Sỹ Đồ Phong Lưu
Chương 584

Thu Vũ Yến không nói gì, vươn tay chơi đùa lỗ tai trước mặt, nhịp thở bắt đầu trở nên dồn dập hơn. Yên tĩnh đột ngột này làm Dương Phàm cảm thấy khác lạ, quay đầu lại nhìn Thu Vũ Yến một chút. Thấy mặt người phụ nữ này đã đỏ ửng, chiếc váy bởi vì tư thế này làm lộ ra rất nhiều, một mảng da thịt trắng nõn được kéo sâu xuống, một khe sâu càng thêm sâu đậm.
Dương Phàm cười cười, cười rất vô sỉ. Thu Vũ Yến không dám nhìn thẳng, xoay người đối mặt với Dương Phàm, mặt dán mặt vào Dương Phàm, mông động động vài cái, trong miệng bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ.
Mặc dù còn cách quần nhưng Dương Phàm cũng có thể cảm nhận được sự ẩm ướt và nóng bỏng, cảm thấy Thu Vũ Yến đã động tình.
Váy ngoài mỹ quan ra, Dương Phàm cho rằng lúc trước thiết kế ra trang phục này là một người đàn ông. Phụ nữ mặc váy khi ở bên người đàn ông, sẽ rất tiện khi nam nữ động tình làm động tác thân mật.
Thu Vũ Yến rụt rè thể hiện ở chỗ mặc dù tất chân đã ẩm ướt nhưng vẫn nhắm mắt giấu đầu vào vai Dương Phàm, không ngừng ưỡn ẽo thắt lưng cọ xát mông mình lên đùi người đàn ông, mang theo ám chỉ mãnh liệt.
Dương Phàm rất phối hợp đưa tay vén váy lên, chỉ là khi tất chân đã vén xuống đến mông thì điện thoại di động đáng chết lại vang lên.
Thu Vũ Yến cười cười xám xịt nhảy khỏi người Dương Phàm, ngồi bên cạnh dùng hai mắt nhìn lén vào điện thoại di động của Dương Phàm.
- Ở đâu? Nghe nói anh đã về?
Tin nhắn là do Tào Ny Ny gửi tới. Thu Vũ Yến thấy hai chữ Ny Ny, không khỏi hừ một tiếng.
Không khí ám muội trong phòng làm việc bị cắt đứt, điều này làm cho tâm trạng Thu Vũ Yến rất bực bội, càng đừng nói tin nhắn do người này gửi.
- Chỗ cũ, cùng nhau ăn tối.

Dương Phàm nhắn một tin như vậy, sau đó quay đầu lại nói với Thu Vũ Yến:
- Cùng đi chứ?
Thu Vũ Yến xoay người ưỡn ẽo một chút, lẩm bẩm hừ một tiếng không nói gì, đưa tay cầm lấy túi xách.
....
Lại là một đêm không ngủ. Hác Nam ngủ có ba tiếng nên mặt hơi tái đi, nhân lúc trời chưa sáng liền từ từ đi bộ trong sân. Dương Phàm không ở đây, điều này làm cho Hác Nam có chút thất vọng.
Xe Audi màu đen từ từ đi vào trong sân, tiếng động cơ xe làm Hác Nam giật mình. Hác Nam ngẩng đầu lên thấy Dương Phàm từ trên xe đi xuống, miệng không khỏi nhếch lên.
- Bí thư Hác dậy sớm quá.
Dương Phàm có vẻ cũng không quá tỉnh táo, xem ra đêm qua mọi người gặp cảnh như nhau. Hác Nam thầm nghĩ như vậy. Trước đó Hác Nam cũng làm một ít công tác.
Trên thực tế Dương Phàm không quá tỉnh táo không giống như điều Hác Nam nghĩ. Mà là bởi vì đêm qua trong căn hộ của Tào Ny Ny, hắn bị hai người phụ nữ trần truồng làm thịt.
- Đến rồi à.

Hác Nam thản nhiên nói một câu như vậy. Dương Phàm đi vào thì Hác Nam lấy thuốc từ trong túi ra đưa tới một điếu. Dương Phàm cầm lấy châm rồi cười nói:
- Bí thư Hác, chúng ta có phải nên cùng về hay không?
Mặt Hác Nam hơi đổi một chút, mở to mắt, dùng ánh mắt đầy sắc bén nhìn Dương Phàm. Hác Nam phát hiện vẻ mặt đối phương vô cùng bình tĩnh và ung dung. Lúc này trong lòng Hác Nam coi như bình tĩnh một ít, xem ra công tác mình làm không phí.
- Chuyện thành phố Uyển Lăng, cậu cảm thấy nên xử lý như thế nào?
Hác Nam không một tiếng động hỏi một câu như vậy. Dương Phàm cười cười một tiếng rồi nói:
- Theo trình tự bình thường đi. Chúng ta ở đây sẽ tạo áp lực rất lớn cho các đồng chí bên dưới.
Dương Phàm vừa nói liền đổi giọng:
- Vấn đề nhân sự mà ngài nhắc đến lần trước, tôi gần đây đã xem tài liệu của một vài đồng chí. Tôi cảm thấy Bí thư Hác xuất phát từ góc độ công việc, cần phải lớn mật sử dụng cán bộ.
Lời này coi như tỏ thái độ phải không? Hác Nam không khỏi ngẩn ra một chút trong lòng. Dương Phàm thay đổi mặc dù là có nguyên nhân, nhưng không phải là quá nhanh đó chứ. Nhất là hôm qua thằng ranh Dương Phàm này chơi trò mất tích, cả ngày không thấy người đâu cả. Chẳng lẽ Dương Phàm làm như vậy là cố ý, là vì tiện cho bên này làm việc? Hác Nam dường như đã tìm được nguyên nhân của vấn đề.
- Vấn đề nhân sự không dễ làm, dùng một cán bộ tốt thì thôi, nhưng dùng không tốt thì có trách nhiệm.

Hác Nam rất hàm hồ nói một câu. Dương Phàm không khỏi cười cười một tiếng mà nói:
- Con người đều thay đổi, nhất là khi đối mặt với hấp dẫn. Quan điểm của tôi đó là, cán bộ đầu tiên phải làm được việc. Nói không dễ nghe, dùng một người liêm khiết mà tài trí bình thường, như vậy nguy hại còn cao hơn cả một quan chức có chút tật xấu nhỏ nhưng mà có khả năng.
Hác Nam thở dài một tiếng, xác định đây là Dương Phàm tỏ thái độ hợp tác. Lúc này Hác Nam không khỏi lộ ra vẻ tươi cười mà nói:
- Như vậy chúng ta cùng đi thôi, vừa lúc trên đường tôi có chút việc muốn nói với cậu.
...
ảnh hưởng do vấn đề xảy ra ở huyện Vĩ Huyền bởi vì bí thư tỉnh ủy Hác Nam và phó bí thư tỉnh ủy Dương Phàm có thái độ đó, nên ảnh hưởng đã được khống chế trong phạm vi tỉnh. Đương nhiên trên trang web chính quyền cũng có mấy tin tức liên quan, nhưng hiệu quả mang tới chính là tuyên truyền chính quyền đả kích tệ nạn trong bộ máy. Quan chức bởi vì tham ô bị bắt, mấy năm nay không tạo ra quá nhiều sóng gió ở trên mạng. Nhưng thật ra một số tin tức khác, ví dụ như quan chức lái xe đâm vào người, quan chức sàm sỡ các bé gái gì gì đó, hoặc là một số chuyện gì khác, hoặc là cơ quan công an giam phạm nhân, phạm nhân bị chết. Những việc này càng làm cho thần dân trên mạng chú ý tới.
Hội nghị thường ủy tỉnh ủy nghiên cứu sắp xếp nhân sự một lần nữa được diễn ra. Trong phòng hội nghị ở trụ sở tỉnh ủy vô cùng yên tĩnh, khói xanh lượn lờ bay lên bị gió điều hòa thổi bay khắp phòng.
Chuyện ở thành phố Uyển Lăng còn đang xử lý, ở tình hình bất lợi như vậy mà Hác Nam đưa ra việc tổ chức hội nghị thường ủy, điều này không thể không làm cho Đỗ Trường Phong kêu khóc trong lòng, chuyện không hy vọng nhất đã xảy ra. Nghĩ đến đây Đỗ Trường Phong không khỏi dùng mắt nhìn Triệu Phong một chút. Sau khi hai người trao đổi ánh mắt, sau đó cùng nhìn vào Dương Phàm đang ngồi yên tĩnh trên vị trí. - https://truyenfull.vn
- Mọi người đến đông đủ rồi, bắt đầu họp.
Hác Nam vẫn uy nghiêm như vậy mà bắt đầu cuộc họp. Hác Nam cầm sổ trong tay từ từ nói:
- Cuộc họp hôm nay đầu tiên thảo luận là vấn đề nhân sự mấy lần trước không thể đưa ra quyết định,
Hác Nam vừa dứt câu, đồng chí trưởng ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy Triệu Phong đã giơ tay lên nói:

- Chờ chút, tôi cảm thấy có nên thảo luận vấn đề thành phố Uyển Lăng trước hay không?
Một đạo khói xanh từ trong miệng Dương Phàm từ từ bay ra. Dương Phàm mở to mắt giống như rất lơ đãng nhìn thoáng qua Triệu Phong, sau đó lại liếc ngang qua mặt Đỗ Trường Phong một chút. Triệu Phong cảm thấy ánh mắt của Dương Phàm rất đặc biệt. Nói như thế nào nhỉ? Mang theo vẻ thương xót. Cảm giác này làm cho Triệu Phong tập trung chú ý lên người Hác Nam rất không thoải mái. Đỗ Trường Phong cũng cảm thấy rất không thoải mái. Bởi vì ánh mắt của Dương Phàm làm cho Đỗ Trường Phong có một cảm giác khác. Giống như tên Dương Phàm này đang nhỏ giọng nói vào tai mình: "Tôi thấy rõ anh đang lấy Triệu Phong ra làm khẩu súng dò xét"
Tâm tư của Triệu Phong và Đỗ Trường Phong chủ yếu tập trung vào người Hác Nam. Chút quấy rối từ Dương Phàm mà bọn họ cho rằng "quá nhỏ" lúc này đã không phải vấn đề trung tâm. Đây là một cuộc đấu không tiếng súng. Triệu Phong và Đỗ Trường Phong muốn nhân lúc Dương Phàm vừa đến chưa đứng vững bước chân, lại muốn nhân cơ hội Dương Phàm không thể hiện ủng hộ Hác Nam, mượn chuyện họ Vương lúc trước, cùng với chuyện Vĩ Huyền. Hai chuyện liên tục này để hình thành cục diện ngang hàng với Hác Nam trong lĩnh vực nhân sự. Nếu không cũng phải nhân lúc Hác Nam bị ảnh hưởng nghiêm trọng về uy tín, hình thành một tư thế đẩy Hác Nam vào chỗ khó.
Hác Nam biểu hiện ra nằm ngoài dự đoán của mọi người, ngoại trừ Dương Phàm. Đối với phản kích của Triệu Phong, trên mặt Hác Nam lộ ra một tia thản nhiên gần như khinh thường, không trực tiếp phản kích mà nhìn Dương Phàm.
- Đồng chí Dương Phàm, chuyện huyện Vĩ Huyền, đồng chí có quyền lên tiếng tuyệt đối, có phải nên nói một chút không?
Hác Nam bình tĩnh nói một câu, giống như một hòn đá lớn tạo thành cơn sóng lớn.
Trầm mặc, im lặng trong một lát, nhưng trong lòng mọi người là thời gian quá dài. Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, Dương Phàm từ từ dập điếu thuốc trong tay, ho khan một tiếng rồi nói:
- Chuyện huyện Vĩ Huyền là do các đồng chí Ủy ban kỷ luật tỉnh ủy và các đồng chí thị ủy thành phố Uyển Lăng giải thích với mọi người. Chẳng qua đã có đồng chí cảm thấy cần nghiên cứu một chút, vậy tôi không ngại nói ra cái nhìn của mình.
Tim Triệu Phong và Đỗ Trường Phong trầm hẳn xuống, ngoài mặt mặc dù vẫn bình tĩnh, nhưng đã có dấu hiệu tái đi. Phó chủ tịch tỉnh Gia Cát Minh thời gian gần đây đang dần dần đi lại gần với Đỗ Trường Phong, mắt rất nhanh hạ xuống. Trên mặt trưởng ban Tuyên giáo tỉnh ủy Ma Cao Phi không giấu nổi một tia kinh ngạc. Phó chủ tịch thường trực tỉnh Điền Dã vẫn có thái độ mập mờ, mắt hơi mở to một chút nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường, từ từ nâng tách trà lên, lạnh nhạt nhấp một ngụm.
Thôi Tiểu Hạo theo quán tính gõ gõ ngón tay lên mặt bàn, trên miệng lộ ra một tia mỉm cười. Tư lệnh Quân khu tỉnh Quan Bằng bình thường không xuất hiện trong hội nghị thường ủy, hôm nay tới. Quan Bằng đang cầm lấy bao thuốc đặt lên bàn, từ từ rút điếu thuốc châm hút.
Những người này đều là người mà Hác Nam không thể chính thức xác định rõ đứng về phe nào.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương