Sủng Hôn Rêu Rao
Chương 8

Bắt đầu từ chương này mình sẽ edit tiếp. Các tình yêu nhớ ghé ủng hộ mình nha (( :

Editor: MyYen050296 (Vân Khinh)

"Phó Âm Sênh, em thật là làm anh tức chết, tiền nhiều không đếm hết, không quay phim cũng không sao, làm phu nhân chủ tịch không sướng sao, em vì cái gì phải tự đi tìm đường chết?" Từ Phi Nguyên đi tới đi lui trước mặt Phó Âm Sênh, hận rèn sắt không thành thép.

"Lá gan cũng lớn quá ha, dám nói cùng Mục tổng ly hôn, còn muốn phân năm trăm triệu?"

"Em sao không lên trời sống luôn đi!"

Phó Âm Sênh nghỉ ngơi hai ngày, liền bị Từ Phi Nguyên kéo tới làm việc, tham gia một cái talk show phát sóng trực tiếp.

Đường đường là một minh tinh, có thể có được hai ngày nhàn rỗi, đã là một điều xa xỉ.

Lúc này, tổ tiết mục chuẩn bị cho cô một căn phòng để ngồi nghỉ.

Bên tai nghe người đại diện kể lể.

Từ Phi Nguyên muốn mượn cái tiết mục này để truyền bá, công khai làm sáng tỏ sự kiện hồng phấn mấy ngày hôm trước.

Phó Âm Sênh ngồi dựa trên sô pha, trang điểm xinh đẹp, làn đầu được hóa trang xinh đẹp như vậy, cô không dám quá tùy tiện lộn xộn.

Trong lòng biết vậy đã chẳng làm.

Từ lúc bọn họ từ tiệm ăn gia đình về nhà, dọc theo đường đi, cũng không có phát sinh hình ảnh huyết tinh khủng bố như trong tưởng tượng của Phó Âm Sênh, ngược lại Mục Hoài từ đầu tới đuôi cách cô xa xa, không nói một lời.

Sau đó Mục Hoài liền thu thập hành lý đi nơi khác công tác, ngay cả cơ hội để cô giải thích cũng không có.

Sớm biết như thế, lúc ấy không nên miệng tiện mà nói ra.

Ai có thể nghĩ Mục Hoài đối với chuyện ly hôn lại để ý như vậy.

Trong lòng Phó Âm Sênh loạn thành một nùi, trên mặt còn giả bộ bình tĩnh như không có việc gì, mạnh miệng nói: "Yên tâm, Mục Hoài sẽ không để chuyện này trong lòng."

Không để trong lòng mới là lạ, ánh mắt Mục Hoài ngày đó, chỉ thiếu chút nữa muốn bóp chết cô.

Từ Phi Nguyên giờ này khắc này muốn một tay đập chết cô: "Chẳng lẽ chồng em không hỏi lí do em muốn lý hôn sao?"

"Vấn đề là, em mẹ nó nói ly hôn, ai giúp em xử lý tiện nhân Tống Từ kia!"

"Anh nha." Phó Âm Sênh đương nhiên trả lời, hơi hơi giơ lên đuôi mắt, ánh sáng xinh đẹp lóe lên, có vẻ như mọi chuyện đã rất rõ ràng.

Từ Phi Nguyên cười lạnh một tiếng, trực tiếp từ trong túi lấy ra một chồng hợp đồng quăng cho cô: "Xin lỗi, Tống Từ gần nhất ôm một kim chủ lớn, đoạt đại ngôn quốc tế của em, mà anh! Bất quá lại không lớn như vậy!"

Phó Âm Sênh rũ mắt nhìn mấy tờ mỏng giấy trong tay, là một bản giải trừ hợp đồng cô đang làm người đại diện cho nhãn hiệu quốc tế CG, giữa mày nhẹ nhàng nhăn lại.

Trên hiệp nghị nói cô gần đây có scandal làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình ảnh công ty bọn họ, cho nên quyết định đổi người làm đại diện.

Từ Phi Nguyên phỉ nhổ: "Cái gì gièm pha ảnh hưởng hình tượng, đều là lấy cớ! Rõ ràng chính là bị chặn đường! Đây là em không công khai với công chúng, đại ngôn, trang bìa tạp chí, thậm chí hình ảnh, tất cả đều sẽ bị Tống Từ cướp đi."

Thấy cô còn không có phản ứng, Từ Phi Nguyên đem điện thoại ném lại đây: "Em xem, bị đoạt đại ngôn lên hot search, trên Weibo tất cả đều là châm chọc em đã hết thời."

Tiểu tiên nữ đại tù trưởg: Bị nữ minh tinh tuyến hai chiếm đại ngôn, Phó Âm Sênh bị bức ép càng ngày càng tụt dốc.

Kẹo sữa siêu ngọt: Tuôn ra loại gièm pha này, nhà nào còn dám dùng cô ta làm đại bài, tôi quan sát cảm thấy Tống Từ cũng không tệ lắm a, người xinh đẹp lại bình dân.

Asdfg: Phó nữ thần muốn hết thời, có thiếp đây làm chứng.

Thẩm ca ca tiểu mê muội: Năm đó thời điểm Phó nữ thần đang hot, còn đến bị minh tinh tuyến hai đoạt đại ngôn sao. Cho nên không phải muốn hết thời, mà là đã hết thời.

* * *

Nhìn bình luận trên Weibo, Phó Âm Sanh như đang suy tư cái gì, vầng sáng đại minh tinh cô còn không có cảm nhận được, liền phải hết thời?

Cô không cần mặt mũi nữa sao.

Nếu có hết thời, cũng không thể bị người dẫm lên làm hết thời a!

Từ Phi Nguyên thấy cô xoát bình luận trên Weibo, cười giễu nói: "Tiểu tiện nhân Tống Từ người này tham mộ hư vinh yêu tiền như mạng, trong toàn giới giải trí thích nhất là đoạt tài nguyên của nữ minh tinh khác, ai có tài nguyên tốt cô ta đều muốn cắm một chân, hiện tại lại bám vào được kim chủ mới, dám đoạt của em!"

"Yêu tiền như mạng, dễ làm a, dùng tiền đập cô ta, đập cho đến khi cô ta chắp tay đem đại ngôn dâng lên cho em." Phó Âm Sanh híp mắt, môi đỏ hơi hơi gợi lên, tài đại khí thô nói: "Rốt cuộc bổn tiểu tiên nữ không thiếu nhất chính là tiền."

Cô chính là đại phú bà có tài sản năm trăm triệu, đập một nữ minh tih mà thôi, tính là cái gì?

Cũng chính là nhổ chính sợi lông trên mình con trâu mà thôi.

Từ Phi Nguyên bị khí chất nhà giàu mới nổi của cô làm cho kinh sợ, cứng họng không nói nên lời: "Vấn đề ở đây là tiền sao?"

"Không phải sao?" Phó Âm Sênh vẻ mặt vô tội, "Ông xã nhà em nói anh ấy có tiền."

"Ha hả, không phải muốn ly hôn sao, còn mở miệng một ngụm là ông xã nhà em, kêu đến thân mật như vậy." Từ Phi Nguyên khoanh tay trước ngực, lạnh lùng liếc cô, không lưu tình chút nào mà trào phúng.

Phó Âm Sênh khó có lúc bị anh ta làm cho nghẹn lời.

Nghe anh ta nói câu ông xã của em, lại nghĩ đến chính mình vừa rồi buột miệng thốt ra ông xã của em, khuôn mặt nhỏ nhịn không được nổi lên một tầng đỏ ửng.

Ngay cả lớp phấn nền cũng không ngăn được sự xấu hổ trên gương mặt cô lúc này.

Vừa rồi cô là bị trúng tà sao, thời điểm nói ' ông xã nhà em' tự nhiên đến như vậy.

Phó Âm Sênh một tay chống cằm, đôi mắt nhẹ chớp nói: "Không ly hôn, tiền của anh ta chính là tiền của mình, ly hôn, mình cũng có 500 trăm triệu!"

"Dù sao cũng có tiền!"

Từ Phi Nguyên đau đầu nói: "Kẻ ham tiền cũng không nhất định thật sự nguyện ý bị em đập."

Tầm mắt Phó Âm Sênh đột nhiên dừng lại trên ảnh chụp ở trên Weibo.

Đẩy đẩy bờ vai của hắn: "Từ ca, người này chính là Tống Từ?"

"Là cô ta, cho dù hấp thụ ánh sáng P có chút quá mức, cũng không đến nỗi nhận không ra đi."

Nghe xong, Phó Âm Sênh nghĩ đến hai ngày trước mình ở Hạ gia ăn cơm gặp được một nữ minh tinh kiêu căng ngạo mạn.

Lúc ấy tựa hồ còn đối với cô có sự oán hận..

Hiện tại nếu là lấy tiền đập, phỏng chừng còn chưa có tiếp cận đến cô ta, cô ta đã cho bảo tiêu đuổi ra ngoài.

Phó Âm Sênh mắt đẹp chớp chớp, suy nghĩ hồi lâu, đột nhiên linh quang chợt lóe.

Đúng, lập quan hệ giao hảo!

"Từ ca, phương thức liên hệ của Tống Từ, anh tìm cho em đi."

"Phó lão sư, đến phiên ngài."

Nhân viên công tác gõ gõ cửa: "Người chủ trì bên này cuar chúng tôi đã chuẩn bị tốt rồi."

"Tới đây." Từ Phi Nguyên lập tức kêu chuyên viên trang điểm cho Phó Âm Sanh bổ trang lại, mới tự mình mang theo cô đi tới trước phòng phát sóng.

Lần phỏng vấn này, là đã sớm an bài tốt, lúc trước có diễn tập qua, câu hỏi cũng là một hỏi một trả lời, Phó Âm Sênh mặc dù lần đầu tiên tham gia loại tiết mục này, cũng có thể hữu kinh vô hiểm* kết thúc.

* Hữu kinh vô hiểm: Có kinh ngạc nhưng không có nguy hiểm.

Tiết mục là phát sóng trực tiếp, trong quá trình hỏi đáp, công ty quản lý của Phó Âm Sanh, cũng đồng thời cho luật sư tuyên bố văn kiện, có tên có họ nói có sách mách có chứng, cáo trạng thủy quân trích dẫn vượt qua năm trăm điều, có chứa tính chất truyền bá vũ nhục phỉ báng tất cả những Weibo mang tính tài khoản tiếp thị.

Trên mạng một mảnh ồ lên.

Rất nhiều yxh điên cuồng cắt bỏ bản thảo đi, chính là luật sư đã gửi văn kiện tới tay bọn họ rồi.

Trên đường từ đài truyền hình về nhà, Từ Phi Nguyên vừa lòng nhìn dư luận trên mạng, bắt đầu hướng dẫn bọn họ phát triển sự việc theo hướng của bản thân, lúc này mới kêu Phó Âm Sênh tự mình phát Weibo.

Weibo yên lặng hồi lâu, rốt cuộc đổ bộ.

Phó Âm Sanh v: Chân tướng rõ ràng, thanh giả tự thanh.

Bình luận là fans cuồng của Phó Âm Sênh.

Sênh thế mỹ nhan: Rốt cuộc đợi được cô, hoàn hảo không từ bỏ. Nhìn đi, cho dù gặp khó khăn cũng không quên tăng độ hot, ai còn dám nói nữ thần tôi hết thời!

Cá mặn thiếu nữ 233: Các ngươi cứ việc hắc, thoát fan coi như tôi thua

Cô xé bỏ con đường trí tuệ của tôi: *, Sênh muội trang điểm nhẹ cũng siêu đẹp, tựa như từ nữ thần cao quý lãnh diễm, lập tức biến thành tiểu tiên nữ linh hoạt kỳ ảo.

* * *

Kết quả là, đề tài từ lúc này bắt đầu sai lệch.

Hầu hết đều là khích lệ Phó Âm Sênh là thịnh thế mỹ nhân, sinh ra từ vấp ngã, nữ minh tinh đẹp nhất toàn giới giải trí..

Phó Âm Sênh đối với vẻ đẹp của mình rất có tự tin, rất có hứng thú mà ngồi xoát bình luận của mọi người: "Từ ca, các cô ấy nói em là tiểu tiên nữ, thực sự có ánh mắt."

Không cho cô đắc ý một chút nào, Từ Phi Nguyên dội nguyên một chậu nước lạnh xuống đầu cô: "Nga, cái đó là chúng ta tiêu tiền để mua thủy quân."

Phó Âm Sanh: "..."

Mmp.

Không gian yên lặng một trăm giây, Phó Âm Sênh sâu kín mà nhìn hắn, ngữ điệu lộ ra nồng đậm thất vọng: "Từ ca, thật là thủy quân sao?"

Hiện tại thủy quân đều có đạo đức chuyên nghiệp như vậy sao, khen cô đều không lặp lại.

Từ Phi Nguyên bị ánh mắt của cô nhìn như vậy, mạc danh mềm lòng, tức giận nói: "Được rồi được rồi, là fans thật, anh nói giỡn."

Trên mặt Phó Âm Sênh lập tức một lần nữa nhiễm lên ý cười xinh đẹp, nói: "Em biết mà, ánh mắt của các cô ấy rất tốt."

"..."

Từ Phi Nguyên vô ngữ, anh ta đúng là không nên mềm lòng.

Trầm mặc nửa ngày, mới bất đắc dĩ chuyển đề tài: "Đúng rồi, phương thức liên hệ của Tống Từ, anh đã có được, em muốn làm cái gì?"

"Mau đưa cho em."

Phó Âm Sênh duỗi tay lại, khóe môi đỏ au khẽ nhếch lên, khuôn mặt xinh đẹp mang theo ý đã định liệu trước: "Chuyện này anh trước tiên đừng động vào, em khẳng định sé đoạt được đại ngôn về tay mình."

"Em muốn làm như thế nào?" Từ Phi Nguyên cảnh giác nhìn cô.

Đuôi mắt Phó Âm Sanh nhẹ nhướng lên, câu lên vài phần nóng bỏng quyến rũ: "Đương nhiên là dùng tiền đập a."

Từ Phi Nguyên: Em mẹ nó thật sự không có nói giỡn?

Phó Âm Sanh ở dưới mí mắt của Từ Phi Nguyên, biểu tình bình tĩnh tự mình nhắn tin cho Tống Từ.

"Tống tiểu thư, tôi mời cô tới làm đẹp, thẩm mĩ viện xa hoa nhất Lộc thành hưởng đãi ngộ cấp VIP, cho dù có tiền cũng không hẹn trước được, làm miễn phí không có chịu thiệt, không làm cũng không sao, sau khi làm xong, nét mặt của cô sẽ được tỏa sáng, mỹ mạo nâng cao một bước, kim chủ càng sủng cô, fans càng yêu cô.."

Lần trước cùng Tống Từ gặp mặt, Phó Âm Sênh trên cơ bản xác định, nữ nhân này xác thật giống như lời Từ ca nói, ái mộ hư vinh, ham món lợi nhỏ, làm đẹp cao cấp như vậy, cô ta khẳng định sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Tống Từ mới vừa nhận được tin nhắn điện thoại của Phó Âm Sanh, còn có chút mờ mịt.

Mẹ nó Phó Âm Sênh bị quỷ ám sao, cái ngữ khí tuyên truyền tiêu thụ sản phẩm này là như thế nào.

Bất quá.. Cô ta nghe nói thẩm mĩ viện xa hoa cấp VIP, kẻ có tiền đều hẹn trước không được, thời điểm Phó Âm Sênh mời khách, đôi mắt lập tức liền sáng.

Hừ, Phó Âm Sênh phỏng chừng là thấy cô sắp một đường thăng tiến, nghĩ muốn lấy lòng mình đây mà.

Rụt rè do dự trong chốc lát, Tống Từ cao ngạo trả lời: "Vậy được bổn tiểu thư cho cô chút mặt mũi vậy."

Phó Âm Sênh đã đạt được mục đích, ngữ điệu mỉm cười: "Không gặp không về."

Bang!

Trong lúc Tống Từ còn không có phản ứng kịp, liền cắt đứt điện thoại.

Tống Từ: . Thao, Phó Âm Sênh đây là tư thái cầu xin cô ta sao, chẳng lẽ không nên chờ cô ta cúp điện thoại trước sao.

Đôi mắt Phó Âm Sênh cong cong, thập phần sung sướng nhìn người đại diện nhà mình: "Thu phục."

Từ Phi Nguyên một lời khó nói hết: Cư nhiên đáp ứng rồi! Tống Từ là ngốc bức sao? Đều không sợ là Hồng Môn Yến*?

* Hồng Môn Yến: Là một sự kiện lịch sử diễn ra vào năm 206 TCN tại Hồng Môn (鴻 門) bên ngoài Hàm Dương , thủ đô của Triều đại nhà Tần . Các bên tham gia chính trong bữa tiệc là Lưu Bang Hạng Vũ , hai nhà lãnh đạo nổi bật của các lực lượng nổi dậy chống lại nhà Tần từ năm 209 đến 206 TCN. Sự kiện này là một trong những điểm nhấn của chiến tranh Hán-Sở , một cuộc đấu tranh quyền lực cho uy quyền tối cao trên toàn Trung Quốc giữa Lưu Bang và Hạng Vũ, kết thúc với sự thất bại của Hạng Vũ và sự thành lập Triều đại nhà Hán với Lưu Bang là hoàng đế đầu tiên. Nói chung cái này ý chỉ là bẫy rập sự đấu đá với nhau. Sau này mọi người hay dùng trong văn học. Mọi người nếu thường xuyên đọc tiểu thuyết Trung Quốc chắc chắn sẽ hay thấy từ này.

**

Phó Âm Sênh từ nhà đi tới chỗ làm đẹp, thong thả ung dung đến nơi hẹn.

Không hổ là thẩm mĩ viện chí tôn siêu cấp xa hoa trăm vạn một người, toàn bộ kiến trúc đều là xanh vàng rực rỡ, có thể nói các thiết bị dùng để tắm rửa đều được trang bị xa hoa.

Phó Âm Sênh cùng Tống Từ nằm ở trên giường, chờ phục vụ tỷ tỷ chuẩn bị công tác.

Thời điểm Tống Từ tới, kỳ thật trong lòng cũng là có chút hoảng hốt, không biết Phó Âm Sênh làm cái quỷ gì, còn mang theo mười bảo tiêu, ai biết, cô thế nhưng có thật sự mời cô ta tới làm đẹp hay không.

Mặt mày trong lúc đó, cũng đã không có vứt đi sự cao lãnh đạm mạc trước kia.

Bị Tống Từ nhìn chằm chằm vào, đối mắt Phó Âm Sênh híp lại, cằm nhẹ nâng, học tư thái cao quý lãnh diễm trong video, ngữ điệu bình tĩnh hỏi: "Cô nhìn tôi như vậy để làm gì?"

Biểu tình của Tống Từ mang theo chút vi diệu, người vẫn là người trước kia, chỉ là, "Cô dường như không giống với trước kia nữa."

Phó Âm Sênh hơi hơi lặng thinh một chút, sờ sờ gương mặt chính mình, ra vẻ trấn định cong lên môi đỏ: "Không giống nhau như thế nào?"

Đầu mày Tống Từ nhẹ nhàng nhăn lại, chậm rãi lắc đầu: "Không thể nói được."

Chống lại ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm vào mình, đáy lòng Phó Âm Sênh trầm trầm, muốn bất động thanh sắc nói sang chuyện khác, tự mình trêu chọc nói: "Tôi gần nhất lại không đi tiêm axit hyaluronic*."

* Axit hyaluronic được dùng trong các cuộc phẫu thuật mắt nhất định bao gồm cắt bỏ đục thủy tinh thể, ghép giác mạc và sửa chữa võng mạc bị nứt cùng các thương tích mắt khác. Axit hyaluronic được tiêm vào mắt để giúp thay thế chất lỏng tự nhiên.

Axit hyaluronic cũng được sử dụng như một chất làm đầy môi trong phẫu thuật thẩm mỹ.

Một số người thoa axit hyaluronic vào da để chữa lành vết thương, bỏng, loét da và làm ẩm.

Ai ngờ, Tống Từ lại như là lâm vào bên trong suy nghĩ chính mình, nhìn chằm chằm vào mái tóc quăn đen nhánh của cô, dần dần đi xuống, dừng lại ở một thân vài dài màu rượu đỏ của cô.

Tự mình lẩm bẩm: "Tôi đột nhiên nhớ tới một sự kiện. Nửa năm trước, chúng ta ở đoàn phim < Phong hoa> đóng phim, buổi tối ngày đóng máy, tôi uống nhiều quá, muốn đi bên hồ cho tỉnh rượu, ai ngờ, ở bờ hồ nhìn thấy một bóng dáng nữ nhân cùng cô lớn lên đặc biệt giống nhau, mặc một cái váy màu đỏ váy, đang muốn nhảy hồ tự sát."

"Cái váy kia đặc biệt đẹp, phía sau lưng là hai sợi dây nối lại với nhau, sau eo buộc lại thành một cái nơ con bướm, cho nên tôi ấn tượng rất sâu."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương