Surrender My Love
Chương 9

KRISTEN đang ở trong chuồng ngựa, chuẩn bị con bạch mã chiến của mình khi người đưa tin đến. Hai người đàn ông không tiến lại gần chỗ con chiến mã to lớn khó kiểm soát của nàng.

Con chiến mã của nàng do Royce tìm mua cho nàng khi nàng phá lên cười khanh khách vì con ngựa nhỏ mà trước đó anh đã tặng nàng. Nhưng anh cũng phải đồng ý với nàng rằng nàng quá cao lớn để cưỡi một chú ngựa nhỏ dành cho các quý cô khi anh nhìn thấy nàng cưỡi nó, do đó anh đã mua về một chú bạch mã chiến, vẫn còn non và chưa được huấn luyện gì cho chiến tranh. Kristen đã tự mình thuần hóa nó, nó khá ổn nếu không nói là hơi to đối với nàng.

Nàng không muốn bị quấy rầy bởi người đưa tin vào lúc này, chẳng biết họ là ai, và chắc chắn là không phải do Royce cử đến, thế nên nàng chẳng có chút hứng thú nào. Chính Royce đã bắt nàng phải để ý tới chúng, nhưng trái lại ước nguyện của anh, nàng không muốn bất cứ thứ gì mất thời gian trì hoãn công việc của nàng.

Ivarr và Thorolf đang chờ nàng ở cửa, đã sẵn sàng để đi. Họ đã trở về vào buổi sáng hôm đó, sau khi nghe được tin đồn từ Wyndhurst hôm trước, họ đều giống như nàng. Nàng không thể cứ ngồi ở nhà chờ đợi chồng nàng tuyên bố rằng anh trai nàng còn sống sót hay không.

Đã có tin đồn rằng vị giám mục cùng đoàn tùy tùng đã bị lũ cướp tấn công không quá một ngày đường ở phía đông bắc của Wyndhurst, và có thể là tất cả bọn họ đều đã chết.

Kristen không thể tin vào điều đó. Nó chỉ đơn thuần là một tin đồn chứ không phải là sự thật. Có thể bị tấn công không có nghĩa rằng họ đã bị tấn công. Và mặc dù có thể vài sự thật ẩn sau những tin đồn, phần lớn các lời đồn đều chỉ là bịa đặt. Đoàn người của Selig có thể bị tấn công, nhất trí, nhưng họ cũng có thể đánh bại những kẻ tấn công và đã tới East Anglia.

Royce đã lập tức đi kiểm chứng tin đồn theo thỉnh cầu của nàng, để tìm ra sự thật. Nhưng đổi lại, anh đã yêu cầu nàng ở lại. Anh thật vô lý khi bắt nàng ở lại chỉ bởi vì đó là những tên cướp ở khu vực mà các vụ tấn công không rõ căn cứ. Anh biết nàng cảm thấy thế nào về anh trai mình. Đã một lần khi nàng nghĩ rằng anh trai nàng đã chết khi ngã xuống trong trận đánh, thế nhưng anh vẫn sống sót. Nàng sẽ không nghĩ anh trai nàng đã chết nếu không tìm thấy thi thể của anh. Nhưng nàng cũng không thể đợi Royce trở về và nói với nàng, đặc biệt với những người phụ nữ ở đại sảnh của nàng, những người đã để tang Selig, làm nàng tức điên lên vì sự thiếu lòng tin của họ.

Royce đã nói là từ đây đến đó chỉ chưa đến một ngày cưỡi ngựa, đáng lẽ bây giờ anh đã trở về, như anh đã nói, nếu anh cưỡi ngựa cả đêm. Nhưng anh vẫn chưa trở lại, buổi sang trở nên dài lê thê, mặt trời đã trên đỉnh đầu và nàng sẽ không chờ đợi thêm nữa.

Nhưng một trong số hai người đàn ông đã mang tin tức đến chỗ nàng. Nàng cố gắn để lờ họ đi, thậm chí đã dắt con chiến mã của nàng ra khỏi chuồng ngựa và để nó như lá chắn giữa nàng và anh ta. Nhưng anh ta rất kiên nhẫn.

"Anh ta yêu cầu được nói chuyện với cô hoặc ngài Royce, thưa cô."

Nàng thở dài, nhưng không ngừng lại khi nàng nói: “Ngươi đã nói với hắn là Royce không có ở đây chưa?”

"Rồi."

"Ta cũng thế."

"Đó là về anh trai của người."

Tin tức về anh trai nàng. Krisen ngay lập tức vòng qua con chiến mã đến trước mặt anh ta. "Ngươi đến từ đâu?"

"Gronwood, phía nam Bedford."

Nàng nóng nảy gạt tay khi nghe thấy địa danh lạ. “Đó là ở đâu?”

"Ở East Anglia."

Nàng cười lớn, khi nàng cảm thấy trút được gánh nặng ngàn cân. Nàng đã tự bảo với bản than mình rằng Selig chưa chết, nhưng nàng vẫn không ngừng sợ hãi. "Thế có nghĩa là anh ấy đã đến chỗ vua Guthrum?"

"Tôi không biết về chuyện đó. Tiểu thư Erika của Gronwood đang giam giữ anh ta—"

Kristen nắm vào bộ quân phục của anh ta, kéo mặt anh ta lại gần mặt nàng. Nàng cao hơn anh ta vài inche và có vẻ như cũng khỏe hơn anh ta. Anh ta dĩ nhiên không cố gắng để chống lại nàng.

"Vì lí do gì?" nàng hỏi.

"Anh ta bị bắt vì tội do thám."

Nàng thả anh ta ra, sự bối rối đã đẩy cơn giận dữ của nàng đi mất. "Do thám ư? Thật là vô lý. Anh ấy đến đó với tư cách là người phiên dịch của một vị giám mục Saxon. Do thám gì chứ?"

"Tôi không biết tại sao," người đưa thư xác nhận. " 'Đó là theo lời Turgeis Ten Feet, một trong số người của tiểu thư Erika, người sai tôi mau chóng đến đây để xác nhận thông tin."

"Ngươi muốn đòi tiền chuộc ư?"

"Turgeis không nói vậy. Nhưng tôi ở đây là để đưa cô đến đó, nếu đó là điều cô muốn."

"Nếu ư?"Kristen khịt mũi, sau đó hỏi , "Sẽ mất bao lâu để đến Gronwood nếu chúng ta cấp tốc cưỡi ngựa đến đó?"

"Tôi đến đây trong khoảng hai ngày."

"Vậy chúng ta sẽ đi nhanh hơn. Hãy sẵn sàng, trong vòng một tiếng nữa ta sẽ đi."

"Nhưng ngựa của tôi không—"

"Hãy chọn con khác," đó là tất cả những gì nàng nói khi nàng rời chuồng ngựa bảo Ivarr và Thorolf gặp nàng ở đại sảnh. Nàng đã bảo Eda chuẩn bị quần áo cho nàng khi họ đến chỗ nàng.

" 'Phụ nữ chỉ làm mất thời giờ thêm—" Ivarr bắt đầu than vãn.

Kristen lườm anh với cái nhìn cảnh cáo. "Nếu còn dám nói nữa, Ivarr, hãy coi chừng đôi tai của anh đấy." Việc nàng biết làm thế nào để bạt tai họ khiến anh lùi lại với nụ cười toe toét để xoa dịu nàng, nhưng nàng có thời gian để đùa bỡn. ”Selig đã được tìm thấy, và chúng ta phải đến đó để đưa anh ấy về, nhưng không phải ở nơi mà chúng ta đã nghĩ. Anh ấy đang ở East Anglia."

"Nhưng đó là nơi mà anh ấy định đến," Thorolf chỉ ra.

"Như một người khách của họ thì đúng. Nhưng một người phụ nữ ở đó, tiểu thư Erika nào đó đã cầm tù anh ấy."

Ivarr nổi giận. "Thor's teeth, anh ấy mỉm cười nhầm người rồi, và giờ cô ta không để anh ấy đi!"

Kristen mỉm cười yếu ớt. "Đó cũng là ý nghĩ ban đầu của em, nhưng không phải vậy. Anh ấy bị bắt vì tội do thám và không biết tại sao lại thế, người đưa tin không nói do đó nên dĩ nhiên em phải đến chỗ anh ấy."

"Với một khoản tiền chuộc lớn, đúng không," Ivarr nói, bây giờ anh thực sự rất tức giận.

"Nó không được đề cập đến nhưng dù gì thì em cũng sẽ dùng tiền của Royce nếu cần đến. Nhưng chúng ta không thể đi một mình được. Royce sẽ giận nếu biết em đi cùng những người mà anh ấy ghét, nhưng anh ấy sẽ lột da em nếu em không chuẩn bị kĩ lưỡng cho tình huống có thể xảy ra, bao gồm cả một trận chiến. Các anh hãy mau đi xem xem có bao nhiêu người của Selig đồng ý đi cùng chúng ta.."

"Tất cả bọn họ sẽ đi."

Nàng không hề nghi ngờ điều đó. "Thế thì hãy bảo họ là chúng ta chỉ mang ít đồ đạc để có thể đi nhanh hơn, chỉ cần mang đủ lương thực cho một hoặc hai ngày, vì chúng ta sẽ chỉ dừng lại cho lũ ngựa nghỉ ngơi khi anh trai em được thả tự do. Em sẽ gom một số quân của Royce và chúng ta sẽ xuất phát trong vòng 1 h."

"Chiến thuật của Dane, hãy tấn công bất ngờ." Thorolf cười tán đồng.

Nàng lắc đầu phản đối, nàng hiểu họ quá rõ. "Chúng ta không đến để đánh nhau."

Ivarr nhún vai. "Thế thì anh hi vọng là có một trận đánh đang đợi ta."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương