Surrender My Love
-
Chương 38
SELIG đang cố gắng thực hiện thỏa hiệp của họ, anh thực sự đang như vậy, nhưng việc đó ngày càng khó thực hiện mỗi ngày. Anh đã nhường căn phòng của mình cho Erika, biết rằng mình không thể nằm bên cạnh mà không động chạm vào nàng. Nhưng anh bắt đầu mệt mỏi với việc tìm những chỗ ngủ khác.
Và cả cô hầu rắc rối Lida đang thực sự gây rắc rối cho anh khi suốt ngày săn đuổi và mơn trớn anh bất cứ lúc nào có cơ hội, khi mà anh chỉ mỉm cười với cô ta một lần theo cái cách anh mỉm cười với bất cứ một người đàn bà nào. Thực ra anh đã nói với cô ta rằng anh không có hứng thú. Và đó là sự thật, tuy vậy điều đó không ngăn được sự theo đuổi dai dẳng của cô ta khi cô ta không chịu tin điều đó. Nhưng sự trơ tráo đầy nhục cảm của cô ta gợi anh nhớ nhiều về chính bản thân mình.
Cô ta tất nhiên rất đáng yêu, nhưng anh đã biết quá nhiều những người đàn bà đáng yêu. Và có lẽ anh cần một người đàn bà đến tuyệt vọng, cơ thể anh đang không ngừng đòi hỏi, nhưng Lida không có mái tóc vàng óng như ánh nắng mặt trời, giọng nói của cô ta cũng không gợi anh nhớ về miền Nam xa xôi – cô không phải là người phụ nữ mà anh ham muốn.
Và anh sẽ là kẻ ngốc nhất trần gian này khi lại ham muốn chính người vợ của mình, khi mà cô ấy là Erika- không – có – trái – tim.
Anh không nhớ rõ từ khi nào anh đã từ bỏ ý định phủ nhận với bản thân mình rằng anh thực sự muốn nàng. Những gì anh cảm nhận được không cần cân nhắc thêm nữa, bởi cơn tức giận vẫn còn đó và đến vào những khoảnh khắc bất ngờ nhất, đặc biệt khi anh nghiền ngẫm về tương lai với một người phụ nữ không có bất cứ một chút biểu cảm dịu dàng nào. Liệu có phải anh muốn chúng, muốn những biểu cảm dịu dàng từ nàng? Tất nhiên là không. Chỉ cần cơ thể nàng là đủ. Vậy thì vì sao, khi mà nàng phớt lờ anh như thể mọi chuyện đã kết thúc khi anh mang nàng về ngôi nhà của anh, có phải chính thái độ ấy của nàng khiến anh nổi giận?
Một tuần đã trôi qua, Selig đã quyết định rằng anh sẽ phá vỡ thỏa hiệp ấy. Anh sẽ lo về những rắc rối sau đó, nhưng rắc rối lớn nhất cần phải được giải quyết ngay.
Anh đợi cho đến khi đại sảnh đã yên ắng trở lại vào buổi tối, hi vọng rằng Erika sẽ nghĩ lại về việc hò hét làm cho những người làm tỉnh dậy. Golda được cho phép nghỉ ở một trong những căn phòng trên gác; Turgeis cũng vậy. Nhưng anh thấy Turgeis lơ mơ trên chiếc ổ của mình ở bên ngoài phòng của Erika.
Selig không ở trên lầu tuần qua nên không rõ đây là sự xếp đặt cố định hay không. Anh chỉ thấy một sự khó chịu đơn thuần vì đêm nay anh sẽ phải bước qua xác của tên khổng lồ này để gặp vợ của mình. Tuy vậy anh cũng không hề có ý nghĩ sẽ quay đầu lại và từ bỏ chuyện này.
Anh đánh thức Turgeis tỉnh dậy bằng đôi ủng của mình “ Nếu anh nghĩ rằng có thể cản tôi với vợ của mình –“
“ Bình tĩnh đi, anh bạn”, Turgeis cắt ngang khi anh vừa bắt đầu và rồi đứng dậy “ Tôi ở đây để bảo vệ cô ấy và luôn là vậy. Nếu chồng của cô ấy ở đây thì anh ta có thể bảo vệ được cô ấy và tôi sẽ về phòng của mình”.
Selig thấy tức cười về điều này “ Vậy anh đang bảo vệ cô ấy khỏi ai?”
“Bất cứ ai làm tổn hại đến cô ấy. Bất cứ ai”
Selig thấy bối rối về câu nói đầy hàm ý ấy “ Tôi chưa bao giờ làm tổn hại cô ấy”
“ Cô ấy cũng nói vậy, nhưng có những tổn hại không thuộc về mặt thể chất,” Turgeis đáp và rồi nhún vai “ Mẹ anh nói tôi hãy cho anh thời gian, nói rằng tất cả mọi chuyện giữa hai người sẽ đâu vào đó. Nhưng Erika không hạnh phúc khi ở đây. Nếu anh có thể làm gì để thay đổi điều đó, hãy làm nhanh lên. Nếu không thì- “
Anh ta nói đến đó thì dừng lại, để mặc cho Selig suy diễn theo cách mà anh ta chọn. Nhưng anh cũng dọn dẹp lại cái ổ của mình và đi về phòng.
Selig nhìn theo anh ta và thấy bực mình. Anh ta không có vẻ gì tin anh cả. Nếu Erika gọi tên khổng lồ đó, Turgeis sẽ chạy tới và anh sẽ nếm mùi nắm đấm của anh ta.
Không nghĩ nữa, anh vào phòng mình, hi vọng rằng sẽ đánh thức cô vợ của mình. Nhưng chính cuộc trao đổi của hai người đàn ông đã đánh thức nàng. Nàng đang ngồi trên giường, mặc một bộ đồ giản dị, như hồi ở Wyndhurst. Anh sẽ phải kiếm cho nàng một vài bộ đồ thoải mái hơn cho nàng. Không, đó là một ý tưởng tồi. Anh thích nàng ở trần khi ngủ, như anh.
Nàng có vẻ ngạc nhiên về sự xuất hiện của anh. “ Anh làm gì ở đây vậy?”
“ Đây không phải phòng của tôi sao?”
“ Tôi không hề nhận thấy điều đó”, giọng nói khô khốc của nàng thật khó chịu, nhưng những lời sau đó còn tệ hơn nữa “ Nhưng nếu anh muốn dùng nó đến vậy, thì tất nhiên tôi sẽ ngủ ở chỗ khác”.
“ Không, em sẽ ngủ ở đây, với anh”.
Nàng nghĩ một lúc rồi bắt đầu bướng bỉnh “ Vậy thì anh có thể nằm dưới sàn vì tôi đã quen với chiếc giường này rồi”.
Điều đó khiến anh mỉm cười. Nàng không hiểu vì sao anh tới đây. Và anh sẵn lòng giải thích “ Và anh chưa thử chiếc giường này. Nên chúng ta sẽ cùng chia sẻ chút”.
Anh bước lại gần chiếc giường. Nàng vội lật tung chăn và bật ra khỏi giường “ Ý anh là gì khi nói rằng chúng ta sẽ chia sẻ?”
“ Em sẽ ngủ ở một bên, anh sẽ ngủ ở bên kia, và có lúc nào đó, chúng ta sẽ nằm ở giữa – cùng nhau”.
Trong phút chốc, nàng không hiểu được ý nghĩa của câu nói đó, nhưng rồi khi đã hiểu thì nàng phản ứng ngay “ Không, chúng ta sẽ không chia sẻ cái gì hết”.
“ Em đã lấy anh”, anh nhắc nhở nàng.
“ Với một thỏa thuận”, nàng cũng nhắc anh.
“ Thỏa thuận đó đã được thực hiện đầy đủ rồi”
“ Phần của tôi thôi, còn phần của anh thì chưa. Bộ anh tính nuốt lời à?”
Anh thở dài đầy tức tối. Sự trơ trẽn cũng không là đủ đối với một người bướng bỉnh như nàng.
“ Để anh nhắc lại lời của em nhé, wench. Em yêu cầu anh không được động vào anh sau đó. Em không nói rằng mãi mãi sau đó. Sau đó chỉ có nghĩa là sau đám cưới và một ngày sau đó, và anh đã cho em nhiều tự do hơn thế. Nhưng thế là đủ rồi”.
Nàng bắt đầu nổi điên và giọng nàng cũng lớn dần “ Anh bẻ cong lời tôi để thỏa mãn mình ư?”
“ Không, anh chỉ hiểu nó khác đi thôi”
“ Anh chỉ muốn trừng phạt tôi thôi. Hãy thừa nhận đi”
Giọng anh trở nên dịu đi và đầy âu yếm “ Anh làm vậy vì anh muốn em, Erika , có trái tim hay không. Ít nhất chúng ta cũng có thể có điều đó..”
“ Anh nghĩ việc làm tình có thể khiến mọi chuyện giữa chúng ta thay đổi ư? Anh quên rằng vì sao tôi ở đây à?”
Anh đã cố, nhưng nàng không để anh làm điều đó. Anh nói một điều chả ăn nhập gì với câu hỏi của nàng “ Turgeis nói rằng em đang không hạnh phúc”.
“ À, giờ thì anh cho rằng việc làm tình với anh sẽ khiến tôi hạnh phúc đấy”.
Anh cười toe toét bất chấp câu nói mai mỉa của nàng “ Việc đó sẽ không khiến em không hạnh phúc đâu, wench”.
Nàng sợ rằng anh đúng, và đó chính là vấn đề. Nàng tức điên vì cả tuần qua anh cứ diễu qua diễu lại với ả nhân tình của mình trước mũi nàng. Và giờ anh lại trông đợi rằng nàng có thể quên đi chuyện đó, nằm xuống kia và làm một người vợ ngoan ngoãn ư? Không thế được.
Hàng đêm, nàng nằm đó tưởng tượng anh ta và con điếm Lida, và chờ đợi vào mỗi sáng sẽ được thông báo rời khỏi phòng anh để anh có thể chung chạ với một người đàn bà khác. Việc nàng chưa bị tống đi chỗ khác chẳng có nghĩa lý gì. Điều đó vẫn sẽ xảy ra. Hoặc có lẽ anh ta nghĩ sẽ đi lại với cả hai vào lúc này.
Nàng bắt đầu đỏ mặt khi nghĩ đến điều đó “ Tôi không thích thú gì, vậy anh hãy quay lại với người đàn bà của mình đi”
“ Anh chưa hề ăn nằm với ai kể từ đám cưới của chúng ta”
Kể từ khi họ gặp nhau, sẽ chính xác hơn, nhưng điều đó nghe hơi lố bịch với anh, nhất là khi anh có quá nhiều cơ hội. Anh chỉ là không nắm lấy chúng – vì nàng.
“ Và tôi phải tin vào điều đó,”, nàng chế giễu, “ khi mà mỗi khi tôi quay lưng đi, con điếm tóc đen đó nhảy bổ vào anh ư? Hah!”
Giờ là coi thường nhau, và điều đó khiến anh bối rối vì mình không hề mắc lỗi “ Anh chưa bao giờ chung chạ với Lida. Hỏi cô ta ý – à, không”, anh đổi ý, “ Cô ta có thể nói dối. Em phải tin anh chứ.”
“ Hah!”
Cái Hah thứ hai này thì thực sự làm anh nổi điên, đến mức chỉ nói “ Cứ cho là thế đi, những con điếm khác không rảnh vào đêm nay.”
“ Vậy anh không thể nhịn chuyện đó trong một đêm được sao”, nàng cũng nổi điên .
Anh không định thừa nhận điều đó, chỉ là những lời đó tự tuôn ra “ Vì anh đã kiêng khem chuyện đó kể từ khi gặp em, và giờ anh không thể chịu thêm một đêm nữa. Anh là chồng em, dù em có thích hay không. Đêm nay, dù thế nào em cũng sẽ là người đàn bà của anh. Thế nên hãy leo lên giường và đợi anh. Đừng để anh buộc em lên đó.
Anh chưa từng làm tình khi tức giận và cũng chưa muốn bắt đầu vào lúc này. Bản tính của anh là luôn dịu dàng với phụ nữ, nhưng với Erika thì anh chưa từng có cơ hội nào để làm điều đó. Anh cần phải trấn tĩnh trước đã.
Anh thở dài và lại gần cửa sổ nơi ánh sáng của ngày mới đã rọi vào căn phòng. Một chiếc ghế đẩu ở đó và anh đặt một chân lên đó để thư giãn. Có phải nàng thường ngồi đó, mơ về một cuộc sống mà mình đã bỏ lại?
Sự im lặng bao trùm sau lưng anh. Nàng vẫn chưa leo lên giường.
Một lát sau anh nói “ Đây có thể là một sự khởi đầu mới, em hãy cho mình một cơ hội”.
Nàng không trả lời anh, nhưng anh nghe thấy tiếng cọt kẹt khi nàng leo lên giường. Anh quay đầu lại để nhìn nàng đang ngồi đó và đợi anh. Khi ánh mắt hai người gặp nhau, nàng nằm quay lưng lại với những chiếc gối. Anh thở mạnh, trái tim anh đang như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cơ thể anh như đặc sít lại và ngập tràn đam mê vào khoảnh khắc ấy.
Những bước chân anh dè dặt lại gần chiếc giường với nỗi sợ rằng anh nhầm lẫn về những hành động của nàng. Đúng là nàng đang đợi, vì nàng không di chuyển. Nhưng anh vẫn thấy hồi hộp, chưa bao giờ hồi hộp như lúc này, thậm chí tính cả lần đầu tiên anh với một người đàn bà cách đây hàng thế kỷ. anh không biết tại sao lần này lại đặc biệt đến vậy, chỉ biết rằng anh không muốn làm nàng sợ hãi với những cảm xúc đang xâm chiếm lấy anh.
Anh đáng lẽ nên dập tắt ánh nến cạnh giường, nhưng anh đã không làm. Anh muốn nhìn và cảm nhận cơ thể mà anh mờ đến hàng đêm. Nàng thật là một thứ rượu mạnh với anh. Khi anh đến bên giường và ôm nàng trong vòng tay, anh có thể cảm nhận được từng đường cong chạm vào cơ thể anh và biết đến khoái lạc.
Anh ôm lấy nàng một hồi lâu. Anh đang ở trong một trạng thái bị mê hoặc, chưa từng có, nhưng anh đang kiểm soát tình hình và cầu nguyện về điều đó. Anh không dám nói lời nào, vì giữa họ chưa bao giờ có một cuộc nói chuyện nhẹ nhàng. Nhưng nếu không nói, anh không biết nàng đang nằm đó, âm thầm oán giận anh, hay là nàng thực sự muốn một sự khởi đầu mới. Anh có thể vờ như vế sau là đúng.
Erika thì không biết nghĩ gì khi anh chỉ ôm lấy nàng. Anh đang cho nàng quá nhiều thời gian để nghĩ lại. Đáng lẽ anh không nên để nàng ở tình thế như thế này. Có lẽ là điên rồ khi hi vọng vào một thứ gì tốt đẹp ở cuộc hôn nhân này khi mà có quá nhiều cay đắng còn ở phía sau họ.
Cơn giận của anh đã làm nàng lên tới đỉnh. Nếu anh không quát lên với nàng, nàng có lẽ đã không tin anh. Nhưng nàng đã tin, và sự kiêng khem mà anh nói khiến nàng có những cảm giác hoàn toàn mới mẻ.
Rằng “ Anh muốn em” đã gây cho nàng một cơn chấn động mạnh mẽ hơn nàng nghĩ. Cơn giận của nàng chỉ để che đậy cảm giác ấy, giữ cho cảm xúc không lấn át tất cả. Nhưng một khi cơn giận của nàng bị xóa sổ với lời thú nhận của anh, nàng đã không thể làm gì với những cảm xúc của chính mình.
Nàng cũng muốn anh. Điều đó quá đỗi giản đơn. Nàng không muốn anh lên giường với bất cứ người đàn bà nào khác, nàng muốn anh với một mình nàng. Là một người vợ, nàng có cái quyền đó, cái quyền được biết đến cơ thể anh, cái quyền được biết đến đam mê của anh, cái quyền được sinh cho anh những đứa con. Freya ngọt ngào, nàng muốn tất cả những đặc quyền đó.
Không còn gì phải nghĩ lại nữa.
Anh bắt đầu thật chậm, chạm vào nàng, và rất cẩn trọng, nàng có thể cảm nhận được điều đó- ban đầu. Tay anh trượt dọc theo cơ thể nàng, trên sống lưng và nhẹ nhàng vuốt ve đôi hông của nàng. Anh nâng nhẹ và để cho đôi chân nàng cuốn vào anh để anh có thể vuốt ve chúng mà không phải dời mặt khỏi đôi bầu vú của nàng. Anh bắt đầu khám phá đôi chân nàng, từ mắt cá chân, đến phía sau đầu gối, khiến nàng rùng mình. Anh xoay nàng ở phía trên anh, để anh có thể toàn quyền với phía sau lưng nàng, anh xoa dịu chúng khiến phần thắt lưng của nàng càng gần anh hơn.
Đôi tay anh di chuyển lên mái tóc của nàng, duỗi dài chúng và tận hưởng mùi thơm từ mái tóc ấy. Những ngón tay của anh vờn lên đôi má của nàng nhẹ nhàng như một lời thì thầm êm dịu nhất, đùa nghịch đôi môi nàng, mân mê đôi tai nàng và lướt qua vùng da phía cổ nàng, khiến nàng càng run lên. Từng bộ phận trên cơ thể nàng hưởng trọn sự quan tâm của anh – từ cánh tay, bờ vai, đôi tay- và khi anh lật người nàng lại thì đôi bầu ngực của nàng tràn căng khoái cảm, nàng bắt đầu rên rỉ; tất cả những cảm xúc này có được khi họ chưa hề trút bỏ quần áo trên người, thậm chí anh còn chưa hôn nàng.
Nhưng khi nàng biết đến bờ môi của anh, thì nàng như biến thành một người khác. Sự quan tâm của anh, sự khơi gợi chầm chậm những giác quan của nàng, cùng với những ham muốn đang bùng nổ đã gặp nhau và vượt lên trên tất cả. Đó là một nụ hôn của những đam mê, khi lưỡi anh không ngừng đâm sâu, làm bùng cháy tất cả những giác quan của nàng. Nàng không muốn kết thúc niềm hạnh phúc ấy ở đây. Nàng muốn biết đến những phần tiếp theo, nàng ghét phải từ bỏ bất cứ phần nào ở đây. Anh đã làm nàng sao nhãng lúc đầu, và giờ thì nàng biết tại sao.
Chiếc áo của nàng trút bỏ chỉ với một cái giật nhanh. Quần áo của anh thì mất nhiều thời gian hơn, nhưng nàng vẫn không dời anh, vẫn có thể gần cơ thể của anh khi nó trần trụi. Nàng đã khiến anh rên lên khi nàng chạm vào những chỗ nhạy cảm nhất và anh phải ngừng việc hôn nàng. Nàng không ngại chuyện đó bởi muốn khám phá về cơ thể anh . Một khuôn người đầy đặn và rắn chắc, với những cơ bắp cuồn cuộn. Như là anh trước khi bị bỏ đói? Nàng chắc chắn về điều đó, bởi vì cơ thể anh thật là hoàn hảo.
Khi phần nam tính của anh hiện ra, đang nhức nhối với nhu cầu thì một nỗi sợ vang lên trong nàng, một cô gái còn trinh. Tuy nó không thể hiện ra ngoài, nhưng nỗi sợ vẫn ở đó, nhưng ham muốn của nàng giờ đây còn lớn hơn.
Anh đến với nàng lần nữa, lần này với sức nóng thiêu đốt trên từng động chạm. Nàng đã đón nhận anh, nhưng anh chỉ dùng đôi tay mình đặt vào giữa hai bắp vế của nàng. Thật nhẹ nhàng, quá đỗi nhẹ nhàng với động chạm ấy, nhưng cũng đủ làm nàng nóng lên và bản năng của nàng trỗi dậy.
Khi hai cơ thể hòa làm một, Erika gần như ham muốn anh đến mất trí. Nàng đã thấy đau, và cơn đau qua đi rất nhanh đến mức hầu như không nhận ra. Nhưng anh đã nhận ra. Nàng nhìn thấy ánh ngạc nhiên trong đôi mắt của anh, tuy rất ngắn. Và anh đã hôn nàng nồng nàn, vẫn ôm lấy nàng, để khi anh bắt đầu đi vào trong nàng, sẽ chỉ còn lại những khoái cảm từ mỗi cú va chạm.
Khoảnh khắc này sẽ còn mãi. Họ đã đạt tới đỉnh điểm, với niềm khoái lạc vô bờ.
Lần đầu tiên, nàng không còn để tâm đến nụ cười nhục cảm của anh. Lần đầu tiên, nàng nghĩ mình cũng đang mỉm cười như vậy.
Và cả cô hầu rắc rối Lida đang thực sự gây rắc rối cho anh khi suốt ngày săn đuổi và mơn trớn anh bất cứ lúc nào có cơ hội, khi mà anh chỉ mỉm cười với cô ta một lần theo cái cách anh mỉm cười với bất cứ một người đàn bà nào. Thực ra anh đã nói với cô ta rằng anh không có hứng thú. Và đó là sự thật, tuy vậy điều đó không ngăn được sự theo đuổi dai dẳng của cô ta khi cô ta không chịu tin điều đó. Nhưng sự trơ tráo đầy nhục cảm của cô ta gợi anh nhớ nhiều về chính bản thân mình.
Cô ta tất nhiên rất đáng yêu, nhưng anh đã biết quá nhiều những người đàn bà đáng yêu. Và có lẽ anh cần một người đàn bà đến tuyệt vọng, cơ thể anh đang không ngừng đòi hỏi, nhưng Lida không có mái tóc vàng óng như ánh nắng mặt trời, giọng nói của cô ta cũng không gợi anh nhớ về miền Nam xa xôi – cô không phải là người phụ nữ mà anh ham muốn.
Và anh sẽ là kẻ ngốc nhất trần gian này khi lại ham muốn chính người vợ của mình, khi mà cô ấy là Erika- không – có – trái – tim.
Anh không nhớ rõ từ khi nào anh đã từ bỏ ý định phủ nhận với bản thân mình rằng anh thực sự muốn nàng. Những gì anh cảm nhận được không cần cân nhắc thêm nữa, bởi cơn tức giận vẫn còn đó và đến vào những khoảnh khắc bất ngờ nhất, đặc biệt khi anh nghiền ngẫm về tương lai với một người phụ nữ không có bất cứ một chút biểu cảm dịu dàng nào. Liệu có phải anh muốn chúng, muốn những biểu cảm dịu dàng từ nàng? Tất nhiên là không. Chỉ cần cơ thể nàng là đủ. Vậy thì vì sao, khi mà nàng phớt lờ anh như thể mọi chuyện đã kết thúc khi anh mang nàng về ngôi nhà của anh, có phải chính thái độ ấy của nàng khiến anh nổi giận?
Một tuần đã trôi qua, Selig đã quyết định rằng anh sẽ phá vỡ thỏa hiệp ấy. Anh sẽ lo về những rắc rối sau đó, nhưng rắc rối lớn nhất cần phải được giải quyết ngay.
Anh đợi cho đến khi đại sảnh đã yên ắng trở lại vào buổi tối, hi vọng rằng Erika sẽ nghĩ lại về việc hò hét làm cho những người làm tỉnh dậy. Golda được cho phép nghỉ ở một trong những căn phòng trên gác; Turgeis cũng vậy. Nhưng anh thấy Turgeis lơ mơ trên chiếc ổ của mình ở bên ngoài phòng của Erika.
Selig không ở trên lầu tuần qua nên không rõ đây là sự xếp đặt cố định hay không. Anh chỉ thấy một sự khó chịu đơn thuần vì đêm nay anh sẽ phải bước qua xác của tên khổng lồ này để gặp vợ của mình. Tuy vậy anh cũng không hề có ý nghĩ sẽ quay đầu lại và từ bỏ chuyện này.
Anh đánh thức Turgeis tỉnh dậy bằng đôi ủng của mình “ Nếu anh nghĩ rằng có thể cản tôi với vợ của mình –“
“ Bình tĩnh đi, anh bạn”, Turgeis cắt ngang khi anh vừa bắt đầu và rồi đứng dậy “ Tôi ở đây để bảo vệ cô ấy và luôn là vậy. Nếu chồng của cô ấy ở đây thì anh ta có thể bảo vệ được cô ấy và tôi sẽ về phòng của mình”.
Selig thấy tức cười về điều này “ Vậy anh đang bảo vệ cô ấy khỏi ai?”
“Bất cứ ai làm tổn hại đến cô ấy. Bất cứ ai”
Selig thấy bối rối về câu nói đầy hàm ý ấy “ Tôi chưa bao giờ làm tổn hại cô ấy”
“ Cô ấy cũng nói vậy, nhưng có những tổn hại không thuộc về mặt thể chất,” Turgeis đáp và rồi nhún vai “ Mẹ anh nói tôi hãy cho anh thời gian, nói rằng tất cả mọi chuyện giữa hai người sẽ đâu vào đó. Nhưng Erika không hạnh phúc khi ở đây. Nếu anh có thể làm gì để thay đổi điều đó, hãy làm nhanh lên. Nếu không thì- “
Anh ta nói đến đó thì dừng lại, để mặc cho Selig suy diễn theo cách mà anh ta chọn. Nhưng anh cũng dọn dẹp lại cái ổ của mình và đi về phòng.
Selig nhìn theo anh ta và thấy bực mình. Anh ta không có vẻ gì tin anh cả. Nếu Erika gọi tên khổng lồ đó, Turgeis sẽ chạy tới và anh sẽ nếm mùi nắm đấm của anh ta.
Không nghĩ nữa, anh vào phòng mình, hi vọng rằng sẽ đánh thức cô vợ của mình. Nhưng chính cuộc trao đổi của hai người đàn ông đã đánh thức nàng. Nàng đang ngồi trên giường, mặc một bộ đồ giản dị, như hồi ở Wyndhurst. Anh sẽ phải kiếm cho nàng một vài bộ đồ thoải mái hơn cho nàng. Không, đó là một ý tưởng tồi. Anh thích nàng ở trần khi ngủ, như anh.
Nàng có vẻ ngạc nhiên về sự xuất hiện của anh. “ Anh làm gì ở đây vậy?”
“ Đây không phải phòng của tôi sao?”
“ Tôi không hề nhận thấy điều đó”, giọng nói khô khốc của nàng thật khó chịu, nhưng những lời sau đó còn tệ hơn nữa “ Nhưng nếu anh muốn dùng nó đến vậy, thì tất nhiên tôi sẽ ngủ ở chỗ khác”.
“ Không, em sẽ ngủ ở đây, với anh”.
Nàng nghĩ một lúc rồi bắt đầu bướng bỉnh “ Vậy thì anh có thể nằm dưới sàn vì tôi đã quen với chiếc giường này rồi”.
Điều đó khiến anh mỉm cười. Nàng không hiểu vì sao anh tới đây. Và anh sẵn lòng giải thích “ Và anh chưa thử chiếc giường này. Nên chúng ta sẽ cùng chia sẻ chút”.
Anh bước lại gần chiếc giường. Nàng vội lật tung chăn và bật ra khỏi giường “ Ý anh là gì khi nói rằng chúng ta sẽ chia sẻ?”
“ Em sẽ ngủ ở một bên, anh sẽ ngủ ở bên kia, và có lúc nào đó, chúng ta sẽ nằm ở giữa – cùng nhau”.
Trong phút chốc, nàng không hiểu được ý nghĩa của câu nói đó, nhưng rồi khi đã hiểu thì nàng phản ứng ngay “ Không, chúng ta sẽ không chia sẻ cái gì hết”.
“ Em đã lấy anh”, anh nhắc nhở nàng.
“ Với một thỏa thuận”, nàng cũng nhắc anh.
“ Thỏa thuận đó đã được thực hiện đầy đủ rồi”
“ Phần của tôi thôi, còn phần của anh thì chưa. Bộ anh tính nuốt lời à?”
Anh thở dài đầy tức tối. Sự trơ trẽn cũng không là đủ đối với một người bướng bỉnh như nàng.
“ Để anh nhắc lại lời của em nhé, wench. Em yêu cầu anh không được động vào anh sau đó. Em không nói rằng mãi mãi sau đó. Sau đó chỉ có nghĩa là sau đám cưới và một ngày sau đó, và anh đã cho em nhiều tự do hơn thế. Nhưng thế là đủ rồi”.
Nàng bắt đầu nổi điên và giọng nàng cũng lớn dần “ Anh bẻ cong lời tôi để thỏa mãn mình ư?”
“ Không, anh chỉ hiểu nó khác đi thôi”
“ Anh chỉ muốn trừng phạt tôi thôi. Hãy thừa nhận đi”
Giọng anh trở nên dịu đi và đầy âu yếm “ Anh làm vậy vì anh muốn em, Erika , có trái tim hay không. Ít nhất chúng ta cũng có thể có điều đó..”
“ Anh nghĩ việc làm tình có thể khiến mọi chuyện giữa chúng ta thay đổi ư? Anh quên rằng vì sao tôi ở đây à?”
Anh đã cố, nhưng nàng không để anh làm điều đó. Anh nói một điều chả ăn nhập gì với câu hỏi của nàng “ Turgeis nói rằng em đang không hạnh phúc”.
“ À, giờ thì anh cho rằng việc làm tình với anh sẽ khiến tôi hạnh phúc đấy”.
Anh cười toe toét bất chấp câu nói mai mỉa của nàng “ Việc đó sẽ không khiến em không hạnh phúc đâu, wench”.
Nàng sợ rằng anh đúng, và đó chính là vấn đề. Nàng tức điên vì cả tuần qua anh cứ diễu qua diễu lại với ả nhân tình của mình trước mũi nàng. Và giờ anh lại trông đợi rằng nàng có thể quên đi chuyện đó, nằm xuống kia và làm một người vợ ngoan ngoãn ư? Không thế được.
Hàng đêm, nàng nằm đó tưởng tượng anh ta và con điếm Lida, và chờ đợi vào mỗi sáng sẽ được thông báo rời khỏi phòng anh để anh có thể chung chạ với một người đàn bà khác. Việc nàng chưa bị tống đi chỗ khác chẳng có nghĩa lý gì. Điều đó vẫn sẽ xảy ra. Hoặc có lẽ anh ta nghĩ sẽ đi lại với cả hai vào lúc này.
Nàng bắt đầu đỏ mặt khi nghĩ đến điều đó “ Tôi không thích thú gì, vậy anh hãy quay lại với người đàn bà của mình đi”
“ Anh chưa hề ăn nằm với ai kể từ đám cưới của chúng ta”
Kể từ khi họ gặp nhau, sẽ chính xác hơn, nhưng điều đó nghe hơi lố bịch với anh, nhất là khi anh có quá nhiều cơ hội. Anh chỉ là không nắm lấy chúng – vì nàng.
“ Và tôi phải tin vào điều đó,”, nàng chế giễu, “ khi mà mỗi khi tôi quay lưng đi, con điếm tóc đen đó nhảy bổ vào anh ư? Hah!”
Giờ là coi thường nhau, và điều đó khiến anh bối rối vì mình không hề mắc lỗi “ Anh chưa bao giờ chung chạ với Lida. Hỏi cô ta ý – à, không”, anh đổi ý, “ Cô ta có thể nói dối. Em phải tin anh chứ.”
“ Hah!”
Cái Hah thứ hai này thì thực sự làm anh nổi điên, đến mức chỉ nói “ Cứ cho là thế đi, những con điếm khác không rảnh vào đêm nay.”
“ Vậy anh không thể nhịn chuyện đó trong một đêm được sao”, nàng cũng nổi điên .
Anh không định thừa nhận điều đó, chỉ là những lời đó tự tuôn ra “ Vì anh đã kiêng khem chuyện đó kể từ khi gặp em, và giờ anh không thể chịu thêm một đêm nữa. Anh là chồng em, dù em có thích hay không. Đêm nay, dù thế nào em cũng sẽ là người đàn bà của anh. Thế nên hãy leo lên giường và đợi anh. Đừng để anh buộc em lên đó.
Anh chưa từng làm tình khi tức giận và cũng chưa muốn bắt đầu vào lúc này. Bản tính của anh là luôn dịu dàng với phụ nữ, nhưng với Erika thì anh chưa từng có cơ hội nào để làm điều đó. Anh cần phải trấn tĩnh trước đã.
Anh thở dài và lại gần cửa sổ nơi ánh sáng của ngày mới đã rọi vào căn phòng. Một chiếc ghế đẩu ở đó và anh đặt một chân lên đó để thư giãn. Có phải nàng thường ngồi đó, mơ về một cuộc sống mà mình đã bỏ lại?
Sự im lặng bao trùm sau lưng anh. Nàng vẫn chưa leo lên giường.
Một lát sau anh nói “ Đây có thể là một sự khởi đầu mới, em hãy cho mình một cơ hội”.
Nàng không trả lời anh, nhưng anh nghe thấy tiếng cọt kẹt khi nàng leo lên giường. Anh quay đầu lại để nhìn nàng đang ngồi đó và đợi anh. Khi ánh mắt hai người gặp nhau, nàng nằm quay lưng lại với những chiếc gối. Anh thở mạnh, trái tim anh đang như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cơ thể anh như đặc sít lại và ngập tràn đam mê vào khoảnh khắc ấy.
Những bước chân anh dè dặt lại gần chiếc giường với nỗi sợ rằng anh nhầm lẫn về những hành động của nàng. Đúng là nàng đang đợi, vì nàng không di chuyển. Nhưng anh vẫn thấy hồi hộp, chưa bao giờ hồi hộp như lúc này, thậm chí tính cả lần đầu tiên anh với một người đàn bà cách đây hàng thế kỷ. anh không biết tại sao lần này lại đặc biệt đến vậy, chỉ biết rằng anh không muốn làm nàng sợ hãi với những cảm xúc đang xâm chiếm lấy anh.
Anh đáng lẽ nên dập tắt ánh nến cạnh giường, nhưng anh đã không làm. Anh muốn nhìn và cảm nhận cơ thể mà anh mờ đến hàng đêm. Nàng thật là một thứ rượu mạnh với anh. Khi anh đến bên giường và ôm nàng trong vòng tay, anh có thể cảm nhận được từng đường cong chạm vào cơ thể anh và biết đến khoái lạc.
Anh ôm lấy nàng một hồi lâu. Anh đang ở trong một trạng thái bị mê hoặc, chưa từng có, nhưng anh đang kiểm soát tình hình và cầu nguyện về điều đó. Anh không dám nói lời nào, vì giữa họ chưa bao giờ có một cuộc nói chuyện nhẹ nhàng. Nhưng nếu không nói, anh không biết nàng đang nằm đó, âm thầm oán giận anh, hay là nàng thực sự muốn một sự khởi đầu mới. Anh có thể vờ như vế sau là đúng.
Erika thì không biết nghĩ gì khi anh chỉ ôm lấy nàng. Anh đang cho nàng quá nhiều thời gian để nghĩ lại. Đáng lẽ anh không nên để nàng ở tình thế như thế này. Có lẽ là điên rồ khi hi vọng vào một thứ gì tốt đẹp ở cuộc hôn nhân này khi mà có quá nhiều cay đắng còn ở phía sau họ.
Cơn giận của anh đã làm nàng lên tới đỉnh. Nếu anh không quát lên với nàng, nàng có lẽ đã không tin anh. Nhưng nàng đã tin, và sự kiêng khem mà anh nói khiến nàng có những cảm giác hoàn toàn mới mẻ.
Rằng “ Anh muốn em” đã gây cho nàng một cơn chấn động mạnh mẽ hơn nàng nghĩ. Cơn giận của nàng chỉ để che đậy cảm giác ấy, giữ cho cảm xúc không lấn át tất cả. Nhưng một khi cơn giận của nàng bị xóa sổ với lời thú nhận của anh, nàng đã không thể làm gì với những cảm xúc của chính mình.
Nàng cũng muốn anh. Điều đó quá đỗi giản đơn. Nàng không muốn anh lên giường với bất cứ người đàn bà nào khác, nàng muốn anh với một mình nàng. Là một người vợ, nàng có cái quyền đó, cái quyền được biết đến cơ thể anh, cái quyền được biết đến đam mê của anh, cái quyền được sinh cho anh những đứa con. Freya ngọt ngào, nàng muốn tất cả những đặc quyền đó.
Không còn gì phải nghĩ lại nữa.
Anh bắt đầu thật chậm, chạm vào nàng, và rất cẩn trọng, nàng có thể cảm nhận được điều đó- ban đầu. Tay anh trượt dọc theo cơ thể nàng, trên sống lưng và nhẹ nhàng vuốt ve đôi hông của nàng. Anh nâng nhẹ và để cho đôi chân nàng cuốn vào anh để anh có thể vuốt ve chúng mà không phải dời mặt khỏi đôi bầu vú của nàng. Anh bắt đầu khám phá đôi chân nàng, từ mắt cá chân, đến phía sau đầu gối, khiến nàng rùng mình. Anh xoay nàng ở phía trên anh, để anh có thể toàn quyền với phía sau lưng nàng, anh xoa dịu chúng khiến phần thắt lưng của nàng càng gần anh hơn.
Đôi tay anh di chuyển lên mái tóc của nàng, duỗi dài chúng và tận hưởng mùi thơm từ mái tóc ấy. Những ngón tay của anh vờn lên đôi má của nàng nhẹ nhàng như một lời thì thầm êm dịu nhất, đùa nghịch đôi môi nàng, mân mê đôi tai nàng và lướt qua vùng da phía cổ nàng, khiến nàng càng run lên. Từng bộ phận trên cơ thể nàng hưởng trọn sự quan tâm của anh – từ cánh tay, bờ vai, đôi tay- và khi anh lật người nàng lại thì đôi bầu ngực của nàng tràn căng khoái cảm, nàng bắt đầu rên rỉ; tất cả những cảm xúc này có được khi họ chưa hề trút bỏ quần áo trên người, thậm chí anh còn chưa hôn nàng.
Nhưng khi nàng biết đến bờ môi của anh, thì nàng như biến thành một người khác. Sự quan tâm của anh, sự khơi gợi chầm chậm những giác quan của nàng, cùng với những ham muốn đang bùng nổ đã gặp nhau và vượt lên trên tất cả. Đó là một nụ hôn của những đam mê, khi lưỡi anh không ngừng đâm sâu, làm bùng cháy tất cả những giác quan của nàng. Nàng không muốn kết thúc niềm hạnh phúc ấy ở đây. Nàng muốn biết đến những phần tiếp theo, nàng ghét phải từ bỏ bất cứ phần nào ở đây. Anh đã làm nàng sao nhãng lúc đầu, và giờ thì nàng biết tại sao.
Chiếc áo của nàng trút bỏ chỉ với một cái giật nhanh. Quần áo của anh thì mất nhiều thời gian hơn, nhưng nàng vẫn không dời anh, vẫn có thể gần cơ thể của anh khi nó trần trụi. Nàng đã khiến anh rên lên khi nàng chạm vào những chỗ nhạy cảm nhất và anh phải ngừng việc hôn nàng. Nàng không ngại chuyện đó bởi muốn khám phá về cơ thể anh . Một khuôn người đầy đặn và rắn chắc, với những cơ bắp cuồn cuộn. Như là anh trước khi bị bỏ đói? Nàng chắc chắn về điều đó, bởi vì cơ thể anh thật là hoàn hảo.
Khi phần nam tính của anh hiện ra, đang nhức nhối với nhu cầu thì một nỗi sợ vang lên trong nàng, một cô gái còn trinh. Tuy nó không thể hiện ra ngoài, nhưng nỗi sợ vẫn ở đó, nhưng ham muốn của nàng giờ đây còn lớn hơn.
Anh đến với nàng lần nữa, lần này với sức nóng thiêu đốt trên từng động chạm. Nàng đã đón nhận anh, nhưng anh chỉ dùng đôi tay mình đặt vào giữa hai bắp vế của nàng. Thật nhẹ nhàng, quá đỗi nhẹ nhàng với động chạm ấy, nhưng cũng đủ làm nàng nóng lên và bản năng của nàng trỗi dậy.
Khi hai cơ thể hòa làm một, Erika gần như ham muốn anh đến mất trí. Nàng đã thấy đau, và cơn đau qua đi rất nhanh đến mức hầu như không nhận ra. Nhưng anh đã nhận ra. Nàng nhìn thấy ánh ngạc nhiên trong đôi mắt của anh, tuy rất ngắn. Và anh đã hôn nàng nồng nàn, vẫn ôm lấy nàng, để khi anh bắt đầu đi vào trong nàng, sẽ chỉ còn lại những khoái cảm từ mỗi cú va chạm.
Khoảnh khắc này sẽ còn mãi. Họ đã đạt tới đỉnh điểm, với niềm khoái lạc vô bờ.
Lần đầu tiên, nàng không còn để tâm đến nụ cười nhục cảm của anh. Lần đầu tiên, nàng nghĩ mình cũng đang mỉm cười như vậy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook