Sủng Phi Thượng Vị Ký
-
Chương 44
năm, đạo thánh chỉ này liền ý vị sâu xa , nếu nói quản lý hậu cung bất lực đứng mũi chịu sào thất trách nên là Hoàng hậu mới đúng, nay thánh chỉ không nói gì đến Hoàng hậu, ngược lại là Hiền phi bị cấm túc nửa năm, thật là làm cho người buồn bực . Mọi người giây lát liên tưởng đến những ngày gần đây Vương tiệp dư cùng Hiền phi đi được rất gần, hiện nay Vương tiệp dư bị ban thưởng bạch lăng Hiền phi bị cấm túc, nghĩ như thế, mọi người lập tức giải thích khó hiểu.
Phi tần hậu cung tuy rằng đối với Hiền phi luôn luôn kiêu ngạo ương ngạnh bị cấm túc cảm thấy mừng thầm, nhưng vừa nghĩ tới liền ngay cả Hiền phi được sủng ái nhiều năm đều bị cấm túc , huống chi là các nàng? Nhất thời lòng còn sợ hãi, mọi người đều kẹp chặt cái đuôi làm người, vì thế mấy tháng kế tiếp hậu cung gió êm sóng lặng, không người dám lại sinh sự.
Cấm túc nửa năm? Mọi người đều nói Hoàng thượng cùng Thái hậu cực chú trọng hoàng tự, xem ra cũng chỉ là như thế. Cố Vân Yên khinh thường nghĩ: Là ta đánh giá cao phân lượng hoàng tự ở trong lòng hai vị, vẫn là ta xem nhẹ thế lực gia tộc phía sau Hiền phi?
Mắt Cố Vân Yên hiện vẻ ngoan lệ: “Hiền phi, kiếp trước ngươi hại ta lạc thai đẻ non, kiếp này vẫn áp dụng cách cũ, nhưng người trượt chân sảy thai không phải ta, ngươi hẳn là rất thất vọng? Hừ ~ kiếp này ta không chỉ có bảo vệ thai nhi trong bụng, còn muốn cho ngươi thân bại danh liệt, thất bại thảm hại, cuối cùng bị mất mạng, đền mạng cho con của ta!”
Khóe môi Cố Vân Yên khẽ cong, tiếp theo cười lạnh: “Nga ~ đúng rồi, hại con ta cũng không chỉ một mình ngươi, ta cũng không sẽ bỏ qua người còn lại, Mạnh Nguyệt, hiện tại ngươi khẳng định chịu khổ sở đi, tư vị tang tư có phải khiến ngươi đau triệt nội tâm, tâm như tro tàn hay không? Này chỉ mới là bắt đầu, trò hay còn tại phía sau, ngươi đừng để ta thất vọng!”
Hai ngày sau chuyện ở Ngự Hoa viên, cây đinh xếp vào bên người Mạnh Nguyệt tránh đi tầm mắt mọi người Khánh Phương trai, lặng lẽ đưa tờ giấy cho người phụ trách liên lạc, trên tờ giấy nói: Một đêm trước khi Ngự Hoa viên tổ chức hội ngắm hoa, nàng dọn dẹp đồ đạc của Mạnh Nguyệt, ở trong hộp trang điểm thấy qua túi hương có chứa xạ hương đó.
Biết Mạnh Nguyệt chính là người đổi túi hương hãm hại nàng, Cố Vân Yên liền nhanh chóng định ra một cái kế sách, ở yến hội thiên thu chương, thấy Vương tiệp dư ra ngoài, Cố Vân Yên trước tiên an bài tốt nhân mạch đi theo dõi, tránh ở địa phương bí ẩn xem toàn bộ quá trình Vương tiệp dư chỉ huy người thả băng, yến hội tan sau, Cố Vân Yên mượn cớ uống nhiều mấy ly rượu hoa quả kéo Đỗ tần đến Phong đình ngồi, tránh cho Đỗ tần trúng kế trượt chân đẻ non.
Cây đinh xếp vào bên người Mạnh Nguyệt bảo đảm thời gian Mạnh Nguyệt hồi Hoa Thanh cung, chờ Mạnh Nguyệt té ngã đẻ non sau phái người báo cho Hoàng thượng Hoàng hậu biết. Nhân mạch của nàng lại ngay trước lúc Hoàng thượng đuổi tới sẽ đem băng đã chuẩn bị tốt cũng thả xuống, như thế chờ đám người Tiêu Dục đuổi tới, sẽ phát hiện băng châu tan còn lại chút nước, tiện đà thông qua manh mối này tra ra thủ phạm thật phía sau màn. Vương tiệp dư chính là kẻ theo chiều gió, nhát gan ích kỉ, một khi Vương tiệp dư sa lưới chắc chắn khai ra bản thân là chịu Hiền phi sai sử, cực lực đem mình xây dựng thành người đáng thương bị Hiền phi bức bách mới bất đắc dĩ làm vậy, tiện đà cầu xin Tiêu Dục khai ân để nàng khỏi chết.
Này hết thảy đều ở trong dự liệu Cố Vân Yên, đây là danh xứng với thực, bọ ngựa ở trước bắt ve, hoàng tước ở phía sau!
Phi tần hậu cung tuy rằng đối với Hiền phi luôn luôn kiêu ngạo ương ngạnh bị cấm túc cảm thấy mừng thầm, nhưng vừa nghĩ tới liền ngay cả Hiền phi được sủng ái nhiều năm đều bị cấm túc , huống chi là các nàng? Nhất thời lòng còn sợ hãi, mọi người đều kẹp chặt cái đuôi làm người, vì thế mấy tháng kế tiếp hậu cung gió êm sóng lặng, không người dám lại sinh sự.
Cấm túc nửa năm? Mọi người đều nói Hoàng thượng cùng Thái hậu cực chú trọng hoàng tự, xem ra cũng chỉ là như thế. Cố Vân Yên khinh thường nghĩ: Là ta đánh giá cao phân lượng hoàng tự ở trong lòng hai vị, vẫn là ta xem nhẹ thế lực gia tộc phía sau Hiền phi?
Mắt Cố Vân Yên hiện vẻ ngoan lệ: “Hiền phi, kiếp trước ngươi hại ta lạc thai đẻ non, kiếp này vẫn áp dụng cách cũ, nhưng người trượt chân sảy thai không phải ta, ngươi hẳn là rất thất vọng? Hừ ~ kiếp này ta không chỉ có bảo vệ thai nhi trong bụng, còn muốn cho ngươi thân bại danh liệt, thất bại thảm hại, cuối cùng bị mất mạng, đền mạng cho con của ta!”
Khóe môi Cố Vân Yên khẽ cong, tiếp theo cười lạnh: “Nga ~ đúng rồi, hại con ta cũng không chỉ một mình ngươi, ta cũng không sẽ bỏ qua người còn lại, Mạnh Nguyệt, hiện tại ngươi khẳng định chịu khổ sở đi, tư vị tang tư có phải khiến ngươi đau triệt nội tâm, tâm như tro tàn hay không? Này chỉ mới là bắt đầu, trò hay còn tại phía sau, ngươi đừng để ta thất vọng!”
Hai ngày sau chuyện ở Ngự Hoa viên, cây đinh xếp vào bên người Mạnh Nguyệt tránh đi tầm mắt mọi người Khánh Phương trai, lặng lẽ đưa tờ giấy cho người phụ trách liên lạc, trên tờ giấy nói: Một đêm trước khi Ngự Hoa viên tổ chức hội ngắm hoa, nàng dọn dẹp đồ đạc của Mạnh Nguyệt, ở trong hộp trang điểm thấy qua túi hương có chứa xạ hương đó.
Biết Mạnh Nguyệt chính là người đổi túi hương hãm hại nàng, Cố Vân Yên liền nhanh chóng định ra một cái kế sách, ở yến hội thiên thu chương, thấy Vương tiệp dư ra ngoài, Cố Vân Yên trước tiên an bài tốt nhân mạch đi theo dõi, tránh ở địa phương bí ẩn xem toàn bộ quá trình Vương tiệp dư chỉ huy người thả băng, yến hội tan sau, Cố Vân Yên mượn cớ uống nhiều mấy ly rượu hoa quả kéo Đỗ tần đến Phong đình ngồi, tránh cho Đỗ tần trúng kế trượt chân đẻ non.
Cây đinh xếp vào bên người Mạnh Nguyệt bảo đảm thời gian Mạnh Nguyệt hồi Hoa Thanh cung, chờ Mạnh Nguyệt té ngã đẻ non sau phái người báo cho Hoàng thượng Hoàng hậu biết. Nhân mạch của nàng lại ngay trước lúc Hoàng thượng đuổi tới sẽ đem băng đã chuẩn bị tốt cũng thả xuống, như thế chờ đám người Tiêu Dục đuổi tới, sẽ phát hiện băng châu tan còn lại chút nước, tiện đà thông qua manh mối này tra ra thủ phạm thật phía sau màn. Vương tiệp dư chính là kẻ theo chiều gió, nhát gan ích kỉ, một khi Vương tiệp dư sa lưới chắc chắn khai ra bản thân là chịu Hiền phi sai sử, cực lực đem mình xây dựng thành người đáng thương bị Hiền phi bức bách mới bất đắc dĩ làm vậy, tiện đà cầu xin Tiêu Dục khai ân để nàng khỏi chết.
Này hết thảy đều ở trong dự liệu Cố Vân Yên, đây là danh xứng với thực, bọ ngựa ở trước bắt ve, hoàng tước ở phía sau!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook