vấn đề Cửu Ca hỏi này làm cho Hi Thần sắc mặt chán ghét, “Là long dăng, con sâu nhỏ sinh sản ở đầm lầy hoang dã, xem như, thiên địch của Nữ Oa tộc đi!”

Vạn vật tương sinh tương khắc, ngay cả là tộc Nữ Oa cường đại cũng có thiên địch, hơn nữa thiên địch lại là một loại sâu nhỏ bé. Việc này nghe hoang đường nhưng lại là sự thật, long dăng nói là sâu, kỳ thực không quá chính xác, dùng từ ngữ của thế kỷ hai mươi mốt mà nói thì nó là ký sinh trùng. Long dăng là ký sinh trùng duy nhất có thể tấn công cái đuôi của Nữ Oa tộc, nọc độc của nó có thể tẩm vào đuôi dài, làm cho máu thịt thối rữa, ngay cả thần quang cũng không thể giết chết.

Bất quá long dăng cũng có thiên địch, đó chính là phượng hoàng, vô luận long dăng chui vào kiểu gì cũng sẽ bị ánh sáng của phượng hoàng nướng chín. Cho nên thời thượng cổ, Nữ Oa tộc thích nuôi phượng hoàng. Nhưng phượng hoàng đã sớm bị diệt sạch, long dăng cũng bị diệt sạch, không biết yêu tộc từ đâu tìm được trứng trùng.

Nhìn Lâm Vị trúng yêu độc long dăng có thể nhận ra, hết thảy đều là yêu tộc đã sớm bày ra thế cục, đầu tiên là lấy huyết tế gọi vong linh Cửu Lê về, sau đó dụ hắn xuất hiện rồi thả ra long dăng. Tuy kế này không tính là tinh diệu tuyệt luân nhưng vẫn khiến Lâm Vị trúng chiêu.

Đương nhiên đây đều là tác giả an bài, vì nhi tử ruột của mình mà trải đường, Lâm Vị cùng Vệ Lẫm đều là người bị hại. Hiện giờ đã không còn phượng hoàng, độc long dăng Hi Thần cũng không thể giải, cho nên hắn thực buồn phiền. Hi Thần âm tình bất định một hồi lâu, cuối cùng bỏ mặc Vệ Lẫm cùng Cửu Ca, nàng vậy mà bỏ đi. Nhưng nàng cũng chỉ rời đi trong chốc lát, rất nhanh Hi Thần đã trở lại, tay còn nhiều lên một cái hà bao, trong hà bao kia chứa ba cái đầu đại yêu. Hi Thần mở hà bao, đem ba huynh đệ của Yêu Vương thả ra. Ba cái đầu lớn vừa mới bị Hi Thần thông não nhưng bây giờ vẫn như cũ không biết thành thật, vừa được thả ra liền chửi ầm lên. Nhưng luận mắng chửi người, ai so với Hi Thần càng bưu hãn?

Hiện giờ Hi Thần đáy lòng còn nghẹn một cỗ cảm giác giận con mà không làm gì được, đám kia cũng dám đến tìm chết. Đối với bọn họ, Hi Thần đương nhiên sẽ không khách khí, nàng vung cái đuôi, hướng thẳng mặt bọn họ mà cùng lúc đập tới. Tư thế đánh nhau khiến đất rung núi chuyển làm cho Vệ Lẫm kinh ngạc, hắn theo bản năng nhìn thoáng qua Cửu Ca, đối phương vừa vặn cũng nhìn lại đây. Song phương từ trong mắt nhau đều nhìn ra may mắn. Vẫn là ứng với câu nói kia, không so sánh sẽ không có đau thương, so với Hi Thần đánh ba cái đầu yêu, đánh bọn họ quả thực chính là gãi ngứa được không!

Ba lão đại yêu sống vạn năm, đã bao giờ lại bị treo lên đánh như vậy? Hơn nữa bọn họ đã sớm tu luyện da đồng xương sắt, hiện tại lại bị đánh đập, mồm mắt đều xiêu vẹo, nước mắt giàn giụa, một chút hình tượng đại yêu cũng không có. Lúc đầu bọn họ còn có khí lực mắng Hi Thần là đàn bà thối, nhưng bây giờ một đám đều miệng sùi bọt mép, không biết là do mắng đã mệt hay bị đánh đến thảm.

Vệ Lẫm cảm thấy đây đâu phải chỉ dùng một từ thảm là có thể hình dung? Quả thực chính là vô cùng thê thảm, cực kỳ bi thảm, cực kỳ tàn ác!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương