Anh nhanh chóng cởi bỏ chiếc quần của bản thân rồi vứt xuống đất. Lúc này trong đôi mắt của cô phản chiếu một hình ảnh mà có lẽ là sẽ vô cùng đáng sợ. Lần trước là do ánh sáng quá yếu nên cô không thể nhìn rõ, nhưng hôm nay đã không còn tối như ngày hôm đó nên có thể nhìn vô cùng sắc nét và rõ ràng. Tiểu Quân dựng đứng trước mắt cô, nó đối diện với cô rồi như một cây gậy lớn sừng sững chuẩn bị tấn công vào một thứ gì đó. Một *** *** **** to lớn đến đáng sợ, cô bất giác rùng mình rồi thu người lại, Duệ Trân cố gắng bấu víu vào chiếc ga giường để giữ bình tĩnh.

" Cái con quái vật to lớn ấy thực sự sẽ tiến vào bên trong thật sao? "

Duệ Trân bắt đầu cảm thấy lo lắng cho bản thân. Lúc này cô mới ý thức được rằng Tiểu Quân của anh là quá lớn, nó không thể tiến vào bên trong một mật đạo nhỏ xíu như Tiểu Trân của cô được. Nếu như để anh làm một lần cô chắc chắn sẽ không thể rời khỏi giường nhưng với tinh lực dồi dào của Tử Quân thì nhất định sẽ nhiều hơn như vậy.

" Cuộc… cuộc hội thảo… "

Đến lúc này nhận ra và ý thức được thì có lẽ cũng đã quá muộn. Anh nhoẻn miệng cười rồi đưa Tiểu Quân đến trước cửa mật đạo ẩm ướt và nóng ấm kia. Thực sự nó sẽ tiến vào bên trong cô sao? Duệ Trân vươn tay ra rồi chạm nhẹ lên Tiểu Quân đang chào cờ dựng đứng trước mặt, một cảm giác mới lạ chạy từ ngón tay của cô lan lên toàn cơ thể.

" Nóng quá… "

Anh nhíu mày nhìn hành động của cô, gương mặt sớm đã ửng đỏ vì nhiệt độ của hai cơ thể là quá cao.

- Em sao vậy?

Cô im lặng một lúc, bàn tay vẫn đang tìm hiểu về thứ dị vật to lớn kia. Cô không biết rằng những người đàn ông khác như nào nhưng người đàn ông của cô như vậy thực sự cũng là quá lớn đi.

Gương mặt cô ửng đỏ, Duệ Trân thu tay lại rồi quay mặt đi hướng khác. Cô ấp úng không dám nhìn anh rồi nhỏ giọng.

- Chỉ là… chỉ là của anh lớn như vậy chắc anh sẽ vào… sâu lắm. Nên… nên em có hơi…

Lời nói của cô càng kích hơn con quỷ vốn muốn bùng phát trong anh hơn. Tử Quân lúc này không thương tiếc mà kéo cô xuống, lập tức để hai chân của cô gác lên trên vai. Anh nhẹ nhàng tìm nơi mật đạo kia rồi chầm chậm tiến vào bên trong.

- Em đang căng thẳng sao? Nhưng dù gì Tiểu Quân cũng đã ở bên trong này một lần rồi, không phải sao?

Anh lập tức thúc mạnh vào bên trong cô, đem Tiểu Quân phân nửa tiến vào bên trong.

- Hưm… á…!

Cô giật mình, không kiềm được giọng mà kêu lớn. Vì quá đột ngột nên Duệ Trân vẫn chưa chuẩn bị được tâm lý, vậy mà cái thứ dị vật to lớn kia đã phân nửa tiến được vào bên trong cô.



- Bên trong Tiểu Trân nóng đến tan chảy rồi này.

Anh mỉm cười nhẹ nhàng vuốt ve eo nhỏ của cô. Dừng lại một chút để cô có thể nghỉ ngơi, anh kéo cô ngồi dậy để có thể chiếm lấy đôi môi ngọt ngào kia. Cảm giác ướt át đến khoái cảm cực lạc, tất cả những cảm giác này đều hòa trộn với nhau tạo thành một thứ ham muốn đến tột độ.

- Ha… á,a…

Nước mắt cô lăn dài xuống gò má, hai cánh tay vòng qua ôm lấy cổ anh. Cái hôn của anh dịu dàng như để xoa dịu đi cảm giác căng thẳng, sợ hãi trong cô cũng là để cô có thể thả lỏng phía dưới. Như vậy Tiểu Quân dễ dàng tiến sâu vào bên trong hơn, Tiểu Trân cũng bớt đau hơn phần nào.

- A, ưm! Tử Quân à, a…

Anh nắm lấy chân cô, đôi chân thon dài lại trắng nõn. Không thể tự chủ bản thân Tử Quân nhẹ nhàng cắn lên đùi non của cô để lại một vết đỏ xinh đẹp đang dần nở rộ.

- Chỗ… chỗ đó, ưm…!

Không đợi cô kịp phản ứng anh liền đem Tiểu Quân nhanh chóng đẩy sâu hơn vào bên trong.

- Á A! Chậm… chậm một chút.

Cô nhíu mày cào lên vai anh để lại những vết móng tay kéo dài. Nước mắt không ngừng lã chã rơi xuống, cô cơ bản là vẫn chưa quen với sự xuất hiện của dị vật kia bên trong cơ thể mình.

- Hộc… hộc…

Duệ Trân thở dốc rồi thả lỏng cơ thể ôm lấy anh. Bên trong cô bụng rất trướng, Tiểu Trân lại bị anh thúc mạnh đến mức muốn rách ra. Phía dưới thực sự vẫn chưa quen với kích cỡ của dị vật to lớn kia.

- Hức… Tử Quân…

Cô vòng tay qua kéo anh lại rồi nhẹ nhàng hôn anh. Nụ hôn mà cô chủ động khiến anh như bị kích thích hơn, Tử Quân đem đôi môi của cô lên mà cắn xé đến mức đỏ ửng, phía dưới bất giác lại vì thế mà lớn hơn một chút.

- A… sao… sao bên dưới lại lớn hơn rồi?



Cô khóc lớn rồi đưa tay đánh mạnh vào ngực anh. Kích cỡ như khi nãy còn chưa đủ lớn hay sao mà chỉ mới một nụ hôn dị vật kia lập tức đã lớn hơn nữa. Như vậy chẳng phải là muốn phế cô luôn hay sao?

- Xin lỗi, xin lỗi, mình nghỉ một chút nhé?

Anh hôn lên mắt cô rồi lau đi hai hàng lệ chảy dài nơi mí mắt. Gương mặt cô đỏ ửng, cơ thể nhanh chóng tăng nhiệt độ một cách bất thường. Anh dừng lại khoảng chừng hai phút cho cô làm quen với kích thước to lớn kia rồi bắt di chuyển. Từ nhấp từng nhịp đều đến liên tục đẩy mạnh vào bên trong, mỗi chuyển động của anh dường như làm bên trong cô dồn nén.

Cô cảm giác như trên người chỉ còn lại hơi thở và tất cả sự nam tính của Tử Quân, tất cả sự dịu dàng, ôn nhu cùng với khoái cảm mãnh liệt, từng đợt nhấp thô bạo của anh. Cô không còn sức để nói thêm mặc kệ cho anh ôm lấy cơ thể mà mạnh mẽ ra vào bên trong. Chỉ sợ rằng tinh lực của thượng tướng Cảnh đây quá lớn cô sẽ phải chịu khổ suốt mấy tiếng trời đến mức chân cũng bị phế. Cho đến lúc đấy hội thảo của cô biết nhờ vào ai đây?

Bất giác hơi thở của anh trở nên hưng phấn lạ lùng, Tử Quân không ngừng nhấp liên tục ra vào bên trong cô.

- Nơi này đang mút chặt lấy Tiểu Quân này, Trân, em có cảm nhận được không?

Cô không thể trả lời được anh bởi lẽ ngay bây giờ lý trí và toàn bộ tâm hồn của cô đều chạy theo từng nhịp nhấp liên tục của anh. Cô không thể thừa nhận được rằng mới lúc đầu sẽ rất đau và lạ lẫm nhưng càng về sau sẽ lại càng kích thích và bị cuốn theo anh lúc nào không hay. Mỗi khi anh kịch liệt ra vào cánh tay chống đỡ của cô bỗng trở nên run rẩy, phía dưới cũng trở nên co rút đảo lộn. Một bên đầu nụ hoa hồng nhỏ cũng bị anh dùng tay mà kích thích, nơi cổ họng phát ra từng âm thanh thoải mái ngập trong khoái cảm.

- Hư ức, haa…

Cô không ngừng khóc, nước mắt vẫn chảy dài xuống dưới ga giường trắng. Cơ thể cô bị anh kịch liệt mà thúc sâu vào bên trong, nơi bụng cô nóng ran đến khó chịu. Bên trong lại chuyển từ kích thích qua nóng bừng, cô có cảm giác có thứ gì đó sắp trào vào trong bụng cô.

Duệ Trân nhíu mày rồi cắn môi để miệng không phát ra những âm thanh kì lạ. Cô sợ rằng cô sẽ không kìm nổi mà lớn giọng kêu lớn.

- Em đừng cắn môi như vậy chứ? Sẽ bị thương đó. Muốn cắn thì cắn tay của tôi này.

Anh đưa hai ngón tay vào trong khoang miệng cô không ngừng khuấy đảo bên trong. Phía dưới Tiểu Quân vẫn nhẹ nhàng ra vào từng nhịp một dần dần đã chậm đi. Nơi bụng cô cũng dần cảm thấy nóng, cơ thể run lên trong cái ham muốn tột độ.

- Quân… A~

Phía dưới cô vẫn bị Tiểu Quân chiếm lấy. Đó là nơi mà anh và cô đang liên kết, là nơi mà hai người đang hòa làm một. Tiểu Quân ở bên trong cô, như một sự quen thuộc mà dần dần cô phải quen. Cũng như việc anh xuất hiện trong cuộc sống của cô, Tiểu Quân xuất hiện trong mật đạo ẩm ướt để đem lại khoái cảm đến mê muội.

- Cẩn Duệ Trân, sao em có thể quyến rũ đến vậy chứ?

Anh nhíu mày kéo cô lại rồi cắn lên vai cô. Cảm giác đau nhói kéo cô khỏi cái khoái cảm đang dâng trào đến đỉnh điểm. Cơ thể nhỏ bất giác run lên, hai tay cô vòng qua ôm chặt lấy anh rồi nhẹ nhàng gục xuống.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương